Chương 37: Cây thông Noel

Bốn đứa trẻ trong xóm quả thật hư đốn, chúng bắt nạt thằng em tôi vì chúng tôi là gia đình nghèo khổ. Với cương vị là một người chị, tôi đã cố gắng bảo vệ và che chở nó khỏi cái sự xấu xa của chúng.

Mùa Noel lại đến, đứa em trai bé bỏng của tôi mong ước chỉ có một cây thông Noel nhỏ nhoi trong nhà. Điều này quá đỗi khó khăn!

Bốn đứa trẻ hôm ấy lại bày trò, chúng chê cười em tôi, tôi và gia đình tôi. Chúng buông lời sỉ vả và phun những bãi nước bọt kinh tởm.

Em trai, chị nghĩ ra được cách làm cây thông cho chúng ta rồi!

Tôi dụ bốn đứa chúng vào căn nhà hoang vắng vẻ bằng một cách nào đó, tôi thật thông minh! Ra tay từng từng đứa một, tiếng thét của chúng mới kích thích làm sao.

Tiếng máy cưa, tiếng la hét và cả tiếng cười thỏa mãn của tôi hòa vào nhau tựa bài ca đêm Giáng sinh an lành. Cây thông Noel đặc biệt của chúng ta. Tôi dẫn em tôi đi xem thành tựu vừa đạt được.

Cây thông được xếp chồng khéo léo bằng tứ chi cắt gọn, ruột của chúng quấn quanh thân cây, mắt của chúng được móc vào thành ruột thành quả châu, tất nhiên nội tạng của chúng treo lủng lẳng như vật trang trí.

Dưới thân cây phải có hộp quà, không có thì tôi thay thế từng cái đầu của chúng. Có bốn cái, vậy lấy ba cái làm quà một cái làm ngôi sao gắn trên đỉnh cây.

Tôi thấy em trai khóc khi nhìn thấy nó...