"Con biết rồi, ngày mai con sẽ trở về. . . Cái gì? Lại xem mắt, mẹ, con không đi xem mắt được hay không ạ? Chuyện của con tự con rõ ràng. . . Được rồi, được rồi, đến lúc đó con đến xem một chút là được”.
Nghiệp thành, tại cửa chính của một tòa cao ốc, có một người mặc âu phục công sở màu đen, là một người phụ nữ với kiểu tóc đại ba lãng quyển trên đầu vừa đi vào trong, vừa gọi điện thoại, vừa đeo một chiếc mắt kính màu đen, rộng, lớn che lại hơn phân nửa gương mặt của cô nàng, thế nhưng cũng khó có thể che giấu đi cái tuyệt thế phong thái kia của cô nàng.( 大波浪卷: đại ba lãng lãng là một kiểu tóc uốn bồng bềnh lên như sóng nước ý, đạo hữu nào muốn bt thì cứ copy dòng tiếng trung trên là đc:D)
Bộ đồ công sở đã đem vóc người của nàng hiện ra rõ ràng, càng thêm nỏng bỏng, gợi cảm, trước ngực to lớn, cao ngạo tựa hồ cũng muốn áo thủng ra ngoài, đến cái vòng eo kia còn thấy không đủ một nắm, xuống dưới là cặp đùi thon dài, đế giày cao gót màu đen gấp rút mà lại gõ chạm tiết tấu trên mặt đất, từ nhịp bước về phía trước cũng có thể thấy được đây là một phụ nữ thuộc thành phần tri thức, một người làm việc lôi lệ phong hành (*quyết định nhanh chóng, táo bạo), nhìn đến loại lãnh diễm khí chất kia( đẹp lạnh lùng), khả năng đây là một người quản lý cao cấp.
Người phụ nữ này tên là Hứa Doanh Doanh, là tổng giám đốc công ty mậu dịch Hoa Dương thuộc tập đoàn Khánh Phong, Hoa Dương mậu dịch vốn chỉ là một công ty con, hơn nữa còn là phi thường nhỏ, giá trị đầu tư cũng bất quá hơn hai ngàn vạn, thế nhưng dưới nỗ lực của Hứa Doanh Doanh, không đến hai năm, tài sản công ti đã đạt đến bảy, tám ngàn vạn, với một người phụ nữ năm nay mới hai mươi sáu tuổi, mà đã làm đến nước này, cũng đủ để chứng minh bản lĩnh của cô.( bảo sao ko ế: editor said)
Bất quá, thời điểm cô nàng gọi điện thoại, cũng tỏ ra có chút gì đó bất đắc dĩ, cái này, trong công ty, tuyệt đối là sự tình vô cùng ít thấy.
"Hứa tổng khỏe!" Đi ngang qua cửa lớn, một người bảo an đối với Hứa Doanh Doanh kính cẩn chào hỏi.
Hứa Doanh Doanh làm giống như không nghe thấy, đi thẳng vào, mỗi ngày tại cửa ra vào đều có bảo an vấn an, cô nàng đã sớm thành thói quen, cho nên căn bản cũng không dẫn dậy nổi chú ý của cô.
Bất quá vừa đi vài bước, thế mà cô nàng lại hô thoáng cái một cái, rồi xoay đầu lại nhìn về phía bảo an mới vừa rồi cùng với nàng chào hỏi, nhân viên bảo an kia là một người trẻ tuổi năm nay mới hai lăm hai sáu tuổi , khuôn mặt ngay ngắn, góc cạnh rõ ràng, vóc dáng khoảng chừng một thước tám, dáng người không thể nói ra là khôi ngô ở chỗ nào, ăn mặc bộ đồng phục bảo an, tỏ ra rất có tinh thần, cũng rất có khí khái đàn ông, nếu như Tô Mộng Hân ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra đây chính là cái người làm cho cô không thể nào quên được, Phi Ưng số 002.
"Anh tên là gì?" Hứa Doanh Doanh khôi phục lại cái giọng nói trong trẻo nhưng lại lạnh lùng kia của cô, ánh mắt nhìn thanh niên nhân viên bảo an kia đầy lẫm liệt.
"Lý Nhất Phi!" Bảo an ưỡn ngực một cái, rồi lớn tiếng trả lời.
"Tốt, mười phút sau, cậu đi đến phòng làm việc của tôi một chuyến." Nói xong cũng trực tiếp tiến vào thang máy.
Lý Nhất Phi có chút sững sờ, đứng ở nơi đó không nhúc nhích, anh ta vào làm cái công ty này không đến hai tháng, thời gian mặc dù không dài, nhưng lại biết lão tổng này là một người rất không dễ nói chuyện, đột nhiên hiện tại lại tới tìm mình, không biết có cái sự tình gì.
"Nhất Phi, thế nào?" Một người bảo an cũng hơn hai mươi tuổi tiến tới, đụng một cái Lý Nhất Phi.
"Hứa tổng kêu tôi đi tới phòng làm việc của cô ấy."
"Há, vậy liền đi thôi, đoán chừng là để cậu làm chút việc gì hao tốn thể lực thôi, bất quá có thể đi tới nơi Hứa tổng làm việc, đó cũng là một sự tình thật thoải mái, đấy chính là đệ nhất mỹ nữ của toàn bộ cao ốc chúng ta đó."
"Nguyên lai là như vậy a, ta còn tưởng rằng sai phạm vào cái gì đó, cô nàng muốn thu thập tôi nữa."
"Chúng ta bảo an cho dù là phạm sai lầm, cũng không cần trực tiếp bị kéo đến tổng giám đốc nơi đó, lại nói, chúng ta cũng không phải là thuộc về công ty nàng quản lý trực tiếp, mà thuộc về bộ bảo an Đại Hạ, cùng với nàng không có có quan hệ gì.
Đợi vài phút, Lý Nhất Phi đi tới chỗ lầu mười hai của Hoa Dương mậu dịch.
Hôm nay đã là hai mươi tám tháng chạp, qua một ngày nữa thì là ba mươi tết, các công ty thông thường khác ngày mai liền bắt đầu nghỉ , bình thường bên trong công ty, sớm sau không có người nào đang làm việc, thế nhưng tại Hoa Dương mậu dịch nơi này, vẫn là một mảnh bận rộn, ở nơi đây, mọi người đều làm việc nghiêm túc, xem ra Hứa Doanh Doanh tổng giám đốc quản lý việc này cũng tương đối nghiêm ngặt.
Cùng thư ký nói một tiếng, Lý Nhất Phi đi tới cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, gõ cửa một cái, bên trong liền truyền đến thanh âm của Hứa Doanh Doanh "Tiến vào."
Lý Nhất Phi đẩy cửa đi vào, liền thấy Hứa Doanh Doanh đang ngồi ở trên ghế sau bàn làm việc của giám đốc, hai cánh tay gác ở trên tay vịn ghế, ánh mắt thì thẳng tắp nhìn chằm chằm Lý Nhất Phi, rồi nói " Đóng cửa lại."
Lý Nhất Phi sửng sốt một chút, nhưng vẫn là theo lời đóng cửa lại, sau đó trở lại trước bàn làm việc, nói " Hứa tổng, tôi tới."
Hứa Doanh Doanh hướng phía trước dò xét trren xuống một hồi, hai cánh tay bỏ lên trên mặt bàn, nói " ngồi đi."
Đầu Lý Nhất Phi càng có chút bó tay, nhìn bộ dạng này, là Hứa Doanh Doanh không phải bắt anh ta làm lao công.
Đợi Lý Nhất Phi ngồi xuống, Hứa Doanh Doanh thản nhiên nói "Cậu năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Hai mươi sáu tuổi."
"Có bạn gái không?"
"Không có."
"Năm nay đi ăn tết ở đâu?"
"Tôi chỉ có một mình, bộ bảo an đã an bài cho tôi toàn bộ ngày nghỉ tết đều ở lại trực ban."
Con mắt phía sau kính đen của Hứa Doanh Doanh đột nhiên sáng lên, nói " Cậu không có người thân?"
"Không, tôi từ nhỏ đã là một cô nhi, Hứa tổng. . . Cô hỏi cái này để làm gì vậy?" Hứa Doanh Doanh hỏi thật sự là khiến cho Lý Nhất Phi hồ đồ rồi, Hứa Doanh Doanh hỏi như vậy, tựa hồ giống như là muốn làm mai cho hắn.
Hứa Doanh Doanh nâng kính mắt lên một chút, ngón tay gõ nhẹ nhàng trên mặt bàn, nhưng cũng không có lập tức nói chuyện, cái này càng làm cho Lý Nhất Phi có chút không hiểu, thậm chí có một loại xúc động muốn rời đi, việc cùng lãnh diễm lão tổng này mặt đối mặt( đẹp lạnh lùng), áp lực thật đúng là không nhỏ.
"Lý Nhất Phi, tôi bây giờ thuê cậu trong thời gian nghỉ tết. . . Giả mạo làm bạn trai của tôi, theo tôi về nhà ăn tết."
Một câu của Hứa Doanh Doanh thoáng cái đem con mắt Lý Nhất Phi trừng lớn, miệng há to, ngơ ngác nhìn Hứa Doanh Doanh, nửa ngày sau cũng chưa có lấy lại tinh thần.
"Bắt đầu từ ngày mai, mãi cho đến mùng sáu trở về, hết thảy tám ngày, tôi trả cho cậu năm ngàn đồng, cái này đủ để bù đắp được cậu tiền làm thêm giờ, cậu xem coi thế nào."
"Hứa tổng. . . Cái này. . . Cái này không tốt lắm đâu?"
"Cậu không đồng ý?"
"Tôi không phải không đồng ý, tôi là sợ ta diễn không tốt, tôi chỉ là một tiểu bảo an, cô lại là một đại giám đốc, tôi giả mạo bạn trai của cô, cái kia…trông...Cũng không giống lắm."
"Chỉ cần cậu đáp ứng là được, đến lúc đó tôi sẽ cẩn thận giả bộ cho cậu một chút, cậu chỉ cần cùng tôi trở về, khiến cho cha mẹ tôi nhìn thấy cậu, vậy là được rồi."
"Thế nhưng. . . Thế nhưng ban bảo an nơi đó đã đưa tôi lập ban, tôi liệu đi có được không?"
"Đi cùng tôi tới bộ bảo an nói với bọn họ, để cho bọn họ lại sắp xếp lại người trực ban."
"Vậy cũng được, đa tạ Hứa tổng thưởng thức." Lý Nhất Phi nhếch miệng nở nụ cười, nụ cười có chút miễn cưỡng.
"Tốt, cậu đi đi, không cho phép cùng bất luận kẻ nào nói chuyện này, càng không cho phép khiến cho bất luận kẻ nào biết, bất luận là bây giờ, hay sau này, nếu như có tin đồn nào truyền ra, vậy thì cậu cuốn gói đi khỏi đây đi." Hứa Doanh Doanh nhìn chằm chằm Lý Nhất Phi, thanh âm kia lạnh giống như băng, áp lực cường đại đập vào mặt.
"Biết rồi, vậy tôi đi trước đây." Lý Nhất Phi đứng lên trực tiếp đi ra ngoài.
Điều này làm cho Hứa Doanh Doanh sửng sốt một chút, đang dưới loại áp lực này của mình, vậy mà, cuối cùng Lý Nhất Phi này vẫn tỏ ra rất bình thản, loại phản ứng này ít nhiều cũng khiến cho cô nàng có chút gì đó ngoài ý muốn, bất quá sự tình phiền lòng bây giờ cuối cùng cũng đã giải quyết xong, lần sau về nhà cũng không cần phải xem mắt nữa, cũng không phải nghe bố mẹ lải nhải về chung thân đại sự của cô nàng mỗi ngày nữa.
Muốn cầm điện thoại lên gọi cho bố mẹ, nhưng suy nghĩ lại một chút, Hứa Doanh Doanh lại buông xuống, cô nàng bây giờ còn không xác định việc Lý Nhất Phi đến cùng có thể hay không đảm nhiệm việc giữ bí mật, nếu như không được, cô nàng vẫn không thể mang theo một người bạn trai giả mạo như vậy trở về.