Chương 12: Chúng Ta Là Tương Lai của Hồn Điện

Tiến vào trong Vũ Hồn Điện, kiến trúc nguy nga tráng lệ, khiến cho Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông cũng không thể ngừng ngó nghiên xung quanh.

Lúc này thì có tiếng bước chân từ trên cao lầu 2 đi xuống, đập vào mắt là người trung niên tầm 40 tuổi, người kia đi xuống liền chắp tay chào Bảo Y.

“Tại hạ Mã Tu Tư là điện chủ của Phân Hồn Điện này”

Mac Tu Tư mở miệng khiến cho Thiên Lâm bất ngờ, không ngờ 30 trước Mã Tu Tư đã là điện chủ của Phân Hồn Điện này rồi.

“Ta là Bảo Y, vì đường xa nêu chậm trễ nên báo cáo có chút, lần này ta dẫn về cho hồn điện 2 đại thiên tài và đang cần hồn hoàn cho nên xin phép truy cập vào danh sách hồn thú ở Liệp Hồn Sâm Lâm” Lúc này Bảo Y không còn khuôn mặt xuẩn manh, bết bát như con sâu rượu nữa, thay vào nó là khuôn mặt lạnh lùng và nghiêm túc, có chút kính trọng khi nhắc về Vũ Hồn Điện, phải nói sao nhỉ, đúng là phụ nữ trở mặt như trở bánh tráng ư?

“Thứ cho tại hạ mở lời, không biết 2 vị đây khi thức tỉnh là tiên thiên bao nhiêu hồn lực?” Mã Tu Tư cũng không quan tâm việc Bảo Y báo cáo trễ hay không, ông nhìn về phía Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông, quan sát 2 người làm ông có chút kinh ngạc vì 2 đứa trẻ đều có bộ dáng 6 tuổi! Bây giờ tìm hồn hoàn có phải hay không có chút sớm? vì ông nghĩ 2 đứa bé này chỉ tiên thiên cấp 7,8 mới được Bảo Y gọi là đại thiên tài vì kể từ bọn họ thành lập tới đây, cao nhất chỉ có như thế.

“Việc này ở đây nói không tiện, ngươi cứ đưa danh sách hồn thú đi thôi” Bảo Y liếc nhìn xung quanh, tuy đây là Phân điện của Vũ Hồn Điện nhưng tai mách mạch rừng cô cũng không yên tâm.

“Là lỗi tại hạ, mời đi bên này” Mã Tu Tư thấy Bảo Y ngưng trọng liếc nhìn xung quanh liền biết mình ngu ngốc tại sao lại đi hỏi ở đây, ông liền dẫn mọi người lên tầng 2 nơi ghi chép.

….

“Đây là Liệp Hồn Sâm Lâm danh sách hồn thú” Mã Tu Tư đưa ra 1 quyển sách dày màu nâu cho Bảo Y.

Bảo Y nhìn quyển sách trước mặt, liền lúng túng, cô thấy thấy rất nhiều chồng sách đang trước mặt mình liền không biết bắt đầu từ đâu.

“Hay là để ta đi, nói cho ta biết tên hay chủng hồn thú mà các ngươi muốn, hay các ngươi có cần ta tư vấn cho hồn thú gì hợp với hồn hoàng của các ngươi” Với cương vị là Điện Chủ của phân điện thì đây là những gì mà ông nên làm để giới thiệu cho bình dân tới gần với ước mơ thành hồn sư của mình.

“Tốt, chào ngài Mã Tu đại nhân, ta gọi Thiên Lâm, ngươi gọi là tiểu Lâm là được, kế bên ta là Đông nhi” Thiên Lâm tiến về phía trước đạm nhiên giới thiệu.

“Mã Tu đại nhân tốt” Bỉ Bỉ Đông hơi hơi cúi đầu chào.

“ Bắt đầu từ Đông nhi trước đi, võ hồn của nàng là Tử Vong Chu Hoàng, đặc điểm là tử vong, hắc ám, và nọc độc có thể tìm những hồn thú liên quan sao?” Thiên Lâm không nói võ hồn của mình trước mà bắt đầu từ Bỉ Bỉ Đông, mặc dù cậu có hồn thú thích hợp với cô lúc đầu nhưng ai biết được là sẽ gặp hay không, nên cậu mới đưa ra đặc điểm về võ hồn của Bỉ Bỉ Đông cho Mã Tu Tư nghe.

Hắn muốn ưu tiên Bỉ Bỉ Đông trước vì hắn có Wing Pentact để phòng thân còn Bỉ Bỉ Đông hiện tại bị động, không có sức phòng vệ.

Wing Pentact mà Topgaler đưa mặc dù nó tồn tại dưới dạng võ hồn có thể tuỳ ý triệu hồi nó từ tay trái của hắn nhưng nó lại không cần hồn hoàn! đúng vậy, cây Wing Pentact này tồn tại như một vũ khí hỗ trợ dưới dạng võ hồn của hắn, nhưng không có nghĩa khoing có hồn hoàn là nó vô dụng nó có đầy đủ chức năng của mình,

tuy không có hồn hoàn nhưng nó tự có công năng của mình.

“Tử Vong Chu Hoàng? Thật là hiếm có võ hồn, được để ta tra xem” Mã Tu Tư cũng bất ngờ về võ hồn của Bỉ Bỉ Đông, một cô bé khả ái thế mà lại có võ hồn thật đáng sợ.

Tra xét 1 hồi ông liền đưa ra tên của những loại thích hợp với thuộc tính Bỉ Bỉ Đông “dựa theo những ghi chép thì hiện nay có những loại như sau

Hắc Ma Vân Đằng: Hắc ám và nọc độc.

Độc Hậu : Có thể bắn những cây độc châm chết người.

Hắc Quỷ Xà: Nọc độc và nhanh nhẹn

Tử Quang Ngô Công: phóng nọc độc ăn mòn về con mồi của mình và hành hạ chúng tới hơi thở cuối cùng.

Nghe tên là thấy mấy con hồn thú này chả phải loại hiền lành gì, Mã Tu Tư chủ yếu tìm thiên về phương hướng có độc là chính.

Thiên Lâm sờ tay lên cằm suy nghĩ, trong tất cả thì chỉ có Hắc Ma Vân Đằng, Tử Quang Ngô Công là phù hợp nhất với Bỉ Bỉ Đông lúc này, nhưng cả 2 loại điều có phần đặc điểm khiến hắn không vừa ý lắm.

Nọc độc? So với Tử Vong Chu Hoàng thì nọc độc của mấy con này cái thá gì? Dệt hoa trên gấm? Hắc Ma Vân Đằng nổi tiếng với việc ẩn nấp và phục kích nơi con mồi không ngờ đến từ trong bóng đêm, nghe ẩn nấp thì hay nhưng mà có cả khối hồn thú làm với khả năng này tốt hơn.

Tử Quang Ngô Công: con rết tấn công con mồi bằng cách phun nọc độc? Rồi siết chặt con mồi cho tới chết vậy con rết này chỉ là hợp với võ hồn bình thường, võ hồn cao cấp như Tử Vong Chu Hoàng mà đeo mấy con này lên, nó mà có linh trí chắc giận bỏ nhà đi.

“Không, không, đây là cái gì hồn thú, Mã Tu đại nhân, ngài có biết là mình đang tính đeo Hồn Hoàn lên cho Võ Hồn nào không? Những loại hồn thú này đúng là thích hợp đấy nhưng đó là đối với những võ hồn bình thường ngoài kia! còn đây là Tử Vong Chu Hoàng đấy, ngài đưa những con hồn thú này để rồi khi trang bị thành hồn kỹ nó cũng không tăng độ thực dụng bao nhiêu”.

Thiên Lâm có thể hiểu tại sao trong nguyên tác Bỉ Bỉ Đông không vận dụng 1 và 2 rồi, đó là nhờ những tên có suy nghĩ như thế này, kiến nghị những con hồn thú thế này thì kể cả hắn cũng không có mặt mũi dùng vì nó quá vô dụng.

Thiên Lâm chơi bao nhiêu con game, rồi nhìn biết biết bao cái đồng nhân đấu la, lượng kiến thức hắn có là kiến thức từ thời hiện đại, là những ý nghĩ mới và những kinh nghiệm nhớ được từ các bộ truyện hắn đã đọc, sao hắn có thể để Bỉ Bỉ Đông đeo lên mấy cái hồn hoàn dở hơi này được

“Ta, ta xin lỗi… Nhưng đó là tất cả những gì ta có thể kiến nghị được” Cứ tưởng ý kiến của mình được chấp nhận nhưng không ngờ mình còn bị quát ngược lại.

“Mã Tu đại nhân, theo ta nhớ thì có 1 khu vực đặt biệt trong Liệp Hồn Sâm Lâm chuyên cung cấp cho thiên tài Vũ Hồn Điện cơ mà” Bảo Y kỳ quái hỏi.

“Ngươi không nói thì ta cũng quên, khu vực đó đúng là dành cho thiên tài vũ hồn điện không sai nhưng đó là khu vực chỉ dành cho ngàn năm trở lên cao cấp hồn thú, có thể nói rất nguy hiểm”

“Với lại đa số thiên tài của Vũ Hồn Điện điều tới từ Vũ hồn thành, nên phần lớn họ điều tới Mê Vụ Sâm Lâm còn chúng ta ở xa xôi Nặc Đinh Thành thì đã rất lâu rồi không có thiên tài nào nên có hồn thú trăm năm đi nữa thì chúng cũng đã thành ngàn năm rồi” Mã Tu Tư cũng bất lực điều này nằm ngoài khả năng của hắn.

Hắn cũng không phải không muốn nói cho Thiên Lâm và Bỉ Bỉ Đông biết về cao cấp hồn thú nhưng mà khổ là đám hồn thú đó điều đã ngàn năm nên không thích hợp, hắn cũng không thể bắt đám hồn thú dừng đúng năm được.

“Được rồi, bỏ qua chuyện cũ đi, cũng may là ta am hiểu một chút về hồn thú, lần này ngài hãy thử tra xét ở khu vực đó xem, có loại hồn thú này hay không? là Huyễn Độc Ma Tằm!”

“Huyễn Độc Ma Tằm? Sao lại là loại hồn thú này?” Bảo Y vấn.

“Đây là ta trải qua rất nhiều suy tính, công với việc lấy hành động ban sơ nhất của loài nhện là nhả tơ làm chủ, Đông nhi sẽ đi khống chế hệ! Mà nên thì dùng tơ thì mới gọi là khống chế, Huyễn Độc Ma Tằm là loài có sợi tơ nhẹ mà chắc, lại chịu nhiệt cho nên nếu ta suy tính là đúng thì nó sẽ cải thiện lại kỹ năng phun tơ của Tử Vong Chu Hoàng, với lại tơ nó còn có huyễn độc!”

“Ta đã nói rõ thứ mình cần, xin lần này Mã Tu đại nhân dụng tâm, đừng đem những suy nghĩ tầm thường về những võ hồn tầm thường cho chúng ta…. Chúng ta gia nhập Vũ Hồn Điện là vì ta nghĩ đây là cái nôi của hồn sư, ngài…. cũng không nên làm nhà mình Hồn Điện thất vọng, làm chúng ta thất vọng”

“Nếu hôm nay ta không hiểu biết là những loại hồn thú mà ngài kể trên thì có phải chúng ta nhận lấy một cái hồn kỹ vô ích không? Điều đó ảnh hưởng đến đến tương lai bọn ta, ảnh hưởng đến Hồn Điện…. Cho nên ta cần mỗi hồn hoàn, hồn kỹ đều phải đo ni đóng giày một cách cẩn thận và lên kế hoạch rõ ràng” Ngoài miệng thì cứ kéo Hồn Điện vào nhưng thâm tâm hắn đang không ngừng mắng mình “Vô sỉ” vì ngay từ đầu hắn tâm thật cũng không hướng về Vũ Hồn Điện hiện tại.

Bây giờ Bỉ Bỉ Đông mới 6 tuổi, tính toán mốc thời gian thì lúc này chắc chắn Thiên Đạo Lưu còn là Giáo Hoàng, thành tử là Thiên Tầm Tật, thời kỳ này tưng đối ngao ngán khi mà cha thì suốt ngày lo đi truyền tín ngưỡng bỏ bê việc của Điện, con thì quậy phá khắp nơi này, hắn rất bài xích.

Nhưng hắn phải vỗ ngực tự hào nói tâm mình về Hồn Điện, không có cách khác, nhìn lại 3 tông đi Lam Điện Bá Vương Tông và Hạo Thiên Tông là một đám tông môn nô, tất cả mọi thứ điều là vì tông môn, vô trỏng mắc công bị tẩy não rồi hắn dâng lên luôn Bỉ Bỉ Đông thì có nước tự tử.

Thất Bảo Lưu Ly Tông thì được đấy, nhưng khi ngươi vô 1 đám phụ trợ hệ hồn sư tông môn mà chỉ có mỗi ngươi biết đánh nhau thì có chuyện lớn nhỏ gì ngươi cũng phải đi giải quyết.

“Có! Có! Có!.... tạ ơn trời đất, ách.. xin lỗi, là ta thất thố” Có trời mới biết hắn bị Thiên Lâm nói một tràng như thế lưng đã sớm lạnh, bây giờ tìm được yêu cầu hắn điều muốn cười tỉnh.

“Khụ, khụ 20 năm trước,đúng là có 1 con Huyễn Độc Ma Tằm được ghi nhận sinh sống ở trong vùng đó… Hửm?.... nhưng~nhưng mà nó~nó đã một ngàn năm hơn rồi”. Thấy được hồn thú như Thiên Lâm yêu cầu, Mã Tu Tư cũng phấn khởi, nhưng rồi cả người lại ruy rẩy khi nhìn lại số năm mà lần cuối nó được ghi chép.

“Bảo Y, ngươi bắt 1 xe ngựa đi, mục tiêu của chúng ta là nó” Thiên Lâm nghe có Huyễn Độc Ma Tằm liền gấp rút cho Bảo Y đi mướn 1 cỗ xe.

“Nhưng không phải Mã Tu đại nhân vừa nói nó đã ngàn năm sao? Sao Đông muội muội có thể hấp thu được” Bảo Y hốt hoảng nói, với cái nhìn của nàng thì cô bé nhỏ nhắn nhưng Bỉ Bỉ Đông thì trăm năm cũng sẽ quá sức, bây giờ Thiên Lâm còn đòi ngàn năm.

“Ngươi là đồ ngốc, chúng ta nhắm tới hậu bối của nó, nó đã ở đó lâu như vậy thì nhất định có một hai chỉ cũng nên” Thiên Lâm thực ra đúng là nhắm tới con này ngàn năm Huyễn Độc Ma Tằm cho Bỉ Bỉ Đông, hắn còn câu không nói đó là Huyễn Độc Ma Tằm được sinh ra với điều kiện rất khó đó là nó phải ăn Huyễn Hàm Hoa rồi ngủ đông trăm năm thì mới có thể dực dụng ra 1 chi mới được.

*Huyễn Hàm Hao: loài hoa được biết đến với hương thơm của mình, nhưng mật ngọt thì chết ruồi, người ngửi phải phấn độc của chúng thì sẽ sinh ra ảo giác, khiến cho người bị dính độc không điều khiển được tay chân mình để hít quá nhiều phấn độc sẽ chết.

Nơi sinh ra: Nơi có nhiều sương mù, và khí độc quanh năm.

“Hảo, ta đi ngay đây” Bảo Y nghe Thiên Lâm không có ý định với ngàn năm hồn thú liền yên tâm, cho chạy xuống đại sảnh và đi mướn 1 chiếc xe ngựa.

“Bọn ngươi còn non lắm, mấy ngươi chưa biết công dụng thật sự của cả 2 võ hồn Bỉ Bỉ Đông, hahaha” Thiên Lâm cười mỉm nhìn đang chạy như vịt Bảo Y và đang thu xếp lại mấy quyển danh sách Mã Tu Tư cười khinh bỉ.