“Haizz, lại thêm một bộ kết thúc giết Bỉ Bỉ Đông, mặc dù biết trước như thế nhưng cứ hi vọng tác nó sẽ bẻ lái gắt nhưng kết thúc thì vẫn vậy” Một nam thanh niên đang nằm trên nệm, xem lướt qua điện thoại về chương cuối cùng của một bộ đồng nhân đấu la nào đó.
“Thằng viết hay thì drop thằng viết ngu thì viết được cả ngàn chương, mà tại sao cứ phải là mấy thằng hèn hèn không có cốt khí xuyên qua thế nhỉ, không có bàn tay vàng hay hệ thống thì nó lập tức đi liếm Đường Tam, thậm chí còn quỳ gối dập đầu Chó Cương nhận làm thầy, không biết kiếp trước bọn nó đã cho ba mẹ mình cái dập đầu nào chưa mà giờ lại làm thế với một thằng chả ra gì...Haizz”
“Không hậu cung thì tính cách lại hèn hạ vô sỉ, thêm tí sắc thì nó lại viết thành ngựa giống, cái gì mà cần tới 25 con hầu gái để phục vụ ghê thế, có ở ngoài đời thì ta cũng coi mày sống được bao lâu?”
Nam thanh thống kê những bộ Đấu La tới bây giờ mình đã xem, chỉ ra mặt tốt lẫn xấu của từng bộ truyện nhưng phần lớn là xấu nhiều hơn.
“Chán, thôi cày mấy bộ đồng nhân này nhiều rồi giờ chuyển coi cái khác đi… Uhmmm, coi gì bây giờ? Anime mùa này thì siêu phẩm cũng không ra làm sao, các Web truyện thì như bị max hay mẹ gì rồi, chờ hơn chục ngày cũng không lấy 1 chap nào mới… Cái này không được cái kia bị dử hơi” Vò đầu bức tóc phàn nàn về vấn đề duy trì sự sống của một thằng trạch nam trong nhà, bỗng nam thanh niên sáng mắt lên.
“DẸP!!! đi coi siêu nhân lâu rồi không coi…Mà coi cái nào giờ? bắt đầu từ Hurricanger tới Abaranger hay ngược lại? Mà Gaoranger cũng là lựa chọn tốt nhưng mà chết nhiều quá mặc dù tập sau được hồi sinh nhưng drama quá ta chưa sẵn sàng...Ok, Abaranger trước đi từ hy sinh ít tới nhiều” Nam thanh niên sau 1 hồi đấu tranh để quyết định dùng cả ngày cho việc cày phim nào thì đã quyết định được.
……………..
“Bọn ngươi biết đấy, trong sâu thẳm trong mỗi người các ngươi cũng rất cuồng loạn đấy” Dr.Nakada nói với chiến binh Dekaranger rồi vẫy tay tạm biệt.
“Ai ya~ cuối cùng cũng xong phần Crossover này… thật không hổ là 1 trong các Anti Hero vĩ đại của làng Sentai và cũng là 1 trong các Senshi(sentai đã chết) khó quên nhất, dù ban đầu anh có là phản diện đi nữa thì thời đó và kể cả bây giờ người ta vẫn muốn là AbareKiller chứ không ai muốn là Abarered cả”
“Haizz, đúng là đời khi cuộc sống bạn nó quá tẻ nhạt thì việc bạn muốn quậy nó lên cũng hợp lý, Joker đã nói thế nào ấy nhỉ? Cho dù có là kẻ tỉnh táo nhất thì chỉ cần 1 ngày tồi tệ cũng sẽ làm kẻ đó bị điên… Có lẽ chỉ từ 1 kẻ thất vọng với cuộc sống tẻ nhạt của mình nhưng khi anh bị tước cơ hội để thành Abarered thì tâm lý anh đã thay đổi, kết luận vẫn là Anti Hero hay nhất”
Ầm… ào ào ào
“Má ơi, hết hồn làm giật mình… Đang suy nghĩ về tuyến nhân vật, bây giờ thì cảm xúc đi rồi…Chết tiệt, F-You God” Thanh niên bị tức vì bị phá hư cảm xúc, không thể làm gì hơn ngoài mở tung cửa sổ giơ ra ngón giữa chỉ lên trời và chửi đổng.
Oanh!
Đột nhiên 1 tia chớp màu trắng đánh thẳng vào cậu khiến giây phút cuối cùng cậu chỉ nghĩ được “Đùa ah, Ông trời có thật” ngay khi ý thức cậu chìm vào hồ thì cái Laptop mà cậu xem phim xuất hiện 1 cái lỗ đen, một bộ móng vuốt màu vàng đi qua nó chộp lấy cậu và lôi vào.
………….
Thu~
Một tiếng gầm hư nhược vang lên, khiến cho 1 con người đang nằm bất tỉnh vào trước mặt con Khủng Long Bay tỉnh lại.
“Um, đầu đau quá, chết tiệt mốt không lựa trời mưa chửi trời nữa” Tỉnh dậy nam thanh niên bắt đầu hồi tưởng lại những ký ức cuối cùng của mình rồi cậu quay đầu nhìn xung quanh và đập vào mắt cậu là 1 con chim khủng long khổng lồ.
“Ngươi là~ ngươi là Topgaler! Sao ngươi lại ở đây?đây, đây không phải là 1 trò đùa nào chứ” Bật thốt lên tên của con thú trước mắt mình rồi cậu bắt đầu hoài nghi liệu đây có phải trò đùa quái đản nào không.
“Con người tuy ta không biết tại sao ngươi có thể kêu gọi ta nhưng chính ta đã mang ngươi tới đây, nhưng thông báo cho ngươi đây là thế giới người chết tức ngươi đã chết rồi, Gela” Topgaler nhìn thanh đang trước mắt mình nó lạnh lùng bóp tắt cái hy vọng mới chớm của cậu.
“Ta chết rồi? Haizz cũng đúng sét đánh nghịch đường như thế là trời cố ý giết ta, sống được mới là chuyện lạ… Thôi, chết cũng được cũng chả vương vấn gì cha mẹ thì không quan tâm, thế giới thì đang khủng hoảng, ta thì chỉ biết ở nhà cày phim, sống cũng chả ý nghĩa gì” Bị dập tắc ngọn đèn giữa đêm đen tối cũng chỉ bất ngờ một chút rồi bình thường lại vì cậu quá chán với cuộc sống trước đây rồi.
“Vậy ngươi ở đây vậy thì Dr.Nakada đâu?” Cậu nhìn Topgaler và hỏi nó vì ở cái nơi mà cậu vừa biết là chỗ người chết này chỉ mỗi nó và cậu chả còn ai khác kể cả cộng sự của nó.
“Mikoto? Hắn đi rồi, hắn và ta vốn đã chết nhưng 1 lần tình cờ chúng ta được hồi sinh trở lại, tuy chỉ là sống lại một chút nhưng khi bọn ta tan biến trở lại đây thì năng lượng tinh thần để duy trì bọn ta ở hình dáng và ký ức bị hao tổn rất nhiều, để bảo trì không tiêu tan bọn ta đã chọn cách ngủ đông để giảm thiểu nguồn năng lượng trôi đi, Gela”
“Nhưng bỗng 1 ngày tên Mikoto bỗng tỉnh dậy, hắn nói hắn chán ghét như thế này thế là đi tìm tên hậu bối nào đó và trao tất cả năng lượng còn lại hắn(Gokai Silver ấy) để rồi khi hắn trở về đây chỉ để chào ta 1 tiếng rồi đi mất” Topgaler tường sự về những gì đã xảy ra về đồng đội cũ của nó.
“Nhưng ta cũng không duy trì được lâu, vốn dĩ ta tưởng mình sẽ tan biến vô ích, ta không cam tâm nhưng khi ngươi kêu gọi ta, chính xác hơn là thứ khiến ngươi chết tia chớp trắng ấy đã hấp dẫn ta để trước khi linh hồn ngươi khi bị tận diệt theo cơ thể ngươi ta đã lôi nó qua đây,Gela” Topgaler giải thích về việc tại sao cậu lại có mặt trước mặt nó.
“Được rồi, ta hiểu rồi nhưng bây giờ ngươi thấy đấy tia sét đó bây giờ đã không còn ở, ta cũng không giúp gì được cho ngươi, ta cũng lực bất tòng tâm” Nam thanh niên cười khổ, hắn thật không biết kẻ vô dụng như mình thì có gì để Topgaler vừa mắt.
“Không, ngươi tới đúng lúc lắm, ta sẽ thử giống như Mikoto vậy, truyền hết năng lượng cho ngươi, với mức năng lượng đó thì không đủ để ta quay về nhân gian thêm lần nữa nhưng với cơ thể nhỏ bé như ngươi thì được, Gela”
“Con người, ta cũng không mong ngươi sẽ hồi sinh cho ta nhưng cái mà ta muốn là chiến đấu, những cuộc chiến đấu vô tận, và đẫm máu….. Bất kể kiếp sau ngươi có trọng sinh ở thế giới nào đi nữa, có hòa bình đi chăng nữa thì…. ngươi!!! cũng buộc phải bốc lên chiến tranh cho ta, Gela”
“Ngươi~ làm được chứ” Topgaler nhìn về người thanh niên đang trước mặt mình, nó không yêu cầu xa vời nó chỉ mong được chiến đấu tiếp, nó cũng lại mong chờ thêm 1 lần nữa tìm cộng sự mới cho mình và cùng hắn chiến đấu.
Thanh niên trước mặt nó bỗng cúi đầu xuống và cả người bắt đầu run lên “HAHAHA, không ngờ ngày này cũng tới với ta, thú vị lắm, được!!! ta đáp ứng ngươi dù là kiếp sau có như thế nào đi nữa, có hoà bình đi nữa thì ta vẫn sẽ bốc lên chiến tranh cho ngươi,HAHAHA”
“Rất tốt, bây giờ đón lấy sức mạnh của ta đi hỡi…”
“Ta là THIÊN L M”
“Tốt~ Đón lấy sức mạnh của ta đi Thiên Lâm, cộng sự mới của ta… ta sẽ ký thác ý thức của mình vào trong ngươi để quan sát tất cả”
Nguồn năng lượng bùng nổ, truyền từ Topgaler sang Thiên Lâm.
Nguồn sáng chiếu khắp không gian xung quanh, cơ thể của Thiên Lâm từ từ tan biến.
………….
Đấu La đại lục, Lam Điện Bá Vương Long tông
Dưới chân núi một ngôi nhà nhỏ.
“Tiện tì, cút đi, đừng để ta thấy mặt ngươi” một vị phu nhân vung tay đẩy người phụ nữ trước mặt xuống đất.
Tuy người phụ nữ kia không phải tuyệt sắc giai nhân, nhưng nàng cũng có nét đẹp của riêng mình, nhìn lại mang chút nhu nhực, lại có chút yếu ớt của mình, khiến cho nam tính trước mặt nàng chỉ muốn lao ra che chở, vậy mà giờ đây cô ta bị hất hủi.
“Đại nhân, ta thật không quyến rũ Ngọc Thiên Long miện hạ, ta bị oan, xin ngài rũ lòng thương xót” Người phụ nữ chồm dậy, ôm lấy chân của vị phu nhân kia khóc lóc.
“Tránh ra, uổng cho ta tin tưởng ngươi, giao lão gia nhà ta cho ngươi chăm sóc, vậy mà ngươi lại lên giường với hắn, Châu Tuyết Mai ngươi giải thích cho ta như thế nào” Trước mặt vị phu nhân này, người phụ nữ đang bị cô chửi rủa tên là Châu Tuyết Mai, và tên của vị phu nhân này là Ngọc Anh Hương.
“Ta không có!! ta không có!! ta thật không có, là~là lão gia cưỡng bức ta” Tuyết Mai oà khóc trong đau đớn.
“Là ngươi quyến rũ lão gia Thiên Long, bây giờ còn đổi trắng thay đen? có tinh ta đánh chết ngươi” Anh Hương mặc dù biết tính chồng mình, nhưng cô cần 1 lý do quang minh chính đại để đuổi Tuyết Mai đi, để xung quanh Thiên Long không còn các bóng hồng để có cớ trăng hoa.
“Phu nhân, xin người, ta hầu lạ gia đình phu nhân bao lâu nay ta không có lao sai, cũng có khổ sai...Xin người đừng đuổi ta đi, ta không biết đi đâu, cầu xin người cho ta được ở lại, ở~ở đâu cũng được” Tuyết Mai dập đầu cầu xin Anh Hương để được ở lại.
“Ở lại? Được….. ta sẽ cho ngươi ở lại với điều kiện~ là ngươi phải bỏ cái thai trong bụng đi!” Anh Hương một mặt oán độc nhìn xuống cái bụng đang nhô lên của Tuyết Mai nhờ nó mà cô ta mới phát hiện được chồng mình gây nợ với người bên mình.
“Cái~cái thai? không!!! không được phu nhân, đó là con của ta, nó là cốt nhục của ta… Nó~nó còn là con của Lão gia, xin phu nhân nghĩ lại” Tuyết Mai nghe thấy điều kiện con mình sẽ bị huỷ liền liều mạng ôm bụng lùi lại, rồi cúi đầu xuống đất cầu xin cho đứa con của mình.
“Hỗn láo, còn là con của Lão gia? Ngươi muốn lên ngang hàng với ta? Hoặc~ là ngươi muốn thay thế ta?
Hừm!!!! ta nói cho ngươi biết hôm nay ngươi muốn giữ nó cũng không là chuyện ngươi muốn chối bỏ là được, người đâu! đem thuốc” Anh Hương xai người bưng lên 1 chén thuốc màu đen đục.
“Giữ nó lại”
“Vâng” 2 tên thân niên đi lên giữ hai tay Tuyết Mai lại.
“Không!!! không!! Các người không có quyền làm vậy! Các người không có quyền làm vậy!! Đừng~ đừng bắt ta bỏ nó, nó là con của ta mà!! ô ô nó là con của ta mà~” Tuyết Mai vùng vẫy trong vô vọng, cô tính vận dụng hồn kỹ của mình để chạy trốn.
“Tính vận dụng hồn kĩ?” Anh Hương thấy thế liền điểm huyệt phong bế hồn lực, làm đang vận dụng hồn kỹ Tuyết Mai phải hộc máu.
“Lão gia~ Lão gia ô ô” Tuyết Mai gào khóc mong người mà mình gọi sẽ xuất hiện.
Nhưng ý trời vô tình, do bị hồn lực phản phệ nên tinh thần của Tuyết Mai không còn giữ được tỉnh táo, nhân cơ hội, Anh Hương đã đổ chén nước đen vào miệng Tuyết Main khiến cho cô trợn mắt, vùng vẫy mãnh liệt hơn nhưng cũng không là giữ với 2 thanh niên đang vận dụng hồn lực áp chế mình.
Anh Hương bóp cổ cô lại lợi dụng hồn lực để khiến cho nước dòng nước đen đó đi vào trong của Tuyết Mai, thấy chén nước đen đã hết, Anh Hương nở nụ cười rồi quăng cái chén đi.
“Xoảng”
Còn Tuyết Mai lúc này thì nằm ôm bụng quằn quại, đôi mắt đầy tơ mắt tê tâm liệt phế gào to “A..A..A... không!! không!! trả con cho ta, trả con cho ta…. nó là con của ta mà~ ô ô nó là con.. của...ta….mà!!” Mắt cô trở nên vô hồn rồi ngất xỉu.
Anh Hương quay lại liếc 1 lão già, lão nhận mệnh đi về phía Tuyết Mai và bắt mạch của cô, thở dài một tiếng, rồi quay lại chắp tay nói với Anh Hương.
“Bẩm phu nhân, cái thai đã không còn~”
“Ngươi chắc chứ!!”
“Dạ bẩm, tôi dám chắc”
“Làm tốt lắm, đưa nó đi… nể tình nó làm ở nhà ta lâu như vậy, đúng như nó nói không có lao sai cũng có khổ sai….. Người đâu!!! Cho nó 10 kim hồn tệ, rồi dẫn đi xa chừng nào tốt chừng náy”Anh Hương phân phó đám người.
“Dạ, phu nhân”
Rồi bọn họ khiên Tuyết Mai đi, nhưng đúng lúc này 1 quả cầu màu trắng chui vào trong bụng Tuyết Mai nhập lại với cái thai đã chết và cải tạo lại nó.
Tất cả thứ này điều không một ai chú ý.
Nhưng chính vì ngày hôm nay dẫn đến 1 trận hạo kiếp, khiến cho Lam Điện Bá Vương Long tông thê thảm.