Chương 5: Thế Giới Nhân Loại

Đến Tắc Nhân Thành, Hắc Long để bọn Hắc Đại ở lại tửu quán, còn hắn thì đi theo Tư Đồng Ca thăm thú khắp nơi. Tư Đồng Ca hết sức tận tâm giới thiệu cho hắn mọi tình hình xung quanh, dạy cho hắn biết về cuộc sống của xã hội loài người. Trải qua một đoạn thời gian ở chung, Tư Đồng Ca bắt đầu rõ ràng, Hắc Long kỳ thật là một bộ khô lâu chưa từng trải mà thôi, hắn như một tên tiểu hài tử, cái gì cũng không biết, chuyện gì cũng hiếu kỳ, tò mò muốn tìm hiểu. Tư Đồng Ca thấy rất tự tin, chỉ cần cho hắn thời gian, thì hắn có thể lắm chắc đem Hắc Long dạy thành một người lương thiện.

Ý nghĩ này mặc dù hoang đường, nhưng cũng không phải là không có khả năng. Lúc này Hắc Long tựa như tờ giấy trắng, điều gì mới mẻ cũng tạo thành ảnh hưởng đối với hắn. Tư Đồng Ca hạ quyết tâm, nhất định phải đem Hắc Long tận tình dạy bảo.

Xã hội loài người thật là rộng lớn và có nhiều mới mẻ, khiến Hắc Long cơ hồ muốn xem cả ngày, một lúc sau hai người đi tới một tòa nhà, phía trên cửa có dấu hiệu hình thanh kiếm. "Nơi này là dong binh công hội, là nơi dong binh tiếp nhận nhiệm vụ. " Tư Đồng Ca một bên hướng Hắc Long giới thiệu, một bên dẫn đầu tiến vào phía trong.

Lúc này tại ngã tư đường chỗ phố chợ buôn bán phồn hoa, Eileen Luân Nhã vừa xem hàng hóa, vừa nhỏ giọng hỏi nữ tinh linh Nguyệt đi bên cạnh: "Nguyệt, thật không hiểu Ca lão sư đối với tên khô lâu muốn làm gì, rõ ràng là hắn đem chúng ta biến thành bộ dáng thế này, sư phụ dường như không hận hắn, mà lại cả ngày bên hắn. Thật không rõ sư phụ đang nghĩ như thế nào nữa. " Nguyệt nhíu nhíu mày đầu, lắc đầu không nói.

"Ngươi biết không Tinh? " Eileen quay đầu lại hỏi nam tinh linh.

Tinh nói: "Ca lão sư đang dạy hắn. "

"Dạy hắn? Tại sao? " Eileen không khỏi nhíu mày.

"Bây giờ cái khô lâu kia tựa như là một đứa tiểu hài tử, cái gì cũng không hiểu, đều là dựa vào bản năng mà hành động, những gì đối với hắn sinh ra uy hiếp thì hắn liền không chút do dự tiêu diệt. Hơn nữa dưới tay hắn còn có mười bộ Hoàng kim khô lâu, đám khô lâu này thực lực rất đáng sợ, bình thường căn bản là không thể giết chết được bọn họ, nếu để cho bọn họ dựa vào bản năng hành động thì đối với xã hội loài người là một vấn đề rất nghiêm trọng. Sư phụ dạy hắn kinh nghiệm làm người, nói cho hắn biết rằng, có rất nhiều chuyện cũng không phải chỉ cần dựa vào vũ lực thì mới có thể hoàn thành. " ....

Đi vào bên trong dong binh công hội, chỉ thấy bên trong có rất nhiều người, vô cùng náo nhiệt... phía trước mặt là một dãy quầy lớn, mọi người thay nhau lui tới, hết đến ở quầy này thì lại đến đứng ở quầy kia... Tư Đồng Ca chỉ vào các quầy rồi hướng Hắc Long giới thiệu : "Quầy thứ nhất là nơi xử lý binh đoàn sự vụ, chủ yếu là xử lý các việc như: tiếp nhận đăng kí thành lập binh đoàn, thăng cấp binh đoàn". Tư Đồng Ca sợ Hắc Long nghe không hiểu, cho nên tận lực giải thích cặn kẽ cho hắn. "Quầy thứ 2 và thứ 3 là nơi để giao và tiếp nhận nhiệm vụ. " Tư Đồng Ca vừa nói, vừa lấy tay chỉ lên bức tường phía trước: “Người xem”.

Trên mặt tường có đính rất nhiều trang giấy có ghi văn tự trên đó.

"Trên tường đó là các nhiệm vụ được ban bố ra, tại đây dong binh đoàn có thể tìm được nhiệm vụ thích hợp cho mình, sau đó đi đến quầy thứ hai và thứ ba để đăng ký tiếp nhận nhiệm vụ. " Tư Đồng Ca vừa nói xong, liền chỉ tiếp hướng quầy thứ tư nói : "Kia là nơi dành cho dong binh đoàn giao trả nhiệm vụ, khi nhiệm vụ đã hoàn thành thì có thể đến đó giao trả nhiệm vụ và lấy thù lao, còn nếu không thể hoàn thành nhiệm vụ thì phải nộp phạt kim tệ kết thúc nhiệm vụ”. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc () Với sự giải thích của Tư Đồng Ca, Hắc Long cũng hiểu được đại khái, nhưng còn có một vấn đề mà hắn nghĩ không ra: "Tại sao phải tiếp nhận nhiệm vụ chứ? "

Tư Đồng Ca trong lòng vui vẻ: “Tại sao muốn tiếp nhận nhiệm vụ ư? Bởi vì khi nhiệm vụ hoàn thành thì sẽ có thù lao, cho nên có rất nhiều dong binh đoàn dựa vào hoàn thành nhiệm vụ để kiếm kim tệ bảo đảm cuộc sống , hắn biết Hắc Long không có khái niệm về kim tiền, bây giờ cho Hắc Long hiểu biết về kim tệ là một cơ hội tốt. "Bởi vì hoàn thành nhiệm vụ là có thể kiếm tiền. " Tư Đồng Ca cẩn thận nói.

"Kiếm tiền có ích lợi gì? " Hắc Long thấy khó hiểu liền hỏi.

Quả nhiên! Tư Đồng Ca thầm nghĩ, hắn biết khô lâu sẽ hỏi như vậy, vì khô lâu không có khái niệm về kim tiền, tự nhiên sẽ không biết tác dụng của kim tiền, Tư Đồng Ca tiếp tục giải thích. "Kim tiền có tác dụng rất lớn tại xã hội loài người, ví dụ như ngươi muốn ăn thì phải dùng tiền mới có thể mua được đồ ăn. " Tư Đồng Ca nói.

"Ta không cần ăn cơm. " Hắc Long hồn nhiên nói. Khô lâu là không cần ăn cơm, chỉ cần linh hồn chi hỏa bất diệt, bọn họ suốt đời không chết.

Tư Đồng Ca nét mặt sửng sốt, hắn nhất thời không nhớ tới khô lâu là không cần ăn cơm. Dừng một chút hắn mới nói tiếp: " Nếu không ăn cơm, vậy thì còn nhiều thứ khác nữa. Có tiền, ngươi có thể mua được áo giáp tốt. " Tư Đồng Ca vừa nói, vừa nhìn áo giáp không còn lành lặn trên người Hắc Long, cùng Hắc Đại và Hắc Nhị liền nói: "Áo giáp tốt có thể tăng lực phòng ngự, đối với sự an toàn của các ngươi sẽ được tăng lên. " Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc () Hắc Long con mắt sáng ngời, tại chiến trường thượng hắn phi thường hiểu được tầm quan trọng của khải giáp, loài người dựa vào các loại khải giáp cùng vũ khí, so với bất tử sinh vật thì thân thể trở nên chắc chắn cùng với lực công kích mạnh hơn bao nhiêu lần.

Hắc Long nét mặt không có gì thay đổi, nhưng là Tư Đồng Ca lại thấy mắt hắn khẽ động phát ra quang mang nhè nhẹ, hắn nhất thời biết được đã đánh trúng vào nhược điểm của Hắc Long, đành thừa dịp vội vàng nói tiếp: "Chẳng những có thể mua được áo giáp tốt, mà còn có thể mua được binh khí rất tốt nữa, ví dụ như thanh trường đao trên tay ngươi, loại này hẳn là liên minh quân đội thường dùng. Nhưng đồ do công tượng tạo ra, chất lượng so với nó còn có thể tốt hơn gấp trăm lần ngàn lần, thậm chí ải nhân cao cấp thần tượng tỉ mỉ luyện chế có thể tạo ra tuyệt thế thần binh, tất cả nếu có tiền là đều có thể mua được. " Tư Đồng Ca miệng lưỡi lưu loát, thao thao bất tuyệt, lần đầu tiên, hắn phát hiện ra mình nguyên lai có thế hùng biện như vậy. "Tiếp nhận vụ có thể kiếm tiền? " muốn có áo giáp, binh khí tốt thì phải có tiền, Hắc Long không khỏi bị hai chữ “kim tệ” hạ gục. Liền lập tức nghĩ ngay đến biện pháp để kiếm tiền.

Tư Đồng Ca thở dài một hơi, chính mình phí nhiều nước miếng như vậy, rốt cục cũng thấy hiệu quả. "Đúng vậy. " Hắn gật đầu.

"Tiếp nhận nhiệm vụ. " Hắc Long quay đầu hướng bố cáo đi đến.

"Chờ một chút" . Tư Đồng Ca vội vàng kéo hắn: "muốn tiếp nhận nhiệm vụ thì phải là dong binh mới có thể nhận, cho nên nếu muốn tiếp nhận nhiệm vụ thì trước hết phải thành lập dong binh đoàn mới được. " Nghe vậy, Hắc Long xoay người, trực tiếp hướng cửa sổ quầy đầu tiên bước tới. Vừa nãy nghe Tư Đồng Ca nói qua là thành lập dong binh đoàn thì phải tới chỗ này đăng kí, Hắc Long trong lòng nhớ rất kỹ.

Nhìn bóng lưng Hắc Long rời đi, Tư Đồng Ca trong lòng nổi lên một trận cảm thán: thật là một tên khô lâu thông minh, không biết đem hắn đến thế giới loài người, rốt cuộc là đúng hay sai? Khẽ lắc đầu, Tư Đồng Ca nhanh chóng bước theo hướng Hắc Long đi đến. "Tạo dong binh đoàn. " Bên trong cửa sổ quầy là một nam trung niên, nghe được Hắc Long thanh âm, hắn ngẩng đầu lên đánh giá Hắc Long, khi nhìn vào đôi mắt của Hắc Long thì tâm thần hắn đột nhiên chấn động, trong mắt thần sắc hiện lên một tia hoảng sợ. "Tạo dong binh đoàn. " Hắc Long nhìn chằm chằm vào hắn, nói lại một lần nữa.

Nam trung niên tâm thần chấn động, vội thanh tỉnh lại, bối rối ứng đáo. Sau đó vội vàng cúi đầu xuống, không biết là đang tìm cái gì, hắn thân thể hiện khẽ run rẩy . "Muốn...Muốn tạo dong binh đoàn gì? " Hảo một hồi lâu, nam trung niên hình như bình tĩnh lại một chút, rồi hướng Hắc Long hỏi, nhưng khi nhìn vào mắt Hắc Long lần nữa, hắn vội cuống quít cúi đầu xuống .

Hắc Long thấy thái độ của hắn thì cảm thấy kỳ quái: Chẳng lẻ ta đáng sợ như vậy sao? Ta không phải đã dụng sống phu sinh cơ thuật đem diện mục che dấu đi rồi sao ? Tại sao hắn còn có thể sợ ta? Chẳng lẻ hắn xem thấu chân diện ta ? "Hắc Long. " Hắc Long trực tiếp nói tên thật của mình.

Nam trung niên ghi chép vài chữ lại hỏi: "Có bao nhiêu người? "

"Mười một người. "

Cuối cùng, nam trung niên nói: "Đăng ký xong rồi, mời nộp 2 kim tệ làm thủ tục phí. "

Giao tiền? Ta không có tiền! Hắc Long sửng sốt một chút: Tư Đồng Ca không phải nói tiếp nhận vụ là cách thức để kiếm tiền hay sao ? Nhiệm vụ chưa tiếp nhận như thế nào lại mất tiền cơ chứ ? Đang muốn nói cái gì, thì phía sau một tay bàn tay vươn đến đem hai kim tệ thả trên mặt quầy. Hắc Long quay đầu lại nhìn thì ra là Tư Đồng Ca. "Ta quên nói cho ngươi, đăng ký lập đoàn là phải nộp thủ tục phí . " Tư Đồng Ca ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói.

Nam trung niên tên gọi là Cổ Lạc, hắn kinh hoảng nhìn Hắc Long thân thể tráng kiện trước mắt rời đi. Tại sâu tận trong đáy lòng, hắn không ngừng run rẩy, trong miệng thì khẽ nói: "Ánh mắt thật là đáng sợ. " Nam trung niên là nhân viên công tác tại dong binh công hội đã nhiều năm, đã gặp qua rất nhiều hình dáng người, nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng thấy qua ánh mắt nào xám xịt vô hồn giống như con mắt của người chết như thế. Chỉ có thể là đã giết rất nhiều người, xem nhân mạng như cỏ rác thì mới có thể xuất hiện ánh mắt như vậy... Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc () Hắc Long trong lòng vừa động, ngay lúc nam trung niên kia thì thào tự nói, thì hắn đã vô tình nghe được. Đi đến chỗ ban bố nhiệm vụ, hắn thấp giọng hướng Tư Đồng Ca hỏi: "Ánh mắt ta rất đáng sợ sao? " Tư Đồng Ca chậm chạp phản ứng, quay đầu lại nhìn hắn một cái thật sâu, sau đó không nhịn được khẽ rùng mình một cái.

- “Rất đáng sợ”...

Đây là một đôi con mắt dạng gì a! Lạnh lùng, xám xịt, không có một tia khí tức, tựa như đôi mắt người đã chết. Tư Đồng Ca không nhịn được khẽ rùng mình một cái. Ánh mắt này hắn đã nhìn qua vô số lần, chính là mỗi một lần nhìn kỹ, tâm lý đều có cảm giác gai người.

Nghe xong Tư Đồng Ca nói, Hắc Long lâm vào trầm tư....

Nguyên lai dong binh nhiệm vụ là dùng để phân cấp bậc, dong binh đoàn khi mới thành lập thì cấp bậc ở mức sơ cấp, nên chỉ có thể tiếp nhận sơ cấp nhiệm vụ.

"Tại sao lại phải phân cấp bậc? " Hắc Long khó hiểu về phía Tư Đồng Ca hỏi.

Tư Đồng Ca suy nghĩ một chút, nói: "Bởi vì có rất nhiều nhiệm vụ đưa ra yêu cầu tương đối khó, một dong binh đoàn có năng lực hoàn thành nhiệm vụ hay không thì ai có thể biết được, cho nên cấp bậc của dong binh đoàn được xem là tiêu chuẩn để thực thi nhiệm vụ. " Hắc Long gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu. Tư Đồng Ca đem Tảo hắc tổ giải tán, toàn bộ nhập vào Hắc Long dong binhđoàn, bởi vì hắn hiểu rằng, bất kể sau này tình thế như thế nào thay đổi thì vận mệnh bốn người bọn họ cũng không có cách nào rời khỏi bộ khô lâu này đi....

Từ dong binh công hội đi ra, Tư Đồng Ca sắc mặt có điểm khó coi, dong binh công hội trên toàn thế giới từ lâu đã hình thành một mạng lưới tình báo liên lạc, cơ hồ trên đời không có chuyện gì là dong binh công hội không biết. Theo tin tình báo công hội thì hắn biết được rằng, Quang Minh giáo đình quả nhiên sở hữu Cứu thục Chi hồn, hơn nữa lại là vật phẩm cấp bậc thánh vật, được cung phụng tại tổng bộ Thánh quang đại giáo đường của Quang Minh giáo đình.

Với vật phẩm cấp bậc thánh vật, Quang Minh giáo sẽ không dễ dàng buông tha, sẽ dùng mọi biện pháp để đoạt lấy, cho nên muốn đoạt vật từ trong tay Quang Minh giáo đình, không cần nghĩ đến thì cũng biết đó là việc không có khả năng, cho nên mới khiến sắc mặt Tư Đồng Ca khó coi như vậy. Nhưng may là, theo tin tình báo thì Cứu thục chi hồn tại mấy trăm năm trước từng thất lạc một bộ phận tại dân gian, còn cụ thể là đang nằm trong tay người nào thì lại không biết được. Tư Đồng Ca đã phát bố huyền thưởng nhiệm vụ, hy vọng là trên phương diện tình báo có thể tìm được tin tức về Cứu thục chi hồn. Ngoài ra hắn còn để lại một khối ma ngọc dùng để liên lạc truyền tin, yêu cầu dong binh công hội nếu có tin tức gì thì lập tức thông tri cho hắn. Mặc dù niềm hy vọng tương đối là xa vời, nhưng muốn đoạt vật từ Quang Minh giáo đình thì niềm tin lại nhen nhóm tăng lên một điểm.

Rốt cuộc, Hắc Long đã tiếp nhận nhiệm vụ đầu tiên trong cuộc đời dong binh của mình, bởi vì chỉ là sơ cấp dong binh đoàn nên nhiệm vụ rất đơn giản, đưa thư của một thương nhân trong thành cho người nhà hắn cách đây 100km. Đối với bất tử chiến mã không biết mệt mỏi thì hơn 100km chỉ hơn 8 giờ đã trở về, nhiệm vụ thứ nhất hoàn thành, nhận 20 đồng bạc thù lao. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc () Trong quán rượu cạnh nghiệp đòan dong binh, Hắc Long nhìn tiền thù lao của nhiệm vụ đầu tiên, không khỏi chán nản: "Quá ít". Riêng việc thành lập một dong binh đoàn, Tư Đồng Ca đã tốn 2 kim tệ. 1 kim tệ = 100 đồng bạc, nói cách khác, phải thực hiện 9 nhiệm vụ tương tự nữa mới thu hồi lại được 2 kim tệ kia.

Quán rượu không đông khách lắm, nhóm Hắc Long và Tư Đồng Ca tổng cộng 15 người ngồi ở một đầu bàn, hai bên trái phải cũng có ba mươi dong binh cường tráng khác ngồi, những dong binh này đều là nam nhân, áo giáp và vũ khí đều thập phần hoàn mỹ, trên ngực cùng có tiêu chí hình lôi điện, hiển nhiên là cùng một dong binh đoàn.

Eileen và Nguyệt đều là xinh đẹp hiếm có. Eileen thanh xuân diễm lệ, Nguyệt thì tư thế oai hùng, hiên ngang, rất dễ hấp dẫn ánh mắt người khác. Đám dong binh kia vừa vào đến cửa đều bị hai đại mỹ nhân hấp dẫn, vô ý cũng như cố ý ngồi xuống hai bên trái phải bàn Hắc Long, thỉnh thoảng quay đầu quan sát Eileen và Nguyệt.

Những gì Hắc Long nói, hiển nhiên bị họ nghe được, một dong binh trong đám bật cười nói: "Chê ít ? Không bằng chém giết đi."

Nghe vậy, đám dong binh cười vang, thầm đánh giá Hắc Long cùng đám người Hắc Đại thân mang áo giáp rách nát, không khỏi có chút khinh thị.

Gã dong binh kia được thể lớn tiếng: "Hai vị tiểu thư, đồng bạn của ngươi hình như chỉ là sơ cấp dong binh a, dong binh đoàn như thế thế nào lại có thể có được hai vị tiểu thư tôn quý ? Không bằng gia nhập chúng ta, chúng là là Lôi thần dong binh đoàn nổi danh nhất phía nam này, tuyệt đối có thể có những đãi ngộ tốt nhất cho nhị vị tiểu thư." Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc () "Đúng vậy đúng vậy. . . . . ." Các dong binh khác nghe được đồng bạn nói, cũng ồn ào lên.

Eileen và Nguyệt cười lạnh, hung hăng trừng mắt liếc bọn họ, nhưng mỹ nhân đẹp nhất chính là lúc tức giận, lũ dong binh thấy vậy càng ầm ĩ hơn.

Tư Đồng Ca trong lòng căng thẳng, bất an nhìn về phía Hắc Long.

Hắc Long căn bản không để ý những tiếng cười nhạo của các dong binh này, hắn là bất tử sinh vật, vốn không giống nhân loại, có các tình cảm phẫn nộ, đố kị ... Thế nhưng, câu nói "không bằng chém giết" kia khiến trong lòng Hắc Long khẽ động, xoay người quan sát trang bị của bọn họ. Trang bị này kiểu dáng khác nhau, nhưng đều có vẻ thập phần hoàn mỹ, đều không giống áo giáp rách nát mà Hắc Long lấy từ trên chiến trường về.

Hắc Long quay đầu hướng Tư Đồng Ca hỏi: "Trang bị trên người bọn họ như vậy, một bộ bao nhiêu tiền?"

Tư Đồng Ca không biết hắn đang có chủ ý gì, do dự một chút mới nói: "Một bộ trang bị như vậy giá thị trường khoảng ba mươi kim tệ, vũ khí cũng rất hoàn mỹ, không sai biệt lắm tổng cộng khoảng năm mươi kim tệ." Mà đẳng cấp hiện tại của Hắc Long dong binh đoàn, mỗi nhiệm vụ chỉ hai mươi đồng bạc: "Thực sự không bằng chém giết." Hắc Long nhẹ nhàng nói.

Nghe được những lời này của Hắc Long, Tư Đồng Ca trong lòng giật thót, thầm kêu hỏng.

Đám khô lâu Hắc Đại bỗng nhiên nhảy dựng lên, rất nhanh lao tới đám dong binh kia. Hắc Long cũng nhảy dựng lên, trực tiếp nhằm một dong binh gần hắn nhất đánh tới. Một bộ trang bị có giá năm mươi kim tệ, tiếp nhận bao nhiêu nhiệm vụ mới đạt được chừng đó a, thật sự không bằng chém giết. Phải làm sao đây ? Tất nhiên là lấy từ trên người bọn họ, mà, trang bị của bọn họ lại thật là tốt. Hắc Long chỉ nghĩ đơn giản như vậy.

Trong lúc đó, đám Hắc đại vẫn không cần vũ khí, chỉ tay không lao tới đám dong binh.

Những dong binh này không có ngờ Hắc Long dĩ nhiên không nói một lời đã động thủ. Kỳ thực, giữa các dong binh đoàn vốn rất dễ nảy sinh va chạm, một đám đao đều vấy máu, đến quán rượu cái gì cũng dám nói, đặc biết nếu người đông thế mạnh, bất quá, ít nhiều đều có chút tự chủ, đều chỉ hơn thua mồm mép một chút, dù sao đao thương không có mắt, không có thâm cừu đại hận sẽ không động thủ. Truyện "Siêu Cấp Khô Lâu Binh " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc () Hắc Long không nói một lời đã động thủ, hiển nhiên ngoài dự liệu của bọn họ. Dù sao biểu hiện ra xem ra, đám người Hắc Long chỉ là một nhóm trang bị rách nát, cấp thấp, nhân số không nhiều, nhìn kiểu gì cũng thấy là yếu thế.

Bọn họ hơi sửng sốt, nhưng rất nhanh liền có phản ứng, hiển nhiên là những dong binh rất có kinh nghiệm, thấy Hắc Long không dùng vũ khí, bọn họ cũng chỉ dùng tay không đón đầu.

Hắc Long đương nhiên sẽ không dùng vũ kỹ, chỉ biết hành sự bằng bản năng, một quyền thẳng tắp đánh tới mặt một người dong binh. Gã dong binh kia hơi sửng sốt, ngược lại hiện ra hiện ra một tia chẳng đáng, bổn sự như vậy cũng dám làm đối thủ của mình, tuy là tốc độ rất nhanh, nhưng đích thị là ba cái loại võ mèo cào.

Gã dong binh này một mặt khinh bỉ, một mặt đứng trung bình tấn, hai tay giao trước ngực đón đỡ một quyền của Hắc Long, thuận thế gạt sang hai bên trái phải. Đáng tiếc hắn đã đánh giá thấp sức mạnh của Hắc Long. Một quyền này không hề bị ảnh hưởng bởi cái gạt kia, vẫn nhắm mặt hắn đánh tới.

Trên mặt gã hiện lên thần sắc kinh hoảng, cố sức gạt ra, nhưng quyền kia chẳng may may lay động, cuối cùng phải nghiêng người, khó khắn lắm mới thoát khỏi công kích của Hắc Long, thế nhưng cũng lảo đảo không vững, Hắc Long lập tức vung tiếp một quyền, gã dong binh miễn cưỡng đưa hay tay che phía trước người, liền bị quyền của Hắc Long nện lên tay, sau đó kéo theo cả hai tay hắn nện lên mặt. Kêu thảm một tiếng, bay về phía sau.

Chuyển sang mục tiêu tiếp theo, gã dong binh này hiển nhiên cũng đánh giá sai thực lực của Hắc Long, rất nhanh đã bị đánh ngã xuống đất. Trong lúc đó, đám Hắc Đại so với hắn còn lợi hại hơn, lúc Hắc Long đang lao tới đối thủ thứ hai thì ba mươi mốt gã dong binh đối phương đã nằm đầy đất, không còn ai có thể đứng thẳng.

Tư Đồng Ca, Eileen và huynh muội Tinh Nguyệt bốn người trợn tròn mắt, há hốc mồm mà nhìn đám dong binh đang lăn lộn, rên rỉ đầy mặt đất cùng mười một bộ xương khô vô cảm đang đứng đó, vẻ mặt không biét phải làm sao. Bọn họ cũng không có nghĩ tới, Hắc Long không thèm nói một lời đã động thủ, đồng thời giải quyết trận chiến nhanh đến vậy. Nhưng chuyện kế tiếp mới thực sự là ngoài dự liệu của họ.

Hắc Long hướng tới một gã dong binh, rút binh khí của hắn, cởi áo giáp cùng y phục, chỉ có đồ lót là chừa lại cho hắn. Cùng lúc đó, đám hài tử Hắc Đại cũng không hẹn mà cùng động thủ, hành động rập khuôn, chỉ chốc lát liền lột sạch đồ của tất cả dong binh. Hắc Long ít ra còn hạ thủ lưu tình, hai gã dong binh bị hắn lột đồ còn may mắn bảo lưu được một bộ đồ lót, chứ đám hài tử Hắc đại động thủ thì thảm rồi, trực tiếp lột sạch sẽ. "A!" Eileen lúc này mới kịp phản ứng, thét một tiếng chói tai, Eileen cũng coi như có chút kinh nghiệm của dong binh, đao quang kiếm ảnh đều đã gặp qua không ít, thế nhưng chưa từng thấy qua hơn ba mươi nam nhân trần truồng nằm trước mắt mình, theo bản năng của nữ tính liền không kìm được tiếng thét, Nguyệt tuy rằng trấn tĩnh hơn Eileen, nhưng mặt cũng đỏ nhừ, ngó ra đường. Còn Tư Đồng Ca và Tinh thì quay ra nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều cực kỳ choáng váng.

Hắc Long thoáng nhìn Eileen, tâm ý liền bảo bọn nhỏ bỏ qua áo lót vô dụng. Hắc Long không lột áo lót là vì nghĩ thứ đó vô ích, đám hài tử Hắc Đại thì không có cái nhận thức này.

Những dong binh còn chưa hôn mê cố nén đau đớn, ba chân bốn cẳng mặc lại y phục, tay chân líu ríu che chắn các cơ thể, đối với những dong binh đầu đao vấy máu này mà nói, mất mặt còn nghiêm trọng hơn mất mạng nhiều, mỗi người đều đỏ mặt, oán hận nhìn chằm chằm đám người Hắc Long.

Một người có vẻ là đầu lĩnh của dong binh nghiến răng nghiến lợi căm hận nói: "Giỏi, các ngươi giỏi lắm, thù này chúng ta nhớ kỹ, Lôi thần dong binh đoàn cùng các ngươi thề không lưỡng lập." Từ ánh mắt hắn, Hắc Long thấy được hận ý vô biên, trong lòng cũng phát lạnh. Trong suy nghĩ của Hắc Long, bất cứ ai uy hiếp tồn tại của bọn hắn đều không thể sống trên đời, lập tức rút ra trường đao, đám hài tử Hắc Đại cũng cấp tốc lôi ra binh khí, thanh âm binh khí được rút ra khỏi vỏ không ngừng vang lên, nét mặt những gã dong binh lập tức biến đổi.

Đúng lúc này, Tư Đồng Ca bỗng nhiên kêu lên: "Chờ một chút."

Ngay khi gã đầu lĩnh dong binh phun ra câu thề kia, Tư Đồng Ca liền biết nguy to rồi, những gã đồng bạn này của hắn không giống người thường, mà là toàn bộ đều là bất tử sinh vật không có nhân tính, bọn họ đối xử với người khác theo thái độ của người đó, tuyệt đối sẽ không nhân nhượng với những ai uy hiếp tới sự an toàn hay tồn tại của họ. Chính bọn họ cũng chẳng qua một câu nói sẽ thông tri cho dong binh công hội, những bộ xương khô này liền không chút do dự giết chết bảy người Tư Đồng Ca là đủ để chứng minh điểm này.

Pháp luật cùng đạo đức của nhân loại đối với những bộ xương khô này căn bản không có ý nghĩa gì, nếu như cảm thấy đối phương uy hiếp hắn, Hắc Long tuyệt đối không do dự giết chết những dong binh này.

Hắc Long quay đầu lại liếc nhìn Tư Đồng Ca dò hỏi.

Tư Đồng Ca đến gần bên người hắn, nhỏ giọng nói: "Nơi này là trong thành, giết người sẽ làm kinh động quân phòng thành, rất dễ bại lộ thân phận." Hắn biết, không có thể dùng đạo đức pháp luật mà thuyết phục bộ xương khô này, chỉ có thể trực tiếp dùng quan hệ lợi và hại mới có thể khiến hắn thay đổi ý định.

Hắc Long suy nghĩ một chút, thấy có đạo lý, liền thu đao vào vỏ.

Một lời không hợp liền động thủ, vừa bị uy hiếp liền rút đao giết người, những người này quá man rợ, các dong binh Lôi thần trong lòng phẫn hận không ngớt, nhưng hiện tại bị đối phương lột sạch, đến vũ khí cũng không có, không phải lúc có thể tranh lý lẽ, các dong binh đành chịu đựng đau nhức, năm ba người một dìu nhau rời khỏi quán rượu.

Tập trung trang bị cùng vũ khí vừa cướp được lại, Hắc Long cẩn thận tỉ mỉ lựa chọn, những bộ áo giáp này đều rất hoàn mỹ, hơn nữa kiểu dáng cũng đẹp, hắn liền ném một bộ cho Hắc Đại, Hắc Đại tiếp nhận áo giáp, không nói hai lời liền đem trang bị trên thân toàn bộ cởi sạch, cho đến khi toàn thân không còn mảnh vải, đến tiêu chí nam tính dưới khố cũng phơi ra.

Tửu quán hựu vang lên liễu vài tiếng kinh hô, quay đầu nhìn lại, toàn bộ tửu quán lý mọi người đều nghẹn họng nhìn trân trối địa nhìn Hắc đại trần như nhộng, mà Eileen luân nhã và Nguyệt, còn cả mấy nữ phục vụ trong quán tất cả đều lấy hai tay che mặ hoặc quay đầu đi, không dám nhìn về phía Hắc đại, trên mặt đầy vẻ ngượng ngùng.

Hắc Long buồn bực địa nhìn những người này liếc mắt, khó hiểu nghĩ: nhân loại kỳ quái, thấy một bộ khô lâu không mặc quần áo thì sợ hãi, nhưng thấy một bộ khô lâu đã được phủ da thịt lên không mặc quần áo thì lại ngượng ngùng.

Hắc đại nhanh chóng thay y phục cùng áo giáp, chọn lấy một loại binh khí rồi lui sang một bên, đám hài tử còn lại cũng bắt đầu lục tục thay áo giáp và vũ khí mới, bất quá có vết xe đổ, Hắc Long không để bọn chúng cởi hết quần áo nữa, miễn cho mọi người lại nghẹn họng lần nữa.

Hắc Long cũng thay bộ áo giáp rách nát trên người, quả nhiên là áo giáp tốt, lớp lót bên trong, miếng chêm, khe nối đều hoàn hảo vô khuyết, mặc lên người không chỉ bảo vệ kín toàn thân, còn không bị lắc lư, so với bộ áo giáp cũ thì tốt hơn nhiều lắm.

Vô sỉ, không biết xấu hổ, Eileen đỏ mặt, thầm chửi đám đồng bạn này. Cư nhiên trước mặt bao nhiêu người thay quần áo, thấm chí Hắc đại còn cởi tới trần như nhộng, tiêu chí nam tính cũng lộ ra, thật là cực kỳ không biết xấu hổ, phải làm đồng bạn với họ, Eileen cảm thấy vô cùng xấu hổ, nếu như không phải biết không đánh lại những tên vô sỉ đó, nàng thực hận không thể cho mỗi tên một hỏa cầu đốt sạch.

Tư Đồng Ca cười khổ, trong lòng không rõ có cảm giác gì, tuy rằng hắn cũng rất ghét đám dong binh kia, thế nhưng chỉ vì một câu “không bằng chém giết” liền lột sạch đối phương thì thật sự quá mức, dong binh thường đều là những kẻ hung ác đầu đao nhiễm máu, khiến bọn họ xấu mặt còn nghiêm trọng hơn là giết họ, thù này xem ra đã kết định rồi. “Bán đi.” Hắc Long đẩy Tư Đồng Ca, chỉ vào đám trang bị cướp được nói. Đối phương tổng cộng có 31 dong binh, có 3 kẻ mặc trang phục bình thường, vì vậy chỉ có 28 bộ áo giáp, Hắc Long và đám hài tử dùng 11 bộ, còn lại 17 bộ, Tư Đồng Ca cùng Eileen là pháp sư, Tinh và Nguyệt là cung tiễn thủ, áo giáp của kiếm sĩ này bọn họ không dùng được, vậy thì đem bán đi. Nghe xong Tư Đồng Ca giải thích tác dụng của tiền, trong lòng Hắc Long lúc này cảm thấy tràn ngập hứng thú.

Tư Đồng Ca bất đắc dĩ cười khổ lần thứ hai. Dùng ma pháp xóa đi tiêu chí Lôi thần dong binh đoàn trên áo giáp, sau đó đem toàn bộ tới cửa hàng hai bên trái phải Dong binh công hội bán với giá 20 kim tệ một bộ. “Không phải ngươi nói mỗi một bộ trang bị như vậy giá 50 kim tệ sao ? Vì sao lại bán với giá 20 kim tệ ?” Thấy Tư Đồng Ca cùng chủ quán thỏa thuận giá, Hắc Long khó hiểu hỏi.

Tư Đồng Ca vừa định giải thích thì gã chủ quán mập mạp đang ngã giá cùng hắn cướp lời: “Hắc, vị tiên sinh này không hiểu rồi, 50 kim tệ là trang bị hoàn toàn mới bán ra, còn chúng ta khi nhập vào sẽ lấy thấp hơn một chút, tiên sinh hiểu cho, chúng ta cũng là buôn bán kiếm sống, cũng muốn có lãi một chút đúng không, hơn nữa đồ của ngươi đã qua sử dụng, giá này là rất hợp lý rồi.” Là như vậy sao ? Hắc Long nghi hoặc liếc nhìn Tư Đồng Ca, chỉ thấy hắn gật đầu, Hắc Long liền không thèm hỏi nữa.

Cầm túi kim tệ rời khỏi cửa hàng, lúc đi tới cửa, Hắc Long bỗng nhiên nhớ ra một việc: “Ở đây có rất nhiều trang bị.” Vừa nói, vừa quay đầu đánh giá những bộ áo giáp và binh khí tinh mỹ bày trong tủ kính, bàn tay chậm rãi đặt xuống chuôi đao. * Cho mình quảng cáo xíu** Hiện tại bên mình có cung cấp dao cụ và phụ kiện gia công cơ khí chính xác. Các bạn nào có nhu cầu có thể lên web: shoptools.vn để tham khảo hoặc gọi trực tiếp mình số 01226777185 nha. Thank các bạn.