“Con đường hình như ngắn hơn trước thì phải?”
“Có lẽ là nhờ mọi người …”
“Đã nhiều tháng rồi, cuối cùng cũng sắp trở về…”
“Em cũng mong gặp lại mọi người vô cùng… Mà anh ngồi yên chút nào, LHan ~.”
“Anh hiện đang nhạy cảm lắm… thế nên mong em nhẹ nhàng chút, Irina…”
“Eheh…đừng căng thẳng thế ~.”
--- Bên trong pháo đài tại làng Olzug---
Ngay lúc này, ba spellcaster mạnh nhất trong bọn tôi đứng quanh giường, gồm tôi, Haruka và Soulflare. Những người khác thì ngồi xa xa và quan sát.
“Hỡi những Fey ngự tại Feywild, hãy cho tôi mượn sức mạnh của các bạn. Hỡi Inari Okami, xin hãy đáp lại lời kêu gọi bầy tôi của ngài.” Haruka cất lên câu thần chú của Druid, khiến vô số đốm sáng xuất hiện trong căn phòng.
“Đất, lửa, nước và gió, tề tựu về đây dưới mệnh lệnh của ta, Soulflare của gia tộc Blueblood.” Cô bé Wizard nói câu thần chú như mệnh lệnh, những Transmuter Stone dưới chân cùng cây trượng trong tay rực sáng lên đáp lại.
“Với căn nguyên là bạc và sắt. Với đá là nền tảng đại công khế ước. Hãy đóng lại các cánh cổng tứ phương. Đội lên chiếc vương miện. Luân chuyển ngã ba đường dẫn tới vương quốc.”
Tôi cầm con rối hình tôi và Han trong tay mà hùa theo cách triệu hồi Servant. Bất chấp việc tôi chỉ biết dùng có 3 spell cũng như khả năng dùng spell cũng chẳng cao.
FLASH
“…” Iro ngồi nhìn một cách chăm chú quá trình niệm phép.
“Trông có vẻ khả quan hơn rồi đấy!” Skoll quan sát mà nhận xét.
“Nhìn có vẻ hoành tráng thật!” Anna nhìn cũng phần nào thích thú.
“Vậy đây là khung cảnh khi có nhiều spellcaster hùng mạnh cùng niệm phép…” Hanna nhìn mà cũng thấy choáng ngợp không kém.
“Có cách nào giúp họ tăng cơ hội thành công không Berrina?” DTa hỏi cô bạn Pixie của mình, một Fey đã có kích cỡ con người.
“Hmmmm chắc là cầu nguyện.” Berrina suy nghĩ giây lát rồi đáp. “Nữ hoàng Titania và bệ hạ Oberon sẽ phù hộ cho những đồng minh với Fey ~.”
“Phải rồi nhỉ…” Anh bạn Druid chợp mắt và gửi gắm lời cầu nguyện cho hai vị thần đã gọi cậu tới miền đất này, Cosmo và Albus.
“Bảy cõi trời bọc trong tam đại ngôn linh, hãy đến đây từ trong vòng kiêm tỏa, hỡi bàn tay canh giữ cán cân của trời!” Tôi tiếp tục và cũng như là người duy nhất lúc này vẫn còn đi niệm chú.” Hãy đáp lại lời triệu hồi của ta, Caster Irina, Grand Caster LHan!”
FLASH
BOOM
Căn phòng bất chợt lấp đầy luồng gió mạnh, ánh sáng bao bọc cả không gian!
“Thành công rồi à?” tôi hỏi vì chẳng biết mình đang dùng phép gì.
“Không rõ… hơi khác những gì tôi dự tính…”
Haruka hạ tay xuống sau khi che khỏi ánh sáng quá lớn. Khi ánh sáng tan đi, trên giường vẫn là cặp đôi anh hùng và mỹ nhân vẫn nằm đó ngủ, có điều cũng có sự bất thường diễn ra. Bên cạnh Irina lại có một mỹ nữ mặc bộ trang phục thỏ đen vô cùng gợi cảm, bên cạnh Han lại là một con Beholder!
“…Eh?” Haruka nghiêng đầu và hơi cụp một bên tai.
“…” Hanna và Anna đều trơ ra khi thấy cảnh đó.
“Cây đâu, trói!” Dta lập tức rút khẩu súng Relic ra triệu hồi những đồng minh cây tới khống chế con quái vật!
POW
“Ouch ouch ouch! mọi người!?” Beholder đó cất tiếng.
“Khoan đã mọi người!” Cô gái tai thỏ bối rối kêu lên.
“Bình tĩnh nào quý cô, mọi thứ đều trong tầm kiểm soát!” tôi vội chạy tới kéo cô gái đó xa ra khỏi con quái vật Aberration lắm mắt!
“Ăn búa này!”
POW
“AAAAH!”
Anna lập tức gọi cây búa ra lập tức gõ văng Beholder. Con quái vật bị đả thương liền la hét đầy đau đớn!
“MỌI NGƯỜI DỪNG LẠI, ĐỪNG HẠI HAN!”
“… Eh?”
Cả phòng bọn tôi đều đơ ra khi nghe cô gái tai thỏ lên tiếng.
“…Không phải mọi người đang tìm hai người họ sao?” Soulflare nhìn bọn tôi bằng ánh mắt như không cách nào hiểu nỗi cái tình huống hiện tại.
“Eh? Con quái vật này là LHan sao!?” Anna sốc khi nghe điều đó mà vội dừng búa.
“Mùi của chị Irina thì đúng rồi… còn mùi tên Han lúc này thì không chắc…” Skoll đi lại phía sau Irina mà ngửi.
“…Đồng chí dính lời nguyền hay sao mà lại trông như thế này? Hay là nghi thức sai ở chỗ nào rồi?”
Dta lập tức tiếp nhận thông tin đó sau khi thấy phản ứng của Soulflare lẫn Irina nhìn hơi khác. Cơ mà, nhìn theo tình trạng hiện tại với Beholder Han đã nát nhãn cầu, sọ cũng vỡ, mấy xúc tu mắt không còn động đậy thì…
“LHAAAAAAN!”
Irina thét lên khi thấy chàng trai vàng của nhóm đã gục ngã hoàn toàn. Đây thật sự là một cuộc hội ngộ quá cảm lạnh và bi hài…
--- Vài phút sau---
“…Cảm ơn mọi người đã giúp tôi và Irina trở về, cũng như phản ứng tình hình tốt…”
Tôi thở dài sau khi tái sinh từ Demiplane trở về. Hiển nhiên, tôi cũng đã trở lại hình dạng người của mình để không bị đập chết lần hai…
“Mừng anh đã trở lai, Han.” Iro chạy lại ôm lấy tôi.
“Thật tình, ông anh phải nói bọn tôi trước một tiếng chứ!”
Bụp
Anna cũng chạy lại ôm tôi vừa mừng nhưng cũng có phần mít ướt.
“ …Mọi người vất vả rồi.”
Tuy chút khó chịu vì mới chết một cách quá lãng xẹt. Thế nhưng, khi gặp lại mọi người sau hàng tháng trời lang thang tại Dream Plane, tôi thấy nhẹ nhõm vô cùng…
“Chào mừng đã trở về.” Skoll nói trong khi đang ôm Irina như chẳng muốn buông.
Woof woof
Cô nhóc sói cũng như Mimic chào mừng sự trở về của tôi và Irina. Ngoài ra, tôi cũng có thể thấy vài gương mặt mới. Irina thì cũng đã trở về cơ thể của em ấy, còn tôi thì mới hồi sinh nên giờ cơ thể ngủ trên giường bị dư.
“Xem ra mọi thứ kết thúc êm đẹp rồi ~.” Cô gái trông như Iro trong bộ đồ miko khẽ đưa tay áo lên che miệng cười, cùng đôi tai báo đang ngoe nguẩy.
“Có lẽ Master Sabata đã đúng, kỳ tích cứ như mấy câu chuyện cổ tích thật sự tồn tại.” cô bé Wizard tóc vàng gật gù nhẹ cùng nụ cười ưng ý.
“… Tui sẽ cần chú giải thích kha khá thứ đấy.” Tôi quay sang gã Spirit hiệp sĩ.
“Rất sẵn lòng, cộng sự thân mến ~.” Sabata giơ ngón like lên không phản đối gì.
“Hóa ra hình dạng thật của đồng chí là quái vật xúc tu, hèn chi có nhiều gái theo.” Dta thì lại cà khịa tôi.
“Tui không nghĩ ai cũng mặn mòi như Irina đâu…” tôi trả lời trong sự đắng lòng khi coi bộ anh bạn Druid đã biết lý do hình dạng bọn tôi hơi khác khi trở về…
Bộp
“HAN!”
“THẬT TÌNH!”
“Mẹ, bố!?”
Cả hai người phụ huynh của tôi đột ngột lao vào phòng ôm lấy tôi trong mừng rỡ.
“Chúa thật sự không bỏ rơi con trai mẹ!” mẹ tôi nói với giọng run run
“Bố muốn nói kha khá thứ đấy, nhưng giờ thì hãy nghỉ ngơi, đừng làm gì quá sức.” bố tôi vừa xúc động, vừa như tức giận, song cũng thấu hiểu.
“Anh về mạnh giỏi rồi ~.” Em gái tôi nói lời lạc quan, song tôi cũng hiểu sự quan tâm.
“Xin lỗi đã để mọi người lo lắng.”
Tôi cười trừ đáp lại gia đình mình. Tôi thật sự biết ơn vì gia đình và những người bạn đã không từ bỏ tôi chúng tôi…
“Cảm ơn mọi người, tôi đã trở về…”
--- Tại City of Doors---
[Ngươi lẩn mình tốt đấy, tội nhân.]
Nagib đảo mắt nhìn quanh trong hậm hực. Vị thần đó đang ở trên không, dưới mặt đất là vô số xác của những Empyrean nằm la liệt. Trước mặt vị thần là vô số cánh cửa khác nhau trên bức tường, mỗi cái dẫn tới các Plane khác, có thể nói mỗi cánh của là một Portal.
[SAO THẾ, SỢ KHÔNG DÁM VÀO À?]
[THẦN MÀ ĐỂ MỘT TÊN PHÀM PHU TỤC TỬ DỌA À?]
[NHỤC CÁI MẶT LÀM SAO!]
[COSMO CHẮC TỰ HÀO GÃ CHỒNG NHÁT GAN NHƯ NGƯƠI LẮM ~.]
[HAHAHAHAHA!]
Trên mỗi cánh cửa là một cái miệng người tạo ra từ spell Magic Mouth (miệng phép), chúng lặp lại lời nhắn của Alex. Deity of Space đảo mắt một vòng nhìn quanh đầy cẩn trọng. Đã rất nhiều thuộc hạ của ông gục ngã trên đường đuổi theo Artisan nguy hiểm vốn đã được biết là đã chết tại Elemental Plane of Fire, nơi linh hồn lẫn thể xác của của tội nhân đó là mồi của lửa. Nagib thấy vậy liền dùng một loạt các spell Divination để truy tìm dấu vết, thậm chí tận dụng cả các giác quan đã gia tăng độ nhạy để lần ra được dù chỉ vết tích nhỏ nhất của mục tiêu.
“Hm!”
Nagib chợt nhận ra chỉ duy nhất một cánh cửa là không có Magic Mouth yểm lên, cũng như chẳng có dấu vết ma thuật nào quanh cửa đó.
RẦM
Deity of Space lập tức dùng trượng phá hủy cánh cửa, để lộ ra một căn phòng Demiplane bên trong!
“Oof, bị phát hiện rồi ~.”
Ngồi giữa căn phòng là Alex, tội nhân đáng nguyền rủa đã một lần nữa khiêu chiến với Nagib! Thay vì lo sợ thì Artisan đó chỉ ngồi ra đất mà rung đùi đợi chờ.
[Không cần biết lần trước ngươi đã sống sót bằng cách nào, lần nay ta sẽ tự tay hủy diệt ngươi, Alexander của xứ Wisdomia!]
Nagib không chần chừ thêm liền lao đến và dùng cây trượng găm thẳng vào đầu Alex.
WHOOPS
CRACK
“CÁI GÌ!?”
Ngay khi Deity of Space đâm cây gậy vào mục tiêu, thay vì thấy thịt lủng sọ vỡ thì cả cây gậy bị xuyên qua. Dị thường hơn, cả cánh tay lẫn cây trượng quyền phép của Nagib bị nuốt chửng bởi một khối cầu đen!
[Sphere of Annihilation (quả cầu hủy diệt), làm thế nào!?]
Deity of Space bị mất một tay bối rối tột cùng. Bởi làm gì có spell thông thường nào mà duy trì được khi ở gần Sphere of Annihilation cả! Bởi thứ này sẽ hút, nuốt chửng và hủy diệt bất cứ thứ gì, thậm chí chỉ thần linh mới may ra cứu nổi!
“Ảnh Hologram (ba chiều) làm bằng công nghệ xịn xò đấy, không phải ma thuật đâu.” Alex thật sự ở ngay góc khuất của cửa phòng, anh ta khép cửa lại mà lộ diện
XOẸT
“Kuh!”
Một cây rìu bẫy từ cửa được kích hoạt bay đến cắm vào giữa trán của Deity of Space! Cây rìu đó có cùng chức năng hút linh hồn với thanh kiếm đã giết Cosmo!
[Tên… khốn…!] Nagib choáng váng và định dùng Alter Reality.
“Đừng vội đi thế chứ ~.”
Pop
Alex búng tay, ở cuối căng phòng có hay con robot nhỏ cầm hai Bag of Holding nhét vào nhau.
BOOM
Hai magic tool liên quan không gian ảnh hưởng nhau, tạo nên một lỗ hổng hút mọi thứ xung quanh vào!
“AAAAAAAH!”
Cả Nagib cũng bị hút vào, khiến không thoát được Sphere of Anihilation! Từng ánh sáng, lông vũ, bộ đồ rực rỡ của Deity of Space ấy bị tan nát và nuốt chủng vào lỗ đen vô tận kia!
[RỐT CUỘC NGƯƠI MUỐN GÌ MÀ CHỌN CHẾT CHUNG VỚI TA THẾ!?] Nagib nỗ lực một cách vô vọng dùng tay còn lại bám lấy sàn.
“Giết ngươi, thế thôi.”
Pow
Alex mỉm cười bình thản trong khi bị hút bay theo vào lỗ hỗng của hai cái túi. Artisan đó trong khi bị hút vào thì cụng mạnh vào người Nagib để rồi cả hai cùng bị nuốt chửng bởi Spehere of Anihilation.
“Xin lỗi Cosmo… ta đã không trả thù được cho nàng rồi…”
Những suy nghĩ cuối cùng của Deity of Space thoáng qua trong khoảng khắc cuối cùng ấy. Cuối cùng, căn phòng đó chẳng còn lại hai ngoài quả cậu đã nuốt chửng mọi thứ.
--- Tại lâu đài học viện của Emberlight, Việt Nam---
“Hoh, cậu đã trở về rồi đấy à?” Emberlight đang ngồi đọc sách trong văn phòng của mình liền đóng lại khi thấy người bước vào phòng.
“Tất nhiên, và chỉ còn hai mục tiêu ~.” Alex bước vào và ngồi lên ghế sofa một cách bình thản.
“Vậy mấy học trò của tôi thì sao rồi?” Người phụ nữ Wizard hỏi.
“Đám đó đang ngồi phê pha ở phòng học sau khi mới tỉnh khỏi cơn mơ rồi.” Artisan đó gác chân rồi nói có chút chán nản.”Có được trò của lão thần rồi, cơ mà chẳng hiểu sao Raw Magic từ hắn chẳng lấy được nhiêu cả. Theo lý thì tôi lên thần rồi chứ…”
“Có lẽ vị phần lớn đã bị cậu phá hỏng.”
Emberlight nhún vai cười trừ rồi tiến đến cửa sổ. Khoảng khắc mà mở rèm cửa ra, bầu trời chạng vạng đã biến mất. Giờ đây chỉ thấy một bầu trời đêm đầy sao, hoặc xa hơn là thiên hà, tạo nên khung cảnh không khác gì Astral Plane.
“Không gian cũng đã biến mất, chỉ còn linh hồn và vật chất.” Nữ Wizard đó bình luận sau khi thấy sự thay đổi của phong cảnh.
“Cũng khá phiền khi giết đám thần đó mà lại chẳng thế chỗ được chúng.” Alex thở dài phàn nàn.
“Sẽ khá là đáng tiếc nếu nơi này phải biến mất.” Emberlight đi đến bàn của mình mà uống tách trà. ”Cậu dùng trà chứ?”
“Cảm ơn.” Artisan đó bình luận trong khi uống tách hồng trà mới được Unseen Servant rót. “Giờ có Alter Reality rồi thì mấy vấn đề đó thong thả xử lý được.”
“Nghe tích cực đấy.” Nữ Wizard già ấy mỉm cười. “Dù sao thì không có cái giá nào là quá lớn để ngăn tận thế.”
“Phải.” Alex đặt tách trà xuống rồi đứng dậy và tiến đến cửa phòng.”Giờ tôi sẽ quay lại làm việc.”
“Vội vàng thế, không nghỉ lại đây một đêm à?” Emberlight nói lời ngỏ ý.
“Thời gian là tiền bạc.” Artsian đó lập tức từ chối.
“Mà, về người anh hùng mà cậu huấn luyện sao rồi?” bà ta hỏi tiếp.
“Hắn xong việc rồi, và giờ thì mỗi người mỗi ngả.” Alex đáp một cách ngắn gọn.” Cáo từ.”
“Cầu Albus sẽ phù hộ cho cậu.”
“Không cần, tôi vốn là bạn làm ăn với Waukeen rồi.”
Alex rời đi và khép cửa lại. Emberlight chỉ lặng lẽ đọc tiếp quyển sách cùng nụ cười thư giãn.
“Dự định tiếp theo của gài là gì, Master Alex?” Eve đi theo sau mà hỏi chủ nhân của mình.
“Xác định cách hạ Deity of Soul (thần của linh hồn) và Deity of Matter (thần của vật chất), đồng thời cách để xử lý vấn đề khi cái thế giới này không còn thần.” Alex vẫn bước đi vội vàng tốc độ không đổi.
“Vậy chúng ta đi đâu tiếp đây?” cô nàng robot hỏi tiếp.
“Tới xưởng của ta, Demiplane.”
Artisan đó nói rồi dùng Alter Reality tạo nên một cánh cổng. Cả hai bước vào và rời khỏi lâu đài ấy, tiếp tục nhiệm vụ mà họ đã nung nấu suốt một thời gian dài lang thang.