Chương 22: Tác phẩm

Tôi yêu em từ cái lần đầu tiên hai ta gặp mặt.

Gương mặt em tựa một thiên thần

Nắm trọn trái tim tôi trong lồng ngực

Tôi chỉ muốn giữ em cho riêng mình

Người con gái tôi yêu...

Em là tác phẩm đẹp nhất mà tôi có. Tôi lựa cho em một chiếc váy trắng tinh khôi, chải mái tóc thật gọn gàng khi em còn say nồng trong giấc ngủ ngọt ngào, không quên để trên người em một mùi hương của loài hoa mà tôi thích, Mọi thứ đã được chuẩn bị hoàn hảo.

Tôi để em cố định trên tường bằng một cái khung sắt, dùng máy khoan đâm thẳng vào thân thể em. Máu bắn lên một tia nhỏ. Vị tanh nồng và một chút ngọt ngào. Em la hét trong tuyệt vọng. Tôi cười phá lên trong thỏa mãn của mình.

Đôi chân, đầu gối, đùi rồi bàn tay, khủyu tay và vai đều được tôi tỉ mỉ khoan sâu. Váy của em loang lổ một màu đỏ. Tôi nghe từng nhịp thở yếu ớt của em, tôi cười thầm. Em khẽ gục đầu xuống. Không được rồi, như thế thật không đẹp. còn một ít đinh. Tôi hôn trên mái tóc em, vuốt nhẹ chúng.

Tôi nắm mái tóc ấy, kéo gương mặt em lên, ghì chặt đầu em trên tường, khoan thẳng ngay giữa trán. Tôi thấy em run sợ, mặt ướt đẫm mồ hôi và máu, đôi môi em khẽ nói cầu xin tôi tha mạng. Đáng tiết!

Tôi khoan thẳng giữa trán với một cây đinh dài. Em lên cơn co giật một hồi rồi tắt thở. Em chết rồi... Tôi đặt một đóa hoa trên mái tóc em ngắm nghía chúng một cách cẩn thận. Một tác phẩm nữa được hoàn thành.