Chương 38: Sưu hồn

Lão sắc quỷ này lại tới mấy lần, mỗi lần đều bị Lữ lão thái gia đánh chạy.

Cứ giằng co như thế gần ba năm.

Trong khoảng thời gian gần đây, Lữ lão thái gia phát hiện ra lão sắc quỷ này càng ngày càng mạnh, công phu cũng tăng lên không ít.

Có hai lần lão sắc quỷ lẻn vào trong nhà, ý đồ chui vào trong mộng bắt nạt cháu gái mà suýt nữa ông không phát hiện ra.

Nói tới chuyện này, Lữ lão thái gia lại tức giận đến mức trên trán nổi gân xanh.

Lữ tiểu thư cũng lộ ra vẻ buồn nôn, học Lữ lão thái gia đi tới cho lệ quỷ kia mấy cước.

Vừa nghĩ tới lúc mình không biết lại bị loại lão sắc quỷ này nhìn hết, dạ dày lại thấy khó chịu muốn nôn mửa.

Lệ quỷ nghe thấy thế thì rất bất mãn.

Lão phách lối nói: “ Tao nhìn vợ của mình, liên quan rắm gì đến bọn mày!”

Bùi Diệp khinh thường quỷ thế này, giơ lên nắm đấm uy hiếp nói: “ Nói tiếng người!”

Thương Thử Tiếu Bàng Tí nói: “Tiền bối, hắn là quỷ, chỉ có thể nói chuyện ma quỷ.”

Bùi Diệp đảo mắt đao quét tới, Chu Thuần An vội vàng đưa tay che miệng của Thương Thử.

Cà khịa ai cũng được, nhưng không thể cà khịa đại lão được.

Lệ quỷ thấy mấy người ở đây đều đứng về phía Lữ lão thái gia, lập tức cảm thấy cực kỳ ủy khuất, bắt đầu cao giọng kêu la.

“Tôi oan uổng quá, tôi đã bị cướp vợ rồi còn bị các người đánh, trên đời này có còn thiên lý hay không! Có vương pháp hay không!” Lệ quỷ kia cứ chắc chắn rằng Lữ lão thái thái là vợ lão, dù đã bị Bùi Diệp vặn thành con quay cũng không chịu đổi giọng, thái độ của lão như thế khiến người khác sinh ra một chút dao động, trong này có lẽ còn có chuyện gì mà bọn họ không biết?

Lữ lão thái thái càng oan uổng.

May mắn bây giờ là thời đại mới, nếu là thời đại trước bị người đổ oan làm bẩn sự trong sạch như vậy, không bằng bà cứ đi nhảy sông tự tử luôn đi.

Bùi Diệp khẽ ấn lệ quỷ kia rồi quát: “ Thành thật khai báo đầu đuôi câu chuyện, nếu không tội gọi Hắc vô thường tới ném ông vào vạc dầu ở mười tám tầng Địa Ngục đấy!”

Lệ quỷ nghe mà run rẩy.

“Nói ra rất dài dòng, tao tên là Chu Đại Chuy.”

Nghe được cái tên đầy tục khí này, mấy người Lữ gia đều ăn ý bĩu môi.

Chu Đại Chuy?

“Sao không gọi là Vương Đại Chuy luôn đi?”

Chu Thuần An lơ là không bịt miệng, Thương Thử Tiếu Bàng Tí lại lên tiếng.

“Không có lễ phép!”

Tục danh của dòng họ chính là do trưởng bối ban tặng, sao có thể nói linh tinh như thế?

Bùi Diệp không hiểu đây là kiểu bướng bỉnh gì, chỉ tiếp tục hỏi lệ quỷ.

“Sau đó thì sao? Ông có quen Lữ gia?”

Lệ quỷ Chu Đại Chuy lắc đầu.

Lão đương nhiên không biết Lữ gia, lão chỉ quen Lữ lão thái thái, bọn họ là thông gia từ bé.

Lữ tiểu thư châm chọc khiêu khích: “Thông gia từ bé, bây giờ đã là thời đại nào rồi? Nghĩ Hoa Quốc chưa cải cách mở cửa à?”

Thương Thử Tiếu Bàng Tí lại không sợ chết lên tiếng: “ Khi hai vị còn nhỏ tuổi, đúng là Hoa Quốc chưa tiến hành cải cách, chuyện thông gia từ bé cũng rất phổ biến ?”

Chu Thuần An lộ ra nụ cười yếu ớt xấu hổ mà không mất đi lễ phép, lập tức dùng hai tay che miệng Thương Thử.

Có manh mối này, Lữ lão thái thái bắt đầu nhớ lại.

“Hóa ra là ông à!”

Lữ Tiến Trung hỏi: “ Mẹ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

Nhắc tới những chuyện cũ này, vẻ mặt Lão thái thái tràn đầy không vui.

Hóa ra trước kia Lão thái thái lớn lên ở nông thôn với ông nội bà nội.

Cha mẹ bà ra ngoài làm công kiếm tiền, không thể thường xuyên chú ý đến người con gái duy nhất của mình, ông nội bà nội quan hệ với hàng xóm rất tốt, nói đùa là kết thông gia từ bé.

Khi Lữ lão thái thái học xong hết cấp tiểu học mới mười một mười hai tuổi, hàng xóm đã nói muốn kết hôn, để bà đừng đi học nữa, đọc nhiều sách còn không bằng ở nhà học làm sao giặt quần áo nấu cơm chăn heo hầu hạ con của nhà hàng xóm. Không giống với Lữ lão thái thái hiếu học, con trai nhà hàng xóm hết ăn lại nằm tính tình lại ngang ngược, thường xuyên bắt nạt một đôi mẹ goá con côi không có trượng phu trong làng.

Nói những lời nhục nhã còn tính là nhẹ, có mấy lần bà còn tận mắt thấy lão cùng với đám đồng bọn xô đẩy lão thái kia, cướp lấy mà quả hồng mà người ta nhặt được.

Lữ lão thái thái sao có thể từ bỏ cơ hội tiếp tục đi học để gả cho loại người này?

Thế là bà lập tức viết một phong thư gửi cha mẹ nói rõ nguyên do, cha của bà đã lập tức xin nghỉ đi về thôn để mang Lữ lão thái thái đi.

Nhưng lo ngại mặt mũi trưởng bối nên không tiện trực tiếp cự tuyệt chuyện thông gia từ bé, chỉ nói con gái của mình muốn giữ đến ít nhất mười tám tuổi mới suy nghĩ tới việc kết hôn.

Nhà hàng xóm lập tức không vui.

Bọn họ trông cậy vào con trai mười ba mười bốn tuổi có thể sinh cháu trai, nào có thể đợi một mặt hàng cần bồi thường tiền đến mười tám tuổi?

Không tới hai năm, Lữ lão thái thái đã nghe nói Chu Đại Chuy kết hôn.

Về sau trộm nghe được là tiểu lưu manh kia bắt nạt con gái người ta mới không thể không kết hôn.

Cụ thể như thế nào, Lữ lão thái thái cũng lười tìm hiểu rõ.

Trải qua một phen khó khăn trắc trở, bà đọc sách học tập đến lúc vào cả đại học, sau khi quen biết Lữ lão tiên sinh lúc đó làm trợ giáo ở trường đại học thì lập tức rơi vào bể tình không thể tự kềm chế.

Mấy người Lữ gia nghe thế đều nhìn lệ quỷ bằng ánh mắt càng thêm khinh bỉ.

Đây mà là kết thông gia từ bé, còn gọi người ta là vợ?

Mặt quỷ có còn cần hay không?

Lữ Tiến Trung nói: “ Vợ thật của ông là người ở quê đấy, có quan hệ gì tới mẹ của tôi? Nếu ông không chịu nói ra nguyên nhân thực sự, tôi sẽ mời Thiên Sư đánh chết ông!”

Lệ quỷ nào chịu nói rõ ràng gì?

Lão một mực chắc chắn Lữ lão thái thái là vợ hắn.

Thật sự muốn nháo đến Phong Đô, kết thông gia từ bé cũng được thừa nhận, bởi vì năm đó căn bản không từ chối rõ việc này.

Nghe được lời này của lão quỷ, mấy người Lữ gia đều tức giận đến mức không chịu được.

Bùi Diệp nói: “ Ông tự nói rõ, hay để chúng tôi vận dụng thủ đoạn đặc thù?”

Lệ quỷ hừ hừ không nói lời nào.

“Có cum từ là 'Năng lực chung tình ', ý là hãy đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để thử cảm nhận tình cảnh của người khác, từ đó đạt tới cảm thụ cùng lý giải về tình cảm của người khác. Nhưng cụm từ này dùng vào những lĩnh vực đặc thù thì sẽ có cách hiểu mới, ví dụ như đồng bộ ký ức.” Bùi Diệp cười lạnh nói, “Ký ức là thứ rất tư mật, không có mệnh lệnh đặc biệt thì không được tùy tiện nhìn trộm. Tôi cho ông thêm một cơ hội cuối cùng, ông suy nghĩ thật kỹ xem sẽ chủ động nói ra hay để tôi đến kiểm tra?”

Lệ quỷ vẫn mạnh miệng.

“Tiền bối định sưu hồn?”

Loại pháp thuật sưu hồn này ngoài trừ Âm sai Phong Đô và đám tà tu, bình thường có rất ít tu sĩ chính đạo sử dụng.

Hơn nữa việc sưu hồn có yêu cầu cực cao đối với người thi triển, nếu hồn phách không đủ cường đại thì rất dễ bị kéo vào tình cảm của mục tiêu mà không thể tránh thoát.

Thứ hai, sưu hồn là thao tác cần sự tinh tế, chỉ cần hơi sơ sẩy là sẽ phá hỏng hồn phách của mục tiêu, khiến mục tiêu biến thành ngớ ngẩn.

Cho nên, giới Thiên Sư vẫn luôn phản đối Thiên Sư sử dụng loại “Tà thuật” này đối với người bên ngoài.

“Không tính là sưu hồn, chỉ là nhìn xem ký ức trong đầu lão thôi.”

Bùi Diệp đưa tay nắm lấy đỉnh đầu của lệ quỷ, lĩnh vực Tinh Thần đã lâu không dùng trong nháy mắt được mở ra.

Tinh thần của cô phá vỡ lớp sương mù ký ức, đi tới mục đích.

“A —— “

Lữ tiểu thư hô lên một tiếng, lúc này Chu Thuần An mới phát hiện hoàn cảnh quanh mình đột nhiên thay đổi.

“Đừng kinh hoảng, một đoạn ký ức được chiếu lại mà thôi.” Bùi Diệp bình tĩnh quay quay đầu của lệ quỷ rồi nói:” Mấy người đều biết máy chiếu chứ? Máy chiếu là một thiết bị quang học có thể phóng đại tin tức đồng thời chiếu đến màn ảnh. Phát triển thêm một bước, có thể chuyển mặt phẳng hai chiều thành không gian ba chiều. Mấy người có thể đem coi ký ức của quỷ này xem như thiết bị chứa đựng tin tức, mà tinh thần lĩnh vực của tôi chính là đem chuyển hóa ký ức của lão, đổi thành trạng thái hình chiếu 3D.”

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com