Chương 491: Quyết Chiến Đông Hải

Sáng sớm hôm sau.

Bờ biển cách thành phố Đông Hải mười mấy km, ở nơi dày đặc đá ngầm.

36 chiếc thuyền bị xích sắt to cỡ cánh tay nối vào nhau, mỏ neo thuyền cỡ nửa người đâm sâu vào trong đá ngầm, xích sắt kéo thẳng, cố định thuyền lại.

Trên bầu trời, rõ ràng mặt trời nhô lên cao, nhưng giống như không có ánh sáng, sắc trời vô cùng âm u, giống như giông bão sắp tới.

Bình thường mặt biển gió thổi cao ba thước, vậy mà yên bình hiếm có, không có một chút gió.

Ngay cả mặt biển cũng không có bất luận gợn sóng gì, giống như xung quanh có thứ nó e ngại, không khí vô cùng áp lực.

Trên mặt biển, cách nơi con thuyền được xích sắt nối liền không xa.

Không ít du thuyền sa hoa đỗ trên mặt biển, bên trên đầy người mặc quần áo lộng lẫy.

Trên bầu trời, hơn mười phi cơ trực thăng lượn vòng cách mặt biển hai, ba mươi thước.

Bất luận là du thuyền hay phi cơ đều là những thứ người bình thường không có được, ít nhất cũng phải có tài sản vài tỷ.

Có một số du thuyền và phi cơ đánh dấu hiệu cảnh sát và quân đội, còn cả thế gia hay tông phái nữa.

Trên những du thuyền và phi cơ trực thăng, không ít người cầm ống nhòm nhìn về phía này.

Có một số người hai mắt lóe tinh quang, giống như có thể nhìn thấu toàn bộ, trực tiếp nhìn về phía này, không thể không nói cục diện này không sa hoa.

Trên một chiếc du thuyền trong đó, Hoàng Thiếu Nguyệt và Liễu Như Tùng đứng sóng vai.

- Người này là Thiên Thành Diệt sao?

Hoàng Thiếu Nguyệt nhìn qua ống nhòm, nhìn một lão giả gầy khô ngồi trên chiếc thuyền cao nhất, giữa lông mày là nghi ngờ.

Cô ta từng thấy thực lực của Mạc Phàm, hư không sinh hỏa, chú ấn diệt tộc, bất luận là cái nào đều khiến cô ta hiện giờ không thể ngủ say vào ban đêm.

Lão giả này nhìn không khác gì lão giả đánh Thái Cực ở trong công viên, cô ta cảm thấy lão giả này như người nằm bệnh viện mấy tháng, lão giả như vậy có bản lĩnh gì, có thể đánh bại Mạc Phàm không?

Mạc Phàm diệt Hoàng gia cô ta, lại diệt Vu Thần Giáo, thực lực rõ như ban ngày.

- Hoàng tiểu thư, cô vẫn không biết thực lực của tông sư rồi, cô cảm thấy hiện tượng ở xung quanh đều do thời tiết sao?

Liễu Như Tùng cười khinh thường nói.

Trước khi chưa bị Mạc Phàm phế đi, ông ta là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, thực lực không bằng Mạc Phàm, nhưng hiểu biết rất rõ về cảnh giới của võ giả, dù sao Liễu gia bọn họ là võ đạo thế gia nổi tiếng ở thủ đô.

Võ giả cảnh giới Tôi Thể luyện tinh, cảnh giới Trúc Cơ luyện khí, cảnh giới Tiên Thiên luyện thần.

Muốn đột phá đến cảnh giới Kim Đan trong truyền thuyết, tất phải hợp nhất ba loại tinh, khí, thần mới được.

Bất luận một loại yếu hơn, đều rất khó ngưng tụ Kim Đan, tu thành cảnh giới Tiên Nhân trong truyền thuyết.

- Chẳng lẽ mặt trời, gió biển, mặt biển xung quanh đều bị Thiên Thành Diệt này khống chế?

Vẻ mặt Hoàng Thiếu Nguyệt sửng sốt, khó có thể tin hỏi.

Cô ta là người Hoàng gia, võ đạo không thông, nhưng có chút hiểu biết với pháp thuật.

Thời cổ những đại sư này có thể cầu mưa, không phải thần niệm có thể thay đổi thiên tượng, thì là kẻ lừa đảo vận khí tốt, đúng lúc gặp được trời mưa xuống.

Thiên Thành Diệt này là một võ giả có thể khiến khí tượng ở biển rộng thay đổi sao.

Thần niệm này tuyệt đối đã thông thiên, không khác gì Chân Nhân.

Một võ giả có thần niệm Chân Nhân, người này lợi hại biết bao nhiêu?

- Nếu lão phu đoán không sai, khí tức xung quanh đều chịu ảnh hưởng của Thiên Thành Diệt, nếu lúc nữa Mạc Phàm không thể thay đổi được khí tượng xung quanh, vậy cậu ta nhất định sẽ chết, chỉ là Thiên Thành Diệt đã đến mức này, thần thông thông thiên, Mạc Phàm kia cũng không có bất luận phần thắng gì.

Liễu Như Tùng cười nói vô cùng chắc chắn.

Hai mắt Hoàng Thiếu Nguyệt phát sáng, khóe miệng hơi nhếch lên.

Mạc Phàm còn sống một ngày, cô ta không thể sống yên ổn một đêm, dù sao trên người cô ta còn có chú ấn Mạc Phàm hạ xuống.

Cô ta không biết Mạc Phàm vì nguyên nhân gì, không kích hoạt chú ấn giết cô ta.

Nhưng cô ta biết chỉ cần Mạc Phàm vừa chết, cô ta không chỉ báo được thù, cũng hoàn toàn tự do.

Ở một vị trí khác, một tiểu nha đầu buộc tóc sừng dê đứng bên cạnh một lão giả mặc huyền y ngồi trên xe lăn.

Tuổi nha đầu này tương đương với Tiểu Vũ, khuôn mặt như trẻ con.

Nhưng luận về kiến thức và nhãn lực, những bạn cùng lứa tuổi không thể so sánh được với cô.

- Ông nội, tên Thiên Thành Diệt này thật hung dữ, người cũng vô cùng khủng bố, chỉ sợ đã đến Tiên Thiên trung kỳ đỉnh phong, chỉ cần thân thể cường thịnh hơn chút nữa, có thể đến Tiên Thiên hậu kỳ, còn đến được Kim Đan.

Nha đầu buộc tóc sừng dê nghiêm túc nói.

- Ông ta đâu chỉ hung dữ, nếu năm đó không phải ông ta vội vã chạy trốn, một quyền của ông ta đánh mạnh hơn chút, ông không chỉ bị tàn phế, mà là thân tử đạo tiêu.

Lão giả huyền y còn sợ hãi nói.

Năm đó ông ta tuổi trẻ khí thịnh, là một trong những cao thủ Tiên Thiên đuổi giết Thiên Thành Diệt.

Kết quả giao thủ với Thiên Thành Diệt, ông ta mới biết Thiên Thành Diệt đáng sợ thế nào.

Cùng là cao thủ Tiên Thiên sơ kỳ, chênh lệch giữa ông ta và Thiên Thành Diệt như trứng chim và tảng đá.

Một quyền của Thiên Thành Diệt đã đập nát xương sống ông ta, Tôn gia tìm bác sĩ và thuốc tốt nhất, cả đời này ông ta chỉ có thể ngồi xe lăn.

Ngay cả làm người đàn ông cũng không được, bởi vì chi dưới của ông ta không có bất luận tri giác gì.

Trước khi tới, ông ta từng nghĩ nhân cơ hội cho Thiên Thành Diệt một kích trí mạng, báo thù năm đó.

Nhưng nhìn Thiên Thành Diệt hiện giờ, ông ta không còn ý nghĩ báo thù nữa rồi.

Cho dù ông ta khổ luyện mất ăn mất ngủ, chênh lệch giữa ông ta và Thiên Thành Diệt không chỉ không giảm đi, trái lại còn kéo dài hơn.

Thiên Thành Diệt hiện giờ, chỉ dùng một ngón tay cũng giết được ông ta.

- Ông nội Tôn, nếu không phải Vạn Thiên Tuyệt hay Lâm Thiên Nam tới, thù của ông không báo được rồi.

Cô gái buộc tóc sừng dê tiếc nuối nói.

Muốn đánh bại Thiên Thành Diệt, ít nhất phải có thực lực Tiên Thiên hậu kỳ, nếu không không có khả năng.

Theo cô biết, võ giả có khả năng đến Tiên Thiên hậu kỳ là Vạn Thiên Tuyệt của Thanh Bang và Lâm Thiên Nam người đánh bại Vạn Thiên Tuyệt.

Người trước là sư huynh của Thiên Thành Diệt, thề mười năm không vào Hoa Hạ, thời gian chưa đến, không có khả năng đến đây.

Người sau được phái đến nơi bí mật chấp hành nhiệm vụ, cũng không có khả năng xuất hiện.

Còn Mạc đại sư quyết đấu với Thiên Thành Diệt, thực lực tối đa là Tiên Thiên sơ kỳ.

Đối phó với Thiên Thành Diệt mười mấy năm trước thì có khả năng, gặp phải Thiên Thành Diệt hiện giờ, chỉ có đường chết.

“Haizz!” Lão giả huyền y ngồi trên xe lăn thở dài một hơi, trong mắt lộ ra tuyệt vọng.

- Xem ra lúc lão phu còn sống muốn báo thù là không có khả năng.

- Ha ha, ông nội Tôn, ông đừng tức giận, mọi chuyện vẫn còn chút hi vọng, nhỡ đâu sẽ trở thành sự thật thì sao, dù sao Mạc đại sư kia còn chưa tới.

Cô gái buộc tóc sừng dê khuyên.

- Tiểu Tinh, con đừng an ủi ông nội nữa, không có khả năng đâu, ông nghe nói Mạc đại sư kia chưa tới hai mươi tuổi, ngay cả Lâm Thiên Nam cũng phải ba mươi tuổi mới tăng đến Tiên Thiên trung kỳ, Mạc đại sư này có thể so được với Lâm Thiên Nam sao?

Lão giả huyền y lắc đầu nói.

Cô gái buộc tóc sừng dê kia bĩu môi, cũng không nói nữa.

Đây là sự thật, dựa theo tình trạng Địa Cầu hiện giờ, Hoa Hạ có một Lâm Thiên Nam đã là kỳ tích rồi.

Nếu Mạc đại sư còn yêu nghiệt hơn Lâm Thiên Nam, vậy chắc chắn là tiên nhân chuyển thế trong truyền thuyết.

Mọi người đợi ở đây ba tiếng, trên mặt biển không sóng không gió không ánh sáng, yên tĩnh làm người ta cảm thấy quỷ dị, vẫn không thấy bóng dáng Mạc Phàm.

- Mạc đại sư này có tới hay không, không phải bị dọa sợ không dám tới đấy chứ?

Trên máy bay Bạch gia, một người bên cạnh Bạch Vô Hận cười âm hiểm nói.

Lúc quyết đấu, một bên tự biết không địch lại không tới là chuyện rất bình thường.

Lúc này trên phi cơ quân đội của Tần lão gia tử và Lạc lão gia tử, cũng truyền đến âm thanh như vậy.

- Mạc đại sư sẽ không lâm trận…

Đúng lúc này, không biết người nào kêu lên.

- Đến rồi!

Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía tây.