https://www.youtube.com/watch?v=OrgpX-_bFqM
[Có xe kéo luôn rồi à?] tôi hỏi bằng thần giao cách cảm.
“Vâng, bọn tôi đã huấn luyện lũ cừu làm thú cưỡi trong thời gian làm công việc viễn chinh suốt tuần qua.”
Ownka ngồi đối diện tôi trả lời. Tôi, nữ Orc Warchief, Arcath đang đánh xe cừu và một gã Troll ngồi cuối, bốn người Expediton Gang bọn tôi ngồi trên chiếc xe gỗ được kéo bởi lũ cừu. Chiếc xe không quá khác so với cái tôi tùng dùng khi còn làm công việc một mình với Sabata. Mặc dù đông vui thật nhưng gặp gã sinh vật to còn hơn Orc đang ở đây và lại là lúc này? Sinh vật to lớn, hoang dại, phàm ăn hơn Orc nhiều!
[Mà… tại sao tên Troll này lại được cử đi cùng vậy?] Tôi quan ngại hỏi.
“Heheh… do họ đã bàn bạc kỹ và lựa ra kẻ mạnh nhất trong cả làng rồi, cốt là đề phòng đám con người hung tợn kia.” Arcath cười gượng gạo giải thích.
“Ngài không cần phải lo, hắn chịu làm việc cho chúng ta chỉ cần nhận đồ ăn thường xuyên từ ngài.” Ownka mỉm cười nói tràn đầy tự tin.
[… Ra là vậy,] Tôi đơ ra giây lát rồi hỏi tiếp trong khi tay đang liên tục coi thông tin trên điện thoại.[Và làm sao cô mời được gã này về làng Olzug vậy?]
“Tôi được cha mình chỉ cách để thuyết phục với Troll trước kia,” nữ Warchief giải đáp thắc mắc.”thành thử ra dù không chia sẻ cùng tiếng nói, tôi vẫn biết cách thuyết phục hắn.”
[Cha con cô quả rất ấn tượng.] tôi không ngờ nữ Warchief này nhiều tài lẻ phết, biết 3 thứ ngôn ngữ mà còn giỏi ngoại giao nữa…
“Ngài quá lời rồi rồi.”
Nói với Ownka xong, tôi quay sang “cấp dưới” mới của mình mà ráng bắt chuyện. Tôi vẫn rất sợ cái gã có thể dễ dàng bứt đầu tôi trong tình trạng không có Spirit hiệp sĩ bên cạnh. Thế nhưng, một cuộc nói chuyện để xác nhận mối quan hệ hai bên là cần thiết, đặc biệt là thể hiện thị uy của một vị thần (giả)!
[Ta là Gruumsh, vị thần dẫn dắt kẻ lãnh đạo làng Olzug, ta gọi ngươi là gì nào?] tôi quay sang gã Troll và nói với sinh vật Giant (khổng lồ) xanh đó.
“Hm, một con người biết nói tiếng Giant sao?” Tên Troll đó nhìn tôi có chút ngạc nhiên.
[Là một hiện thân của vị thần One-Eye, tất nhiên.] tôi vẫn giữ giọng điệu lẫn hành động điềm tĩnh trước cái ánh nhìn nguy hiểm của hắn.
[Ordning, đó là cách ta tự gọi bản thân.]
Gã Troll tự xưng tên kèm theo điệu cười đắc chí. Ordning, cụm từ trong tiếng Giant hoặc Jotun thì mình nhớ là cách gọi cấu tạo xã hội của loài to lớn này. Một cái tên nghe có vẻ kêu và tự cao phết.
[Điều gì khiến ngươi chấp nhận làm việc với bọn ta thế?] tôi tiếp tục dò xét.
“Ả Warchief kia đã nói thứ ta cần,” Ordning trả lời chẳng mảy may chần chừ.”thức ăn, rất nhiều thức ăn!”
[Thế thì ngươi chọn đúng người để hợp tác rồi đấy.]
Tôi lập tức tạo hẵng một cái đùi thịt bò xuất hiện ngay trên đùi Ordning. Hắn nhìn tôi rồi nhìn miếng thịt bò, ngay sau cắn xé miếng thịt như một con thú đói.
“Xem ra, ngươi đúng là, kẻ mà đám Orc, nói!” Ordning thích thú mà nói trong khi mồm đầy đồ ăn.
[Làm việc tốt cho ta và mọi đồ ăn ngươi cần sẽ có,] tôi nói ra yêu cầu của mình.[hợp tác tốt thì làng Olzug và Charrir sẽ đối đãi tốt vơi ngươi thôi.]
“Hah, khá là hiếm thấy một con người nào điềm tĩnh như ngươi. Đặc biệt là con người duy nhất giữa nơi không có con người!” tên Troll đó nhận xét tích cực về tôi.
[Tất nhiên, ta là Đại Thần Gruumsh One-Eye mà.]
Tôi nói lời cuối rồi quay về chỗ ngồi của mình, lập tức cả người như mềm nhũn ra! Thật sự nói chuyện với tên này chẳng khác gì người thường đang ở cạnh một con hổ đói cả! Sợ chết khiếp luôn!
“Không rõ ngài đã bàn bạc gì nhưng trông hắn có vẻ vui đấy.” Ownka nhận xét sau khi quan sát cuộc trò chuyện.
[Tất nhiên, ta muốn hắn được xác nhận rõ ràng lợi ích làm việc cho ta và làng thôi.]
Tôi ôm mặt nhưng chừa phần mắt đi để che sự căng thẳng của bản thân. Theo những gì tôi tìm hiểu được, Troll là loài chẳng biết sợ cái chết đi kèm khả năng hồi phục rất mạnh. Máu của chúng là nguyên liệu quý từ một Troll có trị giá tới 400 gold, thậm chí lnguyên liệu tạo chất độc, thuốc giải độc cho đến Potion of Healing (thuốc hồi phục)! Sự tồn tại của Ordning khiến tôi tự hỏi sao sinh vật như bịch tiền di đồng này chưa bị Alex nhét vào nhà lao rồi rút máu xài dần nhể?
[Tiện đây, nơi mà các ngươi nói tới cách bao xa vậy?] tôi hỏi nhóm để hiểu để trông chờ tiến độ cuộc hành trình.
“Mất khoảng hơn 5 giờ đi bộ, nếu đi xe này thì sẽ chỉ còn 2 giờ thôi, heheh.” Arcath cười đắc chí, xem ra gã rất tự hào về cái khả năng lái xe cừu của bản thân.
[Nghe có vẻ ổn đấy.]
Tôi gật đầu khi nghe điều đó. Mặc dù không phải người thích đi lại nhưng không phải ngồi trong xe lửa hay xe hơi kín mít là ổn nhất với tôi. Bởi lẽ, tôi thích được hít khí trời trong lành này hơn, do có thể dùng Prestidigitation làm ấm bộ đồ nên tôi cũng không sợ con lạnh sắp vào mùa đông. Mặc dù có hơi chán khi phải ngồi xe hai tiếng đồng hồ, không thể chơi điện thoại được vì nó vừa khiến tôi thiếu cảnh giác, tốn pin, và hơn hết là mỏi mắt khi xài quá lâu.
“Hm? Hình như có gì đó ở bụi cây phía trước.” Ordning đột ngột lên tiếng.
“Huh?”
“Có gì cơ?”
[Ngươi thấy gì?]
Lần lượt Ownka, Arcath và tôi lên tiếng thắc mắc. Tôi thì cẩn trọng hơn hết thảy vì biết mình giấy cỡ nào trong cái đội hình này!
ZAP
“AAAAH!”
Arcath đột ngột la lên rồi ngã ra phía sau. Ngay tích tắc sau đó, nguyên một tia sáng màu tím chiếu thẳng tới tôi!
“CÓ PHỤC KÍCH!”
“GRAAAAH!”
Ownka hô lớn vừa ra hiệu, vừa gây áp lực tới kẻ đánh lén. Cô ta và Ordning lập tức nhảy ra khỏi xe và chạy thẳng tới hướng tia sáng bắn ra.
“Baaaa!”
“Ng-ngài ổn chứ chúa tể Gruumsh!?”
[Nhờ ơn ngươi mà thứ đó suýt trúng ta đấy.]
Arcath chui rúc xuống xe cừu trong bối rối cùng lúc lũ cừu đang hét lên trong hoảng sợ. Tôi không thể trả lời gì hơn ngoài cà khịa gã Sorcerer Kobold nhát gan. May mắn thay, tôi đã kịp lấy một tấm khiên kim loại ra khỏi Bag of Holding ra che chắn ngay khi Ordning nói gì đó. Cái khiên ma thuật mua trước từ Alex có giá $1200 rất đáng đồng tiền! Vì không còn Sabata ở đây, tôi buộc phải tự mình dùng vũ khí một cách tốt nhất có thể.
“Không rõ Ownka và Ordning bắt kịp kẻ đánh lén không?” tôi tự hỏi khi nhìn về phía rừng cây mà hai người lao đến.
POW
“AGH!”
Chưa bắt kịp hiểu rõ tình hình, tiếng va chạm mạnh vang lên. Ownka thì bị hất văng đi cả một đoạn, còn Ordning thì bị đánh ngã!
“ Lạy thần Kurtulmak, cái quái gì thế này!?” Arcath hốt hoảng réo lên khi thấy cảnh đó.
“Hãy sẵn sàng đi!” Ownka hô lớn rồi đứng bật dậy.
“GRAAAAH!”
Ordning chỉ trả lời bằng tiếng rống xung trận rồi tiếp tục lao tới. Không thể thấy rõ thứ gì đang diễn ra nhưng tình cảnh mà hai đồng minh đang mắc phải khiến tôi hoảng sợ tột độ! Cái thứ nguy hiểm gì mà đánh ngon ơ nữ Warchief và gã Troll thế!?
“HURRAAAAH!”
RẦM
Tôi giật bắn người nhưng đồng thời bối rối. Tiếng hét lớn trước khi tiếng va chạm vỡ đất lại cứ như tiếng của trẻ con.
“…Huh!?”
Khi nhìn về nơi đất đá vụn vỡ đó, tôi ngỡ ngàng khi thấy đằng sau cây búa kim loại to lớn không hề giống thứ tôi tưởng tượng. Không phải quái vật to lớn ghê sợ nào, không phải kẻ mang ma thuật ngoài tầm hiểu biết của tôi…
“CHẾT ĐI, LŨ QUÁI VẬT!”
Tiếng hét đó khiến tôi hơi hoang mang không vừa sợ vừa thấy kỳ quặc. Bởi chủ nhân tiếng nói đó lại là một cô bé. Chỉ là một cô bé ăn mặc hơi lạ nhưng trong tay lại đang cầm cây búa to gần bằng chính cô bé đó!
[ĐỢI ĐÃ!]
“Huh!?”
Tôi lập tức dùng thần giao cách cảm lên tiếng can thiệp, trước khi đứa trẻ đó vung thêm một búa nào đó vào hai đồng minh của tôi!
[Bình tĩnh, tại sao lại tấn công chúng tôi!?] tôi lập tức hỏi thẳng vấn đề, với hy vọng có thể giải quyết hiểu lầm nào đang có.
“KẺ NÀO ĐANG LẢI NHẢI TRONG ĐẦU TA ĐÓ, RA MẶT ĐI!” cô bé đó hét lên trong sự nóng nảy, rõ ràng là có gì đó không ổn.
[Là tôi đây, kẻ ngồi trên xe cừu.] tôi lên tiếng chỉ điểm, đồng thời ráng giữ bình tĩnh khi cô ấy nhìn sang. [Tại sao lại tấn công chúng tôi chứ?]
“AH, NGƯƠI LÀ ĐỒNG BỌN CÁI LÀNG BIẾN THÁI PHẢI KHÔNG!? THẬM CHÍ NGƯƠI CÒN ĐEM THEO QUÁI VẬT NỮA!”
“…Huh?”
Tôi bối rối hơn khi không hiểu vế đầu đứa trẻ đang nói không phải nói tiếng Anh. Về viêc bị hiểu đồng bọn với quái vật thì tôi tạm hiểu nhưng… Làng biến thái? Rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra vậy???
[Bình tĩnh, tôi không rõ cô bé đang hiểu lầm chuyện gì, thêm nữa những quái vật này không phải kẻ thù của người vô tội đâu.] tôi nhanh chóng giải thích ngắn gọn dễ hiểu nhất có thể.
“Sterben/Chết đi!”
“Eh!?”
RẦM!
Con bé đó đột ngột trả lời không đầu không đuổi rồi lao đến tấn công tôi. Ngay trước khi cây búa đó đập tôi bẹp dí xuống đất cùng với mặt đất bị nứt và lún xuống, tôi đã kịp nhảy sang một bên né tránh! Đòn đó thật sự mạnh đến khó tin, nhưng may là nó rất dễ đoán! Đà này thì mình buộc phải dùng Charm Ray để tránh xô xát lớn hơn thôi!
ZAP
“Eh!?”
Lập tức phản công, tôi dùng tia sáng từ mắt nhắm vào con bé đó trước khi con bé vung thêm vài nhát búa nữa!
[BÌNH TĨNH LẠI ĐI, BỘ LÀ NGƯỜI NGUYÊN THỦY HAY LÀ DÃ THÚ MÀ LẠI DÙNG BẠO LỰC TRƯỚC NÓI CHUYỆN VẬY!] Tôi lập tức dùng thần giao cách cảm hét lớn vào tâm trí con bé.
“Ugh!” Con bé đã khựng tay lại trước khi vung thêm nhát búa thứ hai vào tôi.”Ngươi đã làm gì ta vậy!?”
[Để nói chuyện, cần nhắc lại bao nhiêu lần mới đủ đây?]
“Guh…”
Con bé đó nắm chặt cây búa và nhìn tôi bằng ánh mắt khó chịu. Tôi vội giơ tay lên ra hiệu để Ownka lẫn Ordning ngưng lại, tránh tiếp tục giao tranh.
[Để ta nói chuyện.]
Tôi quay sang Ownka đang toang xông đến. Nữ Warchief đó thấy vậy liền giơ tay lên giữ tên Troll ngừng chạy sang đối phương nữa.
“Tốt thôi,” Con bé bình tĩnh hơn và đặt mạnh đầu búa xuống đất.”giờ nói xem các ngươi là thứ gì và đang làm gi?”
[Tôi là LHan, một kẻ du hành từ thế giới khác tới đây. Hiện tại được gọi là Gruumsh, người lãnh đạo của làng Olzug của loài Orc và làng Charrir của Kobold.] Tôi giới thiệu vắn tắt bản thân và chỉ tay về những người đi cùng. [Còn cô bé?]
“…Anna Sonnen,” Cô bé trả lời rồi hỏi.” nơi ông anh đến là từ đâu?”
[…Trái Đất, nước Úc.] tôi lặng lẽ đáp thứ hợp lý nhất mà tôi có thể trả lời được.
“…TRÁI ĐẤT SAO!?” cô bé gọi là Anna nói lớn với mắ mở rộng, cô chạy thẳng tới tôi trong khi trong khi bỏ lại cây búa phía sau hoàn toàn.
Bộp
“Eh!?”
Cô bé nắm chặt hai cánh tay của tôi mà bắt đầu hỏi với gương mặt căng thẳng.
“ANH CŨNG ĐẾN TỪ TRÁI ĐẤT, VẬY ANH CÓ CÁCH ĐỂ TRỞ VỀ ĐÓ CHỨ!?” Anna lắc tôi mấy hồi trong khi hỏi.
“NÀY!”
Ownka kêu lớn mà lao đến, song tôi vẫn giơ tay ra hiệu đừng.
[Đúng là tôi có cách, vậy…?] Tôi thắc mắc vì sao cô bé lại hỏi điều đó.
“…YAAAAY! CUỐI CÙNG CÓ THỂ TRỞ VỀ RỒI! ĐỨC THÂN YÊU!”
Anna thả hai tay tôi ra rồi nhảy cẫng lên trong vui sướng. Cú nhảy đó cao qua đầu tôi luôn, có khi là hơn 3m! Cơ mà, với lời nói và phản ứng đó thì cô bé này đã bị lạc tới thế giới này và bị mắc kẹt tại đây. Vậy ra là một cô bé người Đức bị lạc tới đây sao? Là khách du lịch bị kẹt đây do mùa Covid hay gì à?
[Oho, hiếm khi thấy spellcaster nào dùng ma thuật như anh bạn đấy.]
Một tiếng nói bất chợt vang lên trong đầu tôi. Cả những đồng đội tôi cũng nhìn dáo dác xung quanh như tôi lúc này. Xem chừng tôi không phải là người duy nhất nghe âm thanh đó. Kiểu phát ra từ trong đầu này thật sự y chang thần giao cách cảm!
Xoạt
Từ trong bụi cây, một con chó con nhảy ra. Nó có bộ lông đen đỏ khác thường , lông ở đuôi và chân nhìn nó khá giống ngọn lửa, đôi mắt thì sáng lên như ánh đuốc!
[Anh bạn đây chẳng giống mấy Sorcerer lắm nhỉ? Không phiền bật mí cho tôi chút chứ?] Tiếng nói đó vang lên cùng lúc con chó đó nhìn tôi thẳng vào tôi.
[…Chú là ai?] tôi hỏi với giọng cẩn trọng.
“Ah, Asmo!” Anna vội kêu lên khi thấy con chó.”Ngươi lại đi đâu đến tận giờ mới chịu xuất hiện vậy!?”
[Thô lỗ quá, tôi đi do thám xung quanh để đảm bảo an toàn mà ~.].
Con chó đó vãy đuôi thân thiện cùng lúc tiếng nói trong đầu tôi vang lên. Vậy con chó này là chủ nhân tiếng nói đó.
“Một sinh vật trông rất đáng ngờ.” Ownka ý kiến.
“Nó có nguy hiểm như con bé đó không…” Arcath núp bên cạnh nữ Warchief mà hỏi.
[Cứ bình tĩnh.] Tôi trấn an đồng minh rồi quay sang hỏi Anna. [Bạn của em đấy à?]
“Nah, chỉ là người cho tui cây búa kia và sức mạnh phép thuật thôi.” Anna bĩu môi đáp
[Anna lạnh nhạt vậy làm tui đau lòng lắm đấy ~.] con cún đó đáp lời bằng giọng thân thiện không đổi.
[Em nói rõ hơn được chứ?] tôi hỏi ý của cô bé đó.
“Khi tui bị lạc tới đây, Asmo đột ngột xuất hiện và nói muốn lập khế ước để có được phép thuật hay không.” Anna thở dài kể lại.”Lúc ấy, nơi này toàn quái vật nên tui chẳng có cách nào ngoài chấp nhận. Và thế là tui có được sức mạnh, trang phục, vũ khí và ma thuật như hiện giờ! Nó giống mấy siêu nhân hay cô gái ma thuật lắm phải không?”
[Ra là vậy… tôi thì được một người đàn ông tiêm thuốc và có được sức mạnh…]
Tôi trả lời ngắn gọn nhất không kể nốt việc trở thành Spirit Weaver. Dựa trên tia ma thuật màu tím lúc nãy, thứ vũ khí hiện giờ Anna nắm giữ, thêm con chó ngoại hình trông không giống như của loài Celestial (thuộc thiên đường). Dựa trên mấy đặc điểm này và lời kể của Anna, cô bé là một Warlock!
[Ra vậy, nếu không phải thù địch và không phải đám người làng đó, Anna có đồng minh rồi ~.] Con chó gọi là Asmo đó vãy đuôi mà nói giọng thân thiện không đổi.
“Hm…” Anna nhíu mày nhìn chằm chằm về phía tôi.” Kiểu gì thì nhìn ông anh này không đáng tin lắm…”
[Well, mấy gã trong cái làng bẩn bựa thì nhìn trông đáng tin cậy hơn đó thôi ~.] Asmo nói như cà khịa.
“Thôi được, tui sẽ nghe theo lời Asmo nói vậy.” Anna quay sang tôi và đưa tay ra nói.”Tạm thời tôi sẽ tin tưởng nghe theo lời anh nói vậy. Hãy nói điều kiện anh cần đi, nếu không phải mấy thứ bệnh hoạn, biến thái hay tàn nhẫn thì tôi sẽ làm cho anh! Đổi lại hãy giúp tôi trở về Trái Đất!”
[…Sòng phẳng phết nhỉ.] Tôi ngạc nhiên khi cô bé này lại đưa ra đề nghị khá là công bằng như thế.
“Tôi biết là chẳng có gì miễn phí cả mà~.”
Anna ưỡn ngực đầy tự tin. Thật sự con bé thẳng thắn nói ra thỏa thuận thế này là vì gia cảnh hay do cách sống ở đây đã làm cô bé như thế? Thật sự khó mà hình dung được, chỉ biết rằng chắc chắn rất khó khăn…
[Tôi và người của mình đang định tới một ngôi làng có con người quanh đây để đàm phán, do họ quá thù địch với người của tôi.] Tôi nói với Anna trong khi chỉ tay về phía mấy đồng minh của mình.[Thành ra nếu em có thể trợ giúp bọn tôi khi tình hình trở nên xấu đi.]
“…Được không đó, mấy người làng đó kỳ quặc và thấy gớm lắm!” Cô bé Warlock đó tỏ ra e ngại khi nhắc tới làng đó.
[Nếu quá sợ, tôi sẽ cho người dẫn em về nơi của bọn tôi trong lúc chờ đợi.] Tôi liền đưa ra kế hoạch khác. [Người của tôi dù toàn dị nhân nhưng họ sẽ không làm hại vô cớ hay trái chỉ thị tôi đâu.]
“T-tui không có sợ!” Anna liền phản bác ngay lập tức.”Nếu đó là yêu cầu của ông anh thì tôi sẽ làm tốt thôi!”
[…Tinh thần như thế là tốt, nhưng đừng làm quá sức đấy.] Tôi khuyên bảo vì lo rằng Anna chỉ đang tỏ ra cứng cỏi.
“Tôi biết mình đang làm gì mà, khỏi lo!” Cô bé cười nhăn răng tràn đầy sự tự tin.
[Thôi được, như ý em muốn.] Tôi đưa tay ra.[Cứ gọi tôi là Han, chúng ta tạm thời làm việc với nhau thật tốt nghen, Anna.]
“Ok, nhờ cả vào anh đấy.”
Anna bắt tay tôi bằng một cái nắm tay chặt tới mức khiến tôi giật mình. Nó khiến tôi lo rằng nếu không đeo Gauntlets of Ogre Strength thì chắc tôi bị bóp gãy hết rồi!
[Coi chừng chứ Anna, mạnh tay là sẽ có thương tích đấy.] Asmo đưa ra lời khuyên đúng ngay ý tôi.
“Oh, xin lỗi.” Cô bé chợt hiểu ra liền buông tay tôi ra.
[Không sao đâu…] Tôi giấu đi cái cảm giác như suýt có tiếng xương rôm rốp kêu lên rồi đổi chủ đề. [Mà coi như ít quà gặp mặt đây.]
Tôi tạo ra vài ổ bánh mỳ Pretzel Dog (bánh mỳ xúc xích) với phô mát do nghĩ nó sẽ hợp khẩu vị người Đức như Anna.
“Oh, cảm ơn!” Anna không ngần ngại cầm lấy ăn. “Ngon quá, cả tuần rồi không có bánh mỳ hay xúc xích thế này, nhớ làm sao~.”
[Thật tốt là em thích nó.] tôi thở phào nhẹ nhõm trong lòng.
[Oho, cậu giỏi đối đãi bé gái phết. Cậu rành việc này làm nhỉ?] Asmo nói giọng châm chọc tôi.
[Đừng nói tôi như thể tôi là lolicon giùm…] tôi nhíu mày phản đối.
[Mà trò này ngoài Cleric con người làm ra thì tôi không biết là Sorcerer không có liên kết với Celestial làm được đấy, bí quyết là gì? Từ đôi mắt của cậu?] Asmo bắt đầutò m hỏi tôi.
[Bí mật quân sự.]
Tôi giữ miệng lại và cảm thấy yên tâm một chút. Có đồng minh vô tình gặp được trên đường thế này thì không rõ nên gọi là hên hay xui đây…