Chương 1: Tai nạn bất ngờ

Nhân vật chính của chúng ta tên là Trương Lập,một thằng sinh viên nghèo,nói đúng ra là nhà hắn rất giàu có nhưng vì hắn không muốn thi vào trường mà ông già yêu cầu nên sớm bị từ mặt

Hắn thì đam mê làm game nên tối ngày cắm đầu vào cái máy tính. Thế là hắn bị ông già đuổi cổ ra khỏi căn biệt thự.

Hắn tự thuê một phòng trọ và làm một lập trình viên tự do.

Tuy lương không ổn định nhưng hắn có nhiều thời gian rảnh, hắn hay ra tiệm net gần phòng trọ để chơi game, chơi như bao người khác thì không nói gì, đằng này hắn la lối om sòm như một thằng trẻ trâu chính hiệu vậy.

Ai nhìn hắn cũng nhăn mặt khó chịu.

"Đm team bị ngu à...Đm sao không ai bay vào tấp nó thế..Đm mấy thằng ngu này...bố mày gánh mệt vãi cả lò...Game này tao làm hết lun rồi đó mấy thằng óc cờ hó".

Và thế là hắn chơi thua game,hắn cay cú, vò đầu bứt tai, miệng thì lảm nhảm,chửi rủa.

"Thằng đó sủa miệng kinh vậy...làm tao đau hết cả tai rồi nè...như một thằng trẻ trâu dậy thì lỗi vậy"

Sau khi rời khỏi tiệm, hắn nhận được một cuộc điện của một người bạn.

"A lô... gì vậy ku.... mai đi phỏng vấn xin việc à... ok mai tao tới" Gã hí hửng cúp máy.

Người bạn của hắn rủ mai đi phỏng vấn xin việc từ một công ti game mới thành lập.

"Haha... có công việc ổn định rồi... để xem ông già còn chửi mình vô dụng nữa không... ông sẽ phải tự hào về thằng con trai này". Hắn đắc chí cười to.

Mẹ hắn mất sớm, nhà chỉ có 2 cha con, cha hắn thì ngày nào cũng dẫn bồ nhí về.

Hắn chán ghét căn nhà này nên lúc nào cũng cắm đầu vào máy tính để quên đi thực tại.

Rồi cha hắn đuổi hắn đi, hắn đi mà nhẹ cả người, tự lập vẫn sướng hơn.

Sáng hôm sau, hắn ăn diện thật bảnh bao, đứng ven đường gọi được một chiếc taxi.

Đang trên đường đi, hắn lấy điện thoại ra gọi cho người bạn hôm qua.

"A lô... tới chưa ku... tới rồi đứng chờ tao ở trước cổng nha"

" Chết mẹ " Bỗng gã tài xế la lên, một chiếc xe container đang mất lái và lao vào chiếc xe taxi xấu số.

" Á đù..."

" Rầm..."