Chương 6: Con Đường Võ Giả Ta Đã Xác Định

“ Hệ thống mau mở thiên nhãn...”

Bất chợt đôi mắt hắn tối sầm lại, hắn hơi giật mình nhưng sau đó lại thấy lại ánh sáng, do Cửu Tuyền công chúa cuối đầu xuống nhìn dưới bàn nên không phát hiện đôi mắt của hắn giờ phút này đang lóe kim quang sau đó hồi phục lại.

“Hệ thống tại sao mắt ta lại linh hoạt như vậy? Trong thông tin chỉ có thể nhìn ra lai lịch với cảnh giới thôi sao?” hắn vô cùng ngạc nhiên vì lúc này đôi mắt hắn không giống như trước nữa nhìn rộng hơn và có thể thấy rõ từng tia linh khí của từng người.

Phía trước mặt thông tin hiện lên như cái bảng hệ thống thường cho hắn xem.

[ Tên: Vân Tiểu Tuyền

Huyết mạch: Không.

Cảnh giới: Võ sư tầng 2

Độ Hảo cảm: 80]

Đúng là con nuôi a, vậy mà ta cứ tưởng con riêng của lão cha. Hắn cười khổ thầm nói.

“ hệ thống hảo cảm 80 là ý tứ gì?”

“Hảo cảm chia ra 100 điểm. Trên 50 điểm là bằng hữu, trên 60 điểm là Thích, trên 75 điểm là Yêu còn trên 80 điểm thì coi ngươi chính là bản thân, chính là gia đình tin tưởng tuyệt đối, từ 90 cho tới 100 là có thể vì đối phương mà chết. Nói chung là vậy đó” hệ thống lên tiếng giải thích.

Không ngờ nữ nhân này coi mình như thế đối đãi tới hặn 80 điểm. Hắn nhìn trước mặt nữ nhân mà thở dài. Chợt không khí trở nên xấu hổ lên.

“ Hoàng muội a, ngươi thăm ta ta rất vui, ngươi nhìn này ta rất tốt, rất hảo a”. Hắn đành lên miệng giả tỏa bầu không khí.

“Hoàng huynh, huynh không sao là tốt rồi, muội có chuẩn bị một bát cháo gà hạt sen huynh thích, huynh bồi bổ, bồi bộ a” Cửu Tuyền Công chúa nhẹ nhàng ngước mắy trả lời.

“ Cám ơn muội! Ta sẽ ăn, đa tạ muội , muội còn có Chuyện gì nữa không?”

Cửu Tuyền giật mình này là lên tiếng đuổi mình sao?. “Dạ không có gì, muội xin phép”

“Vậy muội đi thông thả, cận thận cảm ơn vì đã thăm ta, ta tốt”. Không vô ý trả lời.

Nữ nhân đứng dậy rời đi. Trong phòng chỉ còn lại mình hắn nhìn bât cháo thơm phưng phứt kia lại không muốn ăn không biết vì sao.

“Thôi ta đi tu luyện, nhanh để lên võ sư cầm thanh thần kiếm diệt tên đã ám sát ta, lần này biết ta còn sống chắc chắc còn quay lại”. Hắn lẩm bẩm rồi đi xuống mật thất ngồi xuống và vắt đầu nạp khí đột phá phàm nhân.

**

Lúc này khoảng xế chiều trên núi cao kia có 2 nam nhân đang đứng nhìn về hoàng cung gồm một nam nhân trẻ tuổi khuôn mặt góc cảnh nhìn như tuyệt mỹ đang nhíu mày hỏi người phía sau:

“Dao Nhi đang ở trong đó?”

“Vâng Thiếu Chủ, bây giờ Đại tiểu thư đang là hoàng hậu của hoàng triều này”. Vị phía sau áo bào đen cung cung kính kính trả lời.

“Hoàng hậu chó má gì, hoàng triều này chưa đủ ta để vào mắt huống gì này phụ thuộc vào chúng ta, Hoàng triều Thiên Tử to gan dám cướp nữ nhân của ta nhân lúc ta bế quan tu luyện. Ta phải về Gia tộc đòi lại Dao nhi, không ta muốn diệt sát hoàng triều này”

“Thiếu Chủ như vậy không ổn, dù gì đây cũng là nhất lưu thế lực” Vị phía sau áo bào đen hốt hoảng nói.

“Có gì không ổn, nhất lưu thế lực thì sao gia tộc ta chính là thánh địa”

“Nhưng...” vị áo bào đen chưa nói hết thì bị nam tử phía trước ngắt lời.

“ Ngươi câm miệng cho ta, ai tranh ta thứ nên thuộc về ta, cái kết chỉ có chết, hừ” rồi mặt âm hàn quay lưng bay đi. Nam áo bào đen chỉ biết thở dài.

Lúc này ngay tại chân núi có một cái thôn vô cùng yên tĩnh chỉ là có một đám trẻ nhỏ đang vui đùa mà bị phá vỡ đi. Có một lão nhân mặt trong vô cùng khí phách nhìn thật lâu về phía núi mà 2 nam tử kia rời đi, nhíu mày nghĩ: y phục nam tử phía trước mặc chính là y phục của Chu Gia hơn nữa y phục đó lại có hoa văn long tọc quấn quanh hẳn là lai lịch bất phàm. Nghĩ tới đây lão nhân đưa tay lên tính toán rồi ông ta trợn mắt lên vô cùng sợ hãi. Nhìn vẻ mặt thất thố của lão nhân các đứa trẻ rủ nhau lại hỏi.

“ Gia Gia ngươi làm sao?

“Gia Gia ngươi nhìn gì mà hốt hoảng vậy?”.

“Gia Gia...”. Lúc này lão nhân bình tĩnh lại nói “Ta không có gì, ta bận chút việc nói với bà bà ta đi vài hôm lại về” ông lại vào sau nhà dắt ngựa ra và lên ngựa phóng đi đi tới cổng lại thấy bà bà về.

“Ông đi đâu đấy?”

“Tôi vào hoàng cung một chuyến sẽ về ngay” Rồi ông thúc ngựa chạy.

Bà bà chỉ biếc nhìn theo và thở dài nói: “Ngươi vốn dĩ không bỏ được bệ hạ.

chạy được đoạn đường mà lão nhân cứ luôn miệng lẩm bẩm: “ Hoàng triều xảy ra chuyện, mong là ta tính nhầm, chết tiệt biết vậy khi xưa học chút võ công hay tu luyện thì ta có thể đi nhanh hơn một chúc rồi. Bệ Hạ người nhất định không thể có chuyện”. Tiếng vó ngựa lại vang lên và mất hút vào cánh rừng dày đặc.

**

Tại mật thất phủ Thất Hoàng tử

Viêm Long không ngừng hấp linh khí, bỏi vì Tư Chất đan mà cơ thể hắn mạnh mẽ đến đáng sợ, cứ như hố đen vũ trụ không đáy không ngừng đi vào cơ thể hắn. Trán hắn không ngừng chạy mồ hôi.

Trong Giảng lược có ghi muốn từ phàm nhân lên võ sĩ tu luyện giả khó khăn đến nhường nào, trung bình phàm nhân muốn lên võ sĩ là tỉ lệ Trong 10 phàm Nhân chỉ có 1 đến 2 vượt qua được. Vì vốn dĩ phàm nhân thể xác không đủ cường đại để tiếp nhận linh khí, một khi phàm nhân bị linh khí đi vào trong kinh mạch mà kinh mạch không chịu đựng được thì sẽ dẫn tới nổ luôn cả thân thể hồn phi phách tán, bởi vậy nên mỗi lần có ai cần đột phá phàm nhân thì luôn có cường giả võ tướng hộ pháp để ngăn ngừa kịp thời.

Viêm Long đã từng tu luyện qua nên việc này thật dễ dàng kết hợp với Tư chất đan như hổ mọc thêm cánh, nước chạy mây trôi êm đềm nhẹ nhàng.

Không lâu sau thân thể của hắn dừng hấp thu linh khí lại bắt đầu dung hợp linh khí vào kinh mạch, vào máu và các xương cốt. Đối với người khác thì sẽ khó khăn nhưng đối với hắn thì hết mực dễ dàng.

“Dung hợp cho ta” Tiếng Viêm long quát lên và không ngừng dung hợp.

BÙM tiếng rất nhỏ phát ra từ thân thể hắn chứng minh hắn dung hợp đã hoàn thành. Lúc này hắn vui mừng khôn xiếc hắn định cảm thụ võ sĩ lực lượng thì bất chợt lại một dòng khí ấm lưu thông chạy lưu loát ra khắp cơ thể hắn, hắn bàng hoàng hỏi.

“ Hệ thống cái gì đang diễn ra?”

“Chủ nhân thân thể trước kia của ngươi chưa bị nát kinh mạch thì đã là võ tướng cảnh tầng 3 vì ta đã chữa trị kinh mạch cho ngươi, các linh khí còn sót lại chạy vào chắc có lẽ đủ giúp ngươi đột phá”

chợt cơ thể hắn run lên. Võ sĩ tầng 1, Võ sĩ tầng 2, Võ sĩ tầng 3..., Võ sĩ tầng 10.

Và rồi một cỗ hơi ấm lan tỏa cơ thể hắn. Võ sư tầng 1, Võ sư Tầng 2, Võ sư tầng 3... Võ Sư tầng 7. Tới đây thì cơ thể hắn trở lại như ban đầu.

“Haha ta đã là Võ sư haha, hệ thống mau mau lấy đột phá đan ra lúc này không dùng thì lúc nào dùng” Hắn cười như điên như dại. Lát sau trong tay hắn xuất hiện viên đan dược màu đen khắc vô số văn tử kỳ quái. Hắn bỏ vào miệng và hô to nói trong hưng phấn: “ Con đường Võ Giả mạnh nhất, Ta Viêm Long Đã xác định...”