Chương 34: Chương 34

Vào lúc mười một giờ, Kate đánh thức Jake dậy khi cô lục tìm trong thùng lạnh để lấy một chai nước hoa quả.

"Cô biết không, cô thường rất yên tĩnh." Anh càu nhàu.

"Tôi không thể tin được là anh đã từng kết hôn." Kate nói trong lúc cô bật nắp lon nước. "Anh đã làm gì, bắt cô ấy phải đứng quay mặt vào góc nhà cả ngày à?" Cô uống một chút nước.

"Tiffany không phải là loại người chịu đứng quay mặt vào góc nhà." Jake nói.

Kate phun nước cam vào người anh khi cô phá lên cười.

Jake ngồi dậy và gườm gườm mắt nhìn cô. "Cái quái gì thế?"

"Anh kết hôn với một người tên là Tiffany ư?" Kate hỏi. "Tôi không thể tin được điều đó."

(Tiffany thông thường hay là biểu tượng cho những cô gái Mỹ "big breast, big butt but no brain".)

"Ít nhất tôi cũng chỉ có một sai lầm trong quá khứ." Jake chỉ ra trong lúc anh lau chỗ nước cam trên người bằng chiếc áo của cô. "Còn cô thì có cả Dopey (đần độn), Grumpy (gầm gừ) và Sleazy (nhớp nhúa)."

"Paul, Derek và Terence." Kate nói.

Jake phải nỗ lực hết sức mới kiềm chế được cơn cười của mình. "Chúa ơi, đúng là đàn bà, cô tìm thấy họ ở đâu thế? Trên trang Twits R Us à?"

(Trong một loạt các thứ có liên quan đến cụm từ này, pp chọn cái ý nghĩa đó là một trang web free dành cho những người cảm thấy buồn chán và muốn kết bạn qua mạng. Trên trang twit-chat có một đoạn giới thiệu về trang này như sau: Were a group of people who get bored easily, lol . So weve decided to make our own group for others like ourselves. have fun see you there fellow twits.These are our public pages .freewebs /Twits-R-uS/ .freewebs /icq-the-secret-society/ e join us")

"Họ là những người đàn ông tử tế." Kate nói dối. "Thế tên Tiffany có phải chấm trên chữ i bằng một trái tim nho nhỏ không?"

"Tiffany là một trợ lý biện lý quận." Jake nói. "Đừng có hợm mình như thế."

"Nếu Tiffany quá nóng bỏng như thế," Kate phản công lại với vẻ cay cú, "thì sao anh không còn sống với cô ấy nữa?"

"Bởi vì tôi không nóng bỏng chút nào." Jake nói.

"Ồ," Kate. "Tôi rất tiếc."

"Không, cô ngốc." Jake kiên nhẫn nói. "Tôi không có ý là cô ấy đã đá tôi. Cô ấy cứ đi những nơi mà tôi không muốn đi. Chúng tôi chia tay dựa trên sự đồng thuận từ cả hai bên."

"Ồ," Kate lại nói. "Điều đó chắc phải tuyệt lắm."

"Nó như địa ngục ấy." Jake cau có nhìn cô. "Tuyệt ư? Cô có điên không đấy?"

"Không." Kate cau có nhìn lại. "Tôi chỉ là chưa bao giờ chia tay với ai mà dựa trên sự đồng thuận của cả hai bên thôi. Tôi luôn phải tìm cách trốn thoát trong lúc ai đó cứ níu lấy mắt cá chân của tôi."

"Nếu họ đã từng hẹn hò với cô, tôi không thể tin được là vẫn còn chút sức sống nào đó trong họ để họ có thế níu kéo cô lại." Jake nói.

"Họ không hẳn là níu kéo tôi." Kate nói, mắt nhìn xa xăm vào trong không gian. "Họ chỉ ghét phải buông ra một mỏ tiền thôi."

Jake chồm tới phía trước để lấy một lon bia. "Chúng ta đang nói về bao nhiêu tiền đây nhỉ?" Anh hỏi, không có vẻ gì là quan tâm cho lắm.

Kate ngẩng lên. "Ồ, tôi không có nhiều đến mức thế, nhưng bố tôi thì có."

Jake cau mày trong lúc uống bia. "Tôi hẳn là phải nghe nói đến bố cô rồi chứ nhỉ?"

"Bertram Svenson."

"Ôi, quỷ tha ma bắt." Jake nói. "Tôi đã từng gặp ông ta một lần."

"Tôi rất tiếc." Kate nói.

"Không, không." Jake nói. "Ông ấy rất..."

"Không sao đâu."

"Rất ... quyền lực."

"Ông ấy thực sự rất ghét Paul, Derek và Terence." Kate nói.

"Có vẻ như ông ấy là một người biết xét đoán." Jake nói. "Có phải đó là lý do vì sao cô đá họ?"

"Không." Kate nói. "Tôi cũng ghét họ."

Jake uống thêm chút bia nữa. "Ừm, không có cách nào tinh tế để hỏi vấn đề này, nên thôi tôi cứ hỏi thẳng. Tại sao cô lại đính hôn với họ nếu cô cảm thấy ghét họ?"

"Tôi không ghét họ cho tới sau khi tôi đã đính hôn với họ rồi." Kate nói. "Tôi luôn mất một khoảng thời gian khá dài để nhận ra rằng họ có hứng thú với tiền bạc hơn là với tôi."

"Bọn họ không thể nào ngu ngốc thế được." Jake nói, và Kate ngẩng lên nhìn với vẻ ngạc nhiên. "Ồ, cô không phải là mẫu người của tôi, nhưng không có anh chàng nào biết suy nghĩ tử tế có thể nhìn vào cô rồi nói Tất cả những gì người phụ nữ này có bên mình chỉ là tiền bạc. Họ cũng phải có hứng thú nào đó với cô chứ."

"Không hẳn thế." Kate nói. "Họ có hứng thú với chuyện tôi trông khá thế nào nếu đứng bên cạnh họ, khá nhất đấy. Bọn họ không hiểu tôi."

"Đó là mất mát của họ." Jake nói.

"Cảm ơn anh." Kate bậm môi. "Tiffany cũng không quá thông minh khi để anh ra đi."

"Tiffany cực kỳ thông minh." Jake nói. "Và cô ấy không để tôi ra đi. Cô ấy mở cửa và thế là tôi bỏ chạy trối chết."

"Tệ thế cơ à?" Kate lắc đầu. "Tôi không thể tưởng tượng được cảnh anh chạy."

"Ồ, rất khôi hài." Jake nói. "Lúc đó tôi trẻ hơn."

"Tôi vẫn không thể tưởng tượng được anh có thể có nhiều năng lượng đến thế."

"Nghe này, nếu hôm nay tôi rơi vào hoàn cảnh tương tự như hồi ấy, tôi sẽ lại tìm thấy nhiều năng lượng như thế ngay." Jake lắc đầu và uống cạn lon bia. "Cô nàng chết tiệt đó nghĩ rằng tôi là một cái máy đọc được ý nghĩ. Cô ta cứ ám chỉ mọi chuyện, và tôi bỏ lỡ những chuyện đó, và thế toàn bộ địa ngục đổ ập xuống đầu tôi. Thêm vào đó cô ta có cái suy nghĩ rằng tôi là một thể loại nhà tài phiệt nào đó, và rằng chúng tôi sẽ cùng nhau xây dựng đế chế của riêng mình. Vào lúc tôi hiểu ra được cô ấy muốn điều gì thì tôi đã trải qua sáu tháng bị chê bai dè bỉu mỗi khi tôi quay lưng mình lại."

website: Santruyen