Người dẫn chương trình tạm dừng một chút để khiến khán giả ngóng chờ trước khi công bố thể thức của cuộc thi thiết kế chiến cơ. “Như quý vị đã biết, nhiều phi công tài năng của chúng ta đều có cơ hội phô diễn kỹ năng của họ trên sàn đấu. Nơi có người thắng ắt có kẻ thua. Nghề nghiệp lái chiến cơ chiến đấu có thể rất là tàn khốc, nhưng nếu một số phi công của chúng ta được ban cho cơ hội thứ hai thì sao? Liệu quý vị có bằng lòng xem họ thi đấu ở một bảng riêng không?”
Hầu hết khán giả đều cổ vũ rất nhiệt tình. Có khá nhiều phi công thi đấu hôm nay đã mất cơ hội vào tứ kết. Nhiều người hâm mộ đều đang hy vọng thần tượng của mình lại có thể tỏa sáng trên sân khấu một lần nữa.
“Và thế là chúng tôi đã tạo ra Cúp Liên Hợp. Tám phi công bị loại với số điểm cao nhất sẽ có cơ hội hợp tác với tám chàng trai cô gái trẻ tuổi đang đứng trên sân khấu! Đây sẽ là cuộc thi đầu tiên trong lãnh thổ nhân loại mà cả phi công và thiết kế gia sẽ cùng nhau cạnh tranh để giành vị trí dẫn đầu và giành được chiếc cúp danh giá này!”
Một chiếc cúp thi đấu với hai tông màu xuất hiện trên sân khấu. Một mặt của nó có màu vàng kim trong khi mặt kia có màu trắng bạc. Nó còn có một vách ngăn nhỏ ở giữa chứng minh rằng cả hai phần của cái cúp có thể ghép lại hoặc tách ra khỏi nhau.
Hình chiếu ba chiều ở đằng sau người dẫn chương trình xuất hiện hai danh sách tên của các thí sinh tham dự. Một bên bao gồm tên của các phi công và một bên là tên của các nhà thiết kế.
Khá nhiều khán giả tỏ ra bối rối, nhưng điều đó không làm giảm đi sự hào hứng của họ. Ves cố gắng duy trì nụ cười thoải mái để thể hiện sự tự tin không ngần ngại trước thử thách sắp tới. Tuy nhiên, tâm trí cậu vẫn đang vắt óc suy nghĩ về hình thức thi đấu mới mẻ này.
“Vậy họ sẽ thi đấu về mặt nào đây? Vâng, đối với các phi công, họ vẫn sẽ thi đấu như cũ. Các thí sinh chỉ cần ngồi vào buồng lái và hạ gục đối thủ của họ trên sàn đấu. Điều quan trọng là họ sẽ lái loại chiến cơ nào. Chúng tôi đã không mời các thí sinh thiết kế gia đến đây nếu họ không có gì để làm! Vậy quý vị có thể đoán được họ sẽ đóng vai trò gì trong sáu tiếng ngắn ngủi dành cho họ trước khi trận đấu bắt đầu không?”
Sáu tiếng là quá ít để tạo ra một chiếc chiến cơ hoàn thiện từ các bộ phận ngoài đời. Ves tưởng rằng cuộc thi có thể sẽ diễn ra trong không gian ảo, và điều này sẽ thật đáng tiếc vì cậu sẽ bỏ lỡ những kinh nghiệm quý giá trong việc chế tạo một chiến cơ thật sự.
“Các phi công sẽ không thay đổi cỗ máy mà họ điều khiển từ lần cuối cùng. Chỉ có những bộ phận bị hư hỏng nghiêm trọng và khó thay thế nhất như là động cơ thì sẽ được thay mới. Việc này cho phép các nhà thiết kế chiến cơ sửa chữa và hiệu chỉnh chiến cơ của họ bằng những công cụ và nguyên liệu sẵn có, được tài trợ bởi Quân đoàn Chiến cơ. Quý vị sẽ được chiêm ngưỡng sự hợp tác giữa các phi công và nhà thiết kế chiến cơ để tái phát minh cỗ máy của họ như những con phượng hoàng trỗi dậy từ đống tro tàn!”
Hàng nghìn tiếng reo hò và vỗ tay vang dội khắp sân vận động khi khán giả tán thưởng ý tưởng mới. Tuy nhiên, Ves trông có vẻ hơi hoang mang một chút. Cậu đã quen làm việc một mình. Bây giờ cậu phải hợp tác với phi công khác để sửa chữa và điều chỉnh chiến cơ của họ sao. Lỡ như ý kiến của họ không thuận chiều thì làm thế nào?
“Vận mệnh của thiết kế gia và phi công đây sẽ gắn liền với nhau. Chiến thắng hay bại trận dành cho cả phi công và thiết kế gia sẽ phụ thuộc vào việc chiến cơ nào đạt được vị trí dẫn đầu trong giải đấu. Nếu nhà thiết kế làm hỏng việc, thì người phi công sẽ chẳng thể làm được gì kể cả khi anh ta cố gắng đến 200% trong trận đấu. Mặt khác, nếu viên phi công gặp một ngày xui xẻo, thì có là chiến cơ đại hình cũng chẳng giúp được gì.”
Một vài tiếng la ó vang lên sau khi nghe lời bình phẩm đó.
“Cái gì cơ? Quý vị nghĩ thế là bất công ư? Thế đã làm sao? Thế giới thực không hề công bằng! Tuy nhiên, chúng tôi đã nỗ lực để ghép đôi cho cặp thí sinh thi đấu dựa trên thành tích trước đó của họ. Thí sinh phi công cao điểm nhất sẽ được ghép với nhà thiết kế đạt điểm cao nhất từ vòng loại của họ. Phi công đứng nhì sẽ được hợp tác với nhà thiết kế hạng nhì và vân vân. Mặc dù điểm xuất phát của họ là như nhau nhưng vẫn chưa thể đoán được liệu các cặp thí sinh có thể tạo ra được kết quả như thế nào.”
Tám viên phi công tham dự Cúp Liên Hợp lần lượt đi lên sân khấu. Tất cả phi công đều được hướng dẫn để đi đến gặp các đối tác chịu trách nhiệm cho chiến cơ của họ.
Với tư cách là nhà thiết kế chiến cơ đạt hạng sáu, Ves được ghép đôi với một người gốc Bentheim tên là Charlotte Hoffmeister. Một người phụ nữ với mái tóc màu vàng nâu bốc lửa có thân hình giống như một con báo, và cặp mặt xếch của cô ấy cũng nhìn qua thân hình gầy gò của cậu như một con dã thú. Cậu cảm thấy như thể người phụ nữ kia đang coi cậu là một mối đe dọa.
“Chào cô. Tôi tên là Ves Larkinson.”
Đôi mắt phượng hoàng của cô ta nheo lại trước lời giới thiệu của cậu. “Cậu chả giống người Larkinson tí nào cả.”
“Không phải ai trong gia đình tôi đều là phi công.” Ves bất lực nhún vai.
“Sao cũng được. Tôi chỉ cần cậu sửa chữa chiếc Kirby của tôi và đừng làm hỏng việc là được. Dù có là Larkinson hay gì đi nữa, tôi sẽ treo hai hòn bi của cậu lên nếu cậu làm tôi trả thù thất bại đấy.”
Sau khi cạy thêm một chút thông tin từ người phụ nữ ít nói kia, Ves biết được rằng Charlotte đã phải chịu thất bại nhục nhã trước đối thủ Miranda del Rey, là thí sinh phi công hạng hai trong cuộc thi. Cô ấy muốn tận dụng cơ hội thứ hai này để lên sân khấu ăn miếng trả miếng với khắc tinh của mình.
“Chết tiệt, đó là cộng sự của Patricia mà.” Ves càu nhàu. Phi công hạng nhì kết hợp với nhà thiết kế chiến cơ giỏi thứ hai sẽ trở thành một cặp đối thủ rất đáng gờm. Mình sẽ phải nỗ lực hết sức mình và làm gì đó ảo ma hơn nữa nếu mình muốn tiến xa đến thế.”
Tất cả mọi người đều đi vào xưởng sửa chữa tạm thời mà ban tổ chức đã dựng lên bên trên những đấu trường phụ chưa được sử dụng. Những chiếc chiến cơ bị hỏng mà các phi công đã từng sử dụng hiện đang “nghỉ ngơi” trên bệ nâng.
Khi Ves nhìn thấy chiếc Kirby của Charlotte, tim cậu như bị rơi xuống tận cùng trái đất.
“Chiếc Kirby của cô…là chiến cơ hạng nặng à.”
“Yup.” Người phụ nữ mỉm cười với vẻ trìu mến rõ ràng. “Đó là người đồng chí tốt nhất mà một người phụ nữ có thể có được. Anh ấy* đã là cộng sự của tôi từ hồi năm cuối ở học viện đấy.”
(*Trans: bản Eng Charlotte dùng “He” để xưng với chiến cơ, nên mình dịch là anh ấy, chứ không phải người thật đâu nhé.)
Chiếc Kirby thật ra là mẫu thiết kế Chiến Hỏa RTF-581 của Tập đoàn Raisling. Chiếc Chiến Hỏa được sản xuất xoay quanh triết lí về hỏa lực tầm trung áp đảo. Vào thời điểm đó, nó là một cỗ máy có vai trò yểm trợ xuất sắc trên chiến trường, nơi mà nó tung ra hàng loạt hỏa lực áp chế đối phương đến kinh hồn. Đương nhiên, nó không phải là một chiến cơ phù hợp cho các trận đấu tay đối như thế này.
Ban tổ chức biết rõ điều này, và đã đưa ra một danh sách gồm nhiều yêu cầu khác nhau dành cho các chiến cơ kể từ khi giải YTE xảy ra nhiều sự cố thương tích trầm trọng. Hỏa lực của tất cả các vũ khí đạn đạo đều đã bị giảm đáng kể. Hơn nữa, các loại vũ khí cận chiến đều bị giảm sát lực bằng cách giảm thiểu sức mạnh cánh tay của chiến cơ. Đương nhiên là người ta có thể lách luật thứ hai bằng cách dồn toàn bộ trọng lượng của chiến cơ cho đòn tấn công đó.
Điều này cũng dẫn đến việc chiến cơ cận chiến chiếm ưu thế hơn so với các chiến cơ sử dụng vũ khí tầm xa trong giải đấu, là điều mà Ves cho rằng ban tổ chức đã chủ ý làm như vậy. Các tấm chắn bảo vệ khán giả khỏi các vụ nổ có thể sẽ chịu nhiều áp lực hơn nếu có quá nhiều đạn lạc bay tới chúng.
Dù sao thì, Ves phải làm sao để đưa cái tháp súng khổng lồ đi bằng hai chân to bự này đi vào hoạt động chỉ trong sáu giờ đồng hồ. Việc này nghe thì không đến nỗi nào, nhưng sau khi cậu nhìn đống hổ đốn mà Miranda del Ray gây ra, cậu đành tuyệt vọng. Đôi chân của chiếc Chiến Hỏa đều bị cắt đứt, và dẫn tới hậu quả là phải vứt bỏ toàn bộ hai cái chân đó. Ngoài ra, phần còn lại của bề mặt của chiến cơ đều có những vết kiếm cắt mỏng lớp giáp đến đáng sợ, và khả năng đối thủ sẽ dễ dàng nhắm vào những khu vực đã bị thiệt hại đó là điều chắc chắn.
“Sửa hết đống này cũng tốn kha khá thời gian đây.” Ves nói một cách tối tăm.
May mắn thay, cậu đã tích lũy đủ kỹ năng của mình để tiến hành sửa chữa trong một khoảng thời gian hợp lí. Vấn đề duy nhất chính là cậu chỉ có thể xử lí các bộ phận quan trọng nhất, và đành mặc kệ những vết nứt trên áo giáp do không đủ thời gian. Chiến cơ hạng nặng đòi hỏi nhiều nguyên liệu và thời gian dành cho việc bảo trì và sửa chữa. Đây là một trong những lí do mà chiến cơ hạng nhẹ và hạng trung có số lượng áp đảo so với chiến cơ hạng nặng đang được sử dụng ngoài đời.
Ves đã cố gắng thảo luận và đề xuất thực hiện một số chỉnh sửa cho chiến cơ đế biến nó thành một chiến cơ phù hợp hơn với đấu trường với phạm vi hạn hẹp này.
“Không. Tuyệt đối không.”
“Một cây kiếm hay môt cây chùy sẽ giúp cô xử lí tốt hơn nếu kẻ địch có đến gần mà.”
“Nín đi, thằng nhóc mọt sách. Tôi không muốn làm hoen ố Kirby của tôi bằng cách biến anh ấy thành người man rợ đâu.”
Mười phần bất lực, Ves đành từ bỏ chủ đề này. Charlotte kiên quyết tiếp tục sử dụng chiến thuật xả đạn vào kẻ thù trước khi nó có thể tiến vào tầm đánh của nó. Chiến thuật này hiệu quả rất tốt đối với các đối thủ thiếu kinh nghiệm, nhưng kết quả bại trận của cô với Miranda lại cho thấy các phi công lành nghề đều có cách khắc chế trò mèo này.
“Được thôi, tôi sẽ sửa chữa chiến cơ của cô và đưa nó vào trạng thái hoạt trong vài giờ tới.”
Cậu có nhiều ý tưởng khác, nhưng nghĩ rằng mình nên im lặng là vàng thì tốt hơn. Cậu giờ đây đã hiểu rõ bản chất của cô nàng Charlottet kia và cậu biết là có nói nữa thì cũng như nước đổ đầu vịt mà thôi. Cậu hơi khó chịu khi ban tổ chức buộc cậu phải hợp tác với một khách hàng khó tính như thế này.
Tất cả mọi thứ họ làm đều được phát sóng trực tiếp tới khắp nơi ở nước Cộng hòa. Nếu Ves và Charlotte bị đánh bại ở vòng đầu tiên, thì họ sẽ trở thành trò cười của thiên hạ mất. Đừng nghĩ đến việc tìm một khách hàng cho chiếc Marc Antony của cậu, mà tất cả phi công sẽ chỉ cười nhạo vì cậu đã thất bại quá nặng nề trên sân khấu này.
Cậu đã phải vật lộn với chiếc Kirby khá lâu để đặt nó vào vị trí tốt nhất để thay thế đôi chân của nó. Trong xưởng riêng của cậu, công việc như thế này tốn mất nhiều ngày liền, mà đa số thời gian đều dành cho việc chế tạo những cái chân khổng lồ. May mắn thay, để đẩy nhanh tiến độ, ban tổ chức đã cung cấp một số bộ phận làm sẵn cùng với các công cụ chế tạo cực kì tân tiến. Chi phí của máy in 3D và máy lắp ráp hẳn phải mắc gấp năm lần các thiết bị của cậu ở Bức Màn Mây.
“Ra đây là quyền lực mà chính phủ có trong tay.” Ves buồn bã suy nghĩ khi cậu bắt đầu kiểm tra phần dưới bị hư hỏng của chiếc Kirby. “Bất kì nhà thiết kế chiến cơ nhỏ bé nào khác cũng sẽ bị nghiền nát nếu họ cố cạnh tranh với sự giàu có của cả một quốc gia.”
Cậu lắc đầu và thậm chí còn tự tát vào má mình. Cậu cần phải tập trung vào trận đấu và tránh mọi sự xao lãng trong tâm trí. “Mình không biết liệu mình có thể truyền một số yếu tố X ảo ma thần chưởng vào việc sửa chữa không nhỉ.”
Về lý thuyết thì có thể, nhưng thành thật mà nói, Ves không chắc liệu nó có thể hoạt động được lần này hay không nữa. Ban tổ chức đã chế tạo và cung cấp hầu hết các bộ phận, cho nên là cậu không có cơ hội chế tạo một cỗ máy mới sử dụng đa số các bộ phận mà cậu tự mình thiết kế và sản xuất. Thế nhưng, cậu vẫn dành thời gian đều điều chỉnh và tập trung suy nghĩ của cậu để tạo ra một mục đích nhất định trong tâm trí mình.
“Mình muốn biến chiếc Kirby thành một cộng sự xứng đáng với Charlotte.”
Đây là mục tiêu mà cậu đang hướng tới. Charlotte rõ ràng đã nảy sinh tình cảm với cỗ máy của mình và đã điều khiển nó trong một thời gian dài. Nếu cậu có thể củng cố mối liên hệ đó mạnh hơn một chút, nó có thể tạo ra sự khác biệt giữa chiến thắng và chiến bại.
Với sự trợ giúp của máy nâng, Ves mới có thể đưa cỗ máy vào vị trí để loại bỏ phần vô dụng còn lại của phần chân trên. Cậu chuyển máy lắp ráp sang chế độ tháo rời, và cho phép cậu nhẹ nhàng cạy đôi chân ra và dọn sạch các mảnh vụn còn sót lại trong các khớp nối bên dưới phần thân.
Sau đó, việc lắp đặt đôi chân mới diễn ra khá suôn sẻ. Cậu chọn một đôi chân giống hệt với đôi chân cũ từ số các lựa chọn có hạn. Cậu không có lí do gì để thay đổi kiểu chân cả. Việc gắn chúng vào chiếc Kirby cũng tương tự như lắp ráp phần chân cho một chiến cơ mới, mặc dù có một số điểm khác biệt, nhưng điều quan trọng nhất là khung bên trong cần phải nối liền với đôi chân một cách hoàn hảo. Mặc dù Ves đã thực hiện thao tác này vô số lần trong Iron Spirit, nhưng khi phải thực hiện quy trình này trên sân khấu, nó lại có áp lực rất lớn.
Nhưng mà, cuối cùng thì cặp chân to bự đó đã hoàn thành kết nối với phần thân của chiến cơ một cách hoàn hảo. Điều này giúp Ves tránh những suy nghĩ tiêu cực bằng cách kiên quyết tuân thủ ý định của mình. Cậu muốn sửa chữa và hiệu chỉnh chiếc Kirby một cách nghiêm túc cho đến khi nó trở thành một công cụ hủy diệt xuất sắc trong tay Charlotte. Việc duy trì tinh thần thép để giúp cậu làm việc với chiến cơ một cách điềm tỉnh lại gây chút ấn tượng nhẹ với các khán giả.
Trong khi các nhà thiết kế chiến cơ lặng lẽ làm việc để khôi phục chức năng của các chiến cơ, thì trận tứ kết của YTE vẫn tiếp tục. Duy chỉ lần này chỉ có một trận diễn ra lần lượt, và có tác dụng thu hút hầu hết khán giả về sân đấu chính. Những người theo dõi trận đấu chỉ quay lại nhìn các thiết kế gia đang bận bịu làm việc sau khi mỗi trận đấu kết thúc và trận tiếp theo vẫn chưa bắt đầu.
Nhiều giờ trôi qua trong khi Ves chăm chỉ sử dụng kiến thức về cơ học và những gì cậu học được từ Hệ thống để tiến hành sửa chữa. Cậu đã thay thế các bu lông bị hư hại và các bộ phận nhỏ khác, đồng thời cũng kiểm tra xem có bộ phận nào cần được thay thế hay không, như bộ cảm biến chính khi nó xuất hiện một đường nứt ở bên trong chẳng hạn.
Sau đó, cậu xử lí bộ giáp nặng nề đầy vết nứt nẻ của chiến cơ. Giờ mới thật sự đau đầu. Điều đúng đắn cần làm là thay thế những tấm giáp bị hư hỏng bằng những lớp giáp mới, nhưng để chế tạo hàng mới phải cần đến nhiều ngày. Cậu có thể bắt vít để che các vết nứt bằng những tấm giáp bổ sung một cách thô sơ, nhưng lại làm lớp giáp dày hơn một cách không cần thiết và tạo thêm gánh nặng cho cỗ máy, hoặc cậu có thể chế tạo một loại áo giáp có công thức đặc biệt để lấp đầy các vết nứt. Cả hai phương án đều chẳng mấy lí tưởng, cho nên cậu liền hỏi ý kiến của Charlotte.
“Hah, cứ lấp đầy vết nứt là được. Cậu đừng có khùng mà tăng thêm trọng lượng của Kirby tôi. Tôi cần một chút cơ động cho kế hoạch trả thù con khốn Miranda đó.”
Ves chỉ có thể làm theo quyết định của Charlotte. Về cá nhân, cậu nghĩ rằng nếu Charlotte cứ nhất quyết sử dụng vũ khí tầm xa của mình thì có lẽ cậu nên biến chiến cơ của cô ấy thành một bệ súng bọc thép thì tốt hơn. Mà cũng xui thay là nỗi căm ghét đến ám ảnh của cô ấy đối với Miranda đã khiến Charlotte sợ phải ngồi đực ra một chỗ một lần nữa. Cô ấy muốn Ves phải lắp một vài bao đựng dao cho chiếc Kirby của cô, cứ như thể cô ấy có thể sử dụng chúng bằng cái cánh tay chậm chạp của chiến cơ hạng nặng của mình vậy. Nó có khác gì một con gấu đang tập chơi bóng bàn đâu chứ.
Cậu lại lặng lẽ làm việc để đáp ứng những nhu cầu cơ bản cho chiếc Kirby. Sau khi lấp đầy hầu hết các lỗ nứt và hoàn thành mối hàn nhanh gọn để gắn túi đựng dao ở bên hông cỗ máy, Ves nhận ra rằng cậu còn có chưa đầy hai giờ để thực hiện một chỉnh sửa trọng yếu cho chiến cơ này. Cậu cân nhắc điều chỉnh và thay đổi bộ vũ khí đạn đạo và súng laser đáng gờm cho cỗ máy, nhưng cậu vẫn chưa xin phép Charlotte để điều chỉnh một chức năng cơ bản như vậy cho chiến cơ của cô.
“Tôi có thể làm quá tải súng laser và tăng cường hỏa lực lập trình trên các quả đạn của khẩu pháo của chiếc Kirby. Nó sẽ làm chúng mau hỏng hơn, nhưng đổi lại thì mấy khẩu súng sẽ được tăng thêm hỏa lực đáng kể ngay cả khi các thợ máy của ban tổ chức đã giảm hỏa lực của chúng xuống ban đầu.”
Đương nhiên, các quy tắc của cuộc thi đã nêu rõ ràng là cấm đảo ngược các biện pháp an toàn, nhưng vẫn có nhiều cách để làm tăng hỏa lực cho vũ khí. Vấn đề là nếu cậu có hỏi Charlotte đi chăng nữa, cô ấy cũng sẽ từ chối nữa cho coi. Ves có chút cám dỗ trong việc mặc kệ người phụ nữ lực điền kia và để cô ta tự lo với chiến cơ sản phẩm của cậu.
“Thà cầu xin tha thứ còn hơn là xin phép.”
Phần lớn bản năng của cậu đang kêu gào hãy nhắm mắt mà triển khai ý tưởng đang day dứt trong tâm trí cậu để sau đó gia tăng khả năng thành công hơn một chút. Nhưng…
“Có cả tỷ người đang xem cuộc thi này. Liệu mình có thể làm điều gì hèn hạ như thế này giữa thanh thiên bạch nhật hay không?”
Ngoài ra, Charlotte sẽ nghĩ về cậu như thế nào? Cậu sẽ phản bội lòng tin của cô. Cậu không ngừng tập trung vào mục đích biến Kirby thành một chiến cơ xuất sắc dành cho Charlotte. Nếu cậu muốn làm theo nguyên tắc đạo đức này, thì cậu cần phải nhớ rằng chiến cơ mà cậu cho là xuất sắc không có nghĩa nó là chiến cơ mà Charlotte sẽ yêu thích. Hơn nữa, nếu cậu dám giở trò dối trá trước mặt hàng tỷ khán giả theo dõi YTE, cậu có thể sẽ không bao giờ có danh tiếng tốt đẹp ở Cộng hòa Bright nữa. Cậu sẽ phải làm việc một cách tỉ mỉ trên sân khấu nếu cậu muốn thu hút khách hàng trong tương lai.
Ves cuối cùng cũng quyết định rằng mình sẽ tuân thủ phép tắc đạo đức của bản thân mình. “Mình sẽ hỏi cổ trước đã.”