Chương 18: Cô thật hung dữ

Bùi Diệp nhíu mày lại.

"Có ý gì? Ai không giảng đạo lý?"

Thiếu niên bộ dáng nghiêm túc giống như là cùng lão sư cáo trạng học sinh tiểu học.

"Vừa mới chạy đi cái kia, trong tay nàng pháp khí có chút cổ quái, nhưng lại nói không nên lời không đúng chỗ nào."

Mặc dù là một kiện tràn ngập nghiêm nghị chính khí pháp khí, chế phục tà ma rất hữu dụng, có thể thiếu niên chính là cảm thấy rất khó chịu.

Không phải hắn chưa từng gặp phải pháp khí của Thiên Sư, nhưng không có loại nào giống thứ trong tay Lôi Nhã Đình khiến hắn chán ghét như vậy.

Chỉ vừa chạm vào, hắn đã cảm giác được âm khí bốc lên, tâm phiền ý loạn, hung tính cuốn đến không thể kiềm chế không.

Thực lực của nữ quỷ câm điếc kém xa hắn, rất dễ dàng bị ảnh hưởng.

Nếu nàng lại tạo sát nghiệt, không chừng đến ngày nào đó sẽ bị Âm sai trói đi, ném xuống tầng mười tám của Địa Ngục để chịu tội.

Thiên Sư thu phục tà ma, bình thường chủ yếu là tìm cách trấn áp hoặc độ hóa, phần lớn sẽ chọn con đường hòa bình để đi.

Khiến pháp khí trong tay Lôi Nhã Đình lại thật sự quá bá đạo, trực tiếp không cho tà ma cơ hội sửa đổi, vừa động thủ đã khiến ngươi chết ta sống.

Tà ma bộc phát hung tính, đánh mất lý trí còn có khả năng bị trấn áp rồi độ hóa?

Sao có khả năng, nhất định sẽ đánh tới mức một bên quỳ xuống mới thôi.

Bùi Diệp rất nghi ngờ, nhưng lúc này không tiện lấy điện thoại cầm tay ra xem【 hệ thống ghi chép 】nên chỉ có thể tạm thời đè thắc mắc xuống.

"May mắn là không ủ thành đại họa, các ngươi tới từ chỗ nào thì đi về chỗ đó đi, đừng dọa người bình thường."

Thiếu niên nghiêm túc nói, " Cô rất lợi hại."

Cũng không phải như thế, khi hắn tiếp xúc gần mới nhận ra sát khí đen đặc trên người Bùi Diệp, ngay cả Quỷ Vương bệnh viện siêu hung ác cũng không hold được.

Nếu như Bùi Diệp cũng là quỷ, dựa theo quy củ, hắn sẽ tôn Bùi Diệp làm lão Đại, dù gì cũng muốn vào bến cảng tránh bão.

Chỉ đáng tiếc là tuy sát khí trên người Bùi Diệp nặng hơn nữa thì cô vẫn là người sống.

Cho nên ——

"Đợi cô chết, ta sẽ làm tiểu đệ cho cô!"

Bùi Diệp: ". . ."

Không, cậu không muốn!

Thiếu niên thở dài, dáng vẻ như một lãnh đạo tốt lo nước thương dân: "Đầu năm nay quỷ cũng không dễ làm, cạnh tranh giữa các Quỷ Vương rất kịch liệt. Nếu như cô thành lão Đại của ta, chúng ta tuyệt đối sẽ trở thành quỷ hung nhất ở khu vực này, cam đoan không có con quỷ ở ngoài nào dám kêu gào ở địa bàn của chúng ta, cũng có thể che chở cho người bình thường không bị quấy nhiễu, đây là chuyện tốt lợi nước lợi dân mà! Phù hợp với hạch tâm giá trị quan của chủ nghĩa xã hội!"

Bùi Diệp lộ ra nụ cười xấu hổ mà không mất đi lễ phép.

"Xin lỗi, ta cảm thấy còn sống thật thoải mái, tạm thời không có dự định chết đi."

Nếu như Bùi Diệp chết, còn không biết có đồ chơi như hồn phách này hay không đấy.

Cô lại hỏi thiếu niên quỷ, "Cậu nói cậu là quỷ lão Đại ở khu này?"

Thiếu niên ưỡn ngực ngẩng đầu, giống như trước ngực có đeo khăn quàng đỏ phá lệ tươi đẹp vậy.

"Nhà xác hung nhất là ta chiếm!"

Bùi Diệp nói: " Vậy tôi có một chuyện muốn làm phiền cậu giúp một chút, không biết được hay không?"

Kẻ mạnh làm chủ, thiếu niên còn rất thích sát khí nặng nề trên người Bùi Diệp, khi ở gần có cảm giác rất an toàn, nên lập tức há miệng đồng ý.

Bùi Diệp nói tới chuyện tai nạn giao thông ở ngã tư đường Ngũ Đạo khẩu và chuyện về Lam Dĩnh.

Thiếu niên chau mày, mặt mũi có vẻ không vui.

Làm lão Đại ở khu vực này, thế mà hắn lại không biết trên địa bàn của mình lại xuất hiện một nữ quỷ Lam Dĩnh giết nhiều người như vậy.

"Không có vấn đề, ta sẽ nhanh chóng tra rõ ràng."

Cô hồn dã quỷ dưới tay hắn cũng có vài con, quỷ mạch rộng lớn, có thể điều tra rõ ràng được!

Làm một tân quỷ thời đại mới, thiếu niên vẫn luôn giữa vững hạch tâm giá trị quan của chủ nghĩa xã hội ở trong lòng, sao hắn có thể mặc kệ chuyện ác như thế xảy ra trên địa bàn của mình?

Đám người Chu Tuệ Vinh: ". . ."

Nghe thấy Bùi Diệp và thiếu niên quỷ vui vẻ nói chuyện, kề vai sát cánh, mấy cô nàng đột nhiên thấy hoảng hốt và ảo giác, giống như chuyện vừa trở về từ cõi chết chỉ là tưởng tượng của mấy người thôi.

Đợi Bùi Diệp tự mình mở cửa sổ cho hai con quỷ, thiếu niên còn liên tục cam đoan mình sẽ điều tra rõ ràng.

Ngày hôm nay nữ quỷ câm điếc rất khó chịu, ban ngày bị Bùi Diệp đập cho một trận rồi ném vào bồn cầu, ban đêm lại bị cô dùng một điếu thuốc lá đánh tới mức hồn thể bất ổn, đúng là oan ức muốn chết rồi.

Trên đường trở về thiếu niên không ngừng trấn an nữ quỷ câm điếc.

"Ài, đừng khóc, dù sao cũng nhặt về được quỷ mệnh rồi."

(╥╯^╰╥)

Đúng là đạo lý này, nhưng trong lòng người ta khổ sở mà.

Nữ quỷ rũ đầu xuống, trên mặt viết rõ hai chữ ủy khuất được đặt trong dấu ngoặc kép.

Vẻ mặt thiếu niên cũng nghiêm túc lại.

Nghĩ tới pháp khí Hồng Lăng trong tay Lôi Nhã Đình, trên người dường như vẫn còn giữ lại cảm giác chán ghét kia.

Hắn không thích liên hệ cùng Thiên Sư, trước kia cũng không phải không có Thiên Sư không biết tự lượng sức mình đến thu phục hắn, kết quả đều bị hắn đuổi về.

Nhưng——

Dù hắn không thích cũng chưa từng chán ghét một Thiên Sư nào giống hôm nay, khi nhớ tới lại có cảm giác âm khí trên người không chịu sai khiến.

Hai quỷ kết bạn về bệnh viện, Bùi Diệp ở lại thu dọn tàn cuộc.

Một loạt động tác của cô khiến mấy người Bạch Hiểu Hiểu có cảm giác tam quan vỡ nát.

Một người trong mắt các cô vốn là xã hội đen còn bán xác thịt lại có thể tuỳ tiện thu phục lệ quỷ!

Có bản lãnh này, nào cần đi ra bên ngoài đứng đường chứ?

Bây giờ nghĩ lại dường như những hành đồng phản nghịch trước kia của Tiểu Hồng đều có thể giải thích.

Người ta thường xuyên cả đêm không về ngủ, nói không chừng chính là đi hàng yêu phục ma.

Không phải người ta đều nói những tà ma quỷ quái kia đều e ngại ánh nắng, chỉ ẩn hiện trong đêm tối sao?

Tính tình của cao nhân luôn không giống với người bình thường cũng là dễ hiểu.

Bùi Diệp không đợi mấy người bổ não xong đã lên tiếng: " Các cô có thấy chỗ nào không thoải mái, muốn đi bệnh viện kiểm tra một chút không?"

Trên cổ mỗi người đều có vết dây hằn màu xanh đen, đêm hôm khuya khoắt nhìn rất quỷ dị.

Đám người Bạch Hiểu Hiểu vội lắc đầu, đến khi trưởng phòng ngủ Chu Tuệ Vinh mở miệng phá vỡ cục diện bế tắc.

"Tiểu Hồng à, vừa rồi. . . Cảm ơn cô đã ra tay cứu mạng của chúng tôi, về sau có chuyện gì cứ việc nói, không cần khách khí."

Một em gái khác cũng nói, "Về sau tôi giúp cô lấy nước nóng, thức ăn giao hàng tôi cũng giúp cô mang!"

Trên đời này thật sự có quỷ, trong tình huống này tự nhiên phải kết giao với người bạn có thể bắt quỷ, như thế mới có cảm giác an toàn.

"Không cần lấy nước nóng mang thức ăn giao hàng, các cô có thuốc lá không?"

Mấy em gái: ". . ."

Họ quên mất, người trước mắt này hút thuốc uống rượu đánh nhau xăm cánh tay . ..

"Không có!" Bạch Hiểu Hiểu do dự một lát mới lên tiếng muốn thuyết phục: " Hút thuốc có hại đến sức khỏe, con gái không nên hút thì hơn."

Mấy người đều là nữ sinh chưa ra xã hội, ngày thường có mâu thuẫn gì cũng chỉ cãi cọ mấy câu, nhiều lắm thì ồn ào một chút.

Sau một lần dạo qua quỷ môn qua, mấy người các cô đều cảm thấy mình và "Tiểu Hồng" cũng không có mâu thuẫn gì, nhân cơ hội này vừa vặn có thể làm hòa hoãn quan hệ.

Lúc này, một em gái khác tên là Mễ Tương Quân rụt rè mở miệng, "Mấy ngày trước nhân dịp ngày 11-11 nhiều sản phẩm bán hạ giá nên tôi có mua cho cha mình một điếu thuốc điện. Nghe nói mùi thuốc điện với thuốc thật không khác nhau quá nhiều, ảnh hưởng tới sức khỏe cũng nhỏ một chút. Tiểu Hồng, nếu không cậu dùng điếu thuốc điện này tạm một chút? Hiện tại trời tối, tôi cũng không dám ra ngoài mua thuốc."

Vừa mới đụng phải quỷ, ai biết được bây giờ ra cửa có thể lại gặp hay không?

"Thuốc điện cũng được."

Bùi Diệp không quá nghiện thuốc, nhưng lại không thể thiếu được.

Mấy năm trước còn nghiện rất nặng, về sau cân nhắc với hình tượng nên cô đã từ từ bỏ, chỉ thỉnh thoảng hút hai điếu.

Bây giờ cô lại không ở Liên Bang, hút thuốc uống rượu đánh nhau hình xăm cũng không có phó quan ba trăm sáu mươi lăm độ không góc chết nhìn chằm chằm, do tính tình của cô lại nổi lên.

"Đợi có tiền sẽ trả lại cậu."

Mễ Tương Quân mua thuốc lá điện cho cha là hàng hiệu tử, giá cả không rẻ, là cô ấy phải đi dạy thêm nửa học kỳ mới mua được.

Bùi Diệp cũng không chiếm tiện nghi của người, đợi chỗ Chu Thuần An phát tiền thưởng phụ cấp xuống là cô có tiền trả Mễ Tương Quân rồi.

Mễ Tương Quân lắc đầu.

"Không có việc gì, tặng cô."

Ngày hôm nay có thể nhặt mạng về đã rất thỏa mãn.

Dù ——

Có vẻ như hai con quỷ kia đến đây vì Bùi Diệp.

Đám người yên lặng chôn sự thật này xuống bụng.

---------

Người dịch: Thờisênh239

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com