Chương
14:
Gọi mẹ
Tôi có một gia đình nhỏ rất hạnh phúc và tất cả đứa con của tôi đều rất đáng yêu. Đứa con gái bé bỏng của tôi có mái tóc thắt bím hai bên thật gọn gàng, mặc chiếc váy màu hồng xinh xắn. Nó nhìn tôi một cách dịu dàng.
"Gọi mẹ đi con."
Nó không trả lời.
"Con thật không ngoan gì cả."
Thằng con trai nhỏ của có mái tóc xoăn, mặc chiếc áo sơ mi trắng, chiếc quần màu xanh có chỉ vàng và đôi bata trắng. nó cũng nhìn tôi.
"Gọi mẹ đi con trai. Nào! "
Nó cũng không trả lời.
"Con cũng không ngoan."
Một đứa rồi hai, ba, bốn,..
Năm đứa, sáu, bảy, tám, chín...
Chúng không động đậy, ngồi im, nhìn tôi.
"Gọi mẹ đi các con, nào, Mẹ..."
Cuối cùng đứa cuối cùng cũng nói. Nó khóc lóc gọi mẹ:
"Mẹ ơi! Mẹ...!"
Tôi ghì chặt ôm nó vào trong lòng.
"Con thật là ngoan."