Thiên Ẩm Quán...
Đám người Hoàng Long Bá bước vào quán, toàn là bọn công tử có thế lực chống lưng nên kiêu căng vô cùng, đi đến đâu khoa trương đến đó.
Đám người đi lên tầng Vip trước những ánh mắt trầm trồ của bọn học viên đang ngồi ăn ở dưới lầu, những nữ sinh thì giương cặp mắt ngưỡng mộ nhìn Hoàng Long Bá.
" Hây dà... ước gì ta cũng được như hắn nhỉ " Lý Thần lắc đầu thở dài.
" Tỏ vẻ ngầu lòi chứ có gì hay... để tới lúc thi đấu ngươi coi ta vặn cổ hắn cho xem " Bảo nhếch mép nói tràn đầy tự tin.
" Ờ... Ờ " Lý Thần vỗ vai Bảo vài cái tỏ vẻ an ủi.
Thoáng chốc cả hai đã ăn no và ra về, đương nhiên là Bảo có tính tiền chứ không làm càn như bên ngoài học viện được.
Võ tông...
" Thôi... ta vào lớp đây... cáo từ " Bảo nói xong quay lưng đi, Lý Thần gật đầu rồi cũng cất bước đến Khí tông.
Đến trước cửa lớp Bảo thấy mọi người đã vào lớp đầy đủ và có sự hiện diện của linh sư Ngọc Thu đang đứng nghiêm túc điểm danh học viên trong lớp.
" Chào buổi sáng nha cả lớp... haha " Bảo giơ tay lên chào mọi người bên dưới như hắn mới đắc cử tổng thống vậy, mọi người kinh ngạc vô cùng trước bản mặt dày của hắn khi vào lớp trễ mà còn hiển nhiên như không có gì.
" Đứng lại... mấy ngày nay ngươi đi đâu " Ngọc Thu đưa mắt hỏi.
" Ái chà... đa tạ linh sư đã quan tâm đệ tử... mấy ngày nay đệ tử bị bệnh nên nghỉ học, đệ tử không biết vì thế mà làm cho linh sư lo lắng không ăn không ngủ được đó nha " Bảo giở thói vô sỉ nói.
Bọn học viên bên dưới trố mắt nhìn hắn, sao trên đời này lại có một tên mặt dày mà còn vô liêm sỉ vậy chứ.
" Ngươi... được rồi... việc nghỉ học có thể bỏ qua nhưng việc đến lớp trễ thì phải chịu phạt " Ngọc Thu nén cơn cuồng hỏa trong người lại, cố gắng bình tĩnh nói.
Sân tập võ...
Bảo bị phạt quét dọn sân tập và lau chùi binh khí tập luyện chả khác gì lao công.
Đang lui cui quét lá thì đám người Hoàng Long Bá đi ngang qua.
" Các huynh thấy chưa... đệ tử kế thừa của các trưởng lão đó... bây giờ khác gì một tên quét rác chứ... hắc hắc " Một tên trong đám người đưa mắt nói.
" Lôi hệ cơ đấy... ta nhìn là đã sợ muốn tè ra quần luôn rồi đây này... hắc hắc " Tên khác hùa theo sỉ nhục Tiểu Bảo.
" Ây da... ĐÁM RÁC này to quá... phải quét chúng đi hết mới được nha " Bảo vừa cặm cụi quét vừa nói.
" Ngươi... khốn kiếp " Đám học viên phẫn nộ, ánh mắt tràn đầy sát khí.
" Ngươi có lôi hệ? " Hoàng Long Bá đi đến trước mặt Bảo hỏi, gương mặt vẫn lạnh tanh không cảm xúc.
" Đúng... thì sao... thèm à " Bảo nhướng mắt nói.
" Á à... thằng này láo... dám vô lễ với hoàng tử hả mậy " Một tên trong đám bước tới định vả vào mặt Bảo.
" Ai mới là người vô lễ... hử " Hoàng Long Bá quay ra sau trừng mắt tràn ngập sát khí nói với tên học viên khiến hắn cúi đầu lui ra.
" Cũng ngầu lòi đó chứ... hẹn gặp lại ngươi ở cuộc thi Siêu Sao Tân Tinh Bảng sắp tới... nhóc con " Bảo nhếch mép cười đầy thách thức.
" Láo thật... xét về độ tuổi cả hai ngang nhau... về thân phận thì hoàng tử cao hơn hắn cả vạn lần vậy mà hắn dám gọi hoàng tử là nhóc con... tên này lá gan không nhỏ nha " Đám học viên bàn tán.
" Thú vị... mong là ngươi đừng làm ta thất vọng " Hoàng Long Bá khẽ nhếch mép cười quay lưng rời đi, bọn học viên liền tiếp bước theo sau.
" Lâm Kì Bảo... lại gây chuyện sao? " Ngọc Thu nhìn đám người vừa rời khỏi liền tiến đến hỏi.
" À không có gì đâu ạ... tại mấy huynh đó hâm mộ đệ tử nên lại xin chữ kí đó mà... haha " Bảo nhe răng cười.
" Hừ... vào lớp đi " Ngọc Thu nói xong quay lưng vào lớp.
" Hây da... linh sư đẹp thật... ta có được nàng thì sướng biết mấy... chỉ trách Thiên Đạo không cho phép mà thôi " Bảo lắc đầu ngán ngẩm.
Sau khi học ở lớp xong thì cả lớp kéo ra sân tập võ để luyện tập.
Bảo bị Ngọc Thu yêu cầu đối quyền cước với mình và chiêu thức không được mang linh khí.
Bảo chủ động phóng tới vung quyền tấn công, Ngọc Thu vừa lách sang một bên cản quyền vừa quét một quyền đến mặt Bảo khiến hắn giật mình lấy tay còn lại lên đỡ chiêu.
Lúc này Ngọc Thu phi cước vào bụng Tiểu Bảo với tốc độ chớp nhoáng làm hắn không kịp trở tay nên lãnh đủ, cả cỗ thân thể văng ra xa, miệng phun ra một ngụm máu.
" Kiếm pháp của ngươi không tệ nhưng quyền cước thì chậm chạp vô cùng... cần phải rèn luyện nhiều hơn... hôm nay tập đến đây... cả lớp nghỉ " Ngọc Thu nói xong quay lưng rời đi. Đám học viên trong lớp xúm lại hỏi thăm Bảo.
" Huynh có sao không?... linh sư ra tay nặng thật " Một người thanh niên lo lắng hỏi.
" Không sao đâu... chút thương tích có đáng là gì " Bảo gượng cười nói nhưng trong lòng suy nghĩ:" Ngươi thử để bà chằn đó đá vào bụng một cái coi... đau muốn té đái luôn đây này ".
Nói chuyện một hồi cả lớp ra về, Bảo cũng khỏe hơn một chút nên cũng cố gượng cất bước đi về biệt viện.
" Lâm huynh sao thế... ai đánh huynh để ta đi báo thù cho huynh " Lý Thần phẫn nộ nói.
" Là một bà chằn hung dữ đánh ta... ngươi tự lo cho mình là ta vui rồi nha... hắc hắc " Bảo vỗ vai Lý Thần cười khổ.
Đi đến biệt viện thì cả hai tạm biệt nhau phòng ai nấy về.
Ngồi xếp bằng trên giường, Bảo điều khí trị thương, thoáng chốc đã khỏe mạnh trở lại.
Thần Đạo Chi Cảnh...
" Quả thật quyền cước của ta còn quá kém... cần phải tập luyện nhiều " Bảo thầm nghĩ.
" Lôi hệ mang cho ta bí kĩ nhưng cái giá phải trả là tiêu tốn linh khí cực nhiều... Phong hệ thì chả có gì... thật là chán " Bảo suy tư nghĩ.
" A... phải rồi... nếu bí kĩ không có sẵn thì ta sẽ sáng tạo ra " Bảo chợt nghĩ ra.
" Quyền cước mình đang kém... vận dụng Phong hệ vào thử xem sao "
" Ta là cơn gió... cỗ thân thể này là gió... tứ chi thanh thoát, nhẹ nhàng như gió.... haha "
" Vệ Ảnh... ra cho ta thử nghiệm chiêu mới nào "
Vệ Ảnh hiện ra lập tức thủ thế, Bảo tập trung vận khí vào đôi chân phóng đến đá đối phương vài cái rồi thu cước về, lặp đi lặp lại rồi từ từ Bảo không vận khí nữa mà tập trung tinh thần đưa Phong niệm đến tứ chi khiến chúng thanh thoát hơn.
" Phong Thần Cước "