Chương 88: Chap 86: Tin Man

(nhạc: The Wonderful Wizard of Oz (1986) Opening - Fancy Girl)

--- Ngày hôm sau, trên xe ngựa---

“Mà… sao chúng ta không dịch chuyển thẳng về làng Olzug luôn?”

“Hiện giờ có về sớm thì chúng ta chưa thể làm được gì đâu, anh nên dành thời gian thư giãn đi.”

Sau một đêm (dù trời vẫn mãi chạng vạng) tắm táp, ăn no ngủ say của bọn tôi, Soulflare đã sửa soạn và tạo chiếc xe ngựa có mái che để cùng bọn tôi trở về làng Olzug tại khu Hampton Park. Finx thì đi bộ song song với chiếc xe, Dta cùng Hanna và Anna ngồi trong toa xe. Còn tôi thì làm tài xế, Soulflare thì đang ngồi cạnh và tựa đầu vào bắp tay tôi thay vì là vai do chênh lệch chiều cao. Trong khi tôi thì chẳng hiểu vì sao không đi đường tắt, nhưng cô bé Wizard kiêm người lớn nhất ở đây đã nói thì tốt nhất tôi nên nghe theo.

“Mà… sao em lại ngồi cạnh tôi vậy?” Tôi bối rối không kém vụ tối qua.

“Người ta nói chỉ cần ráng làm quen, thì dù là thứ bạn ghét nhất hoặc sợ nhất cũng sẽ trở nên bình thường.” Soulflare giải thích vì sao em ấy đang dựa vào tay tôi bằng khuôn mặt lạnh tanh như mọi khi.

“Ra vậy… cảm ơn nỗ lực để ráng thân tôi hơn…”

Tôi gật gù hiểu chuyện. Dẫu vậy, cái sự chủ động đáng sợ của em ấy hồi tối khiến tôi cũng hoang mang không ít… Tự lấy thân ra để bù đắp lại hiềm khích hồi mới gặp, cũng như mong muốn học cách tin tưởng và cảm xúc hơn…

“Mà… em xài Detect Thoughts (phát hiện những suy nghĩ) hay Divination spell nào để tìm hiểu tôi vậy?” tôi đưa ra nhận định đó thông qua trực giác khá nhạy bén của mình.

“Anh đoán đúng rồi đấy.” Soulflare không phản bác mà còn nói thêm.”Khi biết nhiều thứ hơn về anh, tôi càng mong muốn thử tin tưởng anh nhiều hơn.”

“Em khiến tôi sợ đấy.” tôi rùng mình khi nghe bị người khác biết quá nhiều.

“Xin lỗi… tôi không biết làm cách nào hiệu quả hay tốt hơn…” cô bé Wizard nói với đôi mắt hơi trầm xuống.

“Hãy từ từ lại, nếu em muốn bắt đầu học cách của một con người bình thường.” Tôi vỗ nhẹ vai em ấy trấn an.

“Cảm ơn anh đã hiểu cho…” em ấy đáp với giọng nhu mì hơn.

“…Sao cậu ấy lại đột ngột gần gũi với anh Sabata thế!?” Anna trong chỗ ngồi nhìn thấy cảnh đó mà nhíu mày và phồng má.

[… Anh có nghĩ giống như em không?] Hanna thì thầm với Dta bằng thần giao cách cảm bằng con mắt Beholder giống tôi.

“Yeah.” Dta chỉ đáp ngắn gọn và gật gù hiểu chuyện.

“Anna này, sao cậu không ngồi cạnh anh ấy để dễ nói chuyện hơn?” cô bé tai thỏ đưa ra lời khuyên cho bạn mình.

“Huh? Sao tớ phải làm thế chứ?” cô bé Warlock Giant khoanh tay nhìn sang hướng khác mà hờn dỗi.

“Cậu không nói rõ mình muốn gì thì làm sao anh ấy biết được?” cô bé Sorcerer tai thỏ mỉm cười nháy mắt.

“…Haiz, nếu cậu đã nói vậy…”

Anna miễn cưỡng làm theo lời bạn mình. Cùng lúc đó, Dta tự nhiên dùng Wild Shape thành chó.

“Mang cơm ra đây!” Dta thè lưỡi trong dạng chó đầy phấn khích.

[Của anh đây ~.]

Hanna tuy không hiểu hoàn toàn nhưng cũng tạo ra tô cơm cho anh bạn Druid bằng đôi mắt Beholder. Dta thì ăn cơm đó trong khi cùng cô bé Sorcerer thỏ nhìn bọn tôi đang yên lái xe ngựa.

“Này…” Anna mở cửa xe rồi leo lên chỗ lái của bọn tôi mà bắt chuyện.

[Gì thế?] tôi thắc mắc khi em ấy trông không mấy lạc quan.

“Sao anh với Soulflare bỗng dưng thân thiết bất thường thế!?”

“Uh…”

Cô bé Warlock đó hỏi thẳng khiến tôi khó nghĩ câu trả lời. Nhìn em ấy có vẻ tức giận như thế, tôi không thể nói rằng tối qua bị miễn cưỡng ngủ cùng Soulflare…

“Chỉ là một thỏa thuận Sabata đã hứa với tôi thôi, đừng giận anh ấy.” Soulflare bật mí.

“Thỏa thuận?” Anna nghiêng đầu thắc mắc.

“Tôi đã xin anh ấy trả công trước… bằng việc trao cho tôi niềm tin ở Sabata, cũng như cảm xúc mà Anna dành cho anh ấy.” cô bé Wizard lý giải ngọn nguồn vụ trông như hẹn hò của bọn tôi.

“…”Anna từ từ quay sang nhìn tôi mà run run. ”Anh Sabata là đồ ngốc! Lăng nhăng! Bắt cá hai tay!”

Pow pow pow

“Ouch ouch ouch!”

Cô bé Warlock Giant đột ngột vung đấm lên tôi! Bình thường em ấy khỏe nhất trong số bọn tôi ở đây rồi, giờ tôi vẫn còn đang suy yếu do lạm dụng Alter Reality nữa! Thật sự mấy cú đấm ấy lúc này là quá đau điếng! Đà này thì tôi sẽ gãy vài cái xương mất!

“Bình tĩnh nào Anna ~.”

Soulflare luồn qua dưới tay tôi đang cầm dây cương xe ngựa rồi ngồi lên đùi tôi. Em ấy tiến gần lại cô bạn Warlock đang hờn dỗi đánh tôi.

Chu

“…Huh???”

Soulflare đột nhiên hôn má Anna một cái. Một lần nữa cô bé Warlock Giant đơ ra như robot hết pin. Cả tôi cũng đang ngạc nhiên không kém trước cảnh tượng này.

“Anna còn nhỏ lắm, chừng nào lớn hơn chút nữa tôi sẽ dạy cậu nhiều thứ hơn ~.” Soulflare thì thầm cùng nụ cười nhẹ có chút tinh nghịch.

“T-t…”

Cả khuôn mặt Anna dần đỏ như cà chua. Thậm chí cứ như trên đầu em ấy bốc ra hơi nước vì quá tải nhiệt!

“Nếu cậu không phiền thì cho tớ đặt chỗ trước trong tương lai như Sabata đã làm, được chứ?” Thay vì giải thích thì cô bé Wizard như đang đánh đố người bạn não đã quá tải.

“AAAAAAH! ĐỒ NGỐC, TỚ CHƯA SẴN SÀNG CHO VIỆC NÀY!”

Anna xấu hổ hét lên rồi nhảy một mạch lên lưng Finx rồi vùi đầu vào cục bóng lông biết đi ấy. Tôi thì đang ngỡ ngàng không nghĩ mình lại là nam chính harem giữa vườn hoa lily.

“Ôi trời.” Hanna cũng kinh ngạc với hai tay che miệng cùng đôi tai thỏ dựng đứng lên.

“Hỡi thế gian tình là gì? AWOOOOOOO. ” Dta bất giác cất lên câu hỏi hợp tình hợp cảnh rồi hú lên như sói tru.

“Hmhmhm, đúng là tuổi trẻ.” Con mèo Sphynx quá cỡ cũng bình luận cảnh tượng ấy.

“Hmhmhm ~.” Soulflare che miệng khúc khích khi ngồi trong lòng tôi.

“…Em tinh nghịch hơn anh tưởng đấy.” Tôi bất ngờ khi thấy coi bộ Anna đã bị chọc ghẹo.

“Phản ứng của cậu ấy dễ thương và hài hước thế khiến tôi không cưỡng lại được.” cô bé Wizard tỏ ra thích thú.

“Em đúng là tiểu quỷ đấy ~.” Tôi cười trừ rồi nói.” Nhưng mà anh thấy có vẻ con tim em biết rõ cảm xúc tin tưởng và yêu quý ai đó sẵn rồi ấy chứ.”

“… Anh nói sao cơ?” Soulflare ngước lên nhìn tôi cùng đôi mắt đầy ngạc nhiên.

“Nếu em không tin tưởng ai đến thế thì chắc em đâu có chơi đùa, trò chuyện thật lòng với họ. Thậm chí là ráng thân với anh theo cách hơi…độc đáo chút…” tôi ráng nói tránh việc cách ẻm làm hơi đáng sợ và dâm dục.

“Là vậy sao…” Em ấy nghe vậy liền nhìn đăm chiêu về phía trước.

BỤP

“Cơm đã no, xin người đừng bón nữa!”

“Tui có làm gì đâu!? Mà tui đang cầm lái đấy!”

Dta đột ngột trong hình dạng kỳ đà nhảy lên mũi tôi! Ngay lúc đó, một cánh tay ma thuật từ spell Mage Hand xuất hiện nhấc anh bạn Druid khỏi mặt tôi.

“Đừng ghẹo anh ấy quá ~.”

Soulflare nhẹ nhàng chỉ tay, Mage Hand đặt Dta trở lại ghế ngồi trong toa xe. Anh chàng Druid đó thì chỉ thè lưỡi như cách một con kỳ đà hay làm.

“May mà đường êm và không có quái…”

Tôi thở phào vì bọn tôi không phải gặp cảnh lật xe như nhà Joestar. Nhất là khi tôi đâu biết lái xe ngựa, nội việc cưỡi con ngựa Pegasus của mình hoàn toàn là do nó là một phần của tôi thôi…

“Tôi đã sống trên mặt đất này được một thời gian rất dài rồi… thế nhưng không ngờ điều tôi tìm kiếm lại ở ngay trước mắt.” Soulflare ngước lên nhìn tôi cùng nụ cười đã tươi tắn hơn. ”Xin hãy dạy em thêm, Master (thầy) Sabata!”

“… Em đùa tôi đấy à??? Tôi còn chưa có chứng chỉ Master nữa!”

Tôi nói lời thật lòng của một đứa mới chỉ học xong Advanced Diploma (bằng đại học), chưa tới Bachelor (cử nhân) hay Master (thạc sĩ). Thật đáng quan ngại sâu sắc khi một Wizard trí tuệ khả năng cao là trên đỉnh của nhân loại (Int 20). Ấy thế mà đi kêu một đứa trí tuệ có hạn (Int 13) thất bại trong việc làm Wizard làm thầy thì sai sai quá mức… Thật sự giữ một cuộc trò chuyện được với người thông minh kiểu như Irina đã khó rồi, giờ còn kêu mình đi làm thầy một người tương tự thì đúng là chơi Dark Souls mà không cày level!

“Anh khiêm tốn quá rồi đấy ~.” Cô bé Wizard cười mỉm thích thú.

“Thế gian này vạn vật đầu là thầy.” Dta ngồi trên nóc xe đột nhiên hóa thành con rùa, xung quanh là cánh hoa anh đào tạo ra từ Relic dạng súng. “Đạo lý cũng chỉ do quan sát các hiện tượng mà ngộ ra. Cũng vì thế mà đôi khi ngay cả kẻ đần cũng dạy được đạo lý cho bậc trí giả.”

“Anh ta nói hợp lý đấy.”

Soulflare đồng tình lời anh bạn Druid nói rồi dựa lưng vào lòng tôi. Em ấy cũng lấy ra một lọ thuốc rưới nhẹ lên tay và vai tôi, những nơi bị bầm dập do Anna mới vung tay.

”Hay anh không định giữ lời hứa với em sao, Master Sa-ba-ta?” cô bé Wizard nghiêng đầu mỉm cười như trêu ghẹo tôi.

“Ah… cảm ơn…” tôi nói cũng như bất giác xoa đầu Soulflare.“… Anh hứa sẽ làm những gì có thể, nhưng đừng thất vọng quá nếu anh chẳng giỏi như em mong đợi.”

“Heheh, trông cậy vào anh đấy.” Em ấy cười khúc khích trong khi đóng nắp lọ thuốc lại.

“Ah xin lỗi, quên mất em không muốn bị xoa đầu…” tôi giật mình vội rút tay lại.

“Giờ anh là gia sư cho em rồi, nên đừng lo về chuyện đó ~.” Soulflare phản ứng tương phản hoàn toàn so với đêm qua.”Mà, vẫn còn thời gian cho tới khi chúng ta đến nơi đúng lúc, chúng ta nên làm gì?”

“Hm… chắc bắt đầu với việc chia sẻ sở thích với nhau ~.”

“Nghe phấn khích đấy ~.”

Và như thế, tôi quyết định đưa Soulflare máy game Nintendo Switch từ trong Bag of Holding mà chơi thử. Còn em ấy thì lại lấy ra một cái máy nghe nhạc đời cổ. Kể không phải chuyên gia lẫn người thật sự biết thưởng thức âm nhạc, tôi vẫn ráng lắng nghe và đưa ra bình luận chung chung của mình.

--- Một giờ sau, tại làng Olzug---

“Chào mừng ngài trở lại, nhà vô địch của chúa tể Gruumsh.” Ngay khi bọn tôi trở về, Durbuluk chào đón bọn tôi.

[Ngươi phải canh ngay cửa luôn à?] tôi thắc mắc sao gã Hobgoblin Warlord lại ở đây thay vì làm việc phía sâu trong làng.

“Phải có ai canh gác để ứng phó như vụ đám Fiend lần trước chứ.” Durbuluk cười nhăn răng giải thích rồi quay sang Soulflare.” Và xem ra ngài lại có vị khách mới nữa trong cùng ngày nhỉ?”

“Nếu ngươi không phải vì là cấp dưới của Master Sabata thì ta đã biến ngươi thành con cóc rồi đấy.” cô bé Wizard chào đón bằng lời hăm dọa.

“Hah, cô cũng may vì là khách của chúa tể đấy, phù thủy nhỏ.”

Gã Hobgoblin cùng cười nhăn răng thể hiện sự kiêu ngạo trước Soulflare. Thấy cái cách hai người họ nhìn chẳng mấy thân thiện với nhau, còn như thể biết nhau khiến tôi cũng thắc mắc.

“Cậu biết ổng à?” Anna ngồi trên Finx mà tò mò.

“Hắn từng dẫn quân đi gây rối lâu đài của tớ. Cơ mà bị Finx đuổi cả rồi.” Soulflare thở dài.

[Anh rất xin lỗi vì sự cục súc đám thuộc hạ của mình trong việc tuyển đồng minh…] tôi nói bằng thần giao cách cảm.

“Ổn mà, cũng không giống như đám đó làm được gì.” Cô bé Wizard nói rõ giọng khiêu khích.

“Con nhỏ mà gây khó chịu gì ngài, cứ gọi tôi một tiếng, ngài Sabata.” Tên Durbuluk cũng không chịu thua kém mà nói tôi.

[Cả hai ráng đừng động tay động chân với nhau.] tôi dặn dò cùng lúc cả hai.

“Vâng.” Gã Hobgoblin Warlord nhún vai.

“Master Sabata đã nói thế thì em sẽ nghe.”

Soulflare cũng vâng lời đáp lại. Xem ra thì theo lời Durbuluk nói thì tôi bản sao đi cùng Iro và Skoll về phía bắc đã trở về. Dù mang tiếng là chia sẻ tâm trí với tôi đang canh chừng Han và Irina, nhưng thật sự thì tôi cũng không nắm rõ được chuyện gì đang diễn ra. Trong khi đó, cô bé Wizard học trò mới nhận của tôi lại còn nắm rõ sự việc hơn đến bất ngờ…

[Ta đi từ hướng bắc trở về đang ở đâu?] tôi hỏi Durbuluk tình hình của nhóm kia.

“Họ đã trở về và ở trong pháo đài.” Gã chỉ ngón cái về phía tòa thành mà Han đã dùng spell tạo nên.

[Được rồi, chúng ta cũng đã về đến nơi rồi, mọi người giải tán và nghỉ ngơi đi.] tôi thông báo với cả nhóm.

“Yay, tụi mình tới phòng tớ chơi đi, có nhiều game ở đó lắm ~.”

“Uhm.”

Anna lâp tức rủ rê Hanna. Hai cô bé Giant và thỏ lập tức chạy đi vào căn nhà mà Anna đang ở.

“Tui không muốn nghỉ ngơi, tui muốn câu trả lời!” Dta lập tức đáp.

“Sẽ cần một lúc nữa để nhóm bên kia xong rồi đến.” Soulflare trả lời câu hỏi của anh bạn Druid bằng điều chút mơ hồ.

“Ok.” Dta không phản bác gì và vào pháo đài mà đợi chờ.

“Được rồi, còn em thì đi với anh.” Tôi quay sang cô bé Wizard.

“Anh cần gì à?” Soulflare thắc mắc, có lẽ em ấy không đọc suy nghĩ tôi lúc này.

“Well… giờ em là học trò của anh rồi, thế nên anh cũng sẽ giúp em cải thiện luôn cả sức mạnh.” Tôi xoa đầu em ấy mà trả lời thắc mắc.

“Cảm ơn anh… nhưng mà?” Em ấy cười một cách tinh nghịch.”Anh không phải hơi dễ dãi quá đấy sao, Master Sabata? Mới nhận em làm học trò được nửa ngày mà anh tính dạy em hết luôn?”

“Vì anh tin tưởng em. Đi nào, anh sẽ giúp em mạnh hơn ~.”

“Vâng.”

Tôi vỗ lưng nhẹ lưng Soulflare và dẫn em ấy vào trong pháo đài, vào căn phòng của mình, và vào chiều không gian Demiplane.

--- Tại Demiplane của tôi---

“…Ghê thật, không ngờ trong người em có tới 2 Epic Boon (phước lành sử thi).”

“Cũng không có gì, em cũng đã là Wizard suốt một thời gian dài mà. Mà sao anh lại phải vào trong này lận vậy, Master Sabata?”

“Đây là công thức ‘nấu ăn’ bí mật theo lời sếp Alex dặn.”

“Em hiểu rồi.”

Hai người bọn tôi ngồi trên sàn đối diện nhau trong là một pháo đài tạo từ những spell của LHan tương tự như cái ở làng Olzug. Tôi tạo nên một bản hình nhân cầm tay của mình và biến đổi nó có khả năng dùng Wish và hồi phục Raw Magic. Tôi dùng nó dùng Wish tạo ra bản sao của hình nhân, dùng nó để nâng cấp cho Soulflare đến khi hình nhân chịu không nổi rồi lập lại. Điều đáng nói rằng đây là lần đầu tôi gặp một người có Epic Boon, những khả năng siêu việt thường chỉ những ai muốn có cần phải mạnh hơn sau level 20 hoặc phát triển Abberant Dragonmark mà hồi đầu Alex cho tôi!

“Ngoài mấy vị thần và mấy Archdevil ra thì em gần như là người mạnh nhất mà anh biết đấy…” Tôi bình luận khi cảm nhận được sức mạnh to lớn từ cơ thể nhỏ bé của Soulflare.

“Có là gì so với anh, người đang mang sức mạnh của một Deity.” Em ấy cười nhẹ mà nói lời khiêm tốn. ”Mà… cứ cảm giác anh đang nhìn vào sâu bên trong em vậy…”

“Đừng lái theo hướng đó, gái à…”

Tôi lập tức phản bác lời trêu ghẹo của cô bé Wizard. Chỉ mất vài phút, tôi đã hoàn thành việc buff cho em ấy. Cùng lúc đó, tôi cũng nhận ra rằng dù cơ thể em ấy từ trong ra ngoài nhìn như con người, nhưng cơ thể em ấy là nhân tạo…

“Anh đã chuyển đổi từ Epic Boon của em cũng như vài Feat thành khả năng hành động nhanh hơn cho tới khả năng hồi phục Raw Magic. Nhờ đó, em sẽ chiến đấu linh hoạt hơn và lâu dài hơn.” Tôi lau mồ hôi trán trong khi giải thích khả năng mới của em ấy.

“Cảm ơn nhưng… anh vẫn còn yếu sau khi dùng Alter Reality quá sức, liệu có ổn không?”

Soulflare nhìn tôi mà lo lắng. Em ấy lấy ra một hòn đá màu đỏ đặt lên người tôi, khi viên đã ấy vỡ ra thì cả người tôi cũng cảm thấy có khỏe khoắn hơn.

“Transmuter Stone (đá biến đổi chất) của em tốt phết.” tôi cười thoải mái đáp.

“Anh quá liều lĩnh để đi làm một Spellcaster đấy.” Soulflare nhận xét trong khi nắm lấy bàn tay tôi.

“Anh là một hiệp sĩ mà lị ~.” Tôi cười trong khi khoe bắp tay.”Mà tiện thể thì em thử nghiệm luôn khả năng mới luôn đi.”

“Được.” cô bé hướng về phía bức tường rồi hô lên.” Wish, Gate- Hanna.”

“Eh???”

Ngay sau khi Soulflare niệm hai spell hùng mạnh, cô bé Sorcerer tai thỏ xuất hiện trước mặt bọn tôi. Đồng thời, cơ thể tôi cũng đã khỏe lại hoàn toàn!

“…Sao tớ lại ở đây???” Hanna bối rối không hiểu chuyện gì đang diễn ra.

“Tớ thử nghiệm spell chút sau khi Master Sabata nâng câp cho tớ.” cô bé Wizard mỉm cười tự tin và lau nhẹ mồ hôi. ”Hơn nữa, giờ tớ có thể giúp cậu mạnh lên như cách anh ấy làm!”

“Thật sao!?” cô bé dựng cả đôi tai thỏ lên ngạc nhiên.

“Tất nhiên ~.” Soulflare giơ ngón like lên chắc như đinh đóng cột.

“…Em ổn chứ, sao lại xài Wish trực tiếp thể để chữa cho anh vậy???” tôi quan ngại cho tình trạng của Soulflare sau khi em ấy bị phản chấn bởi Wish.

“Ổn mà, giờ em còn thấy tuyệt hơn khi Raw Magic đang dần hồi phục lại với tốc độ tuyệt vời!”

Kể cả khi không phải trải nghiệm nhẹ nhàng gì, nhưng em ấy vẫn mỉm cười rất tươi tắn. Thật sự khi nhìn nụ cười đầy mạnh mẽ nhưng dễ thương ấy cùng giọt mồ hôi lấp lánh của Soulflare, tôi không khỏi phải công nhận em ấy trông rất đẹp như một bức tranh. Nhìn em ấy hết mình vì người bạn của mình đến thế, tôi thấy nó chẳng quan trọng việc em ấy có phải là con người hay không.

“Cơ mà, sao cậu không nhận lời Anna nói lúc trước, về việc để Master Sabata giúp cậu mạnh lên?”

Sau khi dùng viên Tranmuter Stone tự chữa bản thân, Soulflare ngồi phía sau Hanna và bắt đầu tạo bản sao để thực hiện Wish nâng cấp cho Hanna.

“Chỉ là?” cô bé hơi cụp đôi tai thỏ xuống. “Trông cậu rất cô đơn… và tớ không muốn phải bỏ cậu lại một mình…”

“Nhưng chẳng phải cậu đang cần mạnh mẽ hơn sao?” Soulflare hỏi sau khi cho bản sao tan biến rồi tạo một bản sao mới.

“Cậu là ân nhân và cũng là bạn của tớ, thế nên tớ muốn bên cạnh để giúp cậu bằng bất kỳ cách nào có thể.” Hanna lắc đầu và bày tỏ tâm tư của bản thân. “Tớ cũng rất mừng khi cậu đồng ý đi cùng Anna và những người bạn của cậu ấy. Như thế, cậu sẽ không còn phải cô đơn nữa.”

“ …Cảm ơn vì đã nghĩ cho tớ.”Cô bé Wizard bất giác choàng tay qua vai mà ôm lấy Hanna. “Cậu là người bạn mà tớ không xứng đáng, nhưng là người mà tớ cần…”

“Người phải nói lời cảm ơn là tớ mới đúng… cảm ơn vì đã giúp đỡ một đứa trẻ mồ côi nhỏ bé như tớ… ”

Hanna nắm lấy cánh tay bạn mình. Hai cô gái nhỏ tựa đầu vào nhau trong nước mắt, nhưng không có nỗi buồn nào trong đó. Kể cả khi khác biệt từ thời đại, tuổi tác, gốc gác, chủng loài, nhưng lúc này cảm xúc của cả hai em ấy đã thật sự gắn kết với nhau.

“Mà, nâng cấp xong rồi.” sau một lúc, Soulflare đứng dậy với khuôn mặt tươi tỉnh hơn.”Giờ cậu có thể chữa thương tích bằng cách chạm tay, cũng như hồi phục năng lượng dùng spell nhanh hơn.”

“Cảm ơn, Soulflare.” Hanna quay sang người bạn của mình và dụi mắt đi, để lại một nụ cười lạc quan hơn.

“Để anh phải đợi lâu và thấy điều xấu hổ rồi.” cô bé Wizard nhìn tôi với cái gật đầu có chút ngại ngùng.

“Anh mừng khi em đã thân thiết với Hanna như thế, không có gì phải xấu hổ cả.” tôi cúi xuống ôm Soulflare và vỗ nhẹ lưng em ấy.

“Master Sabata?” Em ấy có chút ngỡ ngàng bởi cái ôm đó.

“Những cảm xúc cho đến lúc này là minh chứng em là con người, kể cả khi em không phải loài người, Soulflare.” Tôi nói lời trấn an điều mà tôi nghĩ em ấy vẫn tự ti.

“Phải đấy ~.” Hanna cũng ôm Soulflare từ phía sau một cách thân thiết.

“… Kể cả khi mình chỉ là một con rối sao?” cô bé Wizard tự hỏi lần nữa về sự tồn tại của mình.” Kể cả khi mình đã phạm nhiều tội lỗi?”

“Soulflare mình biết, đã nói chuyện, cũng như gặp lúc này với mình là người bạn tốt.” cô đung đưa đôi tai thỏ trong khi cọ má vào người bạn.

“Nếu em cũng đã chấp nhận tội nhân như anh, lý gì anh ghét bỏ một cô bé đáng yêu như em chứ ~.” Tôi xoa nhẹ đầu Soulflare.

“Cảm ơn… cả hai người…”

Cô bé Wizard ấy mỉm cười đầy mãn nguyện, như thể cái ôm này đã xua tan đi nỗi đau chất chứa trong lòng em ấy suốt nhiều năm qua. Kể cả khi quá khứ tội lỗi của tôi và em ấy có thể không bao giờ biến mất, nhưng bọn tôi có thể động viên lẫn nhau để cùng bước tiếp đến tương lai tốt hơn.

--- Một lúc sau, tại phòng của LHan---

Giữa một căn phòng là chiếc giường lớn, một đôi nam nữ với gương mặt quen thuộc đang nằm chợp mắt. Phía cuối giường là một tôi khác đang đứng canh gác cùng cái rương sống Mimic. Bên cạnh giường là Skoll và Iro, cùng một thiếu nữ tóc trắng mà tôi chưa thấy trước đó, song trông rất giống như Iro.

“Mọi người đã trở về!” Iro phấn khởi khi thấy bọn tôi.

“Chào mừng đã trở lại, cùng vị khách mới.” Skoll nói bình thản, nhưng trông em ấy cũng có gì đó hiền hơn bình thường.

“Chàng hiệp sĩ xứ lạ khác đã tề tựu rồi này ~.” Cô gái trông như Iro trong bộ đồ miko bình luận một cách lạc quan.

“Xem ra chuyến đi đều thuận lợi nhỉ?” tôi bước đến mà có phần nhẹ nhõm.

“Mọi người vất vả rồi.”

“Anh bạn cũng vậy.”

Tôi kia nói lời thấu hiểu và giơ tay lên, tôi đáp lại cùng cái bắt tay đầy tình anh em.

“Vậy đây là người mà anh và Han phải lòng.” Soulflare nhìn Irina đang ngủ trên giường rồi quay sang tôi. ”Hai anh có dụ dỗ gì cô ấy không thế?”

“Sao em nỡ nghi ngờ thầy mình vậy…” tôi thấy đắng lòng khi nghe câu đó.

“Đùa thôi mà ~.” Cô bé Wizard chìa lưỡi ra đầy tinh nghịch.

“Chị ấy đẹp thật.” Hanna cũng nhận xét người đẹp đang ngủ say ấy. ”Cứ như công chúa ngủ trong rừng vậy ~.”

“Cô ấy là một quý tộc nên cũng phải nhỉ.” Tôi cười mà nói lời đồng tình.

“SABATAAAAA!”

RẦM

Anna đột ngột chạy đến và mở cửa sầm một cái.

“ANH THẤY HANNA ĐÂU- eh, sao cậu lại ở đây???” cô bé Warlock Giant ngạc nhiên khi thấy bạn mình đang ở đây.

“À, chỉ là Soulflare gọi tớ chút thôi.” Hanna vội đính chính.

“Tớ cùng với Master Sabata mới hiệu chỉnh sức mạnh chút thôi, giờ tớ và Hanna đã được nâng cấp.” Soulflare mỉm cười trấn an cô bạn của mình.

“Thật tình, phải nói cho tớ trước một tiếng chứ…” Anna thở dài nhẹ nhõm.

“Anh có nói là sẽ ổn mà, nơi này do Sabata bảo vệ.” Dta bình thản bước phòng. “Mọi người tụ tập đầy đủ phết.”

“Được rồi, giờ chúng ta nên bắt đầu công cuộc đánh thức người đẹp ngủ trên giường nào ~.” Tôi kia lên tiếng thông báo.

“Có lẽ chúng ta nên bật bài Wake me up inside.” Dta nói rồi mở điện thoại lên cùng bài nhạc đó.

“Ý hay.” Tôi kia nói xong liền quay sang tôi. ”Được rồi, giờ anh bạn cũng nghỉ ngơi được rồi ~.”

“Ok.”

Sau lời đáp của tôi, mọi thứ sau đó chìm vào hư vô.

--- ---

“…Soulflare???”

Ngay khi bản sao của tôi biến mất, Soulflare bất chợt trơ ra. Giây tiếp theo, tôi có thấy nước mắt tuôn ra từ em ấy!

“Có gì không ổn à!?” tôi bối rối đi lại em ấy kiểm tra.

“Eh!?” cô bé Wizard chợt nhận ra sự bất thường liền dụi mắt.“Kh-không có gì…”

“Cậu đau ở đâu à?”

“Có cần thuốc men, phép thuật hay gì không!?”

Hanna lẫn Anna đi lại hỏi thăm tình hình.

“Quý cô cần gì, tôi Haruka sẽ chữa trị cho.” Haruka đi lại kiểm tra tình trạng của cô bé Wizard.

“Ổn mà… chỉ là…” Soulflare mỉm cười với sự miễn cưỡng. “Dù biết đó là bản sao của anh thôi… nhưng khi anh ấy biến mất, em bất chợt cảm chút hụt hẫng…”

“Xin lỗi, anh không cố ý làm em phải đau lòng…” tôi gãi đầu, bởi không nghĩ là điều đó lại ảnh hưởng tâm trạng em ấy đến thế.

“Không đâu. Chỉ trong một ngày mà em được cảm nhận nó, tin tưởng, tình yêu, và sự mất mát. Anh thật sự là một người thầy tốt và đáng sợ đấy, Master Sabata.” Soulflare mỉm cười nhưng cứ như lòng em ấy đã vỡ òa.

“ Anh thật sự xin lỗi…”

Tôi rối rít nói mà không biết nên làm gì. Đâu có ngờ Soulflare lại nhạy cảm đến thế. Chưa kể đến việc cảm xúc em ấy dành cho bản sao dù liên kết hive mind với tôi lại nhiều nhường nào…

“Anh biết chơi đùa trái tim thiếu nữ phết ~.” Skoll khoanh tay phía sau đầu mà cà khịa tôi.

“Làm ơn đừng nói anh thế chứ!” Tôi sốc khi bị cô nàng sói nói thế.

“Nào nào…”

“Cậu làm viên kẹo, hay chút cacao nóng không?”

Hanna thì vỗ nhẹ lưng bạn mình, còn Anna thì tạo ra ly sữa nóng cùng một cây kẹo mút.

“Ara, vậy là bệnh tương tư ~.” Haruka chống tay vào má mà bình luận, ngay sau đó cô đi lại nhẹ nhàng xoa đầu Soulflare. ”Nào nào, thời gian sẽ chữa lành con tim quý cô thôi ~.”

“Bệnh tương tư?” Iro nghiêng đầu và cụp một bên tai báo đầy thắc mắc.

“Chỉ là vài vấn đề khi yêu ấy mà.”Skoll giải thích trong khi khoanh tay sau đầu và nhìn bâng quơ chỗ khác. “Cô không biết lẫn không bị thì vẫn ổn thôi.”

“Vậy sao…”

Cô nàng báo Barbarian thì chẳng hiểu gì. Haruka chỉ biết khẽ che miệng cười trước sự ngây ngô của cô con gái của mình.

“Anh sẽ chữa cho em ngay!” Tôi lấy trong túi ra hình nhân Han và tôi sau khi lướt cái danh sách hàng trăm thứ spell trên điện thoại. “ Wish - Calm Emotions (làm diệu các cảm xúc)!”

“Ah… cảm ơn, em thấy khá hơn rồi.”Soulflare thở lại bình thường rồi nhìn tôi mà bình luận. ”Dùng spell bất cứ khi nào cần, anh ra dáng một Wizard hơn rồi đấy.”

“Xin lỗi vì anh không phải chuyên gia điều trị tâm lý…” nói trong sự đắng lòng. ”Vậy… em có ổn để tiếp tục không, hay để lúc khác?”

“Không, chúng ta nên khẩn trương.” Cô bé Wizard nói trong khi lấy ra những hòn đá Transmuter Stone, gậy phép, và spellbook (sách ma thuật).”Thời gian hiện giờ là tài nguyên không nên lãng phí mà. Không phải loại mà Master Sabata đã phá.”

“Làm ơn đừng khịa anh nữa, hôm nay là quá nhiều Emotional Damage (sát thương cảm xúc) với anh rồi…” tôi mím chặt môi sau khi ráng cầu xin cô học trò của mình.

“Chàng hiệp sĩ của chúng ta thật tội lỗi làm sao. Trong một ngày đã cướp đi trái tim không biết bao nhiêu cô gái ~.” Haruka như sát muối vào tim tôi.

“Em lạy chị, làm ơn đừng khịa em nữa…” tôi chắp tay vái lạy người mẹ vợ của mình.