Thiếu tá đại nhân thật là may mắn, vì đối phương có thể nhận một cô học trò dễ thương như vậy. Chả bù cho hắn là một người thô lỗ, bởi vậy nên việc thu nạp đồng đội cũng không dễ dàng, toàn là mấy tên cơ bắp thô lỗ y chang.
“Tô Đường đến rồi à. Thiếu tá đại nhân dặn anh đem dấm và đường đưa cho em.” Cừu Khổ lấy ra một hũ dấm và một hũ đường từ rương năng lượng để đưa cho Tô Đường. Hắn còn tặng thêm một hũ kẹo cho cô. Gương mặt ngăm đen của đối phương thoáng ửng hồng: “Đây là quà gặp mặt, về sau gọi anh là Khổ ca là được. Dù sao em cũng là học trò của thiếu tá đại nhân, anh coi em như là em gái anh vậy.”
Trương Tiểu Phi và đám người Cao Đại Bàn thấy thế thì vỗ mạnh vào đùi. Má nó, đội trưởng mới chính là người tâm cơ nhất, còn biết dùng quà tặng để thu hút sự quan tâm!
Tô Đường nhận lấy dấm và đường. Cô phát hiện nơi này đóng gói đồ đạc rất tinh tế, các vật phẩm được đặt trong những hũ nhôm nhỏ, gọn gàng lại đẹp mắt. Hộp kẹo trong suốt chứa tới 10 viên kẹo trái cây.
Nguyên liệu nấu ăn ở Tinh Tế đắt đỏ, thậm chí cả đồ ăn vặt cũng vậy. Một hộp kẹo nhỏ như này chắc chắn không rẻ.
Tô Đường cảm thấy ấm áp trong lòng, cười nói: “Cảm ơn Khổ ca.”
Bọn họ nhanh chóng khởi hành đến rừng Sương Mù. Lần này, họ đến để thăm dò và cứu viện con em quý tộc tên là Xuân Hi. Xuân Hi là học sinh năm 3 của ngành thực vật học tại học viện đế quốc. Trong một buổi học thực tiễn, Xuân Hi cùng bạn bè đến rừng Sương Mù rồi bất ngờ mất tích. Gia tộc của cậu ấy đã treo thưởng một số tiền lớn trên quảng trường ảo. Bất kể nguy hiểm đến đâu, chỉ cần có tin tức về Xuân Hi, họ sẽ thưởng 5000 tinh tệ. Nếu cứu được cậu ấy, tiền thưởng sẽ là 2 vạn tinh tệ.
Không ít liên minh và đội ngũ đã nhận nhiệm vụ này sau đó sớm khởi hành đến rừng Sương Mù. Đội Thám hiểm thích nhất nhiệm vụ thăm dò cứu viện, không chỉ vì tiền thưởng, mà còn vì khả năng thu thập tài nguyên dọc đường.
Cừu Khổ đã chia sẻ ảnh của Xuân Hi với mọi người qua kênh thực tế ảo. Xuân Hi là một chàng trai trắng trẻo, lịch sự và văn nhã. Cậu ấy mặc đồng phục màu xanh lục của học viện thực vật đế quốc, đeo kính và có mái tóc xoăn nhẹ. Ngoại hình của cậu ấy toát lên hơi thở của một tên mọt sách thực thụ.
Hành trình từ căn cứ xuất phát về hướng tây kéo dài khoảng 2 tiếng đồng hồ, đi qua khu vực khai thác mỏ và khu vực gieo trồng, rồi cuối cùng đến rừng Sương Mù. Trên đường, Tô Đường nhận thấy thực vật càng về phía tây càng tươi tốt. Ven đường, cô có thể thấy rau dại, hoa dại và các loại thực vật không biết tên, cũng như những cây cối có hình thù kỳ quái.
Xuân Hi đã mất tích hơn 20 tiếng đồng hồ, chỉ còn lại 28 tiếng đồng hồ để cứu viện. Vì vậy, mọi người không dừng nghỉ trên đường. Tô Đường chỉ có thể nhìn những nguyên liệu nấu ăn thơm ngon từ trước mắt mình vụt qua mà không thể dừng lại.
Trong suốt hành trình, mọi người chăm sóc Tô Đường như một đứa trẻ con. Một anh đeo kính giải thích cho cô biết những điều cần chú ý khi ở khu vực phi an toàn, đặc biệt là rừng Sương Mù. Tô Đường cũng nhân cơ hội này tìm hiểu thêm vài thông tin về đội 11.
Đội 11 gồm 1008 lính đánh thuê sơ cấp, trong đó có 20 thành viên trung tâm. Nhiệm vụ lần này, nếu không tính cô thì đội 11 đã điều động tổng cộng 6 thành viên trung tâm: Đội trưởng Cừu Khổ, phó đội trưởng Thiệu Nguyệt, và các thành viên khác bao gồm Trương Tiểu Phi, Cao Đại Bàn, Lưu Nhất Đao và Ô Đại Giang.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin