Bên tai có thể mơ hồ nghe được tiếng xích sắt kéo lê trên mặt đất.
Không bao lâusau, một Âm sai mặc trường bào màu đen, đầu đội mũ trùm xuất hiện, hai tay cầm tỏa hồn liên dùng để câu hồn.
"Chuyện gì?"
Giọng nói khàn khàn giống như dùng giấy ráp đánh bóng thủy tinh để mài vậy.
Chu Thuần An lấy lá bùa phong ấn lệ quỷ và giấy hành nghề của mình ra, nói rõ nguyên nhân.
"Vụ án lệ quỷ quy án lần này, nội dung chi tiết còn mong Âm sai đại nhân tốn công điều tra kỹ hơn, ngài cực khổ rồi."
Âm sai kia nhận lấy lá bùa, ngón tay khẽ vung, hồn phách Lam Dĩnh đột nhiên xuất hiện, co quắp ngã trên đất.
Không đợi cô ta chạy trốn, Âm sai đã dùng tỏa hồn liên buộc cô ta rất chặt.
"Hừ, dám không thành thật!"
Hắn vừa dứt lời, bàn tay khẽ kéo tỏa hồn liên lôi Lam Dĩnh vào quỷ môn, tiếng kêu thảm thiết đau đớn của Lam Dĩnh biến mất phía sau cánh cửa quỷ khép lại.
Cùng lúc đó ——
Trong phòng ngủ 4021 cũng xảy một chuyện linh dị rất đáng sợ.
Chuyện này phải bắt đầu từ nữ chính Lôi Nhã Đình của chúng ta.
Ngày hôm nay, Lôi Nhã Đình được một chuyện còn đặc sắc hơn tất cả mọi chuyện trong hơn ba mươi năm ở cuộc đời trước.
Cô ta thỉnh thoảng mở nhóm Thần Tiên Thiên Đình để xem các Thần Tiên nói chuyện, từng chữ đều cẩn thận đọc, kéo lên lướt xuống đọc nhiều lần.
Cô ta phát hiện Thần Tiên cũng không có gì đặc biệt, hoàn toàn không cao cao tại thượng như trong tưởng tượng, không hề có cảm giác nghiêm nghị không thể xâm phạm, bọn họ cũng biết kết nhóm, sẽ nói chuyện phiếm, sẽ phàn nàn cấp trên với đồng liêu, cũng muốn lười biếng không làm việc. Nỗi sầu của bọn họ rất nhiều điểm tương tự với các thanh niên thời nay, khiến Lôi Nhã Đình cảm giác bọn hắn rất chân thực cũng rất thú vị.
Ví dụ Thái Thanh Đạo Đức Thiên Tôn là một người cuồng em trai, luôn thích làm người hòa giải.
Ví dụ như Thượng Thanh Linh Bảo Thiên Tôn là người cuồng lông xù, thích thu nhặt động vật nhỏ về làm đồ đệ.
Hay như Ngọc Thanh Nguyên Thủy Thiên Tôn vốn là người mạnh miệng mềm lòng kiêu ngạo cũng cuồng em trai, còn có bệnh thích sạch sẽ, không thích em trai cả ngày cứ chạm vào lông nhung, luôn miệng nói yêu vật là loài khoác lông mọc sừng, trứng rận sẽ nảy ra. Hai vị Thiên Tôn này chỉ cần một lời không hợp sẽ bắt đầu cãi nhau trong nhóm chat, những Thần Tiên khác chỉ có thể run lẩy bẩy.
Lôi Nhã Đình đọc những lời kể xấu nhau của những Thần Tiên này, khóe miệng cô ta vẫn luôn tươi cười.
Chuyện duy nhất khiến cô ta cảm thấy tiếc chính là sau ba lần phát hồng bao ban ngày, những Thần Tiên này không phát hồng bao nữa.
Vừa nghĩ như vậy, trong nhóm chat lại có một vị Thần Tiên nói chuyện.
【 Uy Linh Hiển Thánh Đại tướng quân 】: Trực ban chán quá, đồ ăn uống trên Thiên Đình nhạt nhẽo khó ăn, vừa rồi suýt nữa đã nôn, các vị tiên liêu có đồ ăn vặt giết thời gian không.
Vị Thần Tiên này là ai?
Lôi Nhã Đình không hiểu, cảm thấy rất khó hiểu.
【 Thanh Nguyên Diệu Đạo Chân Quân 】: Tại sao Na Tra lại đổi biệt danh rồi? Lần trước vẫn là Thông Thiên thái sư sao.
Đâu, Na Tra?
Người kia là hắn, hắn chính là tiểu Na Tra?
Lôi Nhã Đình cẩn thận nhìn lại, chắc chắn mình không hoa mắt nhìn lầm.
【 Uy Linh Hiển Thánh Đại tướng quân 】: Vì nhàm chán quá thôi, Thiên Đình thật sự càng ngày càng buồn tẻ, chỉ có thể tự tìm niềm vui, sửa biệt danh chơi đóng vai nhân vật. A. . . Đúng rồi! Nhị ca, nghe nói nhân gian có rất nhiều đồ ăn, còn có bát đại tự điển món ăn gì đó. Đệ nhớ Nhị ca thường xuyên xuống nhân gian, huynh có từng nghe nói hay không? Lần sau huynh đi về có thể mang cho đệ một chút đồ lên không?
【 Thanh Nguyên Diệu Đạo Chân Quân 】: Việc này hơi khó, bây giờ thiên đình và nhân gian rất ít câu thông, vi huynh cũng đã nhiều năm không hạ phàm rồi.
Trò chuyện một chút, Na Tra lại nói mấy câu, nói là muốn nếm thử.
Lôi Nhã Đình cũng lo lắng mình im lặng quá lâu sẽ bị loại khỏi nhóm, chẳng bằng chủ động giữ quan hệ tốt với những Thần Tiên này.
Đúng lúc Na Tra cần đồ ăn vặt, không bằng cô ta mượn cớ tới nhân gian tu hành để nói chuyện với đối phương một chút?
Thế là, cô ta chần chừ hồi lâu cuối cùng vẫn mở miệng, quả nhiên là đã chiếm được hảo cảm của Na Tra.
【 Uy Linh Hiển Thánh Đại tướng quân 】: Nghe nói nhân gian ô nhiễm nghiêm trọng, linh khí mỏng manh, đã rất lâu rồi không có tu sĩ độ lôi kiếp phi thăng, đạo hữu ở nhân gian có thể tu luyện tới cảnh giới như vậy, quả thực là không dễ dàng. Ta cũng không thể để đạo hữu tay không một chuyến, đúng lúc trong tay có mấy thứ đồ chơi nhỏ, đạo hữu không chê có thể lấy xem một chút, có thể có ích đối với chuyện tu hành.
Na Tra nói xong đã nhiệt tình lập tức gửi cho Lôi Nhã Đình một hồng bao riêng.
Lôi Nhã Đình nhận lấy, lập tức chạy ra cửa càn quét siêu thị, rồi gửi lại cho Na Tra một hồng bao cực lớn đựng đầy đồ ăn vặt.
Hạt điều, khoai tây chiên, thạch hoa quả, nước ngọt đồ uống. . . Tất cả đến gửi một phần.
Không chỉ như thế, cô ta còn chạy tới khách sạn gần đó một chuyến, mua một bàn đồ ăn đủ món trong khách sạn, lập tức tốn mất ba bốn ngàn.
Thịt đau thì thịt đau nhưng hồi báo sẽ lớn hơn nhiều.
Na Tra nói đồ ăn nhân gian nhiều trọc khí, không nên ăn nhiều, nhưng mùi vị thì hoàn toàn hơn hẳn đồ ăn nhạt nhẽo trên Thiên Đình, còn nhắc Lôi Nhã Đình nếu có cơ hội lại mang cho hắn một chút.
Hai người nói chuyện vui vẻ, những Thần Tiên khác cũng gia nhập vào cuộc trò chuyện, câu được câu không trò chuyện.
Lôi Nhã Đình thấy thế, trong lòng đầy đắc ý.
Tiểu thuyết thật sự không lừa người, mỹ thực đúng là nước cờ đầu để giao lưu với những kẻ chuyên ăn hàng.
Lấy được lòng Na Tra, lúc này Lôi Nhã Đình mới có thời gian nhìn hồng bao mà Na Tra gửi riêng cho cô ta.
Một dải Hồng Lăng, nghe nói là sản phẩm luyện khí của Na Tra khi mới học tập, để ở Thiên Đình thì không tính là gì, nhưng ở nhân gian lại là pháp khí dùng rất tốt.
Ngoài Hồng Lăng ra còn có hai mươi lăm tấm phù triện, có loại để cho người ta không may, có tấm để dịch dung, có loại tạm thời có thể mở thiên nhãn gặp quỷ. ..
Chỉ có ba tấm phù ẩn chứa linh lực, phụ trợ tu hành.
"Chậc chậc, hóa ra Tam thái tử cũng là kẻ có tính tình trẻ con."
Những tấm phù triện này để cùng một chỗ, không phải chính là dùng để đùa ác?
Lôi Nhã Đình không hề động tới những phù triện này, mà chỉ cẩn thận thu lại, ngồi ở giường học phương pháp đả tọa được hướng dẫn trong ngọc giản, bắt đầu tu luyện.
Bạch Hiểu Hiểu nhìn cô ta rồi cười nhạo, "Thế nào, cô còn định xuất gia làm đạo cô à."
Tư thế ngồi đả tọa rất đúng, giả thần giả quỷ!
Lôi Nhã Đình liếc mắt lườm lại.
Quan hệ giữa cô ta và Bạch Hiểu Hiểu đã trở lên rất căng thẳng, nhưng cô ta lười đi cứu chữa, đừng nói là vì thế mà oan uổng chính mình.
"Không có tri thức thật đáng sợ, đạo sĩ nữ tính gọi Khôn Đạo hoặc là nữ quan."
Bạch Hiểu Hiểu bị nói là không học thức, tức giận đến mức đập vào hộp trang điểm lạch cạch.
Càng nhìn càng không vừa mắt, cô ta dùng sáu bảy trăm đồng mua Thần Tiên thủy, còn không bằng một bình ba không trong tay Lôi Nhã Đình kia!
Hiện tại Lôi Nhã Đình vô cùng muốn kiểm tra xem mình có thể tu hành hay không, cô ta lười cãi cọ với Bạch Hiểu Hiểu.
Cô ta tự kiểm tra linh căn cho mình, phát hiện thiên phú của cô ta không phải vô cùng tốt nhưng cũng không kém, chỉ đả tọa mười mấy phút đã thành công nhập định. Tuy nói thiên địa linh khí mỏng manh, người phàm tu hành không dễ, nhưng Na Tra gửi cho cô ta một hồng bao kia có cho ba tấm phù phụ trợ tu hành linh khí, bên trong ẩn chứa linh khí cực kỳ nồng đậm, cô ta rất dễ dàng đã luyện được một tia nguyên khí.
Nguyên khí chính là mỹ thực khó được đối với âm vật.
Lão đại nhà xác và nữ quỷ câm điếc ngồi ở giường dưới ôm cây đợi thỏ ngửi được mùi này, cổ họng hung hăng nuốt nước bọt một cái.
"Thật là thơm!"
Thiếu niên không thể khống chế bò lên trên giường của Lôi Nhã Đình, xích lại gần ngửi một cái, đôi mắt đen mực bắt đầu hiện lên màu đỏ.
Muốn ăn!
Đạo sĩ bình thường luyện được nguyên khí dễ ngửi, nhưng tuyệt đối không mỹ vị như vậy.
Giai cấp quỷ vật được phân chia rất rõ ràng, thiếu niên không ăn Lôi Nhã Đình, nữ quỷ câm điếc cũng chỉ có thể tội nghiệp đứng bên nhìn xem.
Một khi nó chạm vào đồ ăn của thiếu niên, sợ rằng sẽ bị thiếu niên kích phát hung tính nuốt luôn.
"Rất lâu rồi không ngửi được hương vị thơm như vậy."
---------
Người dịch: Thờisênh239
Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.com