Mặt trời chiều rốt cuộc khuất hẳn dưới đường chân trời, 14 người Hắc Long toàn bộ cưỡi bất tử chiến mã rời khỏi khu rừng nhỏ, phi nhanh về phía doanh trại. Tiếng vó ngựa nặng nề kinh động cung tiễn thủ trên tháp, nhưng vì cự ly quá xa, hơn nữa mặt trời đã xuống núi, ánh sáng không tốt, trong lúc nhất thời không nhìn rõ lắm, vì vậy cung tiễn thủ phải cố nheo mắt, kiễng đầu ngón chân, nỗ lực nhìn cho được đối phương.
Tiếng vó ngựa ngày càng gần, cung tiễn thủ rốt cuộc nhìn thấy rõ, phía đối phương có hai kỵ sĩ đang giương cung, hướng về phía hắn. “Địch tấn công!” Cung tiễn thủ chợt lóe lên một ý nghĩ, đó cũng là ý nghĩ cuối cùng trong đầu hắn.
Tinh và Nguyệt nổi danh về trường cung, dù cự ly với doanh trại còn gần 1km, nhưng với thị lực trời phú của tinh linh, họ đã nhìn thấy cung tiễn thủ trên tháp. Khi trường cung được giương lên, một cỗ ma pháp ba động yếu ớt nhập vào cung.
Buông tay, tên bắn ra như điện, không ai thấy rõ mũi tên, chỉ có thể thấy huynh muội Tinh Nguyệt song song buông tay, hai cung tiễn thủ trên tháp song song ngã xuống đất, sau một khắc, tiếng dây cung cùng tiếng tên xé gió mới vang lên.
Trên sườn một ngọn núi nhỏ cách doanh trại không xa, một đội 100 kỵ sĩ xếp thành 2 hàng, lẳng lặng ngồi ngay ngắn trên ngựa. Cả đội nhân mã, ngoại trừ tiếng hít thở của ngựa, không hề có một chút thanh âm nào khác, bọn họ thân hình thẳng tắp, khuôn mặt lạnh lẽo chứng tỏ bọn họ đều đã trải qua huấn luyện, một đội ngũ đã từng trải qua trăm trận. Phía trước đội ngũ có ba con tuấn mã, chủ nhân phân biệt là ba trong bảy người Tật phong thất lang, Điện lang, Trí lang cùng một vị nữ tính nữa.
Vị nữ kỵ sĩ kia có mái tóc dài như suối màu đỏ, vóc người cao gầy mà thon dài, bộ bì giáp tinh mỹ màu trắng bạc bó quanh người tôn lên từng đường cong hoàn mỹ. Dung mạo nàng cũng không tính là tinh xảo, nhưng phù hợp, da hơi ngăm ngăm đen, mang theo vết tích phong sương, mỗi phân da thịt đều cực kỳ co dãn, cho dù mặc giáp trụ cũng không che hết được. Nang ngồi ngay ngắn trên lưng ngựa, thoạt nhìn tựa như một tiểu thư mỹ lệ.
Gió nhẹ hơi phất động vạt áo nàng làm tản ra trong gió một loại hương thơm nhàn nhạt. Nàng trong Tật phong thất lang xưng Hương lang Phỉ lôi na.
Buổi sáng sớm sau khi tiếp xúc cùng Hắc Long, Trí lang cùng Điện lang đồng dạng có ấn tượng Hắc Long dong binh đoàn này thâm bất khả trắc. Bởi vậy, Trí lang phải thay đổi kế hoạch của mình, mang nhân mã tới đúng hẹn. Bọn họ kỳ thực đã tới từ sớm rồi, nhưng không có nóng lòng tiếp xúc với đám người Hắc Long, mà là ẩn một bên quan sát, Trí lang muốn nhìn một chút, đánh giá thực lực Hắc Long dong binh đoàn xem họ rốt cuộc có xứng trở thành minh hữu của mình hay không.
Vì vậy nhóm người Hắc Long vừa xuất hiện, bọn họ lập tức nhận ra, đồng thời cũng thấy được một tên đáng sợ của Tinh cùng Nguyệt, vô luận Điện lang, Trí lang, hay Phỉ lôi na, thậm chí có lẽ cả những kỵ sĩ khuôn mặt lạnh lẽo như đá tạc cũng đều không hẹn mà thần sắc cùng biến đổi. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
“Ma tiễn thủ!” Điện lang hô khẽ, thanh âm mang theo kinh ngạc không gì sánh được.
Mọi người đều biết Hắc Long dong binh đoàn có hai tinh linh ma tiễn thủ, vì vậy sự xuất hiện của Tinh và Nguyệt cũng không nằm ngòai dự liệu, để cho bọn họ khiếp sợ chính là tài bắn cung đáng sợ của ma tiễn thủ đó.
Khoảng cách giữa Tinh Nguyệt cùng tháp canh chừng 1km, tên có thể bắn xa như vậy thì cung sử dụng phải là cường cung nặng hơn 1200 cân (nguyên bản là “thập thạch”, 1 thạch = 120 cân, e có nhầm lẫn) cũng chỉ có sự tinh xảo cùng mẫn tiệp của tinh linh mới có thể sử dụng được loại cung này. Đến ngay cả người lùn nổi tiếng về sức lực, cũng không có khả năng dễ dàng sử dụng được như vậy.
Mà khiến mọi người cảm thấy kinh ngạc chính là tuy rằng cự ly xa như vậy, thế nhưng hai mũi tên của Tinh Nguyệt không hề bị giảm lực lượng cùng tính chính xác, hai mũi tên cực mạnh xuyên thấu thân thể hai cung tiễn thủ tựa như xuyên qua một tờ giấy.
Nhìn một màn này, thành viên của Tật phong không hẹn mà cùng nghĩ, nếu hai phát tên kia bắn về phía mình, liệu mình có năng lực đỡ được hay không ? Kết luận cuối cùng khiến mọi người đều toát mồ hôi lạnh.
Về phía Hắc Long, sau khi bắn chết hai cung tiễn thủ, Tinh và Nguyệt liền thu hồi trường cung, tay cũng nhè nhẹ run lên. Bọn họ tuy đã là bất tử sinh vật, thế nhưng thân thể nếu vì vận động quá độ vẫn sẽ sản sinh phản ứng. Ếch chết mà bị dí điện vào chân vẫn sẽ co quắp, bọn họ cũng vậy, một tên vừa rồi thực tế đã vượt qua năng lực thừa nhận của thân thể bọn họ. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tinh cương trường cung (cung bằng thép tốt) của bọn họ đã được Tư Đồng Ca cải tạo qua, yêu cầu về sức mạnh được tăng lên nhiều, nếu là trước đây, bọn họ tuyệt đối không thể nhúc nhích nổi cây cung này, thế nhưng từ khi trở thành bất tử sinh vật, sức lực được tăng cường, vì vậy đã không còn vấn đề, hơn nữa ma lực của cung có hiệu dụng tăng phúc, một tên bắn ra đạt được cự ly siêu xa trước đây chưa từng có. Bất quá, đó cũng là cực hạn của bọn họ.
Tư Đồng Ca giơ pháp trượng trong tay lên, theo tiếng ngâm xướng phát ra, hỏa nguyên tố từ bốn phương tám hướng nhanh chóng hội tụ về phía hắn. Chú ngữ này chỉ là nhất cấp ma pháp của hỏa hệ, hỏa cầu thuật. Lấy thực lực đại ma pháp sư của Tư Đồng Ca, nhất cấp hỏa cầu thuật này hắn hoàn toàn có thể mặc phát, nhưng hắn vẫn đọc chú ngữ, vì vậy hỏa nguyên tố tụ tập rất nhiều, tạo thành một khối hỏa cầu lớn một thước trước người Tư Đồng Ca.
Ma pháp sư có kinh nghiệm thực chiến thường không thích dùng ma pháp cao cấp, bởi vì ma pháp cao cấp không chỉ có tốc độ phóng ra chậm, ma pháp lực tiêu hao cũng nhiều hơn, lại dễ bị cắt đứt, so ra không bằng một ít ma pháp cấp thấp thực dụng hơn, hơn nữa dùng cấp thấp ma pháp nhưng có đại lượng ma pháp nguyên tố bổ sung thì uy lực không thấp hơn bao nhiêu so với ma pháp cấp cao.
Hỏa cầu thật lớn mang theo sóng nhiệt kinh người phóng về phía cửa doanh trại đang đóng chặt, oanh một tiếng, cửa doanh trại liền vỡ tan thành từng mảnh nhỏ.
Bất tử chiến mã vốn tâm ý tương thông với Hắc Long đột nhiên tăng tốc, ào vào doanh trại như làn gió.
Đại bộ phận nhân thủ đã được điều đi nên vốn nơi đây luôn có hơn 1000 người thì giờ chỉ còn không được 100, nguyên tưởng Hắc Long binh đoàn đang bị đồng bạn mình vây khốn trong hắc ám đầm lầy, không nghĩ rằng đối phương lại đột nhiên xuất hiện trước mắt khiến cho tất cả dong binh Lôi thần đều sợ ngây người. Không để cho bọn họ kịp phản ứng, vài đạo hắc quang phân biệt bắn về phía thân thể bọn họ, lập tức họ cảm thấy thân thể phảng phất như đã làm lụng vất vả mười mấy ngày đêm không nghỉ nên uể oải vô cùng, dường như có cả vạn cân đá đang đè nặng lên vai, ngay đến binh khí cũng không rút ra nổi. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Hiện tại Hắc Long thi triển hai trớ chú chậm chạp cùng suy nhược đã rất thành thạo, mỗi một đao chém xuống, thanh đạo vốn được cải tạo qua bằng bí ngân liền thoáng hiện một đạo hắc quang, sau đó tốc độ địch nhân liền chậm như rùa, mặc hắn giết hại. Đám hài tử Hắc đại không có ma pháp, nhưng chỉ cần bị vũ khí đã được gia trì ma pháp hắc ám trong tay bọn chúng chém phải thì lập tức sẽ mất đi năng lực hành động. Mà Lôi thần dong binh lưu lại canh giữ nơi này cũng không phải là tinh nhuệ gì, thế nên trong nháy mắt hai ba mươi người đã bị đánh ngã.
Trên sười núi, Điện lang nhìn Hắc Long trong trang phục pháp sư, cầm cương đao xông lên đầu tiên, vừa phóng ra trớ chú, vừa vung đao, sắc mặt rất mất tự nhiên, nhưng trong lòng phảng phất như buông bỏ được tảng đá lớn, thở dài một hơi.
Nghe thanh âm tức giận của Điện lang, Phỉ lôi na nghi hoặc nhìn hắn một cái, tò mò hỏi: “Ngươi tức giận sao ?”
Điện lang đỏ mặt, nhìn không chớp mắt về phía doanh trại nói: “Gã ma pháp sư kia quả nhiên không phải một ma pháp sư bình thường.”
Vừa phóng ma pháp, vừa chém người, thân thể lại gầy gò như vậy, không cần Điện lang nói cũng thoạt nhìn đã biết không đơn giản. Phỉ lôi na biết Điện lang nói như vậy khẳng định còn có thâm ý mập mờ, nhưng lúc này không tiện để hỏi, chỉ có thể trừng mắt nhìn hắn một cái.
Trí lang biết Điện lang định nói gì nên mặt không chút biểu tình nhìn chằm chằm doanh trại, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Từ khi bắn chết hai cung tiễn thủ rồi phá cửa, đến lúc chạy vào hỗn chiến với hơn ba mươi dong binh, tổng cộng chỉ 5 phút ngắn ngủi, đến lúc này, dong binh Lôi thần mới có chút phản ứng, đây đó vài nhóm dựa vào địa hình trong doanh trại từ từ lui lại, ý đồ lập lại trận tuyến.
Một gã nhân loại đứng ở cửa gian phòng trợn mắt há hốc mồm nhìn Hắc Long dong binh hùng hổ ào vào cùng đồng bạn đang chật vật rút lui về phía sau, vẻ mặt ngây ngốc không biết phải làm sao, hắn không nghĩ được, tại sao Hắc Long dong binh đoàn vốn đang bị nhốt ở hắc ám đầm lầy lại có thể vô thanh vô tức xuất hiện trước cửa nhà.
Gian phòng phía sau hắn tối om, mơ hồ có thể thấy một bóng người trên giường. Nghe tiếng hô giết vang trời, hắn run run nhấc nửa người lên, liên tiếp ho khan vài tiếng kinh tâm động phách, sau đó dùng âm thanh khàn khàn khô khốc hỏi: “Bên ngoài có chuyện gì vậy ? Sao ầm ĩ thế ?”. Ánh lửa hắt qua cửa phòng phản chiếu lên gương mặt hắn, lộ ra một bộ mặt tái nhợt, chính là người lùn cuồng chiến Xe tăng.
Thế nhưng cuồng chiến sĩ cường tráng như sư tử trước đây giờ chỉ còn như một người bệnh hấp hối, con mắt vô thần cùng khuôn mặt tái nhợt khiến thoạt nhìn, có lẽ sẽ nghĩ đây là một lão nhân đã ba trăm tuổi.
Gã nhân loại cố sức nuốt nước bọt, run run nói: “Hắc … Hắc … Hắc Long.”
Nguyên lai đang nằm hấp hối trên giường, vừa nghe hai chữ Hắc Long, hai mắt Xe tăng vụt lấp loáng quang mang, trong nháy mắt, phảng phất như sức mạnh một lần nữa lại trở về thân thể hắn.
Vút một cái, từ trên giường nhảy xuống, vững vàng đáp xuống mặt đất, không còn chút dáng vẻ ốm yếu nào nữa. Ném tấm chăn còn đang quấn lấy người sang một bên, Xe tăng nhảy ba bước ra cửa, vừa kịp nhìn thấy Hắc Long đang một đao chém xuống một dong binh Lôi thần. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Con ngươi Xe tăng bỗng nhiên co rút, một điểm huyết hồng từ đó khuếch tán toàn bộ cả hai mắt, một loại lực lượng vô hình khó có thể hình dung trong nháy mắt tràn đầy toàn thân hắn, bộ mặt vốn tái nhợt lúc này nổi lên một loại huyết sắc diễm lệ.
Quay trở lại bên giường, nhấc hai chiếc chùy mà so với thân thể hắn còn muốn lớn hơn, sau đó tựa như một cơn gió chạy ra khỏi cửa. Hai chiếc chùy trong tay đập mạnh vào nhau, một tiếng kim loại va vào nhau “Đinh” vang vọng toàn trường.
“Hắc Long!” Một thanh âm khàn khàn, giống như tiếng rống giận của Ma thần từ viễn cổ xuyên qua thời không mà đến.
Gã nhân loại lúc này bỗng dưng có cảm giác nhìn Xe tăng thấp bé là vậy nhưng bóng lưng hắn cao to không gì sánh được, trong mắt hiện lên biểu tình bi thống khó có thể dùng lời mà giải thích. Lúc này Xe tăng râu tóc sôi sục, thân trên để trần, từng mạch máu to lớn hằn lên, tạo thành một uy áp vô hình khó có thể dùng ngôn ngữ để hình dung.
Loại uy áp này chỉ những ai từng theo Xe tăng tới tổng bộ Lôi thần mới được cảm thụ một lần, đó là uy áp đặc thù lúc đội trưởng Lôi khắc đinh triệt để cuồng hóa thành cuồng bạo chiến sĩ. Xe tăng không ngờ lúc này đã đột phá được bình cảnh khó khăn nhất của người lùn cuồng chiến, trở thành cuồng bạo chiến sĩ. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Cuồng bạo chiến sẽ đối với người lùn cuồng chiến mà nói, tựu tương đương với Kiếm thánh của kiếm sĩ nhân loại, biểu thị bản thân là tuyệt thế cường giả có sức chiến đấu đáng sợ nhất.
Thế nhưng, đây đáng ra vốn là chuyện tình vui vẻ, nhưng lúc này một chút cao hứng cũng không có, trái lại còn là chuyện thương tâm. Mục sư đã nói qua, Xe tăng lúc này như đèn hết dầu, cho dù bỏ tâm bệnh, cũng phải cần một thời gian dài tu dưỡng mới có thể khôi phục. Thế nhưng Xe tăng hiện tại không những không tu dưỡng, còn kích phát mạnh mẽ lực lượng bản thân, làm tiêu hao sinh mệnh lực của chính mình, mặc kệ kết quả chiến đấu sau đó thế nào, sinh mệnh Xe tăng chắc chắn phải kết thúc.
Thanh âm của Xe tăng chấn động mọi người, tinh thần dong binh lôi thần rung lên một chút, rồi như nước lũ rút đến bên người Xe tăng.
Hắc Long đánh giá bộ dáng uy vũ của Xe tăng, người lùn này hắn nhận ra được, hai tháng trước, hắn chính là kẻ dẫn theo đội ngũ kiên trì đuổi theo mình. Thế nhưng hiện tại người này so với hai tháng trước có chút biến hóa.
Nhìn con mắt huyết hồng của Xe tăng, Hắc Long có một cảm giác nguy hiểm không rõ ràng, liền theo bản năng hành sự bình thường, vội vã triệu hồi bọn nhỏ tới bên mình.
Bốn người Tư Đồng Ca trừng to mắt đánh giá Xe tăng, từ con mắt huyết hồng của Xe tăng, Tư Đồng Ca biết hắn đã cuồng hóa, thế nhưng hiện tại Xe tăng cũng những người lùn cuồng hóa trước đây đã gặp không giống, ánh mắt huyết hồng của hắn không hề có chút điên cuồng, chỉ có chiến ý ngập trời.
Cuồng chiến sĩ sau cuồng hóa không có điên cuồng. Tư Đồng Ca trong lòng cả kinh, bỗng nhiên nhớ tới một lời đồn, kinh hô: “Cuồng bạo chiến sĩ!!!” Tinh Nguyệt cùng Eileen vừa nghe, sắc mặt đồng thời biến đổi.
Cuồng chiến sĩ là cỗ máy giết chóc trên chiến trường, bọn họ không có cảm giác đau, không sợ hãi, mạnh mẽ vô cùng, dù là đứt tay chân, bọn họ cũng sẽ dùng đầu chiến đấu tới cùng. Đồng thời bọn họ cũng điên cuồng, cho dù trước mặt là núi đao biển lửa, bọn họ cũng sẽ không chút do dự nhảy vào. Cuồng bạo chiến sẽ thì không thế, đó là một cỗ máy giết chóc có lý trí, không chỉ có sức mạnh đáng sợ, chiến ý kinh người, mà còn không mất đi lý trí.
Hắc Long không rõ ràng lắm cuồng bạo chiến sĩ là gì, thế nhưng bản năng mách bảo Xe tăng trước mặt khiến cho hắn có cảm giác bị uy hiếp. Loại cảm giác này đã lâu không có xuất hiện qua, lần hắn còn là một bộ xương khô nho nhỏ trên chiến trường, đối mặt với rừng thương trước mặt mới cảm thụ qua cảm giác này, mà lúc đó là lúc hắn bị trường thương phá nát.
Đứng trước mặt Hắc Long, Hắc đại bỗng nhiên làm ra một động tác kỳ quái, tay trái hắn xiết chặt chuôi đao, còn tay phải lại nắm lấy khoảng không phía dưới chuôi đao, phảng phất như đang nắm một loại vũ khí rất dài.
Hắc Long kỳ quái liếc nhìn Hắc đại. Hắn cùng đám hài tử có linh hồn liên hệ vô hình, không cần phải nói cũng có thể trao đổi tư tưởng, từ linh hồn Hắc đại truyền đến một loại mê võng, hắn cũng không biết xảy ra chuyện gì, chỉ nghĩ là dáng chuôi đao hình như phải là thế, hắn cũng phải cầm như vậy.
Không có thời gian tìm hiểu chuyện gì xảy ra với Hắc đại, vì Xe tăng lúc này đã rống to một tiếng: “Hắc Long, chết hết cho ta !!!” rồi giậm chân hướng đám Hắc Long vọt tới.
Thân thể thấp bé khỏe mạnh của Xe tăng cùng hai cái chùy lớn như hòa vào làm một, như tê giác lao tới, mỗi bước giậm chân đều lưu lại trên mặt đất vết chân nhợt nhạt.
Bốn người Tư Đồng Ca cùng Hắc Long đều cảm thấy một khí thế trước nay chưa từng có, Xe tăng điên cuồng đang chạy tới kia giống như nước lũ, quét sạch tất cả mọi thứ trước mặt.
Không thể để hắn xông lên, Tinh Nguyệt đều có kinh nghiệm phong phú rất minh bạch điều này, nếu như để khí thế Xe tăng đạt tới điểm cực thịnh, mọi người sẽ rơi vào hoàn cảnh cực kỳ bị động. Lập tức Tinh Nguyệt giương cùng, cài tên, hai mũi tên cực mạnh xé gió bắn thẳng tới Xe tăng.
Xe tăng đem hai cái chùy lớn dựng thẳng trước mặt, che kín thân hình. Tên dù lợi hại tới đâu cũng không có khả năng xuyên qua chùy sắt.
Hắc Long vung tay lên, bắn một ma pháp ràng buộc về phía Xe tăng, hắc quang như đao bắn nhanh ra, nhưng đồng dạng cũng bị chùy cản. Hắc Long còn muồn bắn tiếp thì Tư Đồng Ca nói: “Vô dụng thôi, sau khi cuồng hóa, da hắn sẽ trở thành đá, có thể trung hòa đại bộ phận thương tổn do trớ chú.” Cho dù trớ chú có tác dụng, thì đối với cao thủ như Xe tăng, ảnh hưởng cũng không lớn.
Tư Đồng Ca giơ pháp trượng, cấp tốc niệm chú ngữ, mặt đất trước mặt bùng lên mấy đám lửa lớn, tạo thành một cái tường lửa ngăn cách Xe tăng cùng đám người Hắc Long.
Rống một tiếng điên cuồng, Xe tăng hung hãn lao thẳng vào tường lửa.
Hỏa tường thuật của Đại ma pháp sư phóng ra đương nhiên có chỗ đặc biệt riêng, sóng nhiệt cuồn cuộn, nhưng cũng không tạo được bao nhiêu thương tổn cho Xe tăng sau khi đã cuồng hóa. Phá tan tường lửa, râu tóc Xe tăng toàn bộ cháy đen, xoăn tít, nhưng tốc độ không hề giảm bớt, vẫn lao nhanh về phía Hắc Long.
Hắc Long tâm niệm khẽ động, Hắc đại cùng Hắc tứ lập tức vung hai thanh đao đã được gia trì trớ chú nghênh đón cự chùy của Xe tăng.
Xét lực lượng mà nói, Hắc đại và Hắc tứ tuyệt không kém hơn người lùn cuồng chiến phổ thông, hai người hợp lực thì chỉ sợ người khổng lồ cũng không phải đối thủ của bọn họ, thế nhưng Xe tăng lại chiếm ưu thế về binh khí, hai thanh đao cùng cự chùy sau khi va chạm, phát ra một tiếng đinh tai nhức óc, hai thanh đao lập tức vỡ vụn, dư lực làm Hắc đại cùng Hắc tứ bắn ngược về phía sau. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Xe tăng tuy không lùi, nhưng cũng bị khựng lại, hai chân cắm sâu xuống đất tạo thành hai cái hố to.
Nhìn đám người Hắc Long, Xe tăng nhả từng chữ: “Tất cả đều chết hết cho ta.” Trong ánh mắt huyết hồng ngoại trừ chiến ý vô cùng, còn có hận ý khắc cốt ghi tâm.
Hắc Long vẫn lạnh lẽo nhìn chằm chằm Xe tăng, sau một khắc, Hắc tam cùng đám hài tử còn lại cùng nhau vọt tới, vô luận đối phó người nào, Hắc Long đều có thói quen quần ẩu, mà hắn cũng tự mình rút hai thanh đao từ lưng ngựa ra, chuẩn bị bất thình lình phóng đao.
Sau khi mất vũ khí, Hắc tứ liền xoay người đi tìm vũ khí khác, nhưng Hắc đại hai tay vẫn nắm một cách kỳ quái, định lao lên.
Hắc Long trong lòng chấn động, tâm niệm quát Hắc đại: “ngươi định làm gì ? Dừng lại.”
Hắc đại dưng bước, quay đầu nhìn Hắc Long.
“Ngươi định làm gì ? Vũ khí của ngươi đã bị hủy, không có vũ khí, ngươi xông lên làm gì ?” Hắc Long lại dụng tâm niệm hỏi.
Hắc đại lăng lăng nhìn hai tay mình một chút, hai tay hắn rỗng tuếch, thế nhưng nắm tay hắn vẫn nắm nhu cũ, giống như đang nắm một thanh trường đao trong tay.
Hắc đại trước giờ chưa từng có chút biểu tình lúc này đột nhiên thể hiện bộ dạng mê hoặc, một lúc sau hắn mới đáp: “Ta có vũ khí.”
“Vũ khí ngươi đâu ?” Hắc Long không giải thích được hỏi, trong lòng bỗng có cảm giác hoảng loạn, Hắc đại hôm nay rất cổ quái, vũ khí của hắn rõ ràng bị hủy, nhưng hắn lại một mực nói hắn có vũ khí, trước giờ hắn vốn luôn gắn kết rất chặt chẽ với Hắc Long, mọi cảm giác đều được phản ánh đầy đủ, nhưng hiện tại cảm giác giữa hắn và Hắc Long rất bất đồng, rốt cuộc là có chuyện gì ?
Đối với chuyện tình không hiểu được phát sinh trên người Hắc đại, Hắc Long không khỏi có cảm giác không ổn, hy vọng nghìn vạn lần không phải chuyện xấu.
Lệnh cho Hắc đại mở rộng hai tay, để Hắc Long nhìn rõ ràng hơn, thế nhưng dù thế nào thì hai tay Hắc đại cũng vẫn trống không, Hắc Long không tin trên đời có loại vũ khí vô hình.
Nhưng giờ không phải lúc để nghiên cứu, Hắc Long thầm nghĩ: “Trên tay ngươi không có gì cả, đi lấy vũ khí đi.”
Hắc đại cực kỳ nghe lệnh Hắc Long, liền xoay người đi đến chỗ bất tử chiến mã, trong nháy mắt ngay lúc Hắc đại xoay người, Hắc Long mơ hồ thấy một đạo bong đen lóe trên tay hắn. Nhưng ngưng thần nhìn kỹ lại không thấy gì.
Rút một thanh trường đao, Hắc đại vẫn như cũ dung tư thế như đang cầm một thứ vũ khí rất dài.
Lúc này bọn nhỏ đang chiến đấu với Xe tăng như trẻ con đánh với người lớn, hai cái chùy cực lớn trong tay Xe tăng tựa như không có trọng lượng, cứ liên tục vung lên vù vù. Vốn trước giờ chính diện liều mạng, bọn nhỏ luôn không sợ người nào, thế nhưng lúc này, bọn họ lại bị Xe tăng đánh cho liên tiếp lùi lại.
Mỗi lần cự chùy vung lên, đều kèm theo tiếng rít sắc nhọn, binh khí bọn nhỏ lại hỏng thêm một chút, không có biện pháp nào ngăn cản Xe tăng. Vũ khí này vốn đã được Tư Đồng Ca cải tạo qua, gia tăng cường độ rất nhiều rồi, thế nhưng đối mặt với trọng hình binh khí như thiết chùy, lại có vẻ không đỡ nổi một đòn, đinh đương hai tiếng, lại có hai thanh vũ khí bị thiết chùy của Xe tăng đập nát bấy, hai hài tử mất vũ khí liền phải lui xuống. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Trong lòng Hắc Long bắt đầu lo lắng, cứ như vậy không phải là biện pháp.
Hắc thất đột nhiên lăng không nhảy lên, vung trường đao quá đỉnh đầu, sau đó hướng Xe tăng bổ xuống, đao phong xẹt qua, tựa như xé rách không khí xung quanh.
Xe tăng vội lui lại hai bước, vung chùy phản kích, đón đỡ trường đao của Hắc thất, đương một tiếng như pháo nổ, thân đao hóa thành từng mảnh nhỏ, bắn ra khắp phía. Thân thể Xe tăng cũng bị ảnh hưởng, nhưng chỉ thấy hắn quát lớn một tiếng, cự chùy cứ thế không ngừng lại, hường Hắc thất đập tới.
Hắc thất mặt không chút biểu tình, buông chuôi đao đã vỡ nát, cấp tốc che chở trước ngực, cự chùy hung hăng đập lên tay hắn, khiến hắn cả thân hình như đạn pháo bắn ngược về phía sau, đánh vỡ một gian phòng ốc rồi bay vào bên trong.
Xe tăng dũng mãnh phi thường, khiến tinh thần dong binh lôi thần đại chấn, hoan hô không dứt, rồi nhấc binh khí, chuẩn bị xông lên.
“Dừng lại!” Xe tăng chợt quát một tiếng: “Bọn họ là của ta, các ngươi không được nhúng tay, lập tứ đi thông tri cho đồng bạn. Ở đây không cần các ngươi hỗ trợ.” Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)
Tất cả dong binh Lôi thần đều dừng lại, vài người lập tức phản ứng, vộ vã hướng một gian phòng chay đi, không lâu sau từ đó bay ra vài con chim bồ câu.
Hai ma tiễn thủ Tinh Nguyệt vừa nhìn thấy bồ câu đưa tin bay lên, Tinh cấp tốc giương cung cài tên, tiếng dây cung không ngừng vang lên, một loạt tên phóng ra, trong nháy mắt bắn rơi toàn bộ bồ câu.
“Cưỡi ngựa mà đi, ngu ngốc.” Xe tăng lần thứ hai tức giận mắng.
Hắc thất bị trúng đòn khiến Hắc Long trong lòng căng thẳng, hắn không lo Hắc thất thụ thương, một chùy này của Xe tăng nện lên người nhân loại khẳng định đủ để chết người, nhưng không đủ để hư hao thân thể hoàng kim khô lâu, chỉ là cơ thể Hắc thất không kiên cố như thế, sẽ bị hư hao, khiến cho người khác rất dễ nhận ra thân phận bất tử sinh vật, Hắc Long sợ chính là điều này.
May là Hắc thất bị đánh bay vào trong phòng, Hắc Long vội vã lệnh cho hắn không vội đi ra, ở trong đó giả chết.
Hai thanh thiết chùy của Xe tăng liên tục rung động, uy thế vô cùng, vũ khí phổ thông căn bản không thể cùng hắn liều mạng, đám hài tử chỉ có thể vây hắn lại, tìm kiếm cơ hội tấn công.
Hắc Long lo lắng nhìn tình hình chiến đấu, trường đao trong tay vừa nhấc lại buông, Xe tăng tuy biểu hiện cuồng bạo, thế nhưng thập phần cẩn thận, đôi cự chùy lúc nào cũng lưu lại một thanh bảo vệ thân thể, không những không cho huynh muội Tinh Nguyệt có cơ hội bắn tên mà cả phi đao của Hắc Long cũng không có cơ hội xuất thủ.
Binh khí bị hỏng, bọn nhỏ giống như bị trói chân trói tay, căn bản không dám cùng Xe tăng đối đầu, trong lúc nhất thời, dù chỉ có 1 mình, nhưng Xe tăng vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối.
Hắc Long suy nghĩ thật nhanh, cấp tốc lựa chọn đối sách, cứ như vậy tiếp thì không thể được, hiện tại bọn nhỏ căn bản không dám thụ thương, chỉ cần bị thương một chút đều có thể bại lộ thân phận, trừ khi có thể giết sạch toàn bộ người ở đây, không có người chứng kiến, bọn nhỏ mới có thể rảnh tay chiến đấu.
Nghĩ tới đây, Hắc Long quay đầu nói với bốn người Tư Đồng Ca: “Giết sạch mọi người ở đây.”