Khi chiếc Kirby được đưa vào xưởng sửa chữa, mặt Ves tối sầm lại trước mức độ thiệt hại mà nó đã chịu từ trận trước. Các bệ súng laser mỏng manh gắn vai giờ đây chỉ còn là đống phế liệu vì thiệt hại từ con dao đã vô hiệu hóa một trong những khẩu súng rất khó để sửa chữa. Ngoài ra, những thiệt hại do bị quá nhiệt từ trận đầu tiên vẫn còn ảnh hưởng đến các bộ phận bên trong cộng với tuyệt chiêu lấy thịt đè người vừa rồi của nó cũng đã làm hỏng một vài chức năng của cỗ máy.
Nói chung thì, người ta có thể sửa chữa chiếc Kirby trong vòng một tuần. Nói thì dễ nhưng Ves chỉ có tầm một hoặc hai giờ là tối đa trước khi chiếc Kirby phải xuất trận lần cuối cùng vào tối nay. Cậu nhìn về phía đấu trường, nơi hai hạt giống của giải Cúp Liên Hợp mới được tổ chức lần đầu đã dễ dàng đánh bại đối thủ của họ
Phi công đạt top của giải, Christopher Yang, tình cờ lại là hạt giống thứ ba của Giải đấu Tiểu hổ Tranh tài. Thật không may, hắn ta bị loại khỏi vòng đấu chính của giải khi bị ghép với thí sinh khác được dự đoán sẽ đứng hạng nhất vào năm nay. Cho nên, mọi người đều nghĩ rằng giải YTE cũng có gì đó gọi là cơ hội thứ hai dành cho hắn ta để giành giải thưởng thật sự.
Chiến cơ hạng trung của hắn ta có bộ giáp khá dày cùng với loạt trang bị bị ghét bỏ nhiều nhất bởi các thí sinh khác. Khẩu súng phun lửa gắn cổ tay và khẩu súng phóng nhiệt trông như một khẩu shotgun biến cỗ máy của hắn thành một chiến cơ công vệ có sức tấn công áp đảo ở tầm gần. Sát thương mà vũ khí của hắn có thể gây ra tuy không mãnh lực bằng các vũ khí đạn đạo khác, nhưng chúng có một đặc tính cực kì khó chịu rằng nó có thể nướng chín kẻ thù từ bên trong buồng lái của họ.
Trong điều kiện lý tưởng, chiếc công vệ có thể chặn đứng mọi thứ mà đối thủ ném về phía họ và chỉ đơn giản là thổi bay kẻ địch liên tục bằng nhiệt năng khổng lồ, dẫn đến chiến thắng tất yếu khi cỗ máy của đối phương trông như vừa đâm đầu xuống núi lửa vậy.
Một chiến cơ như thế vốn đã rất đáng sợ ở trong đấu trường, nhưng Ves lại lo lắng nhiều hơn về Edwin McKinney. Là một ngoại kiều trở về từ một trong những cường quốc lớn nhất nhân loại, Ves lại càng sợ hãi trước những gì mà cậu ta có thể tạo ra. Trước những gì mà cậu thấy, chiếc công vệ di chuyển rất là mượt mà và uyển chuyển khác với những gì cậu tưởng tượng ở một chiếc chiến cơ bọc giáp tốt đến vậy, và cậu cũng chẳng phát hiệu bất kì điểm yếu nào bên trong lớp phòng thủ của nó. Đối thủ hiện tại của Christopher đã cố gắng tiêu diệt chiến cơ của hắn ta, nhưng không đến mức thực sự đe dọa vị dẫn đầu của Christopher do thiệt hại mà anh ta phải chịu đựng ở trận đấu trước.
Charlotte càu nhàu trước màn trình diễn bất bại của Christopher. “Christopher là một thằng khốn kiêu ngạo, nhưng hắn có thành tích để chứng minh điều đó. Hắn bật lên để trở thành một trong những sinh viên tốt nghiệp xuất sắc nhất năm nay nhờ vào sự chăm chỉ của hắn. Hắn đã vượt qua khó khăn về tài chính và thiếu sự huấn luyện từ bên ngoài để đánh bại nhiều phi công khác giàu có và có điều kiện hơn nhiều.”
Ves có thể tưởng tượng điều đó khó khăn như thế nào, vì cậu cũng là thành viên của gia tộc Larkinson. Các phi công đến từ các gia đình và tổ chức khá giả đều được hưởng chế độ đãi ngộ đặc biệt, bao gồm các máy mô phỏng chiến cơ cá nhân tại gia và đôi khi còn thuê các gia sư riêng đến hướng dẫn từ đầu đến đuôi.
“Trận đấu càng kéo dài, thì lại càng có lợi cho Christopher. Chúng ta cần phải điều chỉnh thiết lập của chiếc Kirby để nó có thể kết thúc trận đấu một cách nhanh chóng.”
“Nói thẳng với tôi đi. Cánh tay của nó như thế nào rồi? Cậu có thể sửa thiệt hại dao đâm kia không?”
Sau khi sử dụng máy quét công suất cao, Ves nhìn kết quả mà nhăn mặt. “Con dao đâm vào sâu quá. Con dao nhiệt đã cắt quá nhiều dây cáp và nguồn cấp dữ liệu thiết yếu đến mức trở nên vô dụng rồi. Tôi không thể sửa nó nếu không tháo dỡ toàn bộ cánh tay này. Nếu vậy thì gỡ bỏ cánh tay khỏi khớp vai rồi gắn một cánh tay khác vào thì còn khả quan hơn.”
Đương nhiên, Charlotte không thích ý tưởng này cho lắm. Chiếc Chiến Hỏa sử dụng một bộ khẩu pháo cánh tay rất đặc trưng. Các phụ tùng thay thế do ban tổ chức cung cấp không bao gồm cánh tay vũ trang cùng mẫu. Cô ấy sẽ phải làm quen với một vũ khí khác hoặc là chuyển sang sử dụng cánh tay dạng người có đủ năm ngón kia.
“Vậy còn súng gắn vai thì sao?”
“Tôi có thể thay thế nó bằng một vài bệ phóng thông thường. Chúng cũng không cần phải là súng laser nữa. Khi Alexander tấn công bệ súng laser của cô, con dao của anh ta chỉ đâm xuyên qua vỏ ngoài và các bộ phận bên trong. Nhưng nó không đâm xuyên sâu hơn nữa, cho nên các ổ cắm và khớp nối vẫn còn nguyên vẹn. Nếu cô không để ý đến việc nhắm mục tiêu nhanh và chính xác, thì tôi có thể gắn đại một cặp súng khác cho cô cho lẹ, nhưng đừng nghĩ nó sẽ hoạt động tốt như cô muốn.”
Charlotte cân nhắc các lựa chọn của mình một lúc. “Cậu hãy xử lí bệ súng gắn vai trước. Nếu được thì cậu hãy lắp tên lửa hay thứ gì đó có hỏa lực lớn một chút là được. Như cậu nói, tôi chỉ có thể chiến thắng nếu tôi đấm tên Christopher trước.”
Vừa gật đầu, Ves vừa bắt tay vào việc, và chọn một cặp bệ phóng tên lửa mà cậu đã lắp vào vai của chiếc Kirby. Do không có thời gian nên cậu không buồn thay thế hoặc nạp lại bộ đẩy tên lửa ứng biến ở đằng sau lưng. Kết quả là chiếc Kirby sẽ có tổng cộng năm ống phóng tên lửa, đủ để xé xác bất kì chiến cơ nào ở tầm gần nếu nó phóng tên lửa liên tục.
Ves chăm chỉ làm việc để hoàn thành công việc trước thời hạn. Kể cả khi giải đấu chính đang diễn ra nhiều trận đấu tử chiến giữa các chiến cơ trong khi người hâm mộ liên tục la ó tên thần tượng phi công của họ, Ves hoàn toàn chìm vào công việc để mang lại sắc nét chiến cơ cho chiếc Kirby. Cậu dồn nhiều cảm xúc nhất có thể vào công việc, hy vọng rằng nó có thể đá mông nhà vô địch tự xưng kia ra khỏi ngai vàng của hắn.
Kết quả của quá trình mày mò điên cuồng kéo dài cả tiếng đồng hồ là một chiếc chiến cơ hạng nặng với hai bệ phóng tên lửa thô sơ gắn trên đôi vai của nó. Khác với bệ súng laser thông thường, những chiếc hộp chứa đầy các quả tên lửa đã khiến chiếc Kirby nặng hơn đáng kể. Cùng với những bệ phóng đằng sau lưng nó, chiến cơ Kirby giờ đây đã có trọng lượng cận cực đại ở hạng cân của nó.
“Tôi không thể làm gì khác với độ cân bằng của nó. “Ves cảnh báo Charlotte khi cậu bắt đầu chuyển sang thay thề cánh tay của cỗ máy. “Cô sẽ phải di chuyển thật cẩn thận và không được để mình bị ngã lần nào nữa.”
“Được rồi. Tôi sẽ ghi nhớ điều đó.”
Quá trình thay thế cánh tay thậm chí còn diễn ra nhanh hơn nhưng tệ hơn cậu tưởng. Cậu gần như đã xé toạc khẩu pháo cánh tay bị hư hỏng nặng từ khớp nối trên vai của chiếc Kirby, khiến nó còn bị hư hại thêm nhiều nữa, nhưng Ves không hề để tâm đến chuyện đó. Cậu kiểm tra khớp nối và nhanh chóng loại bỏ những mảnh vụn còn sót lại. Sau đó, cậu liền lấy một cánh tay hạng nặng thông dụng từ đống phụ tùng và vội vã lắp nó vào khoang trống của cái khớp nối ở vai.
Kể cả khi vòng bán kết của giải đấu chính đã chuẩn bị khép lại, Ves vẫn vội vàng kết nối tất cả các dây cáp cần thiết mà không buồn kiểm tra chúng để đảm bảo chúng có thể trao đổi thông tin và cấp năng lượng cho cánh tay kia. Cậu cũng hoàn toàn bỏ qua việc tinh chỉnh và hiệu chỉnh cho cánh tay, điều đó vốn là điều cấm kị trong ngành nghề của cậu. Lắp đặt một cánh tay mà không được điều chỉnh đúng chuẩn số thì phi công sẽ có cảm giác như là đang điều khiển một cánh tay giả kém chất lượng vậy. Khả năng phản ứng của cánh tay đó sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều, nhưng cậu cũng chẳng làm gì được. Giải đấu này buộc cậu phải bỏ qua hầu hết các công đoạn mà cậu có thể tìm được.
Người dẫn chương trình đã chuẩn bị hâm nóng bầu không khí cho khán giả trong khi Ves hỏi Charlotte rằng cô ấy muốn sử dụng vũ khí gì dành cho cánh tay mới mới được lắp đặt.
“Và bây giờ, hãy chuẩn bị cho vòng chung kết của giải Cúp Liên Hợp. Ai sẽ giành lấy phần thưởng khổng lồ? Liệu đó sẽ là cặp đôi sáng giá của nước Cộng hòa Bright, chàng trai Chritopher Yang phi thường và nhà thiên tài Edwin McKinney? Hay cặp đôi tiểu tốt Charlotte Hoffmeister và Ves Larkinson sẽ giành chiến thắng lần nữa với Nữ thần May mắn luôn mỉm cười với họ?”
Kể cũng phục thật, Ves có thể trao giải thưởng cho người dẫn chương trình vì đã khéo léo giới thiệu vòng chung kết nghe có vẻ công bằng hết sức như thế này. Dù cho trận đấu có kết quả như dự đoán hay không thì cũng chẳng ai biết. Ves còn không dám phân tích khả năng chiến thắng của mình. Thay vào đó, cậu nhanh chóng đưa cho chiếc Kirby một tấm lăng khiên hạng nặng và tiễn nó ra trận cùng với Charlotte.
Cả hai phi công tiến vào buồng lái và đi vào đấu trường. Sau khi họ bước tới vị trí định sẵn, các tấm chắn an ninh được dựng lên để bảo vệ khán giả trước màn bạo lực sắp sửa xảy ra.
“Khai trận!”
Chiếc công vệ của Christopher vẫn mang trang bị giống như trận đấu trước, và đó là một quyết định xuất sắc của đội hắn ta. Người ta khó mà có thể bắn xuyên giáp các loại chiến cơ hạng nặng, và một phi công tài năng như Charlotte sẽ không đời nào để kẻ thù của mình tiếp cận mà không xả đạn như mưa lên đầu đối phương, như cách cô đã làm trong hai trận đầu tiên.
Những giây phút đầu tiên của trận đấu đã diễn ra đúng như sự mong đợi của mọi người. Charlotte khai hỏa khẩu đại pháo duy nhất của cô trong khi tạm thời đặt tấm lăng khiên ở bên hông. Khẩu đại pháo bắn đạn nổ ngay phía trước lớp giáp ngực dày của chiến cơ Christopher, nhưng chỉ để lại nhiều vết cháy xém và một cái lỗ hơi lõm mà thôi. Charlotte chờ cho khẩu đại pháo nạp đạn, rồi khai hỏa một lần nữa ở cùng một vị trí, khiến cho lỗ lõm đi sâu thêm một tí.
“Oh, chuyện gì đang diễn ra thế này? Christopher rõ ràng là đang khiêu khích đối phương! Anh ta còn không buồn né tránh nữa!”
Sự kiêu ngạo rõ rệt trong lòng Christopher đã lộ rõ ra bên ngoài. Tên công vệ tiếp tục lướt về phía trước với tốc độ chậm nhưng đều đặn. Mỗi quả đạn nổ vào ngực nó chỉ làm trầy xước lớp vỏ ngoài của lớp giáp mà thôi. Các bộ phận bên trong hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì.
“Tao còn nhiều trò dành cho mày đây!” Charlotte bực bội hét lên trong khi phóng tên lửa từ trên vai mình.
Thật ra thì cô khai hỏa tên lửa nhắm bắn xa hơn mức tối ưu một chút, nhưng có lẽ cô ấy nghĩ rằng tốt hơn là nên di chuyển trước khi Christopher thay đổi chiến lược của hắn ta. Những quả tên lửa kém chính xác nhưng đầy mãnh lực bay về phía trước, hầu nhưng không bắn trúng gì ngoài các khoảng trống và tấm chắn an ninh của sân đấu. Còn những quả bắn trúng vào cỗ máy của Christopher có thể lan rộng thiệt hại của chúng, khiến cho cỗ máy có chút điêu đứng nhưng vẫn hoàn toàn nguyên vẹn.
Ves há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng đó. Việc chỉnh sửa áo giáp của nó là một chuyện, nhưng để có thể thay đổi toàn bộ cấu hình áo giáp của chiến cơ chỉ trong vòng nửa ngày làm cậu phải phục sát đất. “Điều này vượt quá khả năng của một nhà thiết kế chiến cơ cấp Học việc rồi. Edwin hẳn phải đạt cấp Thành thạo theo tiêu chuẩn của nước Cộng hòa Bright. Tệ hơn nữa thì là cấp Bậc thầy cũng nên.”
Đây là lần đầu tiên cậu thật sự cảm thấy mình như ếch ngồi đáy giếng vậy. Dải ngân hà sở hữu vô số kho báu và phép màu khác nhau. Mặc dù cậu thấy khó chịu khi phải thừa nhận khả năng hiện tại của mình thậm chí còn không thể chạm đến cái bóng của Edwin, nhưng cậu tin rằng Hệ thống Thiết kế Chiến cơ của cậu có thể giúp cậu đạt đến tiêu chuẩn của dải ngân hà rộng lớn theo thời gian mà thôi.
“Mình không biết Hệ thống đang làm cái gì nữa. Chắc nó cảm thấy chật chội và cô đơn trong máy liên lạc của mình lắm.”
Mặc dù Bentheim luôn tươi cười chào đón mọi du khách nhưng Ves không hề ảo tưởng rằng đa số hành động của cậu đều đang bị theo dõi. Có lẽ cậu không hẳn là nhận được sự chú ý cá nhân của một người nào đó, nhưng cậu chắc chắn có đến cả tá hoặc cả trăm chương trình tự động đang theo dõi cậu từ máy ảnh, micro và vô số cảm biến khác. Chỉ trong phạm vi an toàn trong khu xưởng mà chính cậu luôn kiểm soát tỉ mỉ không gian làm việc của mình, thì cậu mới cảm thấy thực sự an toàn để kích hoạt Hệ thống.
“Để Hệ thống khóa trong máy liên lạc của mình đúng là mật ngọt chết ruồi. Mình phải thử nhiều cách khác để lưu trữ Hệ thống sau khi giải đấu này kết thúc mới được.”
Dù sao thì, Christopher cũng đã tiếp cận đến khoảng cách tối ưu. Bằng một tay, hắn ta kích hoạt khẩu súng phun lửa, và bắn súng phóng nhiệt bằng cánh tay mập mạp còn lại. Từng làn sóng nhiệt hữu hình và vô hình kết hợp với nhau đập vào bộ khung chiến cơ gần như không thể di chuyển của chiến cơ Charlotte. Đa số nhiệt năng đều đã bị tấm khiên hấp thụ, nhưng bởi vì vật liệu kém chất lượng nên phần vỏ ngoài đã bắt đầu bị tan chảy.
Christopher chỉ cần đứng yên mà liên tục khai hỏa vũ khí của hắn ta, và gần như bao bọc tấm khiên của Charlotte bằng lượng nhiệt khổng lồ. Charlotte tiếp tục khai hỏa khẩu đại pháo duy nhất của cô, nhưng chỉ tổ làm tróc lớp vỏ giáp bên ngoài từng chút một với tốc độ của một con sên. Khán giả thật sự ấn tượng với khả năng chống chịu của áo giáp của chàng trai Christopher kia.
Sau khi nhìn quả đạn pháo của mình liên tục bị phân tán dễ dàng, Charlotte càu nhàu thất vọng và cố gắng lao về phía trước. Thật không may là tấm lăng khiên thật sự quá nặng và kéo chiếc Kirby lại phía sau, nhưng kể cả có bỏ chiếc khiên đi thì Christopher vẫn có thể dễ dàng nới rộng khoảng cách. Thật là nghịch lý khi cỗ máy của Christopher sở hữu bộ giáp tốt gần bằng áo giáp của Charlotte nhưng chỉ chiếm một phần nhỏ trọng lượng mà thôi.
Trận đấu bắt đầu chậm lại dần khi chiếc Kirby chuẩn bị sẵn sàng cho cái kết thua cuộc một cách chậm rãi. Khẩu pháo đạn đạo của Charlotte cuối cùng cũng gặp trục trặc do bị hư hỏng bộ phận bên trong sau khi tích lũy quá nhiều nhiệt lượng đến nỗi nó làm chín cỗ máy từ trong ra ngoài. Và đó cũng là tín hiệu thông báo rằng cơ hội tiêu diệt đối thủ của cô đã không còn nữa.
“Và chúng ta đã có người chiến thắng. Đương kim vô địch của giải Cúp Liên Hợp năm nay chính là Christopher Yang và Edwin McKinney! Tôi cũng xin chúc mừng anh Larkinson và cô Hoffmeister vì đã chiến đấu thật dũng cảm. Xin hãy dành tràng pháo tay cho các cô cậu thí sinh của chúng ta.”
Dù khán giả có thừa nhận rằng sự công bằng của cuộc thi này hoàn toàn là như l*n, nhưng họ vẫn vỗ tay nồng nhiệt cho nỗ lực thi đấu đến cuối cùng của Ves và Charlotte.
Bằng cách nào đó, Ves cảm thấy mọi sự thất vọng đều tan biến. Cậu đã vượt qua sự bất công này bằng cách cạnh tranh với một thần đồng học tại một học viện ưu tú và đã sử dụng kiến thức nâng cao của anh ta để làm lợi thế cho mình.
“Hạng nhì cũng đủ rồi, đặc biệt là khi mình chưa bao giờ có ý định đặt mục tiêu đạt hạng nhất cả.”
Với tất cả sự chú ý dành cho cậu, Ves cảm thấy lạc quan rằng mình có thể tìm được khách hàng trong số các khán giả này. Mặc dù Edwin đã chứng tỏ khả năng thống trị áp đảo trong công nghiệp chiến cơ địa phương, cậu ta lại quá khó tiếp cận. Mọi người đều cho rằng cậu ta sẽ dự định làm nhiều việc vĩ đại hơn nhiều. Với một người chưa bao giờ rời khỏi nước Cộng hòa cả đời mình, Ves đã chiến đấu một cách đáng nể, vượt qua hai đối thủ tài năng bằng may mắn và kĩ năng. À thì, đa số là kĩ năng. Làm gì có ai vào được vòng chung kết mà không có trình độ để làm nhà thiết kế chiến cơ cơ chứ.
Khi hai đội gặp nhau ở giữa sân đấu để bắt tay cuối trận, ban tổ chức đã dựng một sân khấu ứng biến ở gần đó. Họ đang đợi người dẫn chương trình kết thúc bài phát biểu của anh ta để họ cuối cùng có thể nhận giải thưởng của mình.
“Vậy thì, liệu cậu có thể nói cho tôi nghe làm sao mà áo giáp của chiến cơ của Christopher lại bền đến thế được không?”
Tên thiết kế gia thượng đẳng kia liếc nhìn Ves như thể cậu là một con bọ không đáng để tương tác.
“Okay, vậy anh không muốn nói chuyện, hehe.” Ves lúng túng nói và rút lui một cách kín đáo.
Trái với cuộc trò chuyện lạnh lùng của hai người, đồng đội của cậu có một cuộc giao lưu hòa nhã với Christopher. Chàng trai trẻ nở nụ cười thân thiện khi giải thích những quyết định mà anh ta đã đưa ra trong trận chiến, mặc dù anh ta cũng không cần phải nỗ lực gì nhiều do cỗ máy của anh ta đã quá đỗi áp đảo đối phương rồi.
(Trans: hết bụp nhau rồi thì đổi xưng hô sang “anh ta” nhé)
Người dẫn chương trình trước tiên sẽ trao giải hạng ba dành cho đội thua Ves và Charlotte ở trận thứ hai. Mặc dù chiến cơ của Alexander và Michael đã bị đè bẹp bởi trọng lượng khổng lồ của chiếc Kirby, nhưng chức năng của cỗ máy vẫn còn nguyên vẹn, dù có bị hư hỏng một chút.
Đối thủ tranh hạng ba của họ đã chịu thua trước vũ khí phóng nhiệt có sức tàn phá khủng khiếp của Christopher, điều đó có nghĩa là gần như toàn bộ cỗ máy đã bị nướng chín một nửa vì sức nóng khủng khiếp kia. Sửa chữa một cỗ máy bị thiệt hại lan rộng khắp cơ thể như thế thì quả là ác mộng, và Ves không hề trách thiết kế gia đã thua cuộc kia. Michael Dumont đã làm rất tốt việc sửa chữa chiến cơ của Alexander để nó có thể cầm một khẩu súng trường tham trận.
“Và bây giờ là những thí sinh giành huy chương bạc. Xin hãy chào đón cặp đôi tài năng trẻ tuổi Ves Larkinson và Charlotte Hoffmeister!”
Một tràng pháo tay vang dội hơn dành cho hai sinh viên tốt nghiệp trẻ tuổi khi họ bước lên bục nhận huy chương bạc từ chiếc hộp trôi bồng bềnh trước mặt họ. Với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt, cả hai đều vui vẻ vẫy tay chào khán giả. Ves cảm thấy lâu lâu mình được chúc mừng và chào đón như thế này cũng không tệ. Lễ trao giải thật sự đã giúp tâm trạng của cậu trở nên tốt hơn hẳn.
“Bên cạnh việc trao huy chương kỉ niệm cho giải Cúp Liên Hợp đầu tiên được tổ chức ở nước Cộng hòa đây, hai thí sinh đạt giải của chúng ta sẽ được nhận số tiền thưởng trị giá 200,000 hiện kim mỗi người, cùng với chế độ đãi ngộ tương đương với các cựu chiến binh đến từ Cộng hòa Bright.”
Phần tiền thưởng quả là một bất ngờ thú vị, nhưng nó chẳng là gì so với chi phi kinh doanh khổng lồ mà Ves phải đối mặt. Cơ mà số tiền này đã lấn át số tiền thưởng của cuộc thi thiết kế chiến cơ năm ngoái. Điều làm cậu ngạc nhiên hơn là nước Cộng hòa thực sự đã đưa ra chế độ đãi ngộ làm phần thưởng cho cả hai người họ. Kể cả Charlotte cũng hào hứng cực độ khi cô nghe đến chuyện đó. Thông thường thì chỉ có nhà vô địch của Giải Tiểu hổ Tranh tài mới được hưởng ưu đãi đặc biệt đó thôi.
“Vãi thật, vậy là mình cũng có thể hiên ngang như cựu chiến binh thật ư?” Cô nàng mơ màng hỏi. Cựu chiến binh và những người nổi tiếng khác đều được hưởng nhiều lợi ích nhỏ như một khoản thưởng thêm cho nhiều năm phục vụ của họ. “Hah, giờ thì mọi người trong lớp đều phải nhường đường cho mình. Mình sẽ là hành khách đầu tiên lên tàu trung chuyển. Mình thậm chí còn được sử dụng chiến cơ cá nhân của mình nếu mình được nhận vào Quân đoàn Chiến cơ năm nay.”
Ves không quan tâm mấy cái lợi ích xã hội như vậy. Điều cậu quan tâm hơn là liệu khi cậu được đối xử ưu đãi hơn thì cậu có thể sử dụng nó để nới lỏng các quy định hà khắc và nhận được đãi ngộ từ chính phủ được hay không trong các vấn đề xin giấy phép hoặc quyền được sản xuất đạn thật. Mặc dù hiện tại Ves vẫn chưa có ý định đến gặp chính phủ của hành tinh Bức Màn Mây, nhưng cậu sẽ vẫn ghi nhớ các chi tiết này trong tâm trí để phòng khi cậu cần mở rộng hoạt động kinh doanh của mình trong tương lai.
Đương nhiên, Ves không phải là cựu chiến binh gì sất, và cũng chẳng đóng góp gì cho nền quốc phòng của nước Cộng hòa. Mặc dù chế độ đãi ngộ này có thể gây ấn tượng với những người dân bình thường khác, nhưng dưới con mắt của những người nổi bật hơn trong số khán giả thì cũng chẳng có gì là ấn tượng.
“Bất kì thứ gì cũng có thể giúp mình hiện giờ.” Ves tự lẩm bẩm một mình khi cậu đã quét mắt qua tất cả khán giả để tìm khách hàng tiềm năng. “Mình không tin là không có ai ấn tượng với sản phẩm của mình đâu.”
Cuộc chiến thật sự của cậu mới bắt đầu diễn ra. Chỉ còn nửa tháng nữa trước khi ngân hàng yêu cầu thanh toán lãi suất năm triệu hiện kim, nên Ves phải nhanh chóng tìm thị trường cho chiến cơ của cậu. Chiếc Marc Antony sẽ không tự bán bản thân nó được đâu.