Chương 9: Chọc chó cực mạnh

Thần đạo chi cảnh.

Bảo đang hấp thụ dần từng luồng khí lạ trong quả cầu mà hắn nuốt ở cổ mộ, gồm 5 luồng khí luôn xung đột với nhau làm hắn khó chịu vô cùng vì áp lực từ chúng là vô cùng lớn. Cuối cùng hắn chỉ có thể hấp thụ hoàn toàn được một luồng khí màu đen vì nó mỏng và trôi chảy hơn mấy luồng khí kia, khi hấp thụ xong cả người Tiểu Bảo như tê dại đi.

" Cảm giác này thật khó tả... phù... phù " Bảo vừa một chốc tê liệt toàn thân nhưng đã bình thường trở lại.

" Lôi hệ... đã lâu rồi ta mới thấy có một người sở hữu nó nha... khá lắm oắt con" Tâm ma trầm trồ khi thấy Bảo hấp thụ xong luồng khí đen đó thì nó trở thành khối cầu nhỏ chứa một tia Lôi niệm ở đan điền cùng với Hỏa hệ của hắn.

Bỗng trong đầu hắn hiện ra một tuyệt kĩ hệ Lôi do quả cầu mang Lôi niệm truyền đến, nó có tên là Kỳ Môn Ấn.

Trong Kỳ Môn Ấn gồm

ba chiêu thức là:

  • Nhất Lôi Xuyên Tâm: vận khí tích tụ tạo thành một tia lôi điện có sức công phá mọi lớp phòng ngự của đối phương ngang cấp bậc với mình, còn mấy thằng cấp thấp hơn mình thì đương nhiên là trọng thương nặng hoặc chết nha. Cái giá phải trả khi sử dụng chiêu này là hao tốn cực kì nhiều linh khí nên phải thận trọng trước khi sử dụng.

  • Kỳ Lôi Loạn Vũ: tạo thành một vùng không gian khóa chặt đối phương, họ sẽ bị một cơn mưa lôi điện từ trên đầu ập xuống đến thịt nát xương tan, nhưng để luyện được thì phải lên được cấp Bá Vương vì khi đó cơ thể mới đủ sức chứa linh khí để thực hiện sát chiêu này, đối phương không chết thì cũng trọng thương nặng nha.

  • Lôi Tôn Chuyển Thế: rơi vào trạng thái cuồng nộ được dị lôi bao bọc thân thể, một cái búng tay cũng có thể san bằng một quả núi thành khói bụi, đương nhiên để sử dụng nó thì phải có sức mạnh cấp Thần trở lên vì nó quá bá đi mà, nhục thể người phàm sao có thể chứa đựng được số lượng linh khí khủng bố như vậy.

" Oa... bá quá... ta nhất định phải luyện cho bằng được Lôi Tôn Chuyển Thế nha... hehe " Bảo tự tin với sức mạnh của hắn.

" Cái gì, cái gì cơ... ngươi tự tin luyện được Lôi Tôn Chuyển Thế?... ngươi mà luyện được ta làm con chó của ngươi luôn nha oắt con... thật là mơ mộng hảo huyền nha " Tâm ma không đời nào tin thanh niên này lên được Thần, tu luyện mấy trăm năm thì may ra có thể nhưng với tính cách của Lâm thiếu gia này ra đường thích chọc chó thì không biết sống được bao lâu nha.

" Ngươi cứ đợi đi... rồi có một ngày ngươi phải sủa lên ba tiếng nha " Tiểu Bảo tự tin mình có thể đạt được đến cảnh giới bá đạo đó.

Hắn tuy bây giờ chỉ mới Linh tướng cấp 5 nhưng hắn tin chắc mình có thể nghịch thiên nha.

Mở mắt ra, ánh nắng mặt trời chiếu qua cửa sổ làm Tiểu Bảo hơi chói mắt, hắn đi ra khỏi phòng mình thì thấy Lâm Chấn Nam đang ngồi nhâm nhi ly trà nên cung kính đến gần bái kiến ông.

" Cha!... Chào buổi sáng ạ... không biết con ngồi tu luyện trong phòng được bao lâu rồi cha "

" À Tiểu Bảo à... con chăm chỉ lắm... con đã ở trong phòng gần 20 ngày rồi đó... tốt lắm con trai " Lâm Chấn Nam rất hài lòng với sự chăm chỉ của Bảo, võ giã muốn thành công trên con đường tu luyện của mình trước tiên là ý chí, say mê tu luyện như vậy.

" À... vậy con ra ngoài đi xung quanh thư giãn nha cha... lâu rồi không vận động khó chịu quá... hì hì" Bảo nhe răng cười, Lâm Chấn Nam gật đầu đồng ý.

" Nhớ đừng gây chuyện với người khác nha " Lâm Chấn Nam căn dặn.

" Tuân lệnh " Bảo nói xong phóng ra ngoài sân một cách nhanh chóng.

" Ê... đi săn thú đi... hấp thụ linh khí của vài con Trung cấp cũng ngon nha" Tâm ma đề cập về đi săn ở Chi Linh Cốc.

" Được... bổn thiếu gia lâu rồi chưa được thỏa sức đánh giết nha "

Thế là thanh niên hí hửng chuẩn bị tất cả cho việc đi săn.

Thoáng chốc, hắn đã có mặt ở bìa rừng, khu rừng bây giờ trong còn hoang tàn hơn lần đầu hắn đến, không có một tiếng chim kêu.

Bảo bắt đầu đi vào rừng, đi một đoạn thì Bảo thấy một con thỏ đang nhảy gần đến bụi cỏ, tuy người luyện võ đã có linh khí duy trì sự sống nhưng việc ăn uống vẫn là nhu cầu của con người, hắn đã một thời gian không ăn uống rồi nên nhìn thấy nó thì nước dãi đã tuôn trào.

Hắn liếm mép tiến lại gần định bắt con thỏ thì bỗng nghe có tiếng của đàn ông phía sau bụi cây, cố vạch cành cây xuống thì Bảo thấy có 3 gã đàn ông, một tên mặt mày bặm trợn trên tay cầm một cây đại đao, tên thứ hai thì trông có phần thư sinh nhưng không kém phần gian xảo khi mắt cứ láo lia khi nói chuyện, trên tay gã là một cây quạt màu đen nhìn tà dị vô cùng, tên còn lại thì lưỡi cứ thè ra cùng hàm răng sắc nhọn trông dị vô cùng và trên hai tay gã là song trảo màu đỏ phát ra sát khí đậm đặc.

" Mẹ kiếp... lục tung chỗ này ra rồi mà chả thấy nó đâu... không lẽ nó không có ở đây " Gã mặt mày bặm trợn lên tiếng.

" Không thể nào, chắc chắn nó ở ngay khu rừng này... đích thân giáo chủ đã đến tàng thư các của bổn giáo tìm thông tin về nguồn năng lượng Dòng Chảy Ma Pháp mà, sách cổ ghi lại rằng nguồn năng lượng đó chính là toàn bộ sức mạnh của Đấng Toàn Năng sau khi Ngài tạ thế để lại cho người có duyên sau này. Vị trí của nguồn năng lượng được các trưởng lão các đời trước cảm nhận được và nó chính xác ở đây " Tên thư sinh kia nói ra hết những gì mình biết cho đồng bọn nghe mà không biết có kẻ đang ở sau lưng nghe lén.

" Khịt khịt... là kẻ nào đang núp ở đó " Tên hay thè lưỡi hít hít xung quanh và cảm nhận có mùi của kẻ khác ngoài ba người ở đây, mùi đó được phát ra ở trong bụi cỏ, quả là mũi chó thính vô cùng.

" Haha... tại hạ công nhận mũi của huynh đài đây thính quá nha... đánh rắm kín thế mà cũng bị phát hiện nha " Bảo giở giọng vô liêm sĩ để trêu đùa tên chó điên kia.

" Ngươi " Tên điên trừng mắt nhìn trước sự vô liêm sĩ của Bảo.

" Ngươi là ai mà nghe lén chuyện của bọn ta " Tên vẻ mặt thư sinh nheo mắt lên tiếng hỏi.

" Ây dà... tại hạ chỉ là vô danh tiểu tốt tình cờ đi ngang qua đây thôi nha... không biết cao danh quý tánh của ba vị huynh đài đây " Tiểu Bảo giở giọng lễ phép cung kính pha lẫn một chút giả tạo cho bọn kia thấy.

" Bọn ta chính là Tam Đại Ác Nhân của U Minh giáo, ta chính là Nhất ác Bất Lực... hừ " Tên cầm đại đao hất hàm lên giọng kêu ngạo.

" Bổn thiếu gia chính là Nhị Ác Co Nhủ " Tên cầm quạt hống hách không kém.

" Hà hà... lão tử chính là Tam Ác Lương Diệt " Tên cầm song trảo thè lưỡi trả lời trông gớm ghiếc vô cùng.

" Đù... tên hay lắm nha... hắc hắc " Bảo bất ngờ với ba cái tên mình được nghe.

" Đừng nhiều lời, hôm nay ngươi đã nghe quá nhiều điều không nên nghe rồi... chết " Gã Bất Lực cầm đại đao tràn đầy sát khí phóng tới, hai tên phía sau cũng theo sát hắn.

" Ba con chó điên này... lên hết đây... bố mày cân hết " Bảo giở thói trẻ trâu thét lên vận khí sẵn sàng tiếp chiêu.