Thấy vị trí mà Thiên Lâm nhắm tới là tim mình, Lã Vọng lưng đổ ướt đẫm, vội lắng qua một bên.
Thấy Lã Vọng né được, Phạm Vũ cũng thở phào một tiếng, rồi lại nhìn về phía Thiên Lâm, ngoan độc, tàn nhẫn, là 2 từ mà Phạm Vũ có thể đưa ra trong lúc này khi nhìn về trạng thái đang bạo tẩu của Thiên Lâm.
Thiên Lâm vẫn giữ nguyên tư thế trảo của mình, nhìn phía Lã Vọng né ra vị trí, thấy ánh mắt của Thiên Lâm nhìn mình Lã Vọng hoảng hồn chân bắt đầu run rẩy, xong, ta tại sao lại ngu như vậy? Tại sao ta lại quên cái áp lực mà hắn đem lại cho ta hôm trước.
“Học~học đệ, chúng~chúng ta chung ký túc xá mà, có thể nể~nể ngừng ở đây được không” Đối mặt cặp mắt đang lạnh lùng nhìn mình Lã Vọng túng, hắn có cảm giác vừa rồi Thiên Lâm có ý để hắn né.
Trả lời Lã Vọng là năm đạo phong nhận bay tới!
“Đệ nhất hồn kỹ: Hắc Lang Trảo” đối mặt với tốc độ bay đến phong nhận, Lã Vọng không thể làm gì hơn ngoài dồn hồn lực vào cái hồn kỹ duy nhất của mình.
Thế nhưng hắn chỉ cản được 1 đạo còn lại bốn đạo phân biệt chém vào tứ chi hắn, “A” điều này làm Lã Vọng như muốn đứng không vững, trên người hắn lúc này máu đã chảy đầm đìa, bây giờ trong mắt hắn Thiên Lâm như một ác ma vậy.
Đang lúc Lã Vọng muốn gục ngã, Thiên Lâm nắm lấy cơ hội, tiến lên hướng về phía đối phương cái cằm chính là một cái đầu gối thẳng lên, cả người bị đá đến trên không, xong ngay lúc Lã Vọng rớt xuống Thiên Lâm nhảy lên, lộn 1 rồi rồi gia tăng không phong nhận vào bàn chân của mình hình thành thành 1 quả cầu gió trên bàn, Thiên Lâm lấy gót chân(Axe Kick) từ trên cao ý đồ đập vào bụng của Lã Vọng.
“Phòng Toàn- Cước Thoái Toàn Phong”
“K~Không” Thấy từ đang muốn đập vào bụng mình Lã Vọng hoảng sợ gào khóc, hắn nhắm mắt lại thì thấy có gì nắm lại cổ áo của mình, rồi đưa vung đi ra sau.
“Đùng”
Tiếng va chậm vang lên, Đòn Cước Thoái của Thiên Lâm đánh cánh tay đỡ lên bởi Phạm Vũ! Mặt đất chỗ ông đứng bị lún xuống, vỡ ra như hình mạng nhện.
“Đủ rồi, Lã Vọng mất năng lực chiến đấu, Thiên Lâm thắng, người đâu đưa cái thứ tinh trùng lên não này đưa đi chữa trị, ngày mai không cần tới đây nữa, ngươi bị đuổi!” Phạm Vũ quăng Lã Vọng tới chỗ lính bảo vệ gần đó để đưa hắn đi, xong ông đem cánh tay đỡ đòn sau lưng, nếu để ý kĩ thì mặt ông cũng đang đổ mồ hôi không ngừng, vì ông hiện tại cảm giác cánh tay mình tê tái đi cánh tay đang không ngừng run rẩy, sao có thể, là điều duy nhất trong đầu Phạm Vũ lúc này, ông là cấp 65 hồn đế chiến hồn sư, mà còn có cảm giác này nếu để tên đầu tôm kia bị Thiên Lâm giáng 1 đòn này xuống sự sẽ bị chẻ làm đôi mất.
Nhìn thấy tình huống trên sân, đám người không khỏi hít vào ngụm khí lạnh, ta dựa vào, đã nói phế vật khai gian hồn lực đâu? Đây mà khai gian á?Liền cái này mà khai giang bọn hắn cũng không dám lên.
Bọn hắn rõ ràng đòn tất công lúc nãy có thể lấy mạng bọn hắn, nếu mà thầy Phạm Vũ không xuất thủ kịp thì giờ Lã Vọng đã nằm một đống chết không toàn thay.
Nghĩ đến Thiên Lâm vừa mới một cước kia tàn nhẫn. Đám người yên lặng dưới đáy lòng nhớ kỹ hắn, về sau tuyệt đối không nên trêu chọc cái này tàn nhẫn kinh khủng học đệ, và càng không chọc ghẹo bạn gái hắn Bỉ Bỉ Đông (cả lớp Bỉ Bỉ Đông và Thiên Lâm nhỏ nhất).
Đối với Thiên Lâm thủ đoạn, trái với đám người thì bây giờ Phạm Vũ đang mỉm cười nhìn Thiên Lâm, không nói nhảm, ra tay quả quyết, ra chiêu là chỉ có lấy mạng, rất có phong phạm của một tướng soái. Phạm Vũ càng ngày càng vừa ý Thiên Lâm, hắn cảm thấy rất vui mừng, ở nơi này nhóm phế vật quý tộc, lại có một nhân tài như Thiên Lâm hắn cảm thấy mình bỏ lỡ việc canh phòng cũng không tệ.
Với lại chí ít có thể nhường đám vắt mũi chưa sạch này nhiều mở rộng mở rộng tầm mắt, để bọn hắn biết, tại giới hồn sư thời điểm chiến đấu, không phải cứ dựa vào tên tuổi của gia tộc bọn hắn là có thể kẻ thù sẽ sợ ngươi, trái lại bọn chúng sẽ ra tay tàn bạo hơn.
Bất quá hắn đích của hắn vẫn chưa đạt đến, mặc dù đòn vừa rồi có thể gây thương tổn tới hắn nhưng nó vẫn chưa làm Thiên Lâm lộ ra hồn kỹ của mình! Đòn vừa rồi giống như tự sáng tạo hồn kỹ như thể! Hắn cảm giác như vừa rồi chỉ là điệp gia thêm nhiều phong nhận, thằng bé này hồn phải có độ thiên phú với thuộc tính phong rất cao mới làm được, nhưng chân chính hồn hoàn vữa chưa dùng, mục đích chưa đạt được Phạm Vũ không bỏ qua, hắn vì muốn khảo thí thực lực của Thiên Lâm, kết quả đột nhiên một thằng ngu nhảy ra làm đối phương ra đòn toàn là lấy mạng, không hiểu nổi đám này nghĩ gì song phương thực lực nghiêm trọng không ngang nhau, mà còn đi trào phúng đối phương, sợ mạng mình không đủ dùng sao?.
Nhìn xem vẫn còn đang nhìn mình Thiên Lâm, Phạm Vũ lại nở nụ cười, vẫn còn đứng được! Đòn vừa rồi không làm hắn tiêu hồn lực bao nhiêu? Không đúng! Phạm Vũ cảm thấy lượng hồn lực trong không khí đang mất dần, chúng đang tụ hội về chỗ Thiên Lâm!
Thú vị!
“Thiên Lâm, ngươi vẫn còn tiếp tục được chứ” Phạm Vũ mở miệng nói, Thiên Lâm chỉ gật đầu đắp lại.
“Tốt, Độc Cô Thần, Mạnh Trần, các ngươi lên đi, lần này hai người bọn ngươi sẽ làm đối thủ của hắn” Phạm Vũ không kiềm được cảm xúc muốn tìm tới cực hạn của Thiên Lâm.
Manh Trần đột nhiên nghe được tên của mình, nhìn Thiên Lâm một mắt. “Như vậy không tốt đâu, mặc dù Thiên Lâm học đệ vừa mới hoàn toàn chính xác miểu sát Lã Vọng, nhưng mà ta nghĩ hắn cũng đã tiêu tốn không ích, ta tại sao có thể cùng Độc Cô Thần cùng đối phó hắn.”
Loại suy nghĩ này cũng tại một tên có chiều cao tựa tựa Mạnh Trần, hắn có mái tóc xanh đen, vẫn đang từ đầu tới cuối nhìn về phía Thiên Lâm, đây là Độc Cô Thần! Mặc dù cả nhà hắn đều xài độc, nhưng hắn không phải loại người thừa dịp ngươi suy yếu ra tay xuất thủ.
Phạm Vũ nhìn về phía bọn hắn, nói:”Các ngươi cùng lên đi, chớ nhìn tên tiểu tử này mới vừa dùng đại chiêu nhưng trên cơ bản hắn không hao bao nhiêu hồn lực, một người là tuyệt đối không có khả năng đánh thắng hắn, hai người các ngươi còn có cơ hội.”
Phạm Vũ nhìn về phía Thiên Lâm, đã muốn khảo thí thực lực của Thiên Lâm thì nên làm tới cùng, phải hai người cùng gây sức ép thì mới có thể tìm được giới hạn của tiểu tử này.
Nghe được Phạm Vũ lời nói, hai người cũng phản bác không được, lão sư nhất định muốn an bài như vậy mà nói, bọn hắn phục tùng chính là.
Bỉ Bỉ Đông có chút tức giận nhìn về phía Phạm Vũ vì đưa ra yêu cầu như thế, nhưng song song cô vẫn lo lắng cho Thiên Lâm, cô nghe được phong phanh là Độc Cô Thần là người mạnh nhất lớp nên có chút bận tâm nhìn về phía Thiên Lâm một mắt, hôm trước đã nghe được Mạnh Trần đã có cấp 15 chiến hồn sư, nghe Thiên Lâm nói cha mẹ hắn Cái Thế Long Xà có thể hợp lực đấu với Hồn Đấu La không rơi vào hạ phong vậy con bọn hắn thì thế nào? Hơn nữa bây giờ còn có một cái Độc Cô Thần, nghe trong tên có chữ độc chắn tên này thuộc loại âm hiểm chuyên âm người bằng độc tố của mình, liền xem như Thiên Lâm vô địch trong lòng cô sợ muốn đánh bại hai người chỉ sợ cũng phải rất khó.( bởi ta nói quan tâm quá hoá khờ là như vậy đấy, main nó đánh tay bo với Hồn Tôn, Hồn Tông không một vết thương vậy mà giờ đi lo 2 thằng nhóc hồn sư thương tổn main)
Chú ý tới Bỉ Bỉ Đông ánh mắt, biết đối phương là đang lo chính mình, ngay lập tức Thiên Lâm thoát khỏi tình trạng bạo tẩu, trở về bình thường, Thiên Lâm mở miệng nói “cảm ơn” về phía Bỉ Bỉ Đông, thấy Thiên Lâm chú ý tới mình rồi bình tĩnh lại Bỉ Bỉ Đông cũng vui mừng, mỗi lần thấy Thiên Lâm bạo tẩu luôn là có người sỉ vả cô và Tuyết Mai, mặc dù rất hạnh phúc khi Thiên Lâm quan tâm mình nhưng ở trạng thái Thiên Lâm vẫn rất đáng sợ.
Sau đó, 3 người đứng ở trong sân.
Mạnh Trần hai người nói: “Học đệ đây là ý kiến của lão sư bọn ta không cố ý nhầm vào hội đồng ngươi”
“Lần đầu gặp mặt, ta là Độc Cô Thần”
“Mở võ hồn” Tiếng Phạm Vũ vang lên
“Mạnh Trần, Võ Hồn: Long Trượng, 15 cấp Cường Công Hệ Chiến hồn sư.”
“Độc Cô Nhạn, Võ Hồn, Bích Lân Xà, 16 cấp Khống Chế Hệ Chiến hồn sư.”
Nhìn thấy hai người lộ ra chính mình Võ Hồn, Thiên Lâm nhìn Phạm Vũ một mắt, đoán được mục đích của đối phương.
Tất nhiên muốn biết như vậy thực lực của ta, vậy ta liền ra cho ngươi xem a.
“Thiên Lâm, Võ Hồn: Phong Quang Bạch Long Dực, 17 cấp Cường Công Hệ, Mẫn Công Hê! Chiến Hồn Sư.”
“Cái gì? Ý hắn là gì khi hắn làm luôn Mẫn Công hệ?” Mạnh Trần nghe được Thiên Lâm báo xong võ hồn liền kỳ quái nói, một người có thể đảm nhận 2 vai trò sao?
“Ý hắn là, hắn có sức mạnh của hệ Cường Công và tốc độ của hệ Mẫn Công” Độc Cô Thần dù gì cũng ở trong nhà có cha làm Hồn Đấu La nên hắn cũng biết nhiều hơn Mạng Trần.
“Điều này có thể sao?” Manh Trần quay sang hỏi.
“Có thể, giống như một số đỉnh cấp võ hồn có thể làm điều đó, giống như Hạo Thiên Tông, võ hồn Hạo Thiên Chuỳ, mặc dù cả tông môn điều là tấn công võ hồn nhưng lực phòng ngự của bọn hắn có khi còn hơn 1 phòng ngự hệ hồn sư cùng đẳng cấp, đây đều là ta nghe phụ thân ta kể lại, giống như gia đình chúng võ hồn Bích Lân Xà, mặc dù đi hướng là khống chế hệ, nhưng bọn ta vẫn có độ linh hoạt của Mẫn Công hệ” Độc Cô Thần vấn đạo.
“Oh, thì ra là…. hắn tới kìa” Đang muốn trả lời Độc Cô Thần thì bỗng Mạnh Trần không thấy hình bóng của Thiên Lâm phía trước.
“Hai vị học trưởng đây không biết trong chiến đấu thì không nên nói chuyện phiếm sao?”
P/s: yêu cầu tương tác, hôm qua có việc cái không ra chương cái không thèm tương tác luôn.