Chương 1: Phản Bội

Đại Duyệt Tinh Cầu, Thiên Thú Sơn Mạch .

Thiên Thú Sơn Mạch là một trong số những hung địa trên tinh cầu này ,Thiên thú sơn mạch giống như tên gọi của nó , nơi đây có hơn ngàn chủng loại hung thú , Thiên thú sơn mạch cực kì khổng lồ, nơi đây kéo dài hơn ngàn tỉ dặm, hung thú nhiều vô số cho nên ít người dám tới duy nhất chỉ có một số võ giả hay người tu hành vào để săn giết quái thú , tìm kiếm các loại kỳ trân dị thảo,Ở nơi đây từng có một số người tùy tiện nhặt được một nhánh thảo dược hay một viên đá quý mà đột nhiên trong một đêm chợt giàu , từ nay không lo ăn mặt, nên nơi đây tuy là hung địa nhưng vẫn có nhiều người liều lĩnh xông vào mông muốn cả đời sống giàu sang phú quý

Ở một nơi thật sâu trong Thiên Thú sơn mạch , Ở một vách núi phía xa có 3 bóng người đứng ở nơi đó , 2 nam 1 nữ , một nữ một nam đang đứng đối diện người còn lại, 3 người đều đang tuốt kiếm ra nhìn nhau trong con mắt còn đằng đằng sát khí , xung quanh đó có vô số các vết tích thật to vũ khí tạo thành , cho thấy nơi đây từng xảy ra một trận chiến thảm liệt

Một thiếu niên tầm 20 tuổi mặt đồ màu xanh nhạt , sắt mặt tái nhợt ,phải chống kiếm mới đứng vữn được bên mép còn đang động lại một giọt máu tươi cho thấy đã thụ thương rất nặng

"Vì sao ? Diễm Nhi , Thanh Phong , các ngươi vì sao phản bội ta ?"

Dương Thiên vết thương cả người bắt đầu chảy khiến cả thân đều toàn là máu ,hắn chật vật đứng thẳng người lên không để ý phía sau mình là vách đá dựng đứng ,Dương Thiên thần sắc tức giận nhìn về một nam một nữ phía trước , ánh mắt kia , tràn ngập vô tận oán hận cùng tức giận , thống khổ như vạn đao xé thịt

Dương Thiên .

Duyên Nam đế quốc tuyệt đỉnh thiên tài 20 tuổi thành tựu kim đan đệ tứ trọng , đệ nhất thiên tài từ vài trăm năm nay ở Duyên Nam đế quốc

Hắn , từ nhỏ chính là một người không cha không mẹ, hằng ngày phải đi ra đường ăn xin kiếm sống qua ngày , bỗng nhiên có một ngày được một võ giả nhận nuôi chỉ dẫn hắn tu luyện , với tư chất nghịch thiên mà trong vòng 15 năm từ một phàm nhân tầm thường thành tự kim đan đại đạo đạt được danh hiệu Dương Thiên Chân Nhân ,

Một Nam một nữ đứng trước mặt hắn một người là đạo lữ của hắn , một người là huynh đệ từ nhỏ, thật sự không ngờ , hắn thật sự không ngờ ..

HaHa ...Ha Ha .. Vì sao ... Tại sao .. Dương Thiên bỗng dưng cười to nên nhưng trong giọng điệu hắn lại rung rung ,2 giọt lệ từ mắt chảy ra

Đạo lữ của hắn tên là Nguyễn Thanh Diễm , Trong tông môn tuy không phải là nữ nhân xinh đẹp nhất nhưng vì tính cách hiền lành , dễ mến nên hắn mới đem lòng yêu thương nàng ta hết mực

Năm năm qua , sống chết có nhau , Dương Thiên dốc hết toàn bộ tài nguyên của mình giúp nàng tu vi tăng mạnh ,đồng dạng trở thành Kim Đan Chân Nhân .

Hắn , có một huynh đệ , tên là Lý Thanh Phong

Mười năm qua , đối xử chân thành với nhau , Tần Trần dốc hết toàn bộ mối quan hệ trong môn phái giúp hắn leo lên chức vị nội môn trưởng lão

Khả năng liền ở giúp 2 người thành tựu ngày hôm nay nhưng hai người vậy mà cùng nhau phản bội hắn .

Lúc này .

Dương Thiên sớm đã sức cùng lực kiệt , cả người kinh mạch nát hết , hấp hối , không thể tiếp tục còn sức đánh một trận .

Nhưng hắn không rõ , vì sao hai cái này bị hắn coi là người thân nhất , lại sẽ liên thủ phản bội hắn .

"Vì sao ?"

Thanh Diễm khuôn mặt xinh đẹp nghe thấy Dương Thiên hỏi thì khóe miệng nổi lên một nụ cười mỉa mai sao đó dựa sát vào lòng ngực của Thanh Phong , Thanh Phong cũng cùng lúc đó lấy tay mình ôm eo của Thanh Diễm lại .

Dương Thiên trừng lớn hai mắt , Giọng điệu rung rung dương như không thể chấp nhận sự thật này. “ Các ngươi... Thì ra các ngươi...” , “Phụt...” Dương Thiên bỗng nhiên phung ra một ngụm máu , sắc mặt càng thêm tái nhợt

Thanh Diễm đôi mắt mỉa mai nhìn Dương Thiên . “ Chúng ta từ lâu đã tình đầu ý hợp , bấy lâu nay chỉ đang lợi dụng ngươi thôi .... Bây giờ thì mau mau giao hòn đá kia ra đây ta cho ngươi toàn thây “ Thanh Phong bỗng nhiên nổi lên một nụ cười dữ tợn rồi nói

"Mười năm nay , từng việc làm của ngươi đều trong kế hoạch của ta ."

"Mấy năm nay , ngươi si mê tu luyện , thường xuyên bế quan , cho ta cùng Thanh Phong nhiều thời gian ở bên nhau ."

"Chúng ta đã sớm hẹn định , đợi chúng ta thành tựu Kim Đan Chân Nhân là lúc ngươi mất mạng"

Thanh Diễm cười dữ tợn , trong tiếng cười tràn ngập oán độc lạnh lùng , cùng với Dương Thanh nhận biết thiếu nữ ôn nhu hiền thục Thanh Diễm là hai người khác nhau

Dương Thanh sắc mặt tái đen

Thời gian mười năm ,nữ nhân này trăm phương ngàn kế , lại chính là vì lợi dụng hắn .

Hắn buồn cười bản thân mình , Suốt mười năm qua một tấm chân tình bỏ ra cho nàng ta , bất quá kết quả lại thành hư vô.

Lại chưa từng ngờ tới , mười năm nay yêu nhau âu yếm , nguyên lai chẳng qua là một cái âm mưu .

Dương thiên cảm thấy giống như vạn tiễn xuyên tâm .

Nhiều hơn , Chỉ còn lại là thù hận!

"Hảo huynh đệ , bây giờ đã biết tại vì sao chưa." Thanh Phong nhếch miệng lên , nụ cười gian trá , "Vì đạt được kết quả này , ta nhẫn tâm tận mười năm , không tiếc đem nữ nhân chắp tay để đưa cho ngươi , mỗi khi nhìn ngươi và nàng ở cùng một chỗ , ta liền xin thề , đợi khi thời cơ chín muồi , tất định sẽ giết ngươi , để cho ngươi mất đi toàn bộ những thứ mà người có : tài phú , địa vị , nữ nhân hết thảy đều là của ta ."

"Cũng may , từ hôm nay tất cả đã kết thúc ."

Thanh Phong miệng nổi lên một nụ cười dữ tợn sau nó nói “ Huynh đệ yên tâm sau khi người chết tài sản của ngươi ta sẽ tiêu xài cho tốt “ .

Tần Trần ánh mắt băng lãnh , nụ cười thê lương

Bản thân tôn trọng 2 người nhất , dĩ nhiên thẳng đến đang gạt hắn , lợi dụng hắn .

Kết quả như thế này .

Dương Thiên cười .

Hắn cười đôi cẩu nam nữ này , hèn hạ vô sỉ .

Cũng cười bản thân , ngu muội ngu ngốc .

Cười cười , hai hàng huyết lệ , theo hắn khóe mắt chảy xuống .

Hắn chậm rãi đứng lên , tràn ngập cừu hận hai mắt , hung hăng nhìn chằm chằm phía trước hai người .

Bi thương vu tâm chết.

Hắn hận , nếu có cơ hội , hắn nhất định sẽ giết đối phương .

Thế nhưng .

Đã không có cơ hội .

Dương thiên cười tàn nhẫn nhìn đôi nam nữ phía trước vừa quay lại phía sau nhìn vực sâu , gió từ vực sâu thôi lên làm tóc hắn bay bay lên

“ Muốn đồ của ta ư , đợi kiếp sau đi “ Dương Thiên gào to sau đó lấy nhẫn trữ vật nuốt vào trong miệng sao đó lao về phía 2 người .

“ Nguy , hắn muốn tự bạo “ Thanh Phong la lớn sao đó 1 kiếm chém về phía Dương Thiên

“ Bùm “ 1 tiếng nổ thật to vang lên , thiên địa giống như rung động phút chóc cuồng phong gào thét .

“ Đùng “ . 1 bóng người bị văng về phía vách đá , hắn phung ra một ngụm máu rồi chậm rãi đứng dậy ánh mắt băng hàn

“ Con mẹ thằng khốn nạn , không ngờ hắn tự bạo để chúng ta không lấy được đồ vật“ Thanh Phong chửi gằn

Trên Vách đá dựng đứng , 2 người ở nơi đó đứng thật lâu , sau đó đứng lên kiếm phi về phía chân trời .

ThiThiên Thú Sơn Mạch là một trong số những hung địa trên tinh cầu này ,Thiên thú sơn mạch giống như tên gọi của nó , nơi đây có hơn ngàn chủng loại hung thú ,

Thiên thú sơn mạch cực kì khổng lồ, nơi đây kéo dài hơn ngàn tỉ dặm, hung thú nhiều vô số cho nên ít người dám tới duy nhất chỉ có một số võ giả hay người tu hành vào để săn giết quái thú , tìm kiếm các loại kỳ trân dị thảo,Ở nơi đây từng có một số người tùy tiện nhặt được một nhánh thảo dược hay một viên đá quý mà đột nhiên trong một đêm chợt giàu , từ nay không lo ăn mặt, nên nơi đây tuy là hung địa nhưng vẫn có nhiều người liều lĩnh xông vào mông muốn cả đời sống giàu sang phú quý

Ở một nơi thật sâu trong Thiên Thú sơn mạch , Ở một vách núi phía xa có 3 bóng người đứng ở nơi đó , 2 nam 1 nữ , một nữ một nam đang đứng đối diện người còn lại, 3 người đều đang tuốt kiếm ra nhìn nhau trong con mắt còn đằng đằng sát khí , xung quanh đó có vô số các vết tích thật to vũ khí tạo thành , cho thấy nơi đây từng xảy ra một trận chiến thảm liệt

Một thiếu niên tầm 20 tuổi mặt đồ màu xanh nhạt , sắt mặt tái nhợt ,phải chống kiếm mới đứng vữn được bên mép còn đang động lại một giọt máu tươi cho thấy đã thụ thương rất nặngnặngnặng

"Vì sao ? Diễm Nhi , Thanh Phong , các ngươi vì sao phản bội ta ?"

Dương Thiên vết thương cả người bắt đầu chảy khiến cả thân đều toàn là máu ,hắn chật vật đứng thẳng người lên không để ý phía sau mình là vách đá dựng đứng ,Dương Thiên thần sắc tức giận nhìn về một nam một nữ phía trước , ánh mắt kia , tràn ngập vô tận oán hận cùng tức giận , thống khổ như vạn đao xé thịt

Dương Thiên .

Duyên Nam đế quốc tuyệt đỉnh thiên tài 20 tuổi thành tựu kim đan đệ tứ trọng , đệ nhất thiên tài từ vài trăm năm nay ở Duyên Nam đế quốc

Hắn , từ nhỏ chính là một người không cha không mẹ, hằng ngày phải đi ra đường ăn xin kiếm sống qua ngày , bỗng nhiên có một ngày được một võ giả nhận nuôi chỉ dẫn hắn tu luyện , với tư chất nghịch thiên mà trong vòng 15 năm từ một phàm nhân tầm thường thành tự kim đan đại đạo đạt được danh hiệu Dương Thiên Chân Nhân ,

Một Nam một nữ đứng trước mặt hắn một người là đạo lữ của hắn , một người là huynh đệ từ nhỏ, thật sự không ngờ , hắn thật sự không ngờ ..

HaHa ...Ha Ha .. Vì sao ... Tại sao .. Dương Thiên bỗng dưng cười to nên nhưng trong giọng điệu hắn lại rung rung ,2 giọt lệ từ mắt chảy ra

Đạo lữ của hắn tên là Nguyễn Thanh Diễm , Trong tông môn tuy không phải là nữ nhân xinh đẹp nhất nhưng vì tính cách hiền lành , dễ mến nên hắn mới đem lòng yêu thương nàng ta hết mực

Năm năm qua , sống chết có nhau , Dương Thiên dốc hết toàn bộ tài nguyên của mình giúp nàng tu vi tăng mạnh ,đồng dạng trở thành Kim Đan Chân Nhân .

nLý

Hắn , có một huynh đệ , têLý

nLý

Mười năm qua , đối xử chân thành với nhau , Tần Trần dốc hết toàn bộ mối quan hệ trong môn phái giúp hắn leo lên chức vị nội môn trưởng lão

Khả năng liền ở giúp 2 người thành tựu ngày hôm nay nhưng hai người vậy mà cùng nhau phản bội hắn .

Lúc này .

Dương Thiên sớm đã sức cùng lực kiệt , cả người kinh mạch nát hết , hấp hối , không thể tiếp tục còn sức đánh một trận .

Nhưng hắn không rõ , vì sao hai cái này bị hắn coi là người thân nhất , lại sẽ liên thủ phản bội hắn .

"Vì sao ?"

Thanh Diễm khuôn mặt xinh đẹp nghe thấy Dương Thiên hỏi thì khóe miệng nổi lên một nụ cười mỉa mai sao đó dựa sát vào lòng ngực của Thanh Phong , Thanh Phong cũng cùng lúc đó lấy tay mình ôm eo của Thanh Diễm lại .

Dương Thiên trừng lớn hai mắt , Giọng điệu rung rung dương như không thể chấp nhận sự thật này. “ Các ngươi... Thì ra các ngươi...” , “Phụt...” Dương Thiên bỗng nhiên phung ra một ngụm máu , sắc mặt càng thêm tái nhợt

Thanh Diễm đôi mắt mỉa mai nhìn Dương Thiên . “ Chúng ta từ lâu đã tình đầu ý hợp , bấy lâu nay chỉ đang lợi dụng ngươi thôi .... Bây giờ thì mau mau giao hòn đá kia ra đây ta cho ngươi toàn thây “ Thanh Phong bỗng nhiên nổi lên một nụ cười dữ tợn rồi nói

"Mười năm nay , từng việc làm của ngươi đều trong kế hoạch của ta ."

"Mấy năm nay , ngươi si mê tu luyện , thường xuyên bế quan , cho ta cùng Thanh Phong nhiều thời gian ở bên nhau ."

"Chúng ta đã sớm hẹn định , đợi chúng ta thành tựu Kim Đan Chân Nhân là lúc ngươi mất mạng"

Thanh Diễm cười dữ tợn , trong tiếng cười tràn ngập oán độc lạnh lùng , cùng với Dương Thanh nhận biết thiếu nữ ôn nhu hiền thục Thanh Diễm là hai người khác nhau

Dương Thanh sắc mặt tái đen

Thời gian mười năm ,nữ nhân này trăm phương ngàn kế , lại chính là vì lợi dụng hắn .

Hắn buồn cười bản thân mình , Suốt mười năm qua một tấm chân tình bỏ ra cho nàng ta , bất quá kết quả lại thành hư vô.

Lại chưa từng ngờ tới , mười năm nay yêu nhau âu yếm , nguyên lai chẳng qua là một cái âm mưu .

Dương thiên cảm thấy giống như vạn tiễn xuyên tâm .

Nhiều hơn , Chỉ còn lại là thù hận!

"Hảo huynh đệ , bây giờ đã biết tại vì sao chưa." Thanh Phong nhếch miệng lên , nụ cười gian trá , "Vì đạt được kết quả này , ta nhẫn tâm tận mười năm , không tiếc đem nữ nhân chắp tay để đưa cho ngươi , mỗi khi nhìn ngươi và nàng ở cùng một chỗ , ta liền xin thề , đợi khi thời cơ chín muồi , tất định sẽ giết ngươi , để cho ngươi mất đi toàn bộ những thứ mà người có : tài phú , địa vị , nữ nhân hết thảy đều là của ta ."

"Cũng may , từ hôm nay tất cả đã kết thúc ."

Thanh Phong miệng nổi lên một nụ cười dữ tợn sau nó nói “ Huynh đệ yên tâm sau khi người chết tài sản của ngươi ta sẽ tiêu xài cho tốt “ .

Tần Trần ánh mắt băng lãnh , nụ cười thê lương

Bản thân tôn trọng 2 người nhất , dĩ nhiên thẳng đến đang gạt hắn , lợi dụng hắn .

Kết quả như thế này .

Dương Thiên cười .

Hắn cười đôi cẩu nam nữ này , hèn hạ vô sỉ .

Cũng cười bản thân , ngu muội ngu ngốc .

Cười cười , hai hàng huyết lệ , theo hắn khóe mắt chảy xuống .

Hắn chậm rãi đứng lên , tràn ngập cừu hận hai mắt , hung hăng nhìn chằm chằm phía trước hai người .

Bi thương vu tâm chết.

Hắn hận , nếu có cơ hội , hắn nhất định sẽ giết đối phương .

Thế nhưng .

Đã không có cơ hội .

Dương thiên cười tàn nhẫn nhìn đôi nam nữ phía trước vừa quay lại phía sau nhìn vực sâu , gió từ vực sâu thôi lên làm tóc hắn bay bay lên

“ Muốn đồ của ta ư , đợi kiếp sau đi “ Dương Thiên gào to sau đó lấy nhẫn trữ vật nuốt vào trong miệng sao đó lao về phía 2 người .

“ Nguy , hắn muốn tự bạo “ Thanh Phong la lớn sao đó 1 kiếm chém về phía Dương Thiên

“ Bùm “ 1 tiếng nổ thật to vang lên , thiên địa giống như rung động phút chóc cuồng phong gào thét .

“ Đùng “ . 1 bóng người bị văng về phía vách đá , hắn phung ra một ngụm máu rồi chậm rãi đứng dậy ánh mắt băng hàn

“ Con mẹ thằng khốn nạn “ Thanh Phong chửi gằn