Joshua nốc cạn lon nước tăng lực xuống cổ họng rồi vứt cái lon xuống đất. Một con bot dọn dẹp từ đâu bay tới và nhặt nó lên ngay.
“Mẹ ơi! Con về rồi!”
Một người phụ nữ thanh lịch bước ra tiền sảnh vừa bế một đứa bé kháu khỉnh đang bập bẹ vài từ. Bà đến gần cậu nhóc và hôn lên trán cậu. “Joshie con yêu! Trường học thế nào?”
“Con có phải con nít nữa đâu, mẹ!” Joshua vừa rên rỉ vừa cố thoát khỏi vòng tay của mẹ mình. Cậu phóng lên cầu thang và chạy vào phòng. “ Và con học vẫn bình thường mà mẹ. Nay giáo viên lại khen con nữa đó.”
“Thế thì tốt. Con học càng giỏi thì cấp bậc của con khi trở thành quân dự bị càng cao. Chỉ đừng gia nhập Quân đoàn Chiến cơ là được.”
“Con không có làm thế đâu mẹ.” Joshua đáp rồi vứt chiếc cặp lên giường. “Con sẽ chơi trò chơi mô phỏng nữa nha mẹ?”
“Đừng có quên ăn tối nữa đó.”
“Dạ vâng!”
Sau khi nói chuyện với bà mẹ hay càu nhàu của mình, Joshua rời khỏi phòng và bay một mạch xuống hai tầng để đi vào tầng hầm. Chiếc khoang mô phỏng chiến cơ cá nhân của cậu dành cho Iron Spirit nằm trong cái không gian cách ly nhưng lại khá mát mẻ ở đây. Nó là một cỗ máy đắt tiền, nhưng được một cái là nó hoạt động tốt hơn nhiều những chiếc máy cho thuê ở trung tâm trò chơi. Cha mẹ cậu thậm chí còn bỏ thêm chút tiền để đào và lắp đặt bộ dây cáp kết nối với nốt mạng thiên hà gần nhất để đảm bảo băng thông của cậu không bao giờ bị gián đoạn. Tất cả điều này biến khoang chơi của Joshua trở thành chiếc máy hoạt động tốt nhất trên Bức Màn Mây.
Khi Joshua bước vào khoang và chờ nó đóng lại xung quanh cậu, cậu dựa đầu ra sau bộ đỡ, là thiết bị hoạt động như máy giao diện thần kinh vậy. Nó kêu lên vo vo khi bắt đầu kích hoạt, rồi kết nối tín hiệu não bộ của Joshua với các chương trình của khoang mô phỏng.
Thế giới xung quanh liền thay đổi. Những cảm giác sắt thép mát lạnh của khoang mô phỏng chuyển thành một thế giới khác sống động hơn. Nhiều nam nữ thanh thiếu niên trạc tuổi cậu bước qua các con đường kỹ thuật số từ khu vực xuất phát. Một vài người ngồi cạnh đài phun nước mà xem buổi phát sóng trực tiếp của những người nổi tiếng mà họ muốn chiếu cho công chúng. Những người khác thì lai rai ở nhiều cửa hàng để mua vài bộ trang phục mới tinh cho bản thân.
Về phần Joshua, cậu mở lên danh sách bạn bè và nhấp vào một trong những cái tên để bắt đầu trò chuyện.
“Ê Tops.”
“Uây Snake.” Triceratopssss giơ tay chào sau khi khuôn mặt của cậu ta xuất hiện góc dưới tầm nhìn của Joshua. “Phang nhau vài trận Arena không mày?”
Joshua lắc đầu. “Hmmm. Tao cũng chả có hứng. Mấy trận 1v1 với 2v2 thấy cũng chán hẳn ra. Tao muốn chơi cái gì khác một chút.”
“Oh.” Triceratopssss vừa suy nghĩ vừa tìm trận. “Mày muốn chơi Cướp cờ hay Chiếm đóng Căn cứ?”
“Chơi Cướp cờ đi mày. Nó là 5v5 nên tao nghĩ kỹ năng tao sẽ tỏa sáng hơn một chút.”
Cả hai liền tạo đội và bắt đầu tìm trận cho chế độ Cướp cờ với hai người. Họ được cặp thêm ba người chơi ngẫu nhiên khác để lấp đầy đội hình 5 người của họ.
“Chào mọi người.” Triceratopssss vẫy tay chào đồng đội mới. “Tui vs Snake chạy chiến cơ hạng nhẹ nha.”
“Chiến cơ hỏa tiễn hạng trung.” Người thứ ba nói, giọng điệu thể hiện ta đây bất cần đời và từ chối tương tác thêm với người khác.
“O-kay. Còn những người còn lại?”
“Hiệp sĩ hạng nặng. Cứ để tui kế bên lá cờ và tui sẽ đảm bảo sẽ bón hành cho thằng nào dám đến gần.” Người thứ tư huênh hoang. Phòng thủ là vai trò chủ đạo trong chế độ Cướp cờ và cực kì hoàn hảo cho chiến cơ hạng nặng.
“Ông có súng trên chiếc Hiệp sĩ không?”
“Không. Nhưng cơ động thì tốt hơn hẳn mấy chiếc khác.”
“Được.” Triceratopssss thở dài. “Ít ra thì ông có thể dí theo địch nếu nó có trộm được lá cờ từ bên dưới bọn mình. Vậy còn ông cuối chơi cái gì?”
“Chụy là con gái à nha.” Cô gái trẻ tuổi nhấn mạnh với nụ cười khinh bỉ. “Mấy chú cứ né hộ. Nếu muốn biết lắm thì chụy đây lái chiếc Sáng Thế -18 nhé.”
“Chiếc nhền nhện hạng trung ấy hả?”
“Ra là nhóc cũng có mắt! Chúc mừng nhé chú bé đần.”
“Haha.” Triceratopssss bó tay. “Rồi, đội mình hơi nhẹ cân một chút, nhưng cũng khá cơ động. Hay là chơi chiến thuật 4-1 đi.”
“3-2.” Nhà hỏa tiễn xen ngang. “Chiến cơ của tôi là dạng pháo thủy tinh*. Tôi có thể hỗ trợ Hiệp sĩ hạng nặng với hỗ trợ tên lửa tầm xa tốt hơn nhiều.”
(*Trans: ý chỉ nhân vật có lượng sát thương khủng nhưng máu cực kì yếu.)
“Chụy sẽ đánh úp từ phía sau.” Con nhỏ nhện nói. “Chụy giỏi nhất là lẻn ra sau tụi nó một mình, nên mấy chú đừng có mà đi theo đó.”
Triceratopssss thở dài lần nữa. Joshua, hoặc TheSeventhSnake an ủi cậu qua kênh riêng tư. “Đừng để ý quá. Kêu gọi đồng đội làm việc với nhau như ở trường không phải lúc nào cũng làm được. Có nhiều người chơi chỉ muốn xả hơi thôi.”
“Chúa ơi, tao mong là tụi nó sẽ chơi cho đàng hoàng. Tỷ lệ thắng của tao trong chế độ này tụt dốc thảm hại là nhờ lũ đồng đội ngáo đá như này đó.”
Hệ thống tìm trận phát ra một tiếng chuông, báo hiệu việc tìm kiếm đối phương đã hoàn tất. Màn hình chuyển sang một khu sảnh nhỏ nơi họ có thể kiểm tra trang bị của địch trong khi chiến trường ngẫu nhiên đang tải ở chế độ nền.
TheSeventhSnake phân tích đội hình đối phương và bắt đầu cảm thấy đau đầu. “Đội hình địch có ba người chơi chung với nhau này. Họ trang bị ba chiến cơ hạng nặng như nhau.”
Cậu không nhận ra biến thể này, nhưng chúng khá giống với chiếc công vệ hôm trước cậu gặp.
“Một trong số tụi nó mang một loạt khẩu phóng nhiệt tầm gần. Thằng kia thì biến cánh tay nó thành đại bác đạn đạo tầm trung. Thằng còn lại có vẻ như là xạ thủ tầm xa với khẩu súng trường laser cỡ lớn thì phải.”
Đó là một đội hình thiếu tính cơ động nhưng lại sở hữu sát thương vượt trội. Dựa vào lớp cáp cứng cáp và nguồn năng lượng dồi dào, chúng có thể san phẳng bất kì thứ gì cản đường mình.
“Hai người ngẫu nhiên còn lại gia nhập đội hình địch điều chỉnh chiến cơ theo bộ ba kia với hai chiếc hạng nhẹ.” Triceratopssss lưu ý. “Một chiếc trinh sát trên không và một chiếc chuyên phá hoại. Chúng có đủ khả năng cơ động để bù vào nhược điểm của ba chiếc kia.”
TheSeventhSnake lắc đầu. “Chưa chắc. Mày biết là thể nào ba thằng cứng đầu này sẽ đi với nhau rồi đấy. Tụi mình hoặc là đương đầu với cuộc công thành hạng nặng, hoặc là sẽ gặp chiến lược phòng thủ toàn diện.”
“Nếu tụi nó co cụm lại ở căn cứ nó, tui có thể tự do bắn phá chúng từ sau đoạn đồi.” Hỏa Tiễn binh nói cộc lốc.
“Và nếu tụi nó tiến công, lá cờ của chúng chỉ có hai chiếc hạng nhẹ bảo vệ thôi.”
Bản đồ đã tải hoàn tất, dịch chuyển mọi người ra sau một pháo đài. Một cây cột cờ nhô ra ở giữa sân chính.
“Được rồi, đi thôi.”
Nhỏ nhện bò qua bức tường với tám chi và biến mất khỏi tầm nhìn. Hỏa tiễn binh phóng đi theo hướng khác trong khi Hiệp sĩ hạng nặng đặt chân ngay cạnh lá cờ.
Triceratopssss chạy theo TheSeventhSnake trên mặt đất trong khi cậu bay lên không trung.
“Việc đầu tiên là cần phải tìm ba chiếc hạng nặng và xem coi tụi nó tính làm gì.” TheSeventhSnake nói với đồng đội. “Tui và Tops sẽ đi thám thính địch trước đã.”
Là chiến cơ bay, chiếc Luyến Thần của Snake băng băng qua rừng rậm thao nguyên một cách dễ dàng. Chiếc Bóng ma của Tops chỉ có thể lướt qua cây cối với tốc độ chỉ bằng một phần ba so với Luyến Thần. Tuy nhiên, chiến cơ mặt đất có thể giảm thiểu khí thải để ẩn mình trong khi chiến cơ bay luôn tỏa nhiệt và cả màu sắc đặc trưng của những những đám mây phun ra từ máy tạo mây nổi bật của nó.
TheSeventhSnake không quan tâm liệu cậu bị địch phát hiện trước hay không. Kể cả khi chiếc Luyến Thần có kéo dài sợi tóc cảm biến giữa trời lộng gió thế này, nó có gì khác với việc đưa lưng cho địch bắn đâu chứ. Sau khi lái chiếc Luyến Thần sau nhiều giờ, cậu ngày càng tự tin với khả năng né tránh của mình.
“Hm?” TheSeventhSnake bị phân tâm khi có một thông báo lạ xuất hiện. “Có người đang xem mình à? Lạ thật. Thôi kệ, miễn là người ta đừng cung cấp thông tin cho đối thủ là được, mình không quan tâm.”
Một loạt tia laser bắn ra từ một đám mây. Một số chùm tia liền đốt cháy áo giáp của TheSeventhSnake, may là chưa bị thiệt hại gì đáng kể.
“Tao đang bị trinh sát bắn rồi! Khai hỏa! Tops, cứ tiếp tục tìm bọn hạng nặng, đừng để tên này đánh lạc hướng!”
Triceratopssss gật đầu trong khi chiếc Bóng Ma tiếp tục rà soát khu vực xung quanh. “Ok bạn ey”
“Tên lửa đất đối không sẵn sàng khai hỏa.” Hỏa tiễn binh ngắt lời. “Duy trì liên lạc và truyền khóa mục tiêu cho tôi.”
“Không, đừng có nhảy vào. Tui có thể tự mình xử lí nó. Đừng tiết lộ vị trí của ông.”
Chiếc Luyến Thần dang cánh và bay giật sang hai bên, tay cầm khẩu DMR hạng nhẹ bắn trả. Tuy đối thủ hạng nhẹ khó mà bắn trúng mình khi di chuyển ngang giật như thế này, nhưng khẩu súng trường tầm xa của cậu cũng chẳng dễ gì bắn trúng mục tiêu.
Cũng chẳng sao, bởi vì Snake liền tăng tốc độ và lao tới như vũ bão. Tim cậu đập nhanh hơn và não cậu chìm vào cảm giác hưng phấn tột độ. Chiếc Luyến Thần của cậu khó lắm mới cất được khẩu súng trường vào cái bao sau lưng do đôi cánh nó ngáng đường, và rồi rút ra cặp dao nóng hổi. Cậu vung nó như cặp răng nanh của thú săn mồi và lao thẳng vào chiến cơ bay của địch.
Chiến cơ đối phương có chút hoảng sợ do nó chỉ được trang bị để quấy rối tác chiến tầm xa và trung. Tên phi công cảm giác không đủ tự tin trong cận chiến hơn địch, cho nên hắn bay lùi lại và kích hoạt bộ phóng của chiến cơ để tẩu thoát con chiến cơ cầu vồng đang bay thẳng tới mình.
“Chết đi!” TheSeventhSnake hét to trong khi đẩy giới hạn của Luyến Thần đến cực điểm, cố gắng từ từ thu hẹp khoảng cách khiến cho đôi cánh trở nên quá nóng. “Mình có thể làm được. Chiến cơ mình sinh ra là để thống trị bầu trời mà!”
Chiến cơ địch lao đầu xuống mặt đất để gia tăng tốc độ và có lẽ tìm hỗ trợ từ đồng minh trên mặt đất. Tuy nhiên, chiếc Luyến Thần đoán trước được điều này và gia tốc chỉ trước đó một phần giây. Quyết định sáng suốt này cho phép nó thu hẹp khoảng cách vừa đủ để Snake có thể cảm nhận được nhiệt năng của chiến cơ địch.
“Mày chết với tao!”
Chiếc hạng nhẹ đành ngưng tẩu thoát và lộn nhào trên không, chĩa khẩu laser cấp trung nhắm thẳng vào cậu. Chiếc Luyến Thần liền chéo tay chắn tia laser, khiến một vài chỗ bị cháy đen và tan chảy. Chiến cơ địch rõ là đã làm khẩu súng trường quá nhiệt, hy sinh độ bền của nó để tăng thêm hỏa lực cực đại cho nó.
“Trễ rồi con trai!” Snake hú lên và quay Luyến Thần một vòng, né được chùm tia laser cuối đồng thời tăng thêm động lượng cho lưỡi dao đang vung đến kẻ địch.
Chiếc hạng nhẹ của địch tuyệt vọng mà vươn khẩu súng trường ra trước, hòng chắn đòn với khối lượng lớn của nó. Lưỡi dao nóng hổi chém xuyên qua khẩu súng, biến nó thành sắt vụn. Con dao còn lại đi vòng qua vũ khí địch và đâm một nhát sâu vào vai, khá chắc chắn đã làm tê liệt cánh tay trái của nó.
Chiếc Luyến Thần đã xong đòn tất sát, để rồi nhận cú đá phản đòn từ chiến cơ địch. Cú đá yếu ớt cũng chẳng ảnh hưởng gì đến Luyến Thần, nhưng nó vẫn có thể đẩy cậu ra xa, tạo không gian để chiến cơ liệt nửa người tiếp tục rơi xuống mặt đất.
Thay vì đuổi theo con mồi, chiếc Luyến Thần cất con dao vào bao và rút khẩu súng trường lên tay. Cậu ổn định tâm nhắm và điềm tĩnh khóa mục tiêu, rồi chiếc Luyến Thần bắn một loạt tia năng lượng về phía địch.
Những tia đầu tiên chỉ bắn sượt qua, nhưng chiến cơ địch không điều chỉnh hướng bay kịp thời nên đành nhận lấy nhiều tia khác vào đôi cánh của nó. Sát thương không đến nỗi nghiêm trọng, nhưng nó làm gián đoạn chức năng của đôi cánh. Giờ đây nó đã trở thành mục tiêu dễ dàng hơn khi tốc độ nó đã giảm xuống đáng kể. Các loạt tia tiếp theo liền xé nát phần còn lại của đôi cách, khiến nó không tài nào điều khiển cú rơi của mình được nữa.
“Chiến cơ trinh sát địch đã bị hạ.” TheSeventhSnake tuyên bố sau khi nhìn chiếc chiến cơ bốc khói rơi xuống mặt đất và nổ tung. “Tình hình bên dưới thế nào?”
“Tên quấy rối này cũng khá lắm!” Nhỏ nhền nhện đáp. “Nó bắn mất hai cái chân của chụy, nhưng nó cũng ăn đạn cũng vừa lắm. Đừng làm phiền chụy. Để chụy tập trung cái.”
“Bọn hạng nặng đang công thành này! Tui đang không biết là có thủ cờ được không đây!” Phi công lái chiếc Hiệp sĩ hạng nặng thở hổn hển. “Anh giai hỏa tiễn cũng đang giúp, nhưng tui cần chi viện gấp!”
Triceratopssss cũng báo cáo. “Tui lấy được cờ rồi nhờ có nhỏ nhện giữ chân tên hạng nhẹ còn lại. Tui có thể giúp nhỏ hoặc chạy về thành. Với lũ hạng nặng xung quanh, tui không thể nào giao cờ về thành được.”
“Rút về thành đi. Tụi tao sẽ ráng hạ gục hai trên ba chiếc để mở đường cho mày giao lá cờ.”
“Rõ rồi sếp.”
Chiếc Luyến Thần bay về thành trong khi chiếc Bóng ma mang cờ chạy một mạch xuyên qua thảo nguyên. TheSeventhSnake đánh giá mức độ thiệt hại và nguồn năng lượng dự trữ của mình, và ước tính rằng mình có thể chịu được thêm một lần tấn công tổng lực nữa.
“Chết tiệt! Hắn bắn mất tay kiếm của tui rồi. Tui còn mỗi tay khiên thôi.”
“Ráng lên, tui đang tới!” TheSeventhSnake đáp lời trong khi cậu bay xuyên qua các tầng mây và lao thẳng tới căn cứ đội mình. Cảm biến của cậu nhanh chóng phát hiện ảnh nhiệt của bộ ba chiến cơ hạng nặng.
Khẩu phóng nhiệt tầm gần của địch đang áp đảo chiếc Hiệp sĩ hạng nặng trong khi nó từ từ nung chảy áo giáp của anh ta. Tên xạ thủ đạn đạo tầm trung cũng vừa thổi bay tay cầm kiếm và giờ đang bắt đầu nhắm tới đôi chân địch. Về phần xạ thủ tầm xa, nó đã đi vòng sang một bên để áp trấn hỏa tiễn binh của đội kia.
Nói về nỗ lực của anh ta, chàng hỏa tiễn binh lợi dụng khả năng cơ động vượt trội của mình để đi trước xạ thủ một bước, tận dụng những ngọn đồi xung quanh để tránh tầm nhìn của nó. Trong lúc đó, anh ta phóng từng loạt tên lửa theo quỹ đạo vòng cung lên hai tên hạng nặng bên kia nhờ sự trợ giúp của hệ thống tọa độ mà bên hiệp sĩ hạng nặng gửi qua. Tuy tên lửa chưa gây ra thiệt hại nghiêm trọng nào cho hai tên hạng nặng, nhưng nhiều vụ nổ xung quanh cũng khiến cảm biến của địch bị suy giảm và tước đi phần lớn lớp giáp đỉnh đầu của chúng.
Hai tên sừng sỏ cứ mãi bắt nạt chiếc hiệp sĩ hạng nặng mà không để ý chiếc Luyến Thần gần như có thể bay ở phía sau bọn chúng. Nó nhào xuống thẳng đứng, nhanh đến mức thót tim.
TheSeventhSnake nạp siêu dung tích cho khẩu DMR, khiến cho hộp nòng tích quá nhiều năng lượng đến mức khói bắt đầu tỏa ra. Cậu còn làm quá tải máy phun khói ở phía sau để tạo ra một dải cầu vồng rộng lớn, tiếp cận hai tên chiến cơ ngây thơ như một cơn sóng thần bất ngờ.
Đồng minh hiệp sĩ hạng nặng do đang hướng mặt về phía Luyến Thần nên thấy được đòn tấn công phía trước và bị chùng xuống một giây, nhưng lại là sai lầm chết người khi một quả đạn pháo xé toạc chân phải của nó, khiến cỗ máy liền mất thăng bằng. Tên chiến cơ phóng nhiệt lao vào phút yếu điểm của địch trong khi pháo thủ nạp đạn và tự hào rằng mục tiêu đã bị hạ gục.
Trong khi nó còn đang thay băng đạn, tên pháo thủ bằng cách nào đó cảm thấy một áp lực vô hình từ phía sau. Sau khi chuyển sang cảm ứng trên lưng, nó đột nhiên phát hiện một đòn tấn công đầy sát khí đang lao xuống từ trên không.
“CHẾT ĐI!” TheSeventhSnake vừa rống lên vừa nhắm và bắn một tia năng lượng khổng lồ như quả cầu vào tên pháo thủ đứng chôn chân dưới đất. Tia năng lượng xuyên qua không khí như một con dao nóng cắt xuyên qua thỏi bơ vậy. Quả cầu năng lượng khổng lồ bắn vào khẩu súng trường của cỗ máy, tình cờ bắn trúng băng đạn, khiến cho nó phát nổ, lớn đến mức cảm nhận được cả sóng xung kích gợn sóng xung quanh. Quả cầu ấy dần bị phân tán năng lượng xuyên không khí, nhưng mặt trước của chiến cơ địch đã nhận sát thương quá lớn, hỏng cả bề mặt bên trong của nó.
TheSeventhSnake đã lùi lại và ném khẩu súng trường giờ đã vô dụng sang một bên. Với cặp dao nhiệt năng, cậu đâm và chém chiếc chiến cơ vào đầu và ngực của nó. Cậu tiếp đất với động năng lớn đến mức cặp dao xé toạc phần còn lại của lớp giáp hạng nặng và phá hủy một số hệ thống nội tạng của nó, quan trọng nhất là lò phản ứng điện ở gần khu vực tim.
Tên Pháo thủ liền tắt nguồn một khi nguồn điện bị cắt đứt. Luyến Thần của Snake đặt đôi chân mỏng manh lên ngực của chiến cơ bại trận và uốn cong đầu gối để giảm đà rơi của nó.
Thế là chỉ còn một tên nặng đô còn lại. Tên chiến cơ phóng nhiệt này ngó lơ hiệp sĩ hạng nặng đã bị nung thành một bức tượng nóng chảy, và chạy lại hòng báo thù đồng đội của mình. Giờ đây chiếc Luyến Thần đã nóng như cái lò, chỉ một đòn từ máy phóng nhiệt tầm rộng là đủ để khiến Snake bị luộc sống trong chính cỗ máy của mình.
Nhận thức được tình huống khủng hoảng trước mắt, TheSeventhSnake liền hành động trong tuyệt vọng. Trong một thoáng điều khiển chiến cơ linh hoạt đến phi thường, chiếc Luyến Thần dang rộng hai chân như một vũ nữ thoát y và tận dụng tay cầm của mình trên cặp dao để xoay một vòng xung quanh thân chiến cơ pháo thủ bại trận kia.
Không khí lóe lên một luồng nhiệt trắng nóng hổi rồi máy phóng nhiệt khai hỏa. Bộ giáp của Chiến cơ Pháo thủ giờ còn bị thiêu đốt nặng nề, thậm chí một số bộ phận bên trong của nó liền bốc cháy. Đôi chân của chiếc Luyến Thần đã bị phơi ra trước luồng nhiệt đó mà bị tan chảy nửa lỏng nửa đặc, không còn khả năng chống đỡ trọng lượng của cỗ máy nữa.
Tuy nhiên, TheSeventhSnake vẫn cố gắng bảo vệ được phần eo và thân trên của mình. Chiếc Luyến Thần cúi xuống, sử dụng chiếc Pháo thủ làm khiên chắn, và bắt đầu làm gì đó rất ngu ngốc. Nó ném cặp dao về phía đối thủ. Tên phóng nhiệt bị giật mình và vội vàng chuyển hướng bộ giáp để tránh vật thể đang bay tới, để rồi nó chỉ rơi xuống đất cả thước.
Chiến cơ phóng nhiệt liền nổi giận, và đạp chân đưa cỗ máy nặng nề của mình về phía trước trong khi phóng vũ khí nhiệt một cách bất cần đời. TheSeventhSnake tiếp tục ôm lấy chiếc pháo thủ đang ngày càng nóng hơn, hy vọng nó sẽ chịu được thêm một chút nữa.
“Tops!”
“Tới đây!”
Tên phóng nhiệt vô tình đi ra khỏi trung tâm căn cứ. Điều này tạo khoảng hở eo hẹp cho Triceratopssss tiếp cận. Chiếc Bóng ma nhanh chóng nhưng lặng lẽ trèo qua bờ tường của thành trì và phóng thẳng tới trung tâm, nơi đặt lá cờ của đội mình.
Tên phi công phóng nhiệt liền điều khiển chiến cơ mình quay người lại một khi nhận ra sai lầm của mình. Với cặp máy phóng nhiệt sẵn sàng khai hỏa, chiếc Bóng ma chắc chắn phải chịu thiệt hại nặng nề.
Đó là khi TheSeventhSnake cố gắng cạy chiếc Luyến Thần bị đánh đập dã man và nung chảy đến một nửa khỏi cái khiên của nó. Dù không còn đôi chân của mình, chiếc Luyến Thần vẫn bò về phía trước với tất cả sức mạnh mà cánh tay yếu ớt của nó có thể làm được. Nó bò tới bên dưới cỗ máy hạng nặng đang bị phân tâm và vươn tay để tóm lấy máy phóng nhiệt.
Thế là chiếc Luyến Thần khiến máy phóng nhiệt bị mất tầm nhắm. Nó giải phóng lượng nhiệt nóng chảy của nó xuống mặt đất một cách vô hại.
Nhưng còn máy phóng nhiệt bên kia vẫn bắn trúng chiếc Bóng ma. Tuy nhiên, chiếc Bóng ma vẫn còn mới cứng và chỉ ăn một đòn từ một khẩu phóng nhiệt, nó vẫn dư sức chạy một cách khập khiễng tới đích và đặt lá cờ của địch kế bên lá cờ bất khuất của đội mình.
“TUYỆT!”
“WOOHOO!”
“Mấy chú gián đoạn trận đấu của chụy!”
Trong khi đồng đội vừa reo hò vừa càu nhàu, TheSeventhSnake chìm vào buồng lái với vẻ mặt thỏa mãn. Cậu có thể cảm nhận chiến thắng này tiếp thêm sức lực cho mình kể cả khi cậu cảm giác như luồng nhiệt quá cao đủ để nướng giòn cậu.
“Mình thắng rồi…” TheSeventhSnake khẽ thở sâu một cách ấm áp và nhoẻn miệng cười. “Mình ngày càng tiến bộ hơn rồi, mà chắc con Luyến Thần giận mình luôn nếu mình lại phá hủy nó lần nữa quá.”
Sau đó, cậu nhớ ra có người đã theo dõi cậu trong suốt trận đấu. TheSeventhSnake mở trang cá nhân và chuyển sang kênh phát trực tiếp của mình. Cậu đọc cái tên vị khán giả duy nhất của mình.
“Kẻ Theo đuổi Bóng mây. Nghe quen thế…