Chương 15: Cấu kết với nhau làm việc xấu

Chương 16: Cấu kết với nhau làm việc xấu

Lâm Phôi bắt chéo hai chân ngồi ở trên ghế, nhìn Phác Thành Cát nằm trên giường bệnh, vừa cười vừa nói: "Đã nói tạm thời phủi sạch quan hệ với ta rồi, kết quả vẫn bị liên lụy thành như vậy, từ nay về sau ngươi chắc là đã bị dán chữ 'huynh đệ của Lâm Phôi' lên mặt rồi, phát biểu đi, hiện tại có cảm thụ thế nào?"

Phác Thành Cát chịu đựng đau đớn, nhếch miệng cười nói: "Phôi ca, từ nay về sau ta có thể khăng khăng một mực đi theo ngươi rồi."

Lâm Phôi hỏi: Tuyên Vũ Trai kia là ai?"

Cái gì mà Trương Xuân Vũ, Trương Xuân Lôi, Lâm Phôi không quan tâm, nhưng mà Lâm Phôi phát hiện Tuyên Vũ Trai đang đánh chủ ý lên Ngụy Kỳ Miên, cái này không thể không để ý một chút.

Nhắc tới Tuyên Vũ Trai, Phác Thành Cát hai mắt tỏa ánh sáng, ngữ khí kích động nói: "Phụ thân hắn mở hai nhà xưởng ở Đồng Thành, tài sản khẳng định có mấy ngàn vạn, hơn nữa hắn chơi bóng rổ tốt, thành tích học tập tốt, bộ dáng đẹp trai, là bạch mã vương tử được cả trường công nhận. Hắn lớn hơn chúng ta một năm, là sinh viên khoa âm nhạc năm hai, rất nhiều nữ sinh theo đuổi hắn, nhưng hắn tới bây giờ vẫn chưa có bạn gái."

Ánh mắt của Lâm Phôi lập lòe hào quang, hỏi: "Hắn nếu là một sinh viên tốt, Trương Xuân Lôi làm sao lại kiêng kỵ như vậy?"

Phác Thành Cát không tự chủ được lộ ra vẻ sùng bái: "Hắn tuy rằng không lăn lộn làm trùm trường, nhưng mà quan hệ rất rộng, trên có giáo viên cùng lãnh đạo, dưới có các lão đại trong đám sinh viên, vô luận hắn muốn làm chuyện gì, người nào cũng sẽ cho hắn chút mặt mũi."

Nhìn Phác Thành Cát lộ vẻ mặt sùng bái, Lâm Phôi không tự chủ được nở nụ cười: "Tiền tài trải đường mà thôi, kỳ thật người này tâm thuật bất chính, dù là có tiền tài trải đường, thành tựu tương lai cũng có hạn."

Phác Thành Cát do dự một chút, há to miệng.

Lâm Phôi cười nói: "Ngươi khẳng định ở trong nội tâm suy nghĩ rằng, ta đúng là đồ vô ơn, người ta vừa giúp ta, ta quay đầu đã nói xấu ở sau lưng hắn, có đúng không?"

Phác Thành Cát lộ vẻ mặt nghiêm túc nói: "Phôi ca, hôm nay ngươi bất chấp nguy hiểm tính mạng tới cứu ta, trong nội tâm của ta đã coi ngươi là đại ca duy nhất, chỉ cần ngươi nói hắn không tốt, vậy hắn nhất định không tốt."

Lâm Phôi vui mừng nở nụ cười: "Nếu như ngươi chất vấn ta, ta sẽ không giận ngươi, bất quá ta cũng không nhận ngươi làm huynh đệ, làm huynh đệ của ta cần phải tuyệt đối tín nhiệm, hiện tại ngươi đã lựa chọn tin tưởng ta, ta cũng sẽ nói thật cho ngươi biết một số chuyện."

Phác Thành Cát ở trong nội tâm thầm hoảng sợ, may mắn bản thân không phạm loại sai lầm cấp thấp này, nếu không đại ca vừa kiếm được đã trực tiếp bỏ đi mất.

Lâm Phôi kể lại từng câu từng chữ Tuyên Vũ Trai nói với Trương Xuân Lôi cho Phác Thành Cát nghe, Phác Thành Cát liên tục đổ mồ hôi lạnh, thật không ngờ Tuyên Vũ Trai bề ngoài tao nhã khiêm tốn vậy mà lại có tâm địa ác độc như vậy.

Lâm Phôi nói: "Bọn hắn đứng quá xa, các ngươi nghe không được, bọn hắn cho rằng ta cũng nghe không được, nhưng lại không biết thính lực của ta so với người bình thường cao hơn nhiều lắm."

Phác Thành Cát lộ vẻ nghĩ mà sợ, tức giận nói: "Ta còn tưởng rằng hắn là người tốt, không nghĩ tới hèn hạ vô sỉ như thế, nhưng thật sự quan hệ củ Tuyên Vũ Trai ở trường học rất không đơn giản, Trương Xuân Lôi cũng là người lòng dạ độc ác, bọn hắn nếu như liên thủ, chúng ta chỉ sợ sẽ gặp nguy hiểm."

Lâm Phôi cười cười nói: "Binh đến tướng chắn, nước đến đất ngăn, ta giao cho ngươi một nhiệm vụ, giúp ta nhìn chằm chằm Ngụy Kỳ Miên, nếu như ta vừa vặn không có ở đây, bên người nàng có động tĩnh gì, đều phải lập tức điện thoại nói với cho ta. Về phần Tuyên Vũ Trai cùng Trương Xuân Lôi, ngươi không cần lo lắng, ta tự nhiên sẽ đối phó bọn hắn."

"Ta đã biết." Phác Thành Cát híp mắt cười nói, "Phôi ca, khó trách ngươi đến cả Yêu Tinh Kỳ cũng chướng mắt, quả nhiên là coi trọng Ngụy Kỳ Miên, bất quá Ngụy Kỳ Miên là người đứng đầu trong tứ đại nữ thần tân sinh, thật sự cũng chỉ có ngươi mới xứng đôi với nàng."

Lâm Phôi cười ha hả nói: "Bớt nịnh nọt đi, ta về trước đây."

"Phôi ca, đi thong thả, ta không tiễn được."

"Ở trong bệnh viện dưỡng thương đi, hai ngày nữa chúng ta sẽ đòi lại tiền thuốc men từ Trương Xuân Lôi."

"Tìm Đại Lôi đòi tiền thuốc men... ." Phác Thành Cát cảm thấy Lâm Phôi có chút mơ mộng hão huyền.

Lâm Phôi ngồi trên một chiếc xe taxi đi tới cửa nhà nghỉ, đang định xuống dưới, chợt thấy Tuyên Vũ Trai đi ra từ một chiếc xe thể thao ở đối diện, trực tiếp đi vào.

Lâm Phôi ở trong nội tâm rất giật mình, Tuyên Vũ Trai làm sao lại tới nơi này? Là vì Ngụy Kỳ Miên? Nhưng Ngụy Kỳ Miên gọi hắn đến làm gì? Dù lúc trước cầu Tuyên Vũ Trai giúp một chuyện, cũng không cần phải gặp trong nhà nghỉ a, chẳng lẽ muốn trả ơn bằng xác thịt?

     Tuy rằng cảm thấy rất không có khả năng, trong lòng vẫn khó tránh khỏi rất không thoải mái.

Lâm Phôi cẩn thận từng li từng tí đi theo, sau đó nhìn thấy trong nhà nghỉ có hai người nghênh đón Tuyên Vũ Trai, ba người gặp mặt sau đó thân thiết nói chuyện với nhau.

Nhìn thấy ba người này cùng tiến vào, Lâm Phôi cảm thấy rất không thể tưởng tượng nổi, hôm nay sao lại gặp nhiều sự tình kì quái như vậy, người gặp Tuyên Vũ Trai lại chính là Vạn Tử Đào cùng nữ nhân trong ngực của hắn!

Hai nam nhân đều đang đánh chủ ý lên người Ngụy Kỳ Miên, theo lý thuyết hai người bọn họ hẳn là tình địch mới đúng, nhưng bây giờ lại trò chuyện với nhau thật vui vẻ, thậm chí có chút mùi vị âm mưu.

Lâm Phôi lặng lẽ đi theo, mắt thấy ba người muốn đi vào một gian phòng cà phê, Lâm Phôi đẩy nhanh bước chân lướt tới sau lưng thiếu nữ xinh đẹp, một cái máy nghe trộm nhỏ xíu thần không biết quỷ không hay dán lên đai lưng của nàng, sau đó Lâm Phôi trực tiếp đi vào một gian phòng khác ngồi xuống.

(chắc thiết kế bên Tàu khác VN nên có cả món này)

Từ bên ngoài có nhân viên phục vụ đi tới, nho nhã lễ độ hỏi: "Ngài khỏe chứ, tiên sinh, xin hỏi ngài muốn uống gì không?"

"Cho ta một ly cocacola."

Nhân viên phục vụ rất nhanh bưng vào đặt ở trên mặt bàn.

Lâm Phôi nói: "Đi ra ngoài đi, đừng để ai tới quấy rầy ta."

"Tốt, tiên sinh." Nhân viên phục vụ cũng không hỏi nhiều Lâm Phôi muốn làm gì, khi đi ra ngoài còn nhắc nhở, "Cửa phòng có thể khóa lại."

"Được, ta đã biết." Chờ nhân viên phục vụ ra ngoài, Lâm Phôi khóa cửa phòng, sau đó lấy ra tai nghe nhét vào lỗ tai, bắt đầu nghe trộm.

Sát vách, thanh âm truyền về không trượt phát nào, cô gái xinh đẹp tên gọi là Lý Tuệ Ung, chung trường với Vạn Tử Đào, nhưng đương nhiên không chỉ đơn giản là đồng học, nhìn nữ nhân này lúc nào cũng dán vào ngực Vạn Tử Đào là biết.