Bốn người Tư Đồng Ca cũng không phải là lương thiện gì, giết người đối với họ là chuyện như cơm bữa, nhưng dù sao họ cũng không phải đồ tể nên khi nghe Hắc Long nói, bốn người nhất tề biến sắc. Tư Đồng Ca thốt lên: “Không thể.”
Hắc Long nghi hoặc nhìn hắn, khó hiểu hỏi: “Vì sao ?”
“Ta trước không phải đã nói rồi sao ? Giết người sẽ tạo thành oán thù không giải được, đến lúc đó thân nhân bằng hữu của những người này sẽ không ngừng tìm người gây phiền phức.” Tư Đồng Ca đáp, kỳ thực trong lòng hắn lo chính là Hắc Long một lần đại khai sát giới sẽ tạo thành tiền đề để sau này khi gặp phiền phức lại dùng thủ đoạn này.
“Cứ tiếp tục thế này, hài tử của ta không đánh hết sức được.” Hắc Long nói, theo hắn nghĩ, cứ tiếp tục thế này thì cũng bại lộ thân phận, vậy thà giết tất cả mọi người diệt khẩu còn hơn. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Bình thường, Hắc Long đều tương đối nghe lời Tư Đồng Ca, nhưng dưới tình huống uy hiếp tới sinh mệnh, Hắc Long tùy lúc sẽ không nghe. Tâm niệm khẽ động, bốn hài tử liền rời khỏi trận hình vây công Xe tăng, hướng các dong binh Lôi thần phóng tới.
Hắc Long cũng tự mình vung trường đao, hướng tới phía các dong binh lôi thần, bọn họ không chịu động thủ, vậy tự mình động thủ cũng được.
Tinh nhuệ của Lôi thần dong binh cơ bản đều được điều tới hắc ám đầm lầy vây bắt Hắc Long rồi, còn lại ở đây đều là dong binh phổ thổng, dưới công kích của bốn vị hoàng kim khô lâu, hầu như không có năng lực hoàn thủ, lần này Hắc Long không có hạ thủ lưu tình, hạ lệnh toàn bộ giết sạch.
Trong hoảng loạn, những dong binh này miễn cưỡng lập thành một số trận hình gồm 3 hoặc 5 người một chỗ để chống đỡ. Bất quá, bọn họ đều quá coi thường sức mạnh của hoàng kim khô lâu, một đao toàn lực vung lên, thường thường đều đem 2 đến 3 dong binh trước mặt chém thành hai đoạn, không có thực lực trung cấp kiếm sĩ, căn bản không đỡ được một đòn công kích của hoàng kim khô lâu.
Hắc Long tuy rằng mới chỉ là bộ xương khô bằng bạc, thế nhưng được Đồ khắc huấn luyện 2 tháng, vũ kỹ có bước tiến bộ nhảy vọt, hơn nữa lại có khả năng thuấn phát hắc ám trớ chú ma pháp nên thực lực Hắc Long không thua kém chút nào so với các hài tử.
Liên tục mặc niệm chú ngữ trớ chú, các quang cầu màu đen không ngừng bắn về phía dong binh Lôi thần, sau đó Hắc Long nhanh chóng tiếp cận họ, một đao xả xuống, không cần quá nhiều chiêu thức, nhưng mỗi đao đều chuẩn xác chém trúng nơi yếu hại của địch nhân.
Còn lại hơn 10 dong binh thấy đồng đội đều bị giết chết, liền vứt vũ khí chạy trối chết.
Nhìn đồng bạn bị tàn sát, Xe tăng tức giận gào lên như sấm, nhưng lại bị bốn hài tử cuốn chặt lấy, không thể nào thoát thân.
Ngoại trừ số dong binh bị đánh chết, số còn lại đều chạy tứ tán, qua cổng sau trốn ra khỏi doanh trại. Hắc Long cũng không đuổi theo, hắn chỉ cần giết hết người ở đây là được, không có người ngoài, hắn có thể thoải mái đánh chết Xe tăng, không lo bị thương mà lộ thân phận bất tử sinh vật. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tiểu tử nhân loại vốn đứng ở cửa phòng, thấy đồng bạn từng người một ngã xuống dưới tay đám Hắc Long, trong lúc nhất thời choáng váng, hắn cũng không phải dong binh, từ nhỏ vốn hầu hạ Xe tăng, là người hầu chứ không nằm trong danh sách chiến đấu, cho tới bây giờ cũng chưa trải qua một trận chiến nào thảm liệt như vậy.
Xe tăng mặc dù đang chiến đấu nhưng vẫn luôn lưu ý tình huống bên này, nhìn thấy động tác của Hắc Long, nhất thời rống giận: “Chạy đi.” Tiểu tử này vốn đã đi theo phục vụ Xe tăng rất nhiều năm, bình thường hắn cũng rất thích tiểu tử nhân loại tay chân linh hoạt này, từ lâu đã coi như người thân bên mình, giờ thấy hắn gặp nguy hiểm, lập tức nổi giận.
Một sức mạnh vô hình bỗng chốc tập trung lại trên người Xe tăng, chỉ thấy hắn vung cự chùy lên, sau đó hung hăng đập mạnh xuống mặt đất. “Đại địa sấm sét” Xe tăng rống giận một tiếng, một chùy này làm mặt đất chấn động khủng khiếp, lấy hắn làm trung tâm tỏa ra mọi phía, chấn bay bọn Hắc đại bốn người đang vây công.
Ngay khi bọn Hắc đại bị đánh văng đi, Xe tăng liền dậm mạnh chân, vừa gầm rú vừa điên cuồng hướng Hắc Long phóng tới.
Lúc này, Hắc đại đang ở giữa không trung bỗng nghiêng người, chặn phía trước Xe tăng, quay người vung trường đao mạnh mẽ chém tới.
Xe tăng trong mắt rực huyết hồng, cự chùy hung hãn nghênh đón trường đao của Hắc đại. Từ khi bị Xe tăng phá hủy binh khí, Hắc Long không cho các hài tử cùng hắn liều mạng, chỉ dùng phương pháp du đấu cuốn lấy hắn. Điều này làm cho Xe tăng một thân sức mạnh nhưng không có chỗ dùng, hiện tại Hắc đại muốn cùng hắn liều mạng, tự nhiên là cầu còn không được.
“Đinh”, tiếng vũ khí va chạm khủng khiếp nhất từ đầu cuộc chiến tới giờ, Hắc đại liên tiếp lui về sau 5 bước, mà Xe tăng cũng phải lùi lại 2 bước, mà thần kỳ hơn nữa chính là, vũ khí trong tay Hắc đại không có bị vỡ.
Xe tăng khó có thể tin nhìn binh khí hoàn hảo vô khuyết trong tay Hắc đại, nhất thời ngây dại. Hắn không ngờ lại có kết quả như vậy, đơn đao cùng cự chùy liều mạng, nhưng đến một vết nứt cũng không có ? Trừ phi đối phương không vận lực lên đao, thế nhưng Xe tăng cũng bị đẩy lui hai bước, vậy không phải do Hắc đại không dùng sức. Lúc này, chỉ thấy thân đao trong tay Hắc đại được phủ bẳng một tầng bóng đen lờ mờ, nhưng tại chuôi đao lại được bóng đen kéo dài ra thành một đại trường đao, mà tay còn lại của Hắc đại đang nắm lên phần chuôi bằng bóng đen đó.
Từ lúc chạy vào doanh trại, Hắc đại vẫn duy trì tư thế cầm đao cổ quái đó, một tay nắm chuôi đao, một tay lại nắm ở khoảng không phía dưới, đến lúc binh khí bị đánh nát, hắn cũng cố chấp cho rằng mình có binh khí. Hiện tại xem ra, hắn đúng là có binh khí.
Bóng đen bao trùm thanh đao của hắn có dáng vẻ của một Đại Khảm Đao.
Tư Đồng Ca trừng mắt nhìn chằm chằm bóng đen trong tay Hắc đại, trong lòng chợt nhờ lại truyền thuyết về hoàng kim khô lâu, mỗi một bộ hoàng kim khô lâu đều là một vị khô lâu vương, chúng có hai chủng kỹ năng trời sinh, một là Hoàng giả giá lâm, có khả năng làm sống lại hài cốt ở phụ cận thành xương khô tham gia tác chiến, kỹ năng còn lại chính là Lưỡi hái tử thần, là một kiện vũ khí do năng lượng của hắc ám nguyên tố ngưng kết thành, cực kỳ cứng rắn, lại sắc bén không gì sánh được, đồng thời không lo bị hỏng.
Tuy không biết bóng đen trong tay Hắc đại vì sao không có hình dáng của lưỡi hái, thế nhưng không hề nghi ngờ, đây chính là kỹ năng thiên phú Lưỡi hái tử thần của hoàng kim khô lâu.
Xe tăng đương nhiên không biết Hắc đại là hoàng kim khô lâu, tự nhiên cũng không nghĩ được trường đao màu đen trong tay Hắc đại là Lưỡi hái tử thần, mà hiện tại hắn cũng không có tâm tình để ý tới mấy vấn đề này, lần thứ hai nhấc cự chùy vừa vọt tới vừa quát lớn: “Tránh ra.” Cự chùy lập tức hướng Hắc đại văng tới.
Khuôn mặt Hắc đại vẫn không chút biểu cảm nhìn Xe tăng, lập tức vung đao chém về phía cự chùy, lại một tiếng binh khí giao nhau đinh tai nhức óc vang lên, Hắc đại hai chân không rời mặt đất, bị đẩy lùi lại mấy thước, vạch lên hai vệt chân sâu nửa tấc trên mặt đất.
Xe tăng cũng bị chấn bay về phía sau, phải lùi liền mấy bước mới đứng vững.
Hắc Long lúc này cũng đã vọt tới trước mặt tiểu tử nhân loại, trường đao sắc bén chém xuống, không cần vũ kỹ, một đao này cũng đủ để tiểu tử nhân loại chưa kịp có một ý niệm phản kháng trong đầu thì người đã bị chém thành hai nửa.
“Không được !!” Xe tăng rống lên đau đớn, hai mắt trợn trừng như muốn nứt ra.
Hắc Long quay đầu nhìn bốn phía, xác định dong binh Lôi thần ngoại trừ một số ít chạy thoát, còn lại đều đã bị tiêu diệt, không còn ngoại nhân, bây giờ mới yên lòng hướng Hắc thất trong phòng nói: “Ngươi có thể đi ra.”
Lập tức, Hắc thất liền chui ra theo lỗ hổng trên tường. Lúc này, nhìn hắn của thật quá thảm. Trên lưng cắm đây mảnh gỗ, trên người khắp chỗ đều là vết thương, có nơi vết thương xấu tới mức có thể thấy được xương. Có một mẩu gỗ dài nhọn đâm xuyên từ phía sau ra phía trước thân thể hắn, từ đầu nhọn lộ ra ở phía trước còn treo theo một mảng lớn thịt nát.
Bất quá Hắc thất tựa như vô sự, toàn thân một chút máu cũng không có, vừa chui ra đã cực nhanh tham gia vòng vây Xe tăng.
Nhìn những vết thương mà với người thường thì đã sớm chết rồi trên người Hắc thất, con ngươi Xe tăng khẽ thu lại, thần sắc kinh hãi không gì sánh được. Trong truyền thuyết chỉ có một loại người bị trọng thương như vậy mà vẫn hành động bình thường được, đồng thời không hề nhỏ một giọt máu, đó chính là bất tử sinh vật. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Năm người Hắc Long lần thứ hai vây công Xe tăng, mà lúc này không còn vướng bận gì nữa, có thể thoải mái ra tay.
Tật phong tam lang lúc này vẫn đang đứng trên đỉnh núi quan sát, từ vị trí của bọn họ không thể nhìn thấy chuyện gì xảy ra trong doanh trại, chỉ có thể nghe đước tiếng kêu la, tiếng vũ khí giao nhau rung trời từ xa xa truyền tới. Những âm thanh này lọt vào tai Điện lang khiến hắn có cảm giác nhiệt huyết sôi trào, phía dưới kia chính là nơi dừng chân của Lôi thần dong binh đoàn, một trong ba dong binh đoàn đứng đầu a! Tuy rằng đại bộ phận nhân thủ đã được điều đi, thế nhưng bên trong chí ít cũng còn hơn trăm tên dong binh. Mà Điện lang cũng từ tin tình báo của Tật phong biết được, Tổng huấn luyện viên người lùn cuồng chiến Xe tăng cũng đang ở trong đó. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Dựa vào mười lăm người, dám dũng cảm tấn công doanh trại hơn một trăm người, đổi lại là Điện lang hắn cũng không có cái can đảm này, vì vậy hắn thật sự bội phục và kính nể, không nhịn được ham muốn được tham gia cùng Hắc Long xung phong liều chết cho thống khoái.
“Có đi hỗ trợ họ không ?” Điện lang nhìn Trí lang mong chờ hỏi.
Trí lang lắc đầu: “Bọn họ không muốn chúng ta hỗ trợ.” Hắc Long lúc sáng đã biểu lộ ý tứ, trận chiến này là để bọn hắn biểu lộ thực lực với Tật phong, để chứng tỏ bọn họ đủ tư cách trở thành đồng bọn của Tật phong. Trí lang cũng cho rằng phải làm như vậy, nếu Hắc Long không biểu thị ý tứ này, Trí lang cũng sẽ yêu cầu, hắn cũng muốn biết được dong binh đoàn có cơ hội hợp tác cùng Tật phong sở hữu thực lực cường đại tới đâu.
Nghe Trí lang nói, Điện lang thất vọng quay đầu nhìn về hướng doanh trại. Lúc này cửa sau đã mở rộng, một nhóm dong binh Lôi thần theo đó chạy trối chết.
Ba người Trí lang đưa mắt nhìn nhau, đều thấy sự kinh hãi trong mắt đối phương. Đám người Hắc Long chạy ào vào doanh trại chưa được bao lâu, đã đánh tan hơn một trăm dong binh. Từ điểm này đã đủ khiến ba người thực sự kinh ngạc về thực lực cường đại của Hắc Long dong binh đoàn.
Trí lang hít một hơi thật sau, sau đó thở mạnh ra, chậm rãi nói: “Chúng ta giúp minh hữu quét bớt một ít bụi bặm nào.” Đã xác nhận được thực lực của Hắc Long dong binh đoàn, Trí lang lập tức coi họ là minh hữu.
Nhấc tay hướng dong binh Lôi thần đang cố sức chạy tứ tán, Trí lang ra lệnh: “Lôi thần dong binh, một người cũng không để lại.”
“Rõ.” Tật phong thiết kỵ phía sau ba người chỉnh tề đáp lại. Điện lang nhất thời hưng phấn rút trường kiếm, dẫn đầu đoàn hướng sườn núi phóng đi, hơn một trăm thiết kỵ lập tức chuyển động, chỉnh tề bước lên, tựa như nước lũ hướng đám người đang chạy như chó nhà có tang tràn tới.
Sau khi tiêu diệt đám dong binh còn trong doanh trại, đám hài tử lần thứ hai vây công Xe tăng. Hắc Long xem qua các vết thương của Hắc thất, làm sạch sau đó niệm chú ngữ sống phu sinh cơ thuật, ba động của hắc ám ma lực nổi lên, vết thương trên người Hắc thất từ từ khép lại, trong nháy mắt liền hoàn hảo như lúc đầu.
Thấy tình huống như vậy, sự kinh hãi trong mắt Xe tăng càng lớn: “Ngươi… Các ngươi là bất tử sinh vật!” Nếu như những người này là bất tử sinh vật, như vậy những nghi vấn trong lòng Xe tăng cũng được giải thích, vì sao bọn họ dư thừa tinh sức lực như vậy, có thể ngày đi nghìn dặm, liên tục vài ngày không cần nghỉ ngơi, vì sao tọa kỵ của bọn họ có sức chịu đựng tốt như vậy, nhiều lần bỏ xa mình, nguyên lai bọn họ đều là bất tử sinh vật, mà tọa kỵ cũng đương nhiên là bất tử chiến mã.
Bất tử sinh vật bị coi là sinh vật bị chúng thần nguyền rủa, là công địch của các chủng tộc có sinh mệnh, tiêu diệt bất tử sinh vật là nghĩa vụ của mọi chủng tộc có sinh mệnh, điều này càng làm tăng hận ý của Xe tăng với Hắc Long, hơn nữa lại có sự sợ hãi bản năng đối với bất tử sinh vật, các loại tâm tình tập trung cùng lúc, nhất thời khiến thế công của hắn càng điên cuồng.
Hắc Long cũng không để ý tới những gì Xe tăng nói, mặt không chút biểu cảm nhìn hắn, đám hài tử Hắc đại cũng càng ngày càng điên cuồng, Xe tăng đã biết được thân phận của mình, vì vậy tuyệt đối không để hắn sống sót, giết hắn bằng mọi giá, đây là ý niệm duy nhất trong đầu Hắc Long.
Hắc Long là một bộ xương khô, từ lúc mới tiến nhập xã hội nhân loại đến giờ hắn vẫn còn tương đối đơn thuần, nhưng những người càng đơn thuần thì càng khó thay đổi nhận định, bất cứ thứ gì uy hiếp sự tồn tại của hắn đều phải tiêu diệt, đây là ý niệm cực kỳ cố chấp tỏng đầu hắn, bất kể là vi phạm nguyên tắc gì cũng không khiến Hắc Long thay đổi. Vì vậy mà mặc dù bình thường hắn vẫn rất nghe lời Tư Đồng Ca, nhưng khi có xung đột với nguyên tắc này, lập tức Hắc Long bỏ ngoài tai hết.
Chín hài tử liều mạng vây công Xe tăng, xung quanh không còn người ngoài, bọn họ có thể triệt để sử dụng khả năng của mình, trường đao không thể đón đỡ được cự chùy, đám hài tử lập tức dùng tay trần đón nhận cự chùy của Xe tăng, thân thể Hoàng kim khô lâu so với binh khí phổ thông còn cứng rắn hơn vài phần.
Hắc tứ một quyền đỡ cự chùy của Xe tăng, một tiếng giao kích nặng nề vang lên, cánh tay Hắc tứ bị tróc thịt, lộ ra lợp thịt trắng bóng phía dưới, thân hình bị đánh bay về phía sau mấy thước, bất quá, chỉ khẽ nghiêng mình, Hắc tứ đã lập tức xông lên như không có gì xảy ra.
Đám hài tử đều liều mạng tấn công, ưu thế lớn nhất của bất tử sinh vật là chúng sẽ không mệt, chỉ cần không bị thương tổn linh hồn chi tâm thì sẽ có thể liên tục chiến đấu không mệt mỏi, luận về sự bền bỉ, không ai có thể so được với bất tử sinh vật. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Nhưng Xe tăng thì nuốt không trôi được, hắn vốn vẫn đang có bệnh trong người, phẫn nộ khiến hắn hồi quang phản chiếu, đột phá từ cuồng chiến sĩ thành cuồng bạo chiến sĩ, tuy rằng thực lực tăng cường không ít, thế nhưng tất cả bất quá đều là tiêu hao sinh mệnh lực mà thôi, đối mặt với Hoàng kim khô lâu bất tử, Xe tăng ngày càng lực bất tòng tâm, hô hấp bắt đầu khó khắn, huyết sắc trong mắt ngày càng đậm, động tác bắt đầu vô ý thức, tâm thần hắn đã mỏi mệt, bắt đầu không khống chế được thiên tính điên cuồng của cuồng chiến sĩ, tuy rằng như vậy có thể làm hắn thêm không sợ chết, nhưng đồng thời sẽ lộ ra nhiền khe hở.
Trong đám hài tử, có thể chính diện liều mạng cùng Xe tăng chỉ có một mình Hắc đại, hắc sắc trường đao trên tay hắn ngày càng rõ ràng, hầu như đã thành thực thể, mỗi lần huy kích đều kéo theo một đạo hắc sắc tàn ảnh, phảng phất như viễn cổ thần binh có thể chém rách hư không.
Tất cả mọi người tham chiến đều sức lực kinh người, vì vậy toàn bộ tràng chiến đấu thảm liệt dị thường, mỗi một lần giao kích đều gây ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Oanh, lại một tiếng nổ, bước chân của Xe tăng bỗng nhiên lảo đảo, thân hình hơi nghiêng về phía trước, mất đi cân đối, chớp cơ hội, từ phía sau Xe tăng, Hắc tứ áp sát, một quyền nện lên lưng hắn, Xe tăng rống to một tiếng, thân thể bị đánh bay về phía trước, Hắc đại không bỏ lỡ cơ hội, hắc sắc trường đao phạt ngang eo hắn. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Giữa ranh giới sinh tử, Xe tăng nhấn mạnh song chùy lên mặt đất, miễn cưỡng dừng thân thể, sau đó cực nhanh thu chùy lại trước ngực, vũ khí lớn lúc này lại phát huy tác dụng, nhất thời đỡ được trường đao của Hắc đại, bất quá lần này không phải đối kích, nên đón Hắc đại không phải là một cú vung chùy quá mạnh mẽ, trường đao dễ dàng đánh văng cự chùy đi.
Trường đao vừa thu lại, Hắc đại đã sửa lại tư thế, chém tiếp đao thứ hai, hắc sắc trường đao chính là Tử thần liêm đao sắc bén không gì sánh được không chút trở ngại đâm vào bụng Xe tăng.
Xe tăng rống to một tiếng, sau khi cuồng hóa, cảm giác của cuồng chiến sĩ sẽ giảm xuống rất nhiều, dù là chém đứt tay chân cũng không thấy đau, vì vậy tiếng gầm rú này không phải do đau nhức, mà là phẫn nộ không cam lòng, người lùn vốn là một chủng tộc cực kỳ ngoan cố và sĩ diện, Xe tăng ba lần bảy lượt thất bại trong tay Hắc Long, đã mất hết mặt mũi, chỉ có tiêu diệt Hắc Long dong binh đoàn mới có thể vãn hồi mặt mũi của hắn, bất quá sự tình đã không còn như hắn mong muốn.
Tia tỉnh táo cuối cùng trong mắt Xe tăng rốt cuộc cũng tắt, chỉ còn lại điên cuồng vô tận, hắn giơ cự chùy lên, hung hăng nện xuống hắc sắc trường đao, lúc này mũi đao vẫn còn đang trong cơ thể hắn, làm như vậy, không cần Hắc đại dụng lực, mũi đao cũng nương lực xé nát bụng Xe tăng, mà lúc này, thân thể Xe tăng tuôn ra một loại ánh sáng hồng sắc như hỏa diễm.
Mặc dù bụng dưới đã chia làm hai nửa, nhưng Xe tăng không có ngã xuống, trái lại vẫn gào thét muốn xông tới Hắc đại, thế nhưng thân thể không cách nào chống đỡ động tác của hắn, nhất thời lảo đảo. Hắc đại nương lực, vung mạnh trường đao, đem Xe tăng chém thành hai nửa.
Thân thể sứt mẻ ngã xuống mặt đất, thế nhưng cỗ ánh sáng hồng sắc không có theo thân thể bị phá hư mà tắt, trái lại lại hội tụ thành một bóng người màu hồng. Bóng người này đầy đủ tứ chi, khuôn mặt giống hình dạng Xe tăng lúc còn sống, chỉ là toàn thân bao bọc trong ánh sáng hỏa diễm, hiển nhiên không phải người thực. Hai tay hắn đồng dạng cầm hai thanh thiết chùy do ánh sáng ngưng tụ mà thành, mồm liên tục đóng mở, phảng phất như đang gào thét không ra tiếng, sau đó quơ chùy hướng Hắc đại đánh tới.
“Chiến hồn!” trong ngực Hắc Long bỗng nhiên hiện lên một ký ức không thuộc về hắn, ký ức của A La Ước.
Chiến hồn hình thành từ chiến ý bất tận của một người lúc còn sống, do chết không nhắm mắt nên linh hồn chiến sĩ hình thành một sinh vật bất tử đặc thù, loại bất tử sinh vật này không có ý thức, chỉ biết chiến đấu, là một chủng loại bất tử sinh vật đáng sợ không tiêu tán thì không đình chỉ chiến đấu, bọn họ tuy rằng cùng tồn tại dưới dạng linh hồn như vong linh, nhưng có năng lực công kích của hắc võ sĩ, đồng thời có chiến ý trời sinh, chỉ chiến ý đáng sợ đã khiến cả thân thể lẫn tinh thần địch nhân phát run.