“Hai vị học trưởng đây không biết trong chiến đấu thì không nên nói chuyện phiếm sao? Nhất là khi đấu với ta” Tiếng nói Thiên Lâm xuất hiện ở phía sau Mạnh Trần và Độc Cô Thần, hai người chỉ cảm thấy trên vai mình bị đồng dạng đặt lên 1 bàn tay.
Xoay người lại thì thấy Thiên Lâm một mặt mỉm cười nhìn họ.
“Học đệ, ngươi đây là khinh bỉ chúng ta sao? Có cơ hội có thể ra tay vậy mà lại làm trò này, nếu mục đích của ngươi là làm chọc giận bọn ta, vậy thì ngươi thành công rồi” Mạnh Trần nhàn nhàn liếc nhìn Thiên Lâm rồi dưới chân hồn hoàn sáng lên.
“Đệ nhất hồn kỹ- Long Vĩ”
Chỉ thấy Mạnh Trần triệu hồi ra võ hồn của mình long trượng, rồi cầm nó quất về phía Thiên Lâm, một cái đuôi rồng năng lượng hiện lên.
Thiên Lâm mỉm cười, tốc độ của hắn vựa xa bọn họ vậy tốc độ thần kinh xử lý cũng vậy! Thiên Lâm nhảy lên cao né tránh Long Vĩ của Mạnh Trần.
“Đệ nhất hồn kỹ- Bích Lân Xà Độc”
Bên còn lại Độc Cô Thần trông thấy Thiên Lâm phóng lên cao liền xuất thủ, triệu hồi xa võ hồn Bích Lân Xà của mình, Bích Lân Xà võ hồn mở miệng phun về phía Thiên Lâm đòn tấn công chất độc màu xanh lá.
Thiên Lâm lần nữa lợi dụng gió lách ra một bên né tránh đòn tấn công đó, cậu đáp xuống đất rồi giữ khoảng cách với hai người Mạnh Trần và Độc Cô Thần.
“Chọc tức kẻ địch, mục đích thăm dò thực lực đối phương sao, xác định được còn tấn công của kẻ địch liền giữ vững khoảng cách chiến đấu, không tồi, kẻ này tố chất chiến đấu rất tốt” Phạm Vũ một bên quan sát đưa ra đánh giá.
”Vù!”( tiếng gió thổi)
Có thể là bởi vì 3 người đứng tại trên sân cứ đối mắt nhìn nhau thật sự là quá lúng túng, cho nên Mạnh Trần kìm nén không được xông về phía Thiên Lâm đầu tiên.
“Đệ nhất hồn kỹ- Long Vĩ”
Lần này Mạnh Long sử dụng hồn lực có vẽ điêu luyện hơn khi hắn sử dụng hình thái Long Vĩ khác với lúc đầu là đuôi của một con rồng to và uy lực thì lần này hắn lại sử dụng nó như một chiếc roi vậy, mỏng mà dài.
Thiên Lâm nhíu mày, không ngờ với độ tuổi cũng có người điều khiển hồn lực được như thế.
“Hô!”
Thiên Lâm hít sâu một hơi ánh mắt trở nên sắc bén nhìn long vĩ quất tới, cậu phụ thể vuốt hợp kim rồi bắt nó lại, quất liên tục vài vòng quanh người rồi giật Mạnh Trần bay về phía mình, Mạnh Trần hốt hoảng khi thấy đòn tấn công mình bị cản lại đang không biết xử sao thì đã bị Thiên Lâm kéo tới.
Đón lấy Mạnh Trần là một cú đấm thẳng vào mặt Mạnh Trần khiến hắn bất tỉnh trong nháy mắt, bằng vào Mạnh Trần bất tỉnh thì hồn lực duy trì long vĩ quất quanh người Thiên Lâm cũng biến mất.
“Học đệ ngươi mất cảnh giác rồi”
“Đệ nhất hồn kỹ - Bích Lân Xà Độc”
Chỉ nghe từ xa tiếng Độc Cô Thần lên tiếng rồi phóng đòn tấn công độc về phía Thiên Lâm.
Mục đích của Độc Cô Thần rất đơn giản đó là thừa dịp Thiên Lâm vừa mới công kích xong, cơ thể còn ở vào cứng ngắc trạng thái, liền chủ động công kích, không phải nói chứ, đây đúng là một quyết định đúng đắn.
Chỉ là hắn vừa nói xong tên hồn kỹ liền thấy Thiên Lâm chậm rãi biến mất, xuất hiện lần nữa là đã ở Độc Cô Thần trước mặt.
Nhanh, quá nhanh! Là những gì hiện lên trong đầu Độc Cô Thần lúc này
“Ta vốn không mất cảnh giác, nhưng mà học trưởng ngươi cảnh báo như thế thì vô tình lộ vị trí của mình đấy” Thiên Lâm nói khẽ rồi bỗng nhiên nhấc lên đầu gối.
Đầu gối cùng phần bụng của Độc Cô Thần tiếp xúc khiến cho giọng nháy mắt Độc Cô Thần bị ói ra mực xanh, sau đó hắn bị cái này lên gối đỉnh bay trên không hai giây, cơ thể đã biến thành một cái dựng ngược U hình, sau đó hắn lại rơi xuống.
Lúc này thời điểm hắn bỗng cảm thấy phía sau mình lưng đột nhiên tê rần, liền lại bị đạp lên không lần nữa.
“Đùng”
Tiếp đó Độc Cô Thần bỗng nhiên rơi xuống đất, hai mắt trở nên trắng biệt, miệng đang sùi bọt, bất tỉnh nhân sự.
Thiên Lâm sở dĩ đánh Độc Cô Thần thảm như vậy cũng không phải bởi vì cậu có thù hằn gì với nhà họ Độc này, mà chỉ là bởi vì Độc Cô Thần tên này thực lực chính xác so với Mạnh Trần mạnh hơn, cho nên cậu mới đặt biệt nghiêm túc đánh, hai cái đằng không cùng chính xác một vị trí trước sau tổ hợp cước. Bảo đảm đem hắn đánh hoàn toàn mất đi sức chiến đấu.
Thiên Lâm cũng đồng dạng xuất hiện khi mà Độc Cô Thần tiếp đất, tay hơi chấp phía sau một mặt ngạo nghễ nhìn toàn trường.
Nhìn thấy hai người thảm trạng, ánh mắt mọi người cũng từ ngưng trọng biến thành sợ hãi, bọn hắn hai người mạnh nhất phối hợp với nhau vậy mà một cọng tóc của Thiên Lâm cũng không chạm đến, sao có thể?
Phạm Vũ đem Thiên Lâm tất cả phô bày ra điều nhìn ở trong mắt, mặc dù hắn vẫn chưa dùng hồn kỹ nhưng mà vẫn có thể nhìn ra vài điều từ cách đánh của Thiên Lâm, bây giờ biết đánh nhau nhất lớp điều bị Thiên Lâm cho miểu sát . Số khác còn không có thu được Hồn Hoàn tiểu tử liền càng thêm không cần lên, lên cũng là đưa đồ ăn, trái lại bái gái của hắn có thể thích hợp làm đối thủ nhưng một đứa nhóc 6 tuổi sẽ đi đánh bạn gái mình sao? Thế nên tình hình trước mắt là không có ai là đối thủ của hắn .
“Độc Cô Thần, Mạnh Long mất năng lực chiến đấu trận này Thiên Lâm thắng…. Thiên Lâm ngươi có thể về nghỉ ngơi.” Nói xong, Phạm Vũ ra hiệu cho người khiên đi hai người nằm bất tỉnh đi hồi phục rồi bắt đầu tại trên quyển sổ viết lên mấy bút.
Thiên Lâm nghe vậy cũng là tự mình về hàng đứng kế bên Bỉ Bỉ Đông, mọi người thấy Thiên Lâm bước tới lập tức nhường đường cho hắn.
“Không sao chứ” Bỉ Bỉ Đông đặt tay lên mặt Thiên Lâm xoa xoa, ôn nhu nói.
“Ngươi không thấy sao? Bọn họ đều bị ta đánh thành đầu heo” Thiên Lâm cười cười đưa tay ngắt mũi Bỉ Bỉ Đông.
Mấy người xung quanh một mặt khó coi, chúng ta nể ngươi mạnh nên mới không nói, chứ nồi này thức ăn cho chó ăn cũng quá no rồi, nhỏ mà như vậy lớn lên sao giúp ích được cho đế quốc, tất nhiên đây chỉ là bọn hắn nghĩ thầm không dám nói.
Sau đó ngoại trừ vài tên hệ phụ trợ hồn sư bên ngoài, người còn thừa lại tất cả từng cái tiến hành thực chiến qua. Bỉ Bỉ Đông cũng lên một lần, đối chiến là một tên hệ chiến hồn sư, không tới 5s thì hắn đã bị hồn kỹ của Bỉ Bỉ Đông quất thành xác ướp.
….
“Tốt, hôm nay thực chiến khảo thí liền đến ở đây, mọi người giải tán.”
“Vâng!”
Nói xong, toàn bộ người giải tán lập tức.
Thiên Lâm dắt tay Bỉ Bỉ Đông rời đi thời điểm, đột nhiên có giọng phía sau nói đến: “Thiên Lâm
ngươi lưu lại một chút, nếu được thì Bỉ Bỉ Đông ngươi cũng lưu lại sát cũng được.”
Đột nhiên bị gọi lại, Thiên Lâm không cảm thấy bất ngờ, cậu vốn cảm thấy ngày hôm nay cậu được chăm sóc kỹ nhất, với lại cậu luôn cảm giác Phạm Vũ như muốn dò xét mình nên biểu hiện ra.
Trái với Thiên Lâm, Bỉ Bỉ Đông hơi nghi hoặc nhìn về phía Phạm Vũ, cả lớp ai cũng về chỉ có mỗi cô và Thiên Lâm bị gọi lại mà nghe từ Phạm Vũ lời nói giống như cô là hàng đi theo vậy, không lẽ Phạm Vũ có ý đồ gì với Thiên Lâm? Sau đó cô dùng sức lắc đầu, nghĩ gì thế, hắn là Lão sư, họ là học sinh, đoán chừng tìm bọn họ có chuyện gì a, đúng vậy nhất định là có chuyện. Nghĩ như vậy, cô liền nắm chặt tay Thiên Lâm hướng về phía Phạm Vũ đi tới
……
Thiên Lâm, Bỉ Bỉ Đông một đường đi theo Phạm Vũ đi tới phòng làm việc của hắn: “Phạm Vũ lão sư, cho hỏi ngài tìm bọn ta có chuyện gì không?”
Ngồi trở lại trên ghế của mình, Phạm Vũ dừng một chút, nhìn chằm chằm vào Thiên Lâm rồi phá lên cười, nói: “ Haha, Thiên Lâm hôm nay ngươi biểu hiện ta rất hài lòng, cùng đám tiểu tử kia so ra, ngươi trầm tĩnh hơn, xuất thủ quả quyết tàn nhẫn hơn, hơn nữa ngươi tựa hồ còn che giấu thực lực của mình, nói cho ngươi biết, ta vốn là đội trưởng canh phòng của Đế Quốc, bên trên báo là có hai học viên tư chất xuất chúng rồi điều ta chúng phụ trách hai ngươi, ban đầu ta còn bất mãn nhưng là người lính thì không thể cãi lại lệnh mà cấp trên đưa xuống, nhưng biểu hiện của các ngươi hôm nay, đặc biệt là ngươi Thiên Lâm quả thật là vựa ngoài mong đợi của ta, cú đá đó đau lắm đấy! Mặc dù nói ta là lần đầu tiên dạy học, nhưng mà ta sẽ sử dụng toàn bộ kiến thức của mình để chỉ dạy các ngươi, ta có cảm giác sau này các ngươi sẽ thay đổi cái mảnh đại lục này và có thể sáng lập kỷ lục mà hậu nhân có thể không đặt được, gặp được học sinh đầu tiên là các ngươi khiến ta cảm giác có thể về sau một đoạn thời gian rất dài, đều không gặp được ngươi xuất sắc như vậy học sinh.”
“Cho nên? Phạm Vũ lão sư, ngài muốn vô thẳng vấn đề ah” Thiên Lâm mỉm cười vấn đạo, tới, trên thực tế lúc đi tới đây trong lòng của cậu đã có nhất định ngờ tới. Tim cậu bắt đầu gia tăng tốc độ, phấn khích ah! Cảm giác phấn khích này là gì, mặc dù có thể lường được việc Đế Quốc sẽ chú ý tới cậu nhưng không ngờ sẽ cử luôn một đội trưởng xuống như thế này.
Nghe được Thiên Lâm câu hỏi mà nói, Phạm Vũ cười cười, tiểu tử này có lẽ đã nghĩ ra ta gọi bọn hắn tới nhưng vẫn muốn ta nói ra cái này lòng cảnh giác ngược lại vẫn rất cao, khuôn mặt mỉm cười như thế kể cả ta không đoán hắn đang nghĩ gì, ta khen hắn như vậy còn không quên hỏi ta mục đích.
Hắn cười cười đến: “Cho nên, Thiên Lâm tiểu tử, vì không lãng phí thiên phú của ngươi, và cô bạn gái của ngươi, thật là sao ngươi có thể kiếm cô bạn gái thiên phú y như mình được chứ, ta có chút ganh tị..... mặc dù nói các ngươi bây giờ rất có thể có một bộ hợp lý lại khoa học phương thức huấn luyện. Nhưng mà ta, các ngươi biết đấy ta làm quân nhân mà, việc huấn luyện ta rành hơn các ngươi nhiều cho nên cái ta muốn và các ngươi phải đồng ý, để cho ta chuyên môn vì ngươi định chế một bộ phương thức tu luyện.”
“Việc này cũng không phải cái gì to tác chúng ta có thể đáp ứng, nhưng mà Phạm Vũ lão sư ngươi sẽ dựa vào phương thức thế nào để định chế riêng cho ta phương thức tu luyện, ta nói trước mặc dù tốc độ là thế mạnh của ta nhưng đánh tay đôi với chiến hồn sư ta không ngán ai, Đông nhi đi theo hướng Khống chế hệ, nhưng rồi ta sẽ định cho này hơi lách qu một chút của cường công hệ, không biết lão sư đây, định chế cho chúng ta thế nào” Thiên Lâm một mặt nhìn về phái Phạm Vũ vấn đạo, cậu phân biệt đưa ra những hướng đi của riêng mình và Bỉ Bỉ Đông cho Phạm Vũ biết.
”Không tồi mạch suy nghĩ tốt đấy, có thể cho ta biết là ai đã định hướng cho các ngươi không?” Phạm Vũ hào hứng nhìn về phía Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông.
“Đây là do ngay từ đầu Lâm nhi định hướng cho chúng ta, hắn muốn suy nghĩ về từng hồn thú cho mỗi hồn kỹ của chúng ta sau này.” Nghe được có người khen Thiên Lâm, Bỉ Bỉ Đông liền kiêu ngạo nói.
Lại là ngươi? Sao ngươi đa năng thế? Thiên Lâm tiểu tử ngươi nên cân nhắc việc nên trở thành giáo viên đi, ta nghĩ Đế Quốc sẵn sàng bỏ ra cái giá lớn để mời ngươi về đấy” Phạm Vũ ngạc nhiên nhìn về phía Thiên Lâm, dựa theo Bỉ Bỉ Đông xuất thủ lúc chiều thì hồn kỹ của con bé tới từ Huyễn Độc Ma Tầm, một loại cực phẩm khống chế hệ hồn thú mà bất kỳ tên khống chế hệ cũng muốn, võ hồn của cô bé là Tử Vong Chu Hoàng việc đeo thêm những hồn hoàn gia tăng thêm chất độc hoàn toàn là vô nghĩa với loại võ hồn này vì cơ bản độc của nó đã dư sức độc cả một thôn làng.( đây là mạch suy của đa số người khi chủ yếu nhằm vào đặt điểm nổi trội nhất của võ hồn mình, một số trường hợp sẽ đúng nhưng cũng có một số sai như trường hợp của Tử Vong Chu Hoàng này, không cần quá buff nhiều cho túi độc của minh, vì trước sau có buff hay không thì đụng vẫn chết”
“Cái này ta sẽ suy nghĩ” Câu nói của Phạm Vũ cũng khơi gợi lên Thiên Lâm sự hứng thú.
“Việc định chế của các ngươi thì ta cần thời gian để định ra, bất quá, bây giờ các ngươi trước tiên phải cùng ta làm một cái khảo thí.” Phạm Vũ cười cười đáp lại câu hỏi trước đó của Thiên Lâm.
“Cái gì khảo thí?” Thiên Lâm vô ý thức liền hỏi lên.
Phạm Vũ đột nhiên thay đổi sắc mặt, nói nghiêm túc đến: “Cùng ta đánh một trận.”
Nói xong dưới chân ông từng cái hồn hoàn sáng lên, Vàng Vàng Tím Tím Đen Đen Đen, 7 cái! Hồn Hoàn lần lượt xuất hiện.
Kèm theo đó là võ hồn của ông, một con Hùng Sư phía sau lưng ông gầm lên.
Hồn Thánh!
“Phạm Vũ lão sư là Hồn Thánh!”