Chương 22: Cùng Lâm Lạc Nhi vượt phó bản (2)

Sở U một lần cuối cùng nhảy lên, đã đứng trên bình đài, đi tới, cầm chìa khoá của mình đưa vào một trong hai cái lỗ khóa. Cái lỗ khóa tức thì sáng lên, đồng hồ tính giờ của hắn cũng lập tức dừng lại, thời gian hiển thị là 5 phút 27 giây.

Sau đó Sở U từ nơi này lại một lần đi vòng trở lại, đến bên người Lâm Lạc Nhi, nhìn trong mắt Lâm Lạc Nhi có quái lạ, Sở U nghi hoặc.

- Sao vậy?

- Cậu có phải là trước đây từng chơi qua trò chơi này?

Sở U sững sờ hai giây, lập tức vẻ mặt hiện ra tỉnh ngộ, khẳng định nói:

- Đúng nha, cái này có gì đáng kinh ngạc, tôi là ai? Tổng giám đốc của tập đoàn lớn XYZ, ông chủ đứng đằng sau của một trong 300 xí nghiệp cường đại nhất thế giới, khi mà các cậu còn đang chờ mong trò chơi này ra, tôi cũng đã đang chơi.

《 Thiên Thế 》 là do một nhóm trí tuệ nhân tạo đầu não cấp cao lại phối hợp nhiều loại Phó Chủ não hợp tác mô phỏng mà ra, căn bản cũng không có cái gì cái gọi là thử nghiệm nội bộ, trò chơi sau khi hoàn thành cũng là trực tiếp phát hành, trò chơi này hầu như tập hợp hết thảy kết tinh của khoa học, vì lẽ đó không cần thử nghiệm nội bộ, cực kỳ tự tin.

Chuyện mình sống lại nghe quá mức hoang đường, bí mật này Sở U chỉ có thể đem nó mang xuống mồ.

Lâm Lạc Nhi vẻ mặt lộ ra bừng tỉnh cùng hiểu ra, con mắt nhìn về phía một cái nơi nào đó, thấp giọng tự nói "Chẳng trách như vậy."

Lần thứ hai ngẩng đầu lên, nhìn Sở U cao to, vẻ mặt lộ ra nụ cười.

- Nói như vậy, tôi là không so được rồi?

- Đương nhiên rồi.

Sở U biểu hiện lúc này biến đổi, nói ra:

- Còn có Lâm Lạc Nhi, tôi tiết lộ cho cậu cái tin tức, dựa theo tôi nghe ngóng được một cái tin tức đáng tin cậy, cùng với đội phân tích báo cáo dưới trướng tôi, thế giới sẽ phát sinh một hồi rung chuyển, vì lẽ đó. . . tôi cảm thấy cậu vẫn là đừng tiếp đi học nữa.

Nhìn vẻ mặt từ từ chuyển sang khiếp sợ của Lâm Lạc Nhi, Sở U một mặt nghiêm túc:

- Tới chỗ của tôi đi, cung cấp cho cậu cabin trò chơi cao cấp nhất, cậu chỉ cần chơi thật tốt cái trò chơi này là được, đương nhiên, còn có lương.

Sở U đây là muốn một lần triệt để nắm lấy Trị Liệu Thần Cấp trước mặt.

- Cũng chỉ là chơi thật tốt trò chơi là được?

- Cậu nghĩ xem như thế nào? Liên Minh Huyền Thoại nghe nói qua chứ, chỉ cần chơi tốt trò chơi này thì đãi ngộ của cậu cũng như những người chơi đó, tất cả những gì cậu cần tôi đều có thể thỏa mãn. Cậu cứ suy nghĩ thật kỹ đi, nếu đồng ý, tôi liền phái người cùng cậu ký kết hợp đồng.

Chỉ có làm như vậy, mới có thể đem cái vị này Trị Liệu Thần cấp mua đứt. Nếu như đem chuyện giúp đỡ mà nói, dựa vào tính cách quật cường kia của Lâm Lạc Nhi kiếp trước, phỏng chừng khả năng hiệu quả sẽ hoàn toàn ngược lại.

Lâm Lạc Nhi nhất thời có chút do dự, vẻ mặt do dự không quyết định, thân thể xoay sở bất an, hai ngón tay di chuyển lộn xộn, cho thấy trong lòng đang kịch liệt giãy dụa.

- Không cần liền ngay lúc này trả lời tôi, tôi cho cậu thời gian cân nhắc, bây giờ, tôii lại làm mẫu cho cậu một lần nữa, cậu xem kĩ.

Một lát sau, Sở U lần thứ hai đi trở về, quay về Lâm Lạc Nhi phát ra yêu cầu giao dịch.

- Nhìn rõ ràng chứ? Tôi chỗ này có một bình thuốc, cậu nếu là có nắm chắc, liền uống cạn chai thuốc này, sau đó bắt đầu vượt ải, như vậy tỷ lệ cũng lớn hơn một chút.

Cuối cùng, Lâm Lạc Nhi quả nhiên có thiên phú chơi trò chơi, không có để Sở U thất vọng, dùng một lần liền thông qua cái cửa ải khó khăn này, chỉ là, lượng máu trên người nàng còn lại không nhiều, nằm ở trạng thái gần chết, sau khi đến bình đài lập tức dùng ra thuật chữa trị cho chính mình.

- Đừng hồi máu, nhanh lên một chút đem chìa khóa cho cắm vào đi thôi.

Nghe được lời nói của Sở U, Lâm Lạc Nhi hơi đỏ mặt, lập tức chạy tới cắm chìa khóa vào lỗ. Sau khi hai cái lỗ khóa đều được cắm vào, cái la bàn ở phía dưới cũng bắt đầu chuyển động.

Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng các ngươi, căn cứ tính giờ, tốc độ thông qua của các ngươi đạt: Cấp S, cùng thông qua độ khó: Ác mộng, do dó khen thưởng hòm báu cấp Thanh Tước, chúc các bạn chơi game vui vẻ.

Hệ thống nhắc nhở: Người chơi U Dạ thu được kinh nghiệm +6000

Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Lạc Thủy Huy Dạ thu được kinh nghiệm +4500

Hệ thống nhắc nhở: Thử thách phó bản là một lần phó bản, mục đích là rèn luyện người chơi, giúp cho người chơi thích ứng Thiên Thế nhanh hơn. Thử thách phó bản vẫn sẽ đối với người chơi mở ra, chỉ có điều về sau sẽ không có nhận được bất kỳ kinh nghiệm cùng khen thưởng.

Lúc này, chính giữa bình đài vang lên âm thanh của máy móc, như là có món đồ gì bị mở ra, sau đó một cái hòm báu toàn thân tỏa ra ánh sáng xanh lục trồi lên, cuối cùng dừng lại ở độ cao nửa mét.

- Nhanh đi mở ra nó đi.

Sở U quay lại nói. Lâm Lạc Nhi lập tức chạy tới mở ra hòm báu, chỉ là cô không thấy, ánh mắt Sở U ở sau lưng cô lộ ra nhạy bén, một nụ cười giương lên. Sở U chính là muốn nhìn xem tay của Lâm Lạc Nhi đến cùng có đen không đen, nếu như đen, sau đó vẫn là tận lực đừng để nàng đi mở hòm báu nữa.

- Sở U, có một quyển sách kỹ năng của cậu.

Má nó! Lại mò ra sách kỹ năng? Chẳng lẽ cô nàng này có nhân phẩm của hoàng tộc sao.

Sở U chấn kinh rồi, hắn là biết sách kỹ năng bên trong《 Thiên Thế 》 đến cùng có bao nhiêu hiếm thấy, đó là đồ vật có thể đi cùng với người chơi cả một đời, nói ra sự thật mất lòng, so với cây vũ khí Hồng Tước của mình còn muốn đáng giá hơn.

- Hả, có đúng không, phát ra để tôi xem một chút.

Sở U một bộ mặt hờ hững nói rằng.

Tên gọi: Hoành không nhất kích (Một kích quét ngang)

Chủng loài: Kỹ năng cấp ba

Yêu cầu đẳng cấp cùng nghề nghiệp: Tất cả chiến sĩ, level 5 trở lên.

Kỹ năng giới thiệu: Sau khi đòn công kích bình thường được đánh ra mỗi ba lần, có thể sử dụng vũ khí tiến hành một lần quét ngang, đối với trong phạm vi 4 mét tạo thành thương tổn cho nhiều nhất 8 kẻ địch, thương tổn kết quả: Cá nhân thuộc tính +100 kỹ năng thương tổn cơ sở.

Độ thuần thục: 0/10000, độ thuần thục đầy có thể làm cho kỹ năng thăng cấp.

Nhìn kỹ năng giới thiệu, Sở U chính thức mắt cùng miệng đều mở to, liền ngay cả hô hấp bình thường có phần trầm ổn ngay lúc này cũng gấp gáp lên, đối với một cái kỹ năng có phạm vi rộng mà không cần MP đều có thể sử dụng, đó là chân chính sách kỹ năng đại cực phẩm.

- Lâm Lạc Nhi, mình…mình có thể gọi cậu là bảo bối không? Không phải vậy, không thể biểu đạt được kích động của tôi tại giây phút này.

- Làm sao vậy, sách kỹ năng này rất tốt sao? - Lâm Lạc Nhi vẻ mặt thắc mắc.

- Đương nhiên, đây chính là một sách kỹ năng phạm vi rộng, rất đáng giá.

- Cậu rất cần tiền sao?

- Híc, không phải, chính là rất quý giá, rất hiếm có.

- Há, tôi đem nó đặt ở bên trong hòm báu, chính cậu tới lấy, còn lại còn có tiền bạc cùng thuốc hồi mana.

- Còn lại cậu đều lấy đi, Lâm Lạc Nhi, tôi cho cậu biết, tôi cảm thấy cậu cũng không cần suy nghĩ thêm cái gì, tới ngay chỗ tôi đi, làm Trị Liệu chuyên trách chân chính cho tôi.

Một người bản thân liền là Trị Liệu Thần cấp, hơn nữa còn có nhân phẩm max level, như vậy nhân vật cực phẩm, đi tìm ở đâu?

- Cậu, cậu để tôi suy nghĩ một chút.

Đối với tình hình xã hội hiện nay, cái danh sinh viên đại học này, rất nhiều người đều là xem nhẹ, giới sinh viên đại học cũng đồng dạng biết được cái vấn đề này, nếu như có một cái cơ hội kiếm tiền ổn định, đại đa số sinh viên tuyệt đối sẽ từ bỏ việc học.

Lâm Lạc Nhi không phải không rõ ràng đạo lý này, chỉ là trong lòng cô có chút bất an, cảm thấy Sở U làm như thế, dường như là đang nhòm ngó mình, vừa nghĩ tới việc không tốt, Lâm Lạc Nhi liền không cách nào quyết định được.

Chỉ là nghĩ đi nghĩ lại, mẹ mình. . . Còn có nguyên nhân bởi vì cha, trong nhà xuất hiện một ít nhiễu loạn, Lâm Lạc Nhi vẻ mặt dần dần lạnh lùng lên, khôi phục nguyên bản thần thái trước đây.

Nhớ tới những minh tinh bên trong phim ảnh kia, còn có những nữ nhân từ không còn gì cả đạt đến phong quang vô hạn kia, các cô, đều là trả giá rất nhiều rất nhiều mồ hôi cùng chướng ngại mới có thể đi đến cái vị trí kia, mình…

Mình chỉ là chơi game, còn có thể phát sinh ra cái gì? Nếu như Sở U dám đối với mình làm một ít chuyện nào đó, mình liền…

Lạnh lùng liếc mắt nhìn Sở U, cái gọi là đầm rồng hang hổ, hiện tại cũng đến phiên Lâm Lạc Nhi xông vào một lần rồi!

Lâm Lạc Nhi một lòng quyết chí, một thân kiên cường, thình lình đứng dậy. Cơn khí thế này làm cho Sở U ở một bên không hiểu ra sao.

Còn có vừa rồi ngoái đầu nhìn lại bằng cái ánh mắt lạnh lẽo đó là sao. . .

- Lâm Lạc Nhi cậu làm sao thế?

- Không có chuyện gì, buổi tối tôi cho cậu một câu trả lời chắc chắn.

- Hiện tại là ngủ hay vẫn là tiếp tục vượt qua hai cái phó bản khác?

- Tiếp tục!

Sở U: . . . .

Một lát sau, cả hai từng người thu lại đồ vật của mình, một trước một sau lập tức thoát ra cái phó bản này.

Chỉ chốc lát sau, Sở U lại xuất hiện ở cái vị trí mà hắn trước đó tiến vào phó bản, nhìn người chơi ở phía dưới hướng về phía hắn chỉ chỉ chỏ chỏ, Sở U không để ý chút nào ngồi xuống nghỉ ngơi, trạng thái tên đỏ ở trên người lại một lần nữa toả ra.

- U Dạ, cái phó bản thứ hai là phó bản một người.

- Còn cái thứ ba?

Giây lát, Lâm Lạc Nhi truyền đến âm thanh.

- Cái thứ ba là phó bản tổ đội, nhưng nhất định phải tổ đầy sáu người mới có thể đi vào.

- Vậy thì tổ đội đi.