Nửa đêm tỉnh giấc, điện thoại đột nhiên reo lên, Lý Nhất Phi mơ mơ màng màng sờ lấy điện thoại, tiện tay dán lên lỗ tai. Hẳn là con bé Hứa San San kia đến tra cương( giải thích ở chương 35 rồi nhé) tiếp rồi, lại còn tra cương quá phận nữa chứ, thế mà lại đi tra xét nửa đêm.
“Tôi . . . tôi thấy khó chịu.”
Trong điện thoại vang lên giọng nói có phần suy yếu, Lý Nhất Phi bất đắc dĩ nói: “Anh nói này San San à, em làm sao vậy? Chị em đi ngủ rồi.”
“Tôi là Hứa . . . Doanh Doanh.”
“Hứa Doanh Doanh! Cô làm sao vậy?” Lý Nhất Phi lập tức bật dậy, giọng nói của hai chị em này không khác nhau mấy, nếu không cẩn thận lắng nghe, thật đúng là khó phân.
“Tôi giống như . . . là phát sốt.” Hứa Doanh Doanh hữu khí vô lực nói.
Lý Nhất Phi lập tức đẩy tung cửa phòng, sau đó cố mở cánh cửa phòng Hứa Doanh Doanh ra, nhưng cửa đã khóa từ bên trong, hô lên: “ Này, cô qua mở cửa.”
Tuy điện thoại vẫn đang kết nối, nhưng lại không nghe thấy Hứa Doanh Doanh trả lời, chỉ có tiếng hô hấp nặng nhọc của Hứa Doanh Doanh mơ hồ.
Lý Nhất Phi vội vàng lấy chìa khóa của mình, phía trên có một cây dao gọt hoa quả tinh xảo, đọan nhẹ lên mặt sau lò xo, một sợi dây thép liền bắn ra, Lý Nhất Phi căn bản không dùng tới mười giây, liền đem khóa cửa mở.
Đẩy cửa vào bèn bật đèn lên, Lý Nhất Phi thấy bấy giờ Hứa Doanh Doanh đang co cụm mình trong chăn, đầu cũng rúc vào trong, chỉ để lộ ra một ít tóc, mà chiếc điện thoại đang được đặt bên cạnh gối.
Vội vàng ngồi xuống bên mép giường, Lý Nhất Phi kéo nhẹ chăn xuống, để lộ ra đầu Hứa Doanh Doanh. Khuôn mặt Hứa Doanh Doanh lúc này rất đỏ, duỗi tay áp lên trán nàng một chút mà muốn phỏng tay, sốt thật không nhẹ
Hứa Doanh Doanh mở mắt, nhưng chỉ liếc Lý Nhất Phi một cái, môi giật giật, rồi lập tức nhắm lại, tựa hồ thần trí có chút mơ màng.
Lý Nhất Phi lắc đầu ngao ngán, Hứa Doanh Doanh bị sốt đến thế này mới kêu mình tới, nếu tới chậm một chút thôi, thật sợ rằng cô nàng sốt đến “về trời” luôn quá.
Trước hết Lý Nhất Phi lục mấy tủ đồ và tìm thấy được một ít thuốc, trong đó cũng có loại hạ sốt, vội vàng rót một cốc nước, lại lần nữa về phòng Hứa Doanh Doanh.
“Tới đây, uống chút thuốc hạ sốt này.” Lý Nhất Phi gọi Hứa Doanh Doanh dậy, nhưng cô nàng không chút động đậy, căn bản không có phản ứng gì.
Lý Nhất Phi không dám do dự, Hứa Doanh Doanh mà cứ tiếp tục sốt như vậy thì rất dễ dàng xảy ra vấn đề. Hơi cúi người xuống, cánh tay phải vươn ra, xuyên qua xuống dưới cổ Hứa Doanh Doanh, chỗ tiếp xúc một vùng nóng bỏng, dù có tính thêm lớp quần áo cách ngăn vẫn cảm thấy được cơn nóng bỏng này. Hơi dùng chút sức đã đỡ Hứa Doanh Doanh lên.
Thân thể Hứa Doanh Doanh mềm như bông, không mất bao nhiêu sức lực. Tới lúc đỡ dậy, cô nàng liền nghiêng tới trước ngực Lý Nhất Phi, lớp chăn đã chảy xuống tới đùi.
Lý Nhất Phi nhanh chóng lấy thuốc ra, cúi đầu muốn đưa thuốc vào trong miệng Hứa Doanh Doanh, lại đột nhiên phát hiện ngực Hứa Doanh Doanh hơi ‘lạ’. Hắn từ vị trí trên cao ngó xuống, vừa hay nhìn từ cổ áo có thể nhìn xuống tiếp, ở đó một mảng trắng bóc, bên trong thế mà lại không mặc áo ngực, hai bán cầu thịt trắng nõn làm đôi mắt Lý Nhất Phi có chút dại ra.
Hứa Doanh Doanh thật đúng là được tạo hóa ban tăng, nhìn kích cỡ này xem, cũng phải cỡ C-cup đấy, có khi lại đến D luôn. Đối với nữ nhân, đây tuyệt đối là hung khí vĩ đại, là tư bản( vốn liếng) đáng kiêu hãnh của một người phụ nữ, cũng là thứ khiến đàn ông vì đó mà điên cuồng.
Bất quá Lý Nhất Phi lúc này không dám nhìn thêm, thân thể nóng bỏng của Hứa Doanh Doanh vẫn làm hắn tung hết tạp niệm khỏi lòng, đem hai viên thuốc hạ sốt cho vào miệng Hứa Doanh Doanh, rồi đưa cốc nước đến bên miệng Hứa Doanh Doanh.
Hứa Doanh Doanh lúc này ít nhiều cũng còn chút tri giác, mơ mơ màng màng hé miệng uống hai miếng nước, nuốt thuốc xuống.
Lý Nhất Phi lại đỡ nàng xuống, nhấc chăn lên đắp cho nàng, sau đó ngồi bên mép giường quan sát tình huống của Hứa Doanh Doanh. Nếu là người bình thường, khả năng gặp phải chuyện sốt cao như vậy chắc chắc là luống cuống tay chân, nhưng Lý Nhất Phi thân là một đặc chủng tinh anh, lúc gặp phải một số bệnh tất đơn giản đều có một ít biện pháp xử lý khẩn cấp. Đó là vì thời điểm họ ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, đặc biệt là bên ngoài dã ngoại, nguy cơ mắc bệnh là rất lớn. Nếu không có năng lực tự cứu chính mình, vậy căn bệnh bình thường kia rất có thể sẽ giết bạn luôn. Hắn vẫn rất có tâm đắc khi đối phó cơn phát sốt này.
Trong hòm y tế của Hứa Doanh Doanh, Lý Nhất Phu cũng tìm thấy một lọ cồn y tế nhỏ, lập tức lôi ra dùng. Cồn dễ bay hơi, sẽ tạo cảm giác mát lạnh, mà gặp phải người sốt cao, tác dụng của cồn càng được phát huy, có thể tản đi rất nhiều nhiệt lượng, đối với hạ sốt rất tốt.
Thật cẩn thận xốc chăn dưới chân Hứa Doanh Doanh lên, để lộ ra một nửa cẳng chân cô nàng, quan trọng nhất vẫn là lộ ra bàn chân.
Đây vẫn là lần đầu tiên Lý Nhất Phi được nhìn gần gũi đôi chân Hứa Doanh Doanh như vậy, đặc biệt là khi Hứa San San từng hỏi qua chân hai người ai đẹp hơn, nên Lý Nhất Phi theo bản năng liền thử so một chút.
Chưa kể, chân hai người ít nhiều vẫn có chút khác biệt. Chân Hứa Doanh Doanh thoáng chút đẫy đà, còn Hứa San San lại khá là tinh tế, cũng mềm mại và có lực hơn, đấy hẳn là hình thành từ những ngày luyện tập vũ đạo trường kỳ của nàng. Mà đơn giản lấy cái đẹp ra, xác thật chân Hứa San San đẹp hơn chút xíu, đây cũng làm Lý Nhất Phi minh bạch vì cái gì mà Hứa San San vẫn luôn hoài nghi quan hệ Lý Nhất Phi và Hứa San San. Điểm khác biệt vẻ ngoài lớn nhất giữa cặp song sinh này, hẳn nhiên chính là đôi chân rồi, nếu hai người để cùng một kiểu tóc, thì thật khó mà phân rõ được.
Bất quá lúc này nghĩ thông suốt cũng không thể suy nghĩ thêm được nữa, Lý Nhất Phi dùng tấm vải bông thấm ướt ít cồn, bèn lau gan bàn chân Hứa Doanh Doanh. Gan bàn chân ở người trước nay luôn được coi là trái tim thứ hai của cơ thể con người, dùng cồn xoa gan bàn chân, lòng bàn tay, nách, ngực, là phương thức hạ sốt tốt nhất, mà đặc biệt hữu hiệu ở gan bàn chân.
Khăn bông mới vừa chạm tới gan bàn chân Hứa Doanh Doanh, Hứa Doanh Doanh liền theo bản năng rụt về. Tay trái Lý Nhất Phi bắt lấy mắt cá chân Hứa Doanh, miễn cho cô nàng tiếp tục co lại, tay phải còn lại cầm lấy khăn bông chậm rãi chà lau cồn.
Gan bàn chân của Hứa Doanh Doanh có thể nói là tương đối mẫn cảm, tuy rằng không thể lùi về, nhưng năm đầu ngón chân cứ ngoắc nguẩy, nếu không phải cô nàng đang ngã bệnh, Lý Nhất Phi thật ra có xúc động muốn được thưởng thức một phen.
Lau cồn lên cả hai chân, Lý Nhất Phi tiếp tục xoa xoa lấy lòng bàn tay. Còn cái phần nách với ngực ấy, tạm thời quên đi, nếu để Hứa Doanh Doanh tỉnh lại mà biết được mình xuống tay ở mấy chỗ mẫn cảm như thể, sợ rằng cái hảo tâm giúp nàng không có mà còn được ghi hận nữa.
Cồn bay hơi rất nhanh, mỗi mười phút, Lý Nhất Phi lại lau chùi lòng bàn tay, gan bàn chân Hứa Doanh Doanh một lần cồn, cứ kiên trì như vậy đến khoảng bốn năm lần, nhiệt độ cơ thể Hứa Doanh Doanh rốt cuộc đã hạ nhiệt xuống, người cũng đã khôi phục ý thức.
“Thế nào? Có thấy tốt hơn không?” Hứa Doanh Doanh vừa mở mắt, Lý Nhất Phi liền quan tâm hỏi. Dù rằng cơn sốt đã lui, nhưng Lý Nhất Phi vẫn phải hỏi nàng một chút, để nếu còn bệnh trạng gì khác thì phải đến bệnh viện.
Hứa Doanh Doanh nhìn Lý Nhất Phi, dù sắc mặt không được tốt lắm, nhưng đã không còn cái nóng như thiêu đốt trên khuôn mặt nữa, chỉ hơi vẻ tái nhợt, giọng nói pha chút suy yếu: “Tốt hơn chút rồi, cảm ơn cậu.”
“Việc nhỏ ấy mà, buổi tối ăn cơm còn khỏe mạnh mà sao đột nhiên lên cơn sốt thế.”
“Tôi tắm rửa xong thấy người có chút nóng, nên không có mặt nhiều đồ, tiếp đó nhìn chút tài liệu, hẳn là lúc đó hàn khí tới rồi.”
“Vậy là được rồi, ngủ đi.”
“Ừ . . .vậy cậu cũng đi ngủ đi, tôi chắc là ổn rồi.”
“Cô ngủ trước đi, tôi còn phải quan sát một lúc đã. Nếu cô lại sốt, lại không có sức lực kêu tôi, khi đó sợ rằng có thể dễ sốt đến choáng váng. Tôi ở cùng với cô, đến lúc đó nói cũng không được, không làm gì lại bị gán cho cái mác mưu sát các kiểu, thế thì chỉ nói xui xẻo thôi.”
Hứa Doanh Doanh trợn trắng mắt nhìn Lý Nhất Phi, nhưng lại không nhìn có chút tức giận nào. Nàng cũng không kiên trì thêm, dù rằng giờ đang thanh tỉnh, nhưng toàn thân vẫn hoàn vô lực, cảm giác rất khó chịu, đành nhắm mắt lại, rồi mơ màng ngủ thiếp đi.
Cũng không biết qua bao lâu, khi Hứa Doanh Doanh tỉnh lại, vừa mở mắt ra liền trông thấy một người đang nằm bò bên mép giường, đúng là Lý Nhất Phi. Hắn đang ngồi trên ghế, nửa người ghé lên giường, hai tay lót sau đâu, lập tức hoảng sợ. Bất quá rất nhanh nhớ lại chuyện tình đêm qua, ánh mắt Hứa Doanh Doanh liền trở nên vô cùng nhu hòa.
“Người này( gia hỏa) thế mà chiếu cố mình cả đêm.” Hứa Doanh Doanh không phải loại người dễ cảm động, trong tình huống bình thường đều cực kỳ lý trí, nhưng lần này nàng thật sự rất cảm động.
Thật cẩn thận ngồi dậy, Hứa Doanh Doanh vỗ vỗ bả vai Lý Nhất Phi. Lý Nhất Phi lập tức tỉnh dậy, vừa nhìn thấy Hứa Doanh ngồi dậy, gấp hỏi: “Không có việc gì?”
“Không có việc gì.” Hứa Doanh Doanh gật đầu.
Lý Nhất Phi duỗi tay hơi sờ trán Hứa Doanh Doanh cái, đánh ngáp một hơi, nói: “Quả nhiên là hết sốt rồi.”
Đối với Hứa Doanh Doanh, bị một người đàn ông sờ trán như vậy là chắc chắn đừng nghĩ nàng chấp nhận, thế nhưng ở ngay lúc này, nàng thật tự nhiên để Lý Nhất Phi sờ, hơn nữa vẫn ấm áp trong lòng, nói: “Đêm qua vất vả cho cậu rồi.”
“Ai biểu cô là bà chủ chứ, tôi đây không phải là đang vuốt mông ngựa sao.” Lý Nhất Phi cười khà khà, đứng dậy duỗi lưng duỗi eo, nói: “Còn có chút thời gian, tôi đi nghỉ bù đây. Lúc đi làm cô kêu tôi nhá, à bữa sàng tôi không định chuẩn bị đâu.”
Nói xong Lý Nhất Phi liền bước ra ngoài.
Hứa Doanh Doanh thấy cửa phòng đóng lại, chừng hơn hai mươi giây sau vẫn không nhúc nhích, kế rồi nhẹ nhàng lắc lắc đầu một chút, bấy giờ mới đứng dậy. Trên người vẫn còn mùi cồn nồng đậm, trên lòng bàn tay, lòng bàn chân vẫn còn vương hương vị cồn, lập tức khiến nàng nhớ lại đêm qua Lý Nhất Phi không biết đã ‘vuốt ve’ chân nàng bao nhiêu lần nữa. Điều này không khỏi làm mặt nàng đỏ ửng cả lên, chân Hứa Doanh Doanh nàng còn chưa có từng được một người đàn ông nào sờ qua đâu.
Lúc chuẩn bị đi làm, tuy Hứa Doanh Doanh vẫn còn chút nhức đầu, nhưng ít nhất vẫn chịu đựng được. Nếu không có Lý Nhất Phi chiếu cố đêm qua, thật chẳng biết bản thân sẽ biến thành cái bộ dạng gì rồi.
Sửa soạn đơn giản một chút, thấy thời gian đã gần đến rồi, Hứa Doanh Doanh đang định duỗi tay gõ cửa phòng Lý Nhất Phi thì cuối cùng cánh tay lại thả xuống. Đêm qua khẳng định Lý Nhất Phi không ngủ được ngon, hôm nay hay là giúp cho hắn nghỉ ngơi tốt một buổi đi. Chẳng qua . . . cái này hình như không có được ổn lắm nhỉ, cũng không thể để một lão tổng( bà chủ) như nàng đi xin nghỉ phép cho Lý Nhất Phi?