Chương 9: Dương Thanh Vân.

Hắn đang cầm ly rượu nghe được lời tên lão già vội ngạc nhiên phun ra một chút rượu. Tên đấy cười vui vẻ nói:

- Haha. Ngươi ngạc nhiên à.

Nhìn thấy vẻ mặt của tên đấy là hắn muốn đấm thẳng một phát. Nhưng suy tính lại nếu Dương gia có ý gã hôn thì hắn suy nghỉ đến hai yếu tố năm mươi năm mươi đó là một nữa là một cô gái không thể tu luyện hai là nếu nàng có tu luyện dù thiên chất cao ngời quá xấu xí nên bọn hắn bỏ cho Thiên Bảo. Nghĩ đến đây hắn đen cả mặt lại giọng nói như muốn ăn tươi nuốt sống tất cả bọn Dương gia: - Mời nàng ra đây.

Dương Tôn nói nhỏ với tên gia chủ:

- Mời Vân nhi ra đây.

Tên gia chủ vội chạy vào chừng 5 phút sau hắn và nàng đã đến. Hắn giới thiệu:

- Ta chưa giới thiệu ta là Dương Hổ, đây là con gái thứ 2 của ta Dương Thanh Vân. Mong sau này ngươi đối xử tốt với nó.

Thiên Bảo nhìn Thanh Vân đánh giá, cô nàng này rất là xinh đẹp, vẻ mặt non nớt của một cô bé học sinh chắc nàng khoảng 17 tuổi, vóc dán dịu dàng, tóc đen mượt đúng sau này nàng sẽ là mỹ nữ. Nhưng nàng có một điểm là lạ mà hắn không hiểu, hắn dùng thần thứ sâm nhập vào kiểm tra xong, hắn liền hỏi: - Có phải nàng đang mắc một căn bệnh lạ và thường sợ ánh, sợ một số thứ quá nóng và đặc biệt có thiên phú tu luyện nhưng mãi mãi không thể tấn cấp và chỉ có thể sống như phàm nhân không hơn không kém.

Nghe được lời này của Thiên Bảo bọn người Dương gia ai nấy đều ngưng trọng lại những bí mật này trong Dương gia ngoài các trưởng lão, gia chủ và lão gia chủ tiền nhiệm biết, tại sao hắn biết. Lúc này, Thanh Vân trên mặt đã rươm rướm nước mắt nói: - Tại sao ngươi lại biết chuyện này. Bọn ta chưa từng để lọt ra ngoài a.

Hắn nhún vai nói:

- Đâu nhất thiết ta phải hỏi bọn hắn. Lúc ngươi vừa bước vào ta đã tiện dùng thần thức kiểm tra một tí là biết ngay a.

Tên Dương Tôn há hốc mồm kinh ngạc nói:

- Ta Nguyên Anh hậu kì đỉnh phong và ba tên đệ đệ đều là Nguyên Hậu kì mất hơn một năm mới có thể kiểm tra được. Ngươi chỉ tùy tiện kiểm tra là kiểm tra quá vô lý.

Hắn nhăn mặt lại nói:

- Lại đánh đồng ta với bọn cóc nhái rồi thật sĩ nhục a.

Bọn hắn liền thủ thế, hắn liền phóng ra uy áp nhưng chỉ trừ Dương Thanh Vân ra thì tất cả bọn hắn đều bị cổ lực lượng đè đến nổi phải quỳ cả gối xuống. Thu hồi uy áp và hắn cũng đã xác định được chính xác nàng bị gì rồi, vì do tu vị đưa xuống còn Kim Đan nên thần thức cũng bị hạn chế đôi chút. Lúc này, tên Dương Tôn lồm cồm đứng dậy mặt lạnh nói: - Ngươi làm vậy có ý đồ gì?

Hắn gãi đầu không hiểu đáp:

- Chuẩn đoán bệnh của Thanh Vân.

Bọn hắn mặt tái mét giọng lạnh nhạt nói:

- Thế ngươi biết được bệnh gì rồi chưa?

Hắn liền phất tay nói:

- Đương nhiên, mau chuẩn bị một cái phòng giờ tý canh ba ta sẽ chữa cho nàng. Sẵn đây đuổi những tên kia ra ngoài trừ ngươi, Thanh Vân và tên gia chủ ở lại.

Bọn hắn không còn lựa chọn vội lui xuống chuẩn bị một cái phòng trống. Cuối cùng chỉ còn lại Thanh Vân, Dương Tôn, tên gia chủ và hắn ở trong. Khá hài lòng hắn liền quăng ra vài cái cấm chết và trận pháp cách âm. Thiên Bảo uốn một hơi hết bình rượu nói: - Thật ra nàng không bị mắc một căn bệnh nào cả. Các ngươi chuẩn bị tinh thần vì khi ta nói ra tên của nó các ngươi sẽ xoắn ra quần đấy. Haha.

Dương Tôn vẫn cố nhịn nhục đáp:

- Ngươi cứ nói đi.

Nhìn bọn hắn gật đầu, hắn sảng khoái nói:

- Từ khi sinh ra nàng đã có một thể chất kì lạ, được gọi là Ánh Nguyệt Chuyển Luân Tiên thể.

Bọn hắn chưa nghe đến cái gì là Ánh Nguyệt, cái gì là Chuyển Luân thể. Cả bọn nhìn nhau ngơ ngác. Dương Thanh Vân vội nói:

- Ngươi giải thích tí được không, bọn ta không hiểu a.

Thiên Bảo liền nói:

- Âm Dương nhị đạo, Nhật Nguyệt lưỡng minh. Người sở hữu tố chất Nguyệt Minh tố chất kinh người, sức mạnh khó lường đối với tu sĩ cùng cấp thì dễ dàng đánh bại.

Bọn hắn vui mừng như dại liền nói:

- Vậy tại sau nàng lại không thể tu luyện được.

Hắn nhìn tên Dương Tôn như một tên học trò ngốc:

- Ngu ngốc. Thứ nhất do các ngươi không có công pháp và dược liệu cho Tiên thể của nàng. Thứ hai quan trọng hơn nhưng ta sẽ không nói. Nếu nói ra sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ sau này.

Bọn hắn nghe như vậy lập tức không hỏi nữa, vẻ mặt chuyển sang năn nỉ hắn:

- Ngươi giúp ta được chứ. Thiên Bảo ca ca.

Nghe được lời này của Thanh Vân hắn liền xiêu lòng. Lực phòng thủ của hắn có thể nói là mạnh nhất trong Thập Đại Chân Tiên nhưng khi đứng trước mỹ nữ lực phòng thủ dường như về với số không. Đoạn hắn gãi đầu nói: - Thôi dù sao ta cũng có việc nhờ Dương gia và ngươi cũng sắp thành hôn thê của ta a.

Nói đến đây nàng liền đỏ mặt gắt hắn:

- Ta giờ chưa phải là thê tử của ngươi a.

Bọn Dương lão quái đứng đó nhìn nhau cười khiến Thiên Bảo nghệt mặt nói:

- Bộ ta nói sai gì à.

Dương Tôn vội chuyễn chủ đề:

- Thôi hôm nay là đại hỷ, chuyện tốt nên giữ. Bọn ta lui xuống trước. Ngươi với Thanh Vân ở lại tâm sự a.

Hắn mặt vô sỉ nói:

- Được a. Ta có chuyện muốn nói với nàng.

Lúc này, nàng mặt càng đỏ hồng lên nhìn rất dễ thương, Thanh Vân nhìn hắn nói:

- Không ngờ với ngươi một người xa lạ vậy mà ngươi lại giúp bọn ta a.

Hắn thản nhiên nói:

- Không việc gì cả. Mà sẵn ta đến đây là để Dương gia hủy hôn với Lâm gia.

Thanh Vân ngưng giọng đáp:

- Vâng. Ta sẽ khuyên gia gia ta. Mà ngươi nói điều thứ hai là gì có thể tiết lộ cho ta biết không.

Hắn suy nghĩ một hồi rồi nói:

- Ngươi có thể nói cho ta biết các cấp bậc ở Tu Chân giới rồi ta sẽ giải thích a.

Nàng phe phẩy tay tỏ vẻ như đã biết đáp:

- Đơn giản, cái này ta nghe nói nhiều rồi. Thứ tự là bắt đầu là: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Phân Thần, Hợp Thể. Hợp Thể là đỉnh cao cao của tu chân giả, tất cả các vị đó đều đắc đạo thành tiên.

Hắn cười to và xoa đầu nàng nói:

- Còn nữa bọn họ chưa đắc đạo được đâu. Còn các thứ tự khác sau khi từ Hợp Thể phi thăng đó là: Đại Thừa, Độ Kiếp, Hóa Thần, Thánh Thể. Sau khi đạt được Thánh Thể sẽ bị cưỡng ép lên Tiên giới các cấp bậc tiếp là: Niết Bàn, Hoàn Vũ, Thiên Nguyên, Bán Tiên và cuối là Chân Tiên vô ngã chi tôn.

Nàng trầm trồ thán phục với những hiểu biết của hắn. Hắn lại nói:

- Ngươi đừng nói ai biết các cấp độ đó sẽ ảnh hưởng lớn đến họ sau này.

Nàng gật đầu vui vẻ. Hắn cũng vui vẻ nói tiếp:

- Thật ra ngươi có một thứ khác người nữa đó là bản thân từ khi sinh ra đã là Tu Chân giả rồi. Ngươi là hậu kiếp của một vị Hoàn Vũ đã tu luyện chuyển luân vô ngã quyết. Thật ra thực lực ngươi đã là Tiên gia rồi. Nhưng vì không có công pháp đặc thù, kèm không có tài nguyên để hấp thụ nó nên linh lực cứ thế tràng ra ngoài.

Nàng lo sợ nói:

- Vậy ta không thể tu luyện sao?

Hắn xoa đầu nàng nói:

- Đừng có lo ta đang ở đây. Ta sẽ giúp ngươi a.