Chương 8: Yêu Tinh Kỳ câu dẫn(2)

Lưu Mỹ Kỳ cảm thấy toàn bộ nội tâm giống như đã bị Lâm Phôi xem thấu, có chút kinh hoảng, có chút xấu hổ, ngay sau đó bắt đầu hổn hển nói: "Cùng là một trong tứ đại mỹ nữ, Ngụy Kỳ Miên vậy mà xếp hạng đệ nhất, ta không phục."

Lâm Phôi đã hiểu được: "Ngươi nghe nói Ngụy Kỳ Miên đi lại rất gần với ta, vì vậy ngươi muốn ta làm nam nhân của ngươi?"

"Không sai, ta đã điều tra Ngụy Kỳ Miên, từ khi khai giảng đến bây giờ, nàng rất ít khi tiếp xúc với nam sinh khác, chỉ cùng ngươi chuyện trò vui vẻ, nếu như nàng không có hảo cảm với ngươi, ta tuyệt đối không tin."

Ngụy Kỳ Miên thật sự có ý tứ với ta? Ài, bộ dáng đẹp trai thật đúng là phiền toái, không nghĩ tới nhập học ngày đầu tiên đã dây dưa không rõ với hai đại mỹ nữ.

Lâm Phôi lộ vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Tuy rằng ngươi rất đẹp, nhưng thật ngại quá, ta cự tuyệt."

Thân thể Lưu Mỹ Kỳ lại bắt đầu dán lên người Lâm Phôi, dùng thanh âm ngọt ngào nói: "Đừng có cự tuyệt nhanh như vậy nha, kỳ thật ngươi cũng không mất mát gì, ngươi thật sự không muốn ta làm nữ nhân của ngươi sao... ."

"Ha ha, không muốn." Lâm Phôi dùng sức đẩy Lưu Mỹ Kỳ ra, sắc mặt Lưu Mỹ Kỳ đại biến, Lâm Phôi lại không thèm để ý chút nào nở nụ cười, "Ta không phải là chính nhân quân tử, chơi đùa một chút với ngươi không có tổn thất gì, bất quá ta chán ghét bị người khác biến thành công cụ để lợi dụng, nói thật, muốn chơi thủ đoạn với ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!"

Lâm Phôi sau khi nói xong liền trực tiếp bước đi.

Lưu Mỹ Kỳ chưa bao giờ ăn thiệt thòi lớn như vậy trước mặt nam sinh khác, mặt nàng xanh mét, uy hiếp nói : "Ngươi đánh Nhị Lôi, Đại Lôi nhất định sẽ tìm ngươi báo thù, nếu như ngươi chịu làm bạn trai ta, ta sẽ bảo hộ ngươi!"

"Ta còn cần nữ nhân tới bảo hộ?" Lâm Phôi khoát tay áo, cũng không quay đầu lại, tiếp tục rời đi.

"Ngươi... Ngươi... ." Nhìn theo bóng lưng dần xa của Lâm Phôi, Lưu Mỹ Kỳ hung hăng dậm chân, "Đừng tưởng rằng Đại Lôi sẽ giống như Nhị Lôi, không có ta bảo vệ, ngươi nhất định phải chết!"

Đối với mấy cái này, đương nhiên Lâm Phôi không thèm để ý, nhanh chóng tìm tới Phác Thành Cát, nói : "Đi thôi, ăn cơm nào."

Phác Thành Cát vốn ngồi chồm hỗm trên mặt đất vẽ các vòng tròn, ngửi thấy mùi nước hoa trên thân Lâm Phôi liền lập tức đứng lên, lộ vẻ tội nghiệp nhìn Lâm Phôi, thật giống như Lâm Phôi vừa đoạt vợ hắn.

Lâm Phôi cười nói: "Được rồi, Lưu Mỹ Kỳ muốn làm bạn gái của ta, ta không đáp ứng, ngươi muốn theo đuổi nàng thì cứ tự nhiên."

"A?" Phác Thành Cát có chút bối rối, "Ngươi vậy mà cự tuyệt cả Yêu Tinh Kỳ, nàng chính là một trong tứ đại mỹ nữ tân sinh a! Phôi ca, ngươi bây giờ cải biến chủ ý còn kịp, không đáng vì huynh đệ mà buông tha cơ hội khó kiếm này."

"... ." Lâm Phôi rất muốn nói một câu ngươi suy nghĩ nhiều rồi, bất quá có thể làm cho Phác Thành Cát mang ơn với mình cũng không phải là chuyện gì xấu, vì vậy hắn thay đổi chủ đề, "Đại Lôi rất khó đối phó sao?"

"Trương Xuân Lôi?" Sắc mặt Phác Thành Cát trở nên khó coi, "Hắn muốn thay Nhị Lôi báo thù sao? Phôi ca, hay là ngươi đi ra ngoài tránh một thời gian đi, trốn học vài ngày cũng không có gì to tát, chuyện này ta thật sự không dám giúp ngươi, đám thuộc hạ của hắn quá độc ác."

Nhìn Phác Thành Cát sợ thành như này, xem ra Trương Xuân Lôi là một cục xương cứng khó gặm, tuy rằng Phác Thành Cát đã đầu hàng, bất quá Lâm Phôi không tức giận, mới làm quen được bao lâu a, muốn hắn vì mình mà dốc sức liều mạng là chuyện không thực tế, huống chi hắn cũng không thích hợp đi làm chuyện này, nhiệm vụ của Phác Thành Cát chỉ là thám thính tình báo hoặc làm chân chạy vặt là được, vì vậy Lâm Phôi tiếp tục hỏi: "Hắn và Nhị Lôi có gì khác nhau?"

Phác Thành Cát cười khổ nói: "Nhị Lôi làm sao có thể so sánh với ca ca hắn, chớ nhìn bên cạnh hắn có năm sáu tiểu đệ, nhưng chúng ta vừa khai giảng không bao lâu, bọn hắn có thể thành lập cảm giác sâu dày cỡ nào? Đại Lôi thì hoàn toàn khác, lớp bọn hắn sớm đã bị hắn ngưng tụ thành bền chắc như thép, đến cả năm thứ ba cũng không dám tùy tiện đắc tội hắn, hơn nữa những học sinh này đánh nhau tàn nhẫn, sinh viên năm nhất chúng ta bây giờ không dám ra tay độc ác, sinh viên năm hai thì đã biết rõ đạo sinh tồn ở trường học này chính là phải ngoan độc, không tàn nhẫn thì không lăn lộn nổi."

Lâm Phôi nhẹ nhàng gật đầu, nói: "Xem ra ca ca quả nhiên không cùng cấp bậc với đệ đệ!"

Phác Thành Cát lòng còn sợ hãi nói: "Trong ngày khai giảng, Đại Lôi phái ra ba tiểu đệ đã quét ngang toàn bộ tân sinh khoa máy tính, chạy một vòng từng lớp, kẻ nào không phục liền đánh một trận, làm cho tất cả tân sinh khoa máy tính đều biết đến Đại Lôi, có hai tên sinh viên xương cốt rất cứng nghe nói đến cả xương sườn cũng bị đánh gãy, bây giờ còn chưa đến trường được."

Lâm Phôi kinh ngạc nói: "Trường học mặc kệ như vậy sao?"

"Không quản được." Phác Thành Cát lắc đầu, thở dài, "Đây cũng là lý do ta muốn ôm đùi ngươi, nếu như không có một lão đại mạnh mẽ, học ở trường này gần như là từng bước khó khăn."

Lâm Phôi trầm mặc không nói, cũng không phải là vì sợ hãi Đại Lôi với chả Tiểu Lôi, Lâm Phôi đã minh bạch vì sao Ngụy Tứ Hải lo lắng cho con gái như vậy, lúc trước Ngụy phu nhân tạo nên trường này vì mong muốn tất cả học sinh có được điều kiện tốt nhất, có được một tương lai tươi sáng, nếu Ngụy phu nhân ở dưới cửu tuyền biết rõ bộ dáng ngôi trường hiện tại, không biết sẽ cảm thấy thế nào... .