Chương 8: Dự định sắp tới

Tiếng gió rít qua những đôi chân nặng nề của Lạc Nam, cậu thẫn thờ đứng trước cửa nhà với tâm trạng mệt mỏi, hiện tại có 3 thứ không thể giấu được trên thế giới này, đó là mặt trời, mặt trăng và cảm giác mong muốn yên bình của Lạc Nam.

Đứng đó cả buổi trời, Lạc Nam cảm giác không muốn mở cửa vào nhà, cho đến khi cánh cửa tự động mở ra và người đứng sau đó là Liễu Như.

''Này cái tên anh trai ngốc kia làm gì đứng cả buổi ở ngoài này vậy, mau vào nhà đi , hôm nay bố chúng ta sẽ về trễ vì bận việc trong công ty ,nên anh hãy biết ơn vì được đặc cách ăn thức ăn em nấu đó nha''

Liễu Như đang cầm một cái muỗng to chỉ vào Lạc Nam nói như thế, cùng một cái tập dề chuẩn hình mẫu của một người phụ nữ nội trợ đảm đang.

Lạc Nam nhìn thấy Liễu Như như một liều thuốc gì đó tốt lành, bừng tỉnh ngay tức khắc, lập tức lao vào ôm chặt cô, Liễu Như giật mình suýt rớt mất cái muỗng đang cầm.

''Arg ,arg, á , anh đang làm cái gì vậy, tiến triển như này là nhanh quá rồi...'', Liệu Như bất ngờ hô lên cùng với đôi má đỏ chót của mình, mặc dù điều này không quá xa lạ với cặp anh em này , nhưng cô vẫn chưa thể tiếp nhận được sự việc đột ngột như thế.

Lạc Nam cứ thế ôm thêm 5 phút , phải đợi đến khi Liễu Như nóng bừng cả người hô lên thì Lạc Nam mới chịu buông mình ''Cái tên anh trai biến thái này, lợi dụng làm chuyện bậy bạ với em gái mình, m-mặc dù em không ghét nó , nhưng anh cũng phải vào nhà đã chứ, Lạc Nam ngốc''.

''Haha , anh chỉ thử phản ứng của em thế nào thôi, anh đói lắm rồi, mau chóng dọn cơm ra thôi''

Lạc Nam lướt qua Liễu Như, những vẫn quên mất rằng em gái của anh có một khứa giác rất tốt, cô chỉ từ từ đóng nhẹ cửa lại.

''Hừ , anh ta có mùi kì lạ thật , một con sâu mới chăng ?'', Liễu Như với gương mặt tối sầm lại chậm rãi bước vào nhà.

Lạc Nam đang tắm trong lúc Liễu Như dọn đồ ăn ra bàn.

''Hmm , mình nghĩ hiện giờ mọi chuyện đang thoát ra khỏi cái yên bình mình đang mong muốn , cuộc sống cấp 3 đầy thơ mộng'' nghĩ đến đó Lạc Nam chỉ biết thở dài, có lẽ cậu nên buông bỏ mà ra một ngôi trường khác nhỏ hơn, cấp 3 ở Trung Quốc mà nói thật sự không quá quan trọng bằng việc đậu đại học vào một ngôi trường danh tiếng, cậu nghĩ hai năm đầu mình nên thông thả theo đuổi ước mơ.

Đang mộng mơ thì Lạc Nam thấy một bóng mờ phía sau cửa nhà tắm

''Nè..., anh Lạc Nam có giấu gì em không đó, thật sự thì hôm nay em cảm thấy anh có gì đó hơi kì lạ, với tư cách là một người em gái xinh đẹp, em có quyền biết mọi thứ về anh''.

Éc, em ấy tự luyến một cách đáng sợ, mặc dù nói không ngoa khi con bé có một nét đẹp dễ thương có thể là di chuyền từ mẹ, nếu tôi có được 70 phần trăm nét đẹp thừa hưởng từ mẹ thì con bé này phải 100 phần trăm, sau này khi lên cấp 3 con bé chắc chắn sẽ rất nổi tiếng hơn cả hiện tại.

''Anh hỏi em một câu nhé , tư tưởng sống của em là gì'' đột nhiên Lạc Nam hỏi ngược lại Liễu Như một câu hỏi kì quặc, khiến cô chỉ biết im ắng suy nghĩ.

''Em không biết , có lẽ là một cuộc sống ấm no hạnh phục , ở bên cạnh người mình yêu, v-vượt qua rào cản cũng được'' Liễu Như suy nghĩ điều gì đó khiến cô đỏ cả mặt.

Tôi hiểu mà , con bé cũng như bao con người bình thường khác, một mong muốn giản dị, riêng đối với tôi có một chút khác , đó là sự cân bằng, đúng vậy, thiên hướng mọi thứ phải cân bằng , không nghèo , không giàu , không ác cũng không xấu, nếu cán cân nghiêng quá nhiều về một bên, thì tư tưởng sẽ bị thoái hóa, cái ác là sống trên hết vì lợi ích,làm mọi thứ trái với nhân cách con người, nhiều khi cái ác sẽ cho ra những tư tưởng cho rằng đó là bản chất, nhưng điều đó chỉ là những tư tưởng tiêu cực, cái ác vẫn luôn là cái ác, còn cái tốt là sống vì cái tâm không cần sự lợi ích, nhiều khi bị dắt mũi vì quá hiền lành, kẻ phản diện thường kêu con người còn giữ được lòng tốt là vì họ không có cơ hội thể hiện điều xấu hay chưa đụng chạm vào lợi ích của họ, nhưng chỉ là tiêu chuẩn kép khi không gặp được những người thật sự tốt , tốt hay xấu sẽ quyết định dựa trên lựa chọn của người đó.

Chiến tranh hay những nạn dịch đa số đều vì lòng tham , sự ích kỉ , đừng nói rằng bạn sẽ nói với tôi những chuyện xảy ra đó là do điều tốt nhé, chỉ có cái ác mới tạo ra chiến tranh thôi, cũng đều vì tư tưởng của những người ở tầng lớp trên cả, đứng ở vị trí quá cao sẽ khiến dẫn đến nhiều lựa chọn hơn, nhưng cũng không vì thế mà lại lựa chọn những điều xấu ?, những tên rác rưởi thường tạo ra những câu nói lệch lạc điều khiển tâm trí người khác, trong chiến tranh không có cái tốt và cái xấu ? nên được sử dụng những vũ khí man rợ , hình thức man rợ ? nhảm cứt, bao biện cho hành vi sai trái mà thôi.

Cá nhân tôi vẫn thấy những đất nước hiền lành không làm điều gì xấu cả ?, nếu cho họ cơ hội đó thì họ có làm điều xấu không , có lẽ họ sẽ làm , vậy thì tôi sẽ nói họ là cái xấu, đơn giản vậy thôi, bạn làm điều xấu bạn là kẻ xấu , còn ngược lại là người tốt, chứ không thể lấy những cái tư tưởng tiêu chuẩn kép để bạo biện được, tôi không biết nữa , tôi thích sự cân bằng giữa thiện và ác , chỉ có sự cân bằng mới có hòa bình thật sự, như hiện tại chúng ta đang sống, nhưng nghiêng nhiều về điều tốt cũng không sao, mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn, chỉ là những con người tốt thường thật thà , ngu dốt dễ bị lừa , ảnh hưởng nhiều bởi cảm xúc cá nhân, gọi là thánh mẫu nhỉ ?, tôi vẫn cho rằng mình nên trung lặp giữa hai điều đó.

Đó là tư tưởng của Lạc Nam tôi , ai cũng có tư tưởng cho riêng mình, tôi sẽ không phán trách họ , nhưng tôi sẽ nhận xét họ theo tư tưởng của riêng tôi.

Lạc Nam nói lên tư tưởng có phần chủ quan của mình , dù biết rằng thế giới không hề dễ dàng đến như vậy.

Quay trở lại thực tại tôi nói với Liễu Như rằng''được anh thích nó, tư tưởng của em, với lại anh không có lừa dối em gì cả , hôm nay ảnh chỉ va vào một người phụ nữ lạ thôi, vì lòng tốt mà đỡ cô ấy dạy, anh nghĩ em không nên có những suy nghĩ kì lạ đâu''.

''Hmm, thôi được rồi em tạm tha cho anh , mau ra nhanh đi kẻo đồ ăn nguội''.

Không hiểu sao tôi thấy tay con bé như đang cầm cái gì đó, qua lớp cửa kính nên hơi khó mà nhìn được, mong rằng nó không giống như suy nghĩ của tôi.

Trong lúc ăn tôi suy nghĩ về những tương lai sẽ xảy ra, việc phải tránh xa Tô Thanh Ngọc và cả người bạn lâu năm Sophia kia, thật sự để mà nói thì khó như lên trời.

Ăn xong Lạc Nam vào phòng ngủ của mình, nằm dài suy nghĩ về những dự định sắp tới.

Trung học phổ thông Bắc kinh nổi tiếng với những câu lạc bộ đầy đa dạng, mình nghĩ nên chọn một cái để tham gia thay vì vào câu lạc bộ về nhà như năm ngoái, tương lai với cuộc sống mà cậu mong muốn chứ không phải vướng vào những cô gái phiền phức kia.

Lạc Nam thật không muốn trải nghiệm lại cái cảm giác đó với Tô Thanh Ngọc một lần nào nữa, hôm nay cậu đã cố tránh gặp cô ấy và thoát được cuộc gặp gỡ với Từ Chúc, thế nên khả năng xảy ra việc ngoài ý muốn là không thể, à không có ấy chứ, chính là Sophia.

''Haizz'', nghĩ đến điều đó là Lạc Nam lại thở dài, có vẻ như tuyến truyện đã rẽ sang nhánh khác mà cậu không lường trước được.

Ngày mai chính là thứ ba , hiện tại bây giờ việc trước mắt của Lạc Nam là chuẩn bị những đồ dùng cho ngôi trường cấp 3 của cậu, vì ngày khai giải hôm qua đã xong nên ngày mai cậu sẽ được nghỉ một ngày , Lạc Nam quyết định sẽ tận dụng nó thật tốt cho tới khi chính thức học vào ngày thứ tư.

''Được rồi mình sẽ tìm một công việc bán thời gian vào ngày mai''.

Hết chương 8