Chương 23: Oan gia ngõ hẹp

Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Editor: Aqua

-----------------------

Sắc mặt của Dương Ảnh Tùy Phong lại một lần trầm xuống, nhìn bóng dáng đang lơ lửng mà bám vào vách đá của Sở U, người mà hiện tại hắn cực kì không muốn nhìn thấy nhất chính là người này.

- Tùy Phong, ngươi đã nhìn mười phút.

Phía sau Mục Sư cũng có phần phức tạp nhìn về phía Sở U.

Tên U Dạ này, tên trên người hắn càng đỏ hơn, cái này là giết rồi bao nhiêu người?

Lúc này, Dương Ảnh Tùy Phong hai mắt hơi trợn to, tình cảnh hắn gặp được để cho hắn bất ngờ nhưng cũng không kém vui mừng.

Chỉ thấy, phía trên vách núi chỗ Sở U ngồi, thình lình xuất hiện thêm một người chơi Pháp Sư.

- Thật hay, không cần lại chờ rồi lại đợi, có người tiến đến quấy rầy tên khốn đó, để hắn không vào được phó bản.

Dương Ảnh Tùy Phong trong lòng vui mừng mà la lên.

Phía dưới rất nhiều người chơi cũng đã nhìn thấy phía trên xuất hiện dị thường, để cho bọn họ hơi chút kích động chính là, Sở U còn chưa phát hiện.

Sở U đang làm gì?

Giờ khắc này, Sở U hơi nhắm mắt dưỡng thần, thân trần của hắn phải dựa yên vào vách đá phía sau lưng, hai tay vây quanh thân đao thon dài, đối với thanh âm huyên náo phía dưới mắt điếc tai ngơ.

Lúc này, ở phía trên đột nhiên có đá lăn xuống, Sở U mở mắt ra, còn không thấy rõ chuyện gì xảy ra, một cái bóng đen đã đột nhiên từ phía trên rơi xuống.

- Hay.

Người chơi ở phía dưới dồn dập truyền đến tiếng hô, cảnh tượng nhìn có phần khí thế.

Trơn, tuột xuống rồi? Tùy Phong sắc mặt mang theo vặn vẹo, nhìn thật giống vừa ăn một đống phân chó.

Vị Pháp Sư kia, được Dương Ảnh Tùy Phong cho thật nhiều kỳ vọng, giờ khắc này giống như là đạp vân cưỡi gió, từ trên đỉnh lấy một cái góc vuông làm ra một hồi. . . rơi tự do.

Sở U thậm chí vừa vặn cùng đối phương chạm mắt, bốn mắt nhìn nhau.

Đó là một cái cảm giác giống như có vạn con hung thú đang chạy trên thảo nguyên mà tàn sát!

Mẹ nó! Lại có người dám qua đây có ý đồ với ta?

Sở U lập tức đứng lên, đồng thời nhìn lên phía trên, phát hiện cũng không còn có gì khác thường, cũng nhắn qua Lâm Lạc Nhi.

- Huy Dạ, vẫn chưa tổ được ai à?

- Bọn họ thấy ta là người chơi level 0, đều không vào tổ.

Cái đám cầm thú ánh mắt như chó chỉ biết coi thường người khác này…

'Ầm!'

Một tiếng vang thật lớn, vị Pháp Sư muốn đánh lén Sở U ngay lúc này đã ôm lấy mặt đất, người chơi chung quanh theo nhau dùng tay che mặt, từ khe nhỏ giữa hai ngón tay nhìn đối phương từ từ được đưa về điểm phục sinh.

- U Dạ, có cái người chơi level 0 xin nhập tổ, thêm không?

- Thêm, chỉ cần là người đồng ý xin vào đều thêm.

Hệ thống: Người chơi Vô Song Trá Hoa gia nhập tổ đội!

Vừa gia nhập vào Vô Song Trá Hoa giờ khắc này cũng vừa vặn đứng ngay bên người Lâm Lạc Nhi. Nhìn trên cột đội ngũ còn có avatar của Sở U, lại phát hiện đối phương đã level 5, nhất thời giật mình, đồng thời trong lòng cũng mừng thầm, tổ đội này là có cao thủ hỗ trợ.

Ồ? Cao thủ ở đâu này? Sao không thấy đứng đâu rồi?

Vô Song Trá Hoa lúc này đưa mắt nhìn xung quanh.

- Ngươi nhìn cái gì? Lâm Lạc Nhi hỏi.

- Cao thủ đâu, cao thủ làm sao không ở đây?

- Ngươi là nói U Dạ?

Vô Song Trá Hoa cũng không chần chờ, lập tức nói ra:

- Đúng nha, hắn ở nơi nào?

Lâm Lạc Nhi kìm nén không mở miệng, chỉ tay lên phía trên

- Cái này, vị kia chính là cao thủ ngươi nhắc tới.

Vô Song Trá Hoa lập tức ngẩng đầu, nhìn Sở U đang ngồi thong dong trên vách đá. Đối phương giống như là một vị bất phàm nhân vật, quanh người tỏa ra khói đỏ, mang theo ngông cuồng mà ánh mắt tự đại, hắn liền như vậy tùy ý ngồi ở chỗ đó, giống như Ma vương, nhìn xuống phía dưới người chơi, như tất cả mọi người ở đây đều là thần dân của hắn.

Cao thủ quả nhiên có tư thái cao thủ.

- Chị gái xinh đẹp này, ngươi có thể gia nhập tổ đội của chúng ta không.

Lâm Lạc Nhi nghe tiếng cũng nhìn qua, lúc nhìn thấy đối phương, trong mắt có tia kinh ngạc. Bởi vì vừa mở miệng với mình là một cô gái nhỏ có dáng dấp vô cùng đáng yêu, thân hình không cao, con mắt long lanh khiến người ta có cảm giác muốn nựng vài cái.

Lâm Lạc Nhi lắc đầu một cái.

- Ta đã có tổ đội.

- A? Chị gái có tổ đội rồi sao…Cô bé loli này lập tức cúi đầu quay về, giống như là đang cùng đội viên của cô thương lượng cái gì.

Một lát sau, cô bé loli này lại một lần nữa ngẩng đầu lên.

- Vậy bên chị có mấy người, chúng ta bên này có 3 người.

- Chúng ta bên này cũng vừa đúng có ba người.

- Quá tốt rồi, vậy chúng ta có thể hợp tổ chứ?

Có thể một lần tổ đội đủ vậy thì quá là tốt rồi, Lâm Lạc Nhi cũng không khỏi hài lòng.

- Trước tiên thêm em vào tổ đi, lại đưa cho em làm đội trưởng, sau đó em sẽ thêm hai người bạn của em vào.

Lâm Lạc Nhi liền phát ra một cái lời mời tổ đội cho đối phương.

Hệ thống: Người chơi Nam Sơn Đại Trúc gia nhập tổ đội.

Tại sao lại là một Mục Sư?

Sở U nhìn người chơi vừa gia nhập, thêm vào Lâm Lạc Nhi cùng với trước đó Vô Song Trá Hoa, đã là ba người chơi Mục Sư, ba người đều là level 0…

Lúc này, Sở U phát hiện, đội trưởng đã đưa cho Nam Sơn Đại Trúc.

Chốc lát sau, hệ thống lại truyền đến nhắc nhở. . .

Người chơi Thần Thánh Mục Sư gia nhập tổ đội.

Người chơi Dương Ảnh Tùy Phong gia nhập tổ đội.

Sở U lập tức chat riêng với Lâm Lạc Nhi.

- Mau lấy lại chức đội trưởng.

Nhìn tên của hai người chơi vừa gia nhập, Sở U cảm thấy thật giống như gặp qua ở đâu.

Dương Ảnh Tùy Phong: . . .

Thần Thánh Mục Sư: . . .

Cách đó không xa Thần Thánh Mục Sư trên môi nở ra một cái cười trên sự đau khổ của người khác, tròng mắt nhìn về phía bên phải đang vẻ mặt tối sầm lại Dương Ảnh Tùy Phong, rất tự nhiên mà nặn ra một cái vẻ mặt 'Buồn cười'.

Cũng thật là oan gia ngõ hẹp.

- Ha ha, cái Lạc Thủy Huy Dạ này là có sẵn tổ đội rồi nha.

Thần Thánh Mục Sư chat riêng cho Dương Ảnh Tùy Phong.

- Được rồi, Huy Dạ, trực tiếp khởi động phó bản đi, nhớ chọn đúng hình thức nha.

Sở U lúc này ở bên trong tổ đội nói rằng, tin tưởng không cần phải nhắc Lâm Lạc Nhi cũng sẽ lựa chọn hình thức ác mộng nữa.

Một lát sau, hệ thống nhắc nhở: phó bản Lãnh địa của phản quân Hoàng Cân đã mở ra, độ khó: hình thức Ác mộng.

Lâm Lạc Nhi là người đầu tiên hóa thành bóng mờ biến mất không còn tăm hơi.

Được rồi, nếu cái phó bản yêu cầu tổ đội 6 người này đã mở ra, người khác có vào hay không cũng không cần đi quản rồi, Sở U lập tức dọc theo vách đá hiểm trở đi xuống dần, bắt đầu khởi động phó bản.

Phía dưới Vô Song Trá Hoa cũng không biết cái gì gọi là hình thức Ác Mộng, nhìn Lâm Lạc Nhi đã tiến vào, cũng lập tức khởi động phó bản.

Bên trong phó bản, thân ảnh cao lớn của Sở U như ẩn như hiện xuất hiện, bước ra một bước, thân thể lập tức ngưng tụ thành thực chất.

- Những người khác đâu?

Lâm Lạc Nhi phát ra nghi vấn.

- Ta đến rồi.

Thanh âm nghe có vài phần ngây ngô của Nam Sơn Đại Trúc từ phía sau truyền đến.

- Còn hai người đi cùng với ngươi đâu?

- Hẳn là ở phía sau đi.

Sở U lúc này nói rằng.

- Đừng chờ, chúng ta bắt đầu trước đi.

Nói xong, trước tiên đi về phía trước, Lâm Lạc Nhi cùng Vô Song Trá Hoa cũng chăm chú đi theo sau.

Nam Sơn Đại Trúc đứng ở trước cửa phó bản, bất động, thật giống như là đang cùng với hai người khác chat riêng.

Địa hình ở chỗ này chính là một khu rừng cây dày đặc, chỉ có thể đi trên một cái lối mòn nhỏ, trên bầu trời nhìn có vẻ như là hoàng hôn, nhưng cảm giác như là được nhuộm đỏ máu vậy.

Nếu là hình thức ác mộng, quái ở đây tất cả đều sẽ là cấp tinh anh.

Lúc này, hệ thống truyền đến nhắc nhở: Người chơi Dương Ảnh Tùy Phong rời khỏi tổ đội.

Sở U không chút nào đi để ý, ánh mắt bình tĩnh mà phân tích địa hình, xa xa tựa hồ có thể thấy tường ngoài của một cái sơn trại, nói vậy chỗ đó chính là đích đến cuối cùng.

- Mục Sư ngươi đến cùng có tới hay không, không tới coi như hai chúng ta xong.

Lúc này, Nam Sơn Đại Trúc tựa hồ nổi giận, trực tiếp ở trong tổ đội mắng lên rồi.

- Đến đến đến, ta đã đến cửa phó bản.

Bên ngoài, Dương Ảnh Tùy Phong trầm mặt quay về phía người Mục Sư đang đứng mở phó bản nói ra:

- Đây là hình thức ác mộng, chúng ta lúc trước liền bị diệt đoàn hết mấy lần, ngươi nhất định phải đi vào?

- Ta không có lựa chọn nào khác, Tiểu Trúc thật vất vả mới có thể qua chơi game, ta phải đi cùng nàng.

- Cái kia U Dạ có vẻ thật sự rất lợi hại, nhưng mà các ngươi là bốn Mục Sư, 1 Chiến Sĩ, có thể gây ra đủ tổn thương sao?

- Bây giờ nói cái gì đều vô dụng.

- Ta thật sự không biết là nên chúc phúc các ngươi thông qua hay vẫn là hi vọng các ngươi thất bại, ngược lại có nơi nào có người kia liền tuyệt đối không có ta.

- Chỗ có ngươi nhưng rồi cũng có người kia thì làm sao bây giờ?

Dương Ảnh Tùy Phong: . . .

---------------------

Mừng trung thu nên bạo chương <3

Cám ơn bạn chikahiro đã viết review cho truyện <3