Chương 12: Điên cuồng buff

Giữa rừng già to lớn Thạch như một con khỉ lai nhện, tốc độ của hắn trong rừng không suy giảm mà càng cố nhanh hơn, nhờ đó mà việc dùng linh lực cộng với bản năng của mình Thạch càng thông thạo việc dùng các sợi dây linh lực hơn kéo bản thân bay nhảy.

Mà bên cạnh hắn là một con mèo trắng, đúng là con mèo rồi, mèo này tốc độ không hề yếu, nó khóa được Thạch là nhờ một bí thuật độc tôn chứ không phải thực lực thật sự ra trước giờ chỉ giả bộ còn Thạch bất cẩn mà bị bắt, bây giờ con trùng đất to thấy mẹ ở sau đít, cả hai càng nhanh chân chạy hơn.

-Hút.

Mặc kể xung quanh có gì, con trùng bật chế độ nuốt hết, đã có hơn nữa giờ bị dí, nó ngang qua thí sinh nào thì thí sinh đó đều hóa thành đất mẹ.

-chạy không phải cách.

Thạch nói với con mèo, tu vi của hắn đã tiến cấp lên Linh sĩ cấp sáu nhờ quá trình tu luyện, điều này cũng khiến con mèo trợn mắt há mồm.

-không chạy thì đánh có lại đâu.

Con mèo nói chỉ nhổ ra một ngụm nước bọt đáp lời.

-sao mày biết không thế ?

-hệ thống hỏi thật, mày cải tạo hay nâng cấp tao thế.

Thạch cũng bất ngờ với bản thân mình vì chính bản thân hắn cũng không tưởng được mình có các kỹ năng chiến đấu, thân thuộc như một tay một chân, như bản năng.

-haizzz

Hệ thống chỉ biết thở dài một hơi.

-Gào. Mà lúc này một tiếng gầm kinh thiên động địa khiến Thạch đứng hình vài giây mà đà bay vẫn còn, trước mắt hắn là một cái chậu máu lớn đến kinh người.

-Coi chừng.

Con mèo cũng chỉ có thể thốt lên như thế vì nó đã dừng lại và tính đổi hướng đi, nhưng nghĩ sao nó lại hướng về phía Thạch phóng đi.

Mèo lao về phía trước một đạp xuất ra Thạch bị đạp bay ra ngoài, mà nó cũng đã không chạy được.

-Chết tiệt.

Thạch tỉnh hồn, nhìn Bạch Miêu vì mình mà đã có nửa thân bị chậu máu bao phủ.

-Vút.

Thạch chỉ kịp vung tay một cái một sợi tơ tím ngắt từ tay bắn ra cuốn lấy mèo.

-Giết.

-Ầm.

Thạch mở mắt ra, chỉ thấy trước mắt là một con rắn to đến ngang một ngôi nhà to, mà con rắn cùng con trùng lúc này quay về phía Thạch đang bế Bạch miêu. Hai con mắt cùng một cái miệng nhìn chằm chằm vào, khiến Thạch rợn tóc gáy.

-Kích phát tiềm năng lần một.

-+1 exp +2exp +13exp +2exp +50 exp.

-Lý do: trước sợ hãi bản năng cầu sinh kích hoạt cơ thể tự hấp thu linh khí làm vật sống.

-Chúc mừng ký chủ tăng cấp

- Chúc mừng ký chủ tăng cấp

- Chúc mừng ký chủ tăng cấp

-……………………………

Thạch chỉ cảm thấy sức mạnh tràn đầy cơ thể mà bảng thông tin của hắn cũng đang tăng lên, mãi đến Linh sĩ tầng 9 (30/100) mới dừng lại.

-Cái lề gì thốn.

Bạch miêu hoảng hồn.

Mà Thạch không đáp chỉ ném nó về một hướng bản thân có hai sợ dây bắn ra, tốc độ cung tên mà phóng lên cao.

Chỗ vừa đứng nổ mạnh một tiếng “bùm”

Không gian rừng cây chấn động, nhiều thí sinh nhìn hai con yêu thú to lớn kia mà không dám lại gần.

-Hệ thống ban phát nhiệm vụ.

-Thử Thách đầu tiên.

-Diệt rắn lục, diệt trùng vương.

-thưởng : bí mật.

-Hệ thống mày đùa tao à.

Thạch gào thét, trong khi đang muốn bỏ chạy, mèo con từ hướng kia phóng tới bên cạnh hắn.

-tao cay hai con quái này rồi, đánh không.

Mèo nói tay chắp trước ngực tất nhiên Thạch đã đáp xuống một cành cây đại thụ lớn đến kinh khủng.

Nói lâu mà làm nhanh, hai con quái vật cũng đang lao lại.

-Đánh.

Thạch chắc nịt phán một câu, tay trái rút ra một con dao găm, trong túi quần súng lục đã sẵn sàng.

Bạch miêu thấy thế, nó cũng nhắm mắt lại một tí, xung quanh thân thể xuất hiện một vòng sáng bên trên có mười hai dấu ấn màu đỏ vô cùng chói.

-Phá.

Mèo hô to, vòng xoáy bỗng quay vô cùng nhanh rồi bỗng co rúm lại siết vào thân mèo nhưng nó lại điên cuồng chống cự, mèo con đẩy mạnh bốn chân chống trụ, nó đã không còn đứng bằng hai chân nữa.

Cuồng phong rít gào.

Lượng gió ban đầu vốn màu trắng còn bây giờ thì là màu xanh, lực lượng của con mèo vốn có hai hệ hệ Âm thanh và hệ Phong.

Điều này ban đầu vốn đã làm Thạch khó hiểu vì ở mức Linh sĩ ít ai có thể có hệ, trừ khi trời sinh đã có, tư chất đỏ cũng phải tới Linh tướng may ra mới có hệ lực.

Bây giờ thì Thạch hiểu, con mèo không phải thứ thường mức kinh khủng khỏi phải bàn, nhìn nó đi giống như bình thường không, gió xanh lá cây cuồng phong gào thét từng tia sắc đến rợn người thâm chí nó đang lơ lửng trên không trung, quá căng thẳng.

Khí tức con mèo dần tăng lên, tăng đến linh sĩ tầng chín thì dừng lại.

-thứ dữ.

Mà con mèo cũng đang đánh giá Thạch, kết quả chỉ có thể nói sâu không lường được.

Nếu là bọn nhóc khác bây giờ đảm bảo chết rồi, nhưng tên này còn liên tục đột phá.

-Cũng phải hạ giới vốn là vùng thấp kém nhất, ra một thiên tài thì phải thế, so với bọn Đế tử Đế nữ vẫn chưa ăn thua.

Mèo tự nói.

-Lên.

Thấy con mèo chuẩn bị xong dưới chân nó là một vòng lốc xoáy nhỏ khiến nó lơ lửng trên không trung.

-Cút.

Mèo lao ra ngoài, hai con quái vật kia tuy đã là Linh sĩ tầng 9 đỉnh cao nhưng phải Linh Vương yêu thú mới có thể nói được, chứ không bây giờ bọn nó phải chửi má nó.

Thạch chọn con rắn, dây bám lên, linh khí sụt giảm nghiêm trọng nhưng cũng may Thạch sắp tiếp cận Linh tướng nên sắp có chế độ Linh lực vô hạn, còn bây giờ chỉ có thể mượn Linh khí trời đất làm lực thô thôi.

Thạch vừa đáp lên đầu con rắn nó quẩy đuôi đập tan một trận cuồng phong xanh lục như một vòi rồng phóng đến.

Lại thêm hai cái vòi rồng kinh khủng bắn đến, Bạch Miêu như một vị thần bay giữa không trung, giơ tay nhấc chân là có lốc xoáy hiện ra.

-Linh sĩ đánh nhau đây sao trời.

Thạch tự hỏi, trên tu tiên giới này chưa chắc Linh Vương đã có thể có nhiều Linh Lực để đánh lộn như thế.

Bây giờ tiếc là trận chiến này là giữa những con quái vật, tất nhiên Thạch cũng là một quái vật.

-Ngươi không thắc mắc tại sao người không có tư chất.

Hệ thống nhìn Thạch rút súng lục ra một tay còn lại bám vào đầu con rắn lục xanh hỏi.

-Không như tao biết nó là do mày tạo ra.

Thạch đáp.

-Là của nguyên bản linh hồn của ngươi.

Hệ thống im lặng đi, khi Thạch bóp cò súng.

“đùng” một tiếng vang chói tai, một viên đạn linh lực sáng chói được bắn ra viên đại xuyên tầng tầng không gian như khi va chạm vào da thị con rắn chỉ để lại một lỗ máu trên đầu nó nhỏ như móng tay không đáng kể.

-khốn kiếp.

Thạch bắn một sợi dây đưa mình xuống đất nhanh nhất né một cái miệng máu vờn qua đầu con rắn để hốt xác Thạch.Mèo con hóa thân thành gió, bay ra đứng trước chậu máu đó, mà Thạch thấy thế cũng phóng dây ra đu lên người nó để bay lên cao.

-Bão nổi.

Mèo gầm gừ, một cơn lốc nhanh như chớp hình thành.

Mèo lại hít sâu một hơi.

-Méooooooooúuuu

Nó kêu lên một tiếng một luồng linh lực màu tím bắn hòa vào cơn bão đang bay vào miệng con trùng.

Thạch cũng không rảnh dây tơ bắn liên tục, ba dây bốn dây, năm dây, khiến hắn cứ ở trên không trung bay qua bay lại tốc độ kinh hồn, bẻ cua còn khét hơn cả dân tổ.

Chỉ là cơn bão quá to, tuy thành công tiếng vào trong con trùng, nhưng làm đau nó nó quằn quại nứt cả đất lúc này mới thấy thân nó trồi lên đập lung tung.

Thạch chỉ có thể né.

-Keng tất sát một yêu thú.

Hoàn thành 50%

Thạch không rảnh nghe thông báo, hắn lao về phía con rắn, súng lục lại ra đáp ngay trên mắt con rắn, bám trụ trên đó con rắn đang bỏ chạy nó cố va đập vào các cái cây to, mà Thạch tay đang ôm lấy con mèo đòn vừa rồi, nó đuối sức rơi từ trên cao xuống may Thạch đáp được.

Thạch tính toán góc bắn dây địa hình, sau đó phụt phụt phụt, ba sợi liên tiếp tạo thành ba góc tư diện, kéo hắn đinh trụ trên mí mắt con rắn.

-Đùng đùng đùng.

Tam liên, ba nhát súng phát sau bằng bình phương phát trước nhanh như thiện điểm, cùng một chỗ bắn vào tròng mắt con rắn.

Viên đạn xuyên qua như đá rơi mặt nước.

-Keng hoàn thành nhiệm vụ có mở phần thưởng.

-Keng giết một yêu thú Hậu kỳ Viên Mãn.

Thưởng 600 điểm kinh nghiệm.

-linh sĩ cấp 9. (630/5000)

-Cái gì vậy má 5000 kinh nghiệm mới lên được Linh tướng.

Thạch gào lên trong lòng.

Mèo con tỉnh lại nhìn trước mặt mình là một tấm ngực hơi thở nam tính nóng rực.

-Con mẹ nó, hiếp dâm mèo.

Mèo con la lên thất thanh, chân trước cũng theo đó mà tích tụ ra một đòn cuồng phong.

-Biết thế để con rắn ăn mẹ mày đi.

Thạch phất tay ném Bạch miêu ra xa, sau đó lại có một sợi tơ bắn ra, kéo và né đòn thông thạo không bàn cãi, nhưng Thạch lại kéo bản thân về phía con mèo.

-Đùng.

Chỉ thấy một tay người một chân mèo đập vào nhau.

Linh lực của hai quái thai bùng nổ chấn một thảm lá thành thảm lá rách.

-bố nhịn mày hơi lâu rồi đấy.

-Mang váy nhỏ nhen như đàn bà, đúng là bọn nhân loại.

-Câm mẹ mồm vào.

Trận chiến lại diễn ra không có kỹ năng kinh khủng gì, chỉ có những đòng xác thịt bình thường, từng đấm từng đấm thốn tận rốn.

Mãi đến khi đảo gần một vòng khu rừng nữa, cả hai mới dừng lại.

Thạch toàn thân tím bầm, mà Bạch miêu giờ phải thành mèo trọc lông.

-Thật là sảng khoái.

Mèo nói, khi nằm banh bốn chân trên cỏ.

Thạch khá hơn ngồi bên cạnh, xoa vết bầm nhìn trời hạ xuống, bây giờ bọn hắn đã ở một bình nguyên lớn, nhìn không ra điểm cuối.

-giờ mà ra một thằng nào chỉ cần linh sĩ cấp một thì tao với mày bị đấm chết mất.

Thạch cười nói.

-Đúng rồi đấy khôn hồn thì nhả đồ ra, chạy đi.

Thạch vừa dứt lời thì phía sau cả hai xuất hiện 8 bóng người.

Thạch quét qua tất cả đều là linh sĩ cấp 5 có một kẻ cấp 6, nếu toàn thịnh thì mấy thằng này không đủ hắn chơi, nhưng giờ thì, có các cách chọn, 1 là đánh luôn vì bọn này có cờ đen, đang phát sáng trên trời.

Hẳn là đội mạnh nhất,Thạch muốn chạy tại sau khi quen con mèo Thạch biết Vân Lam tông, trẻ con Thiên tài tư chất đỏ cũng có tuổi so với con mèo, nhưng là tuổi tít, nhưng giờ muốn chạy cũng không xong nhìn mặt bọn nó đi, có cho chạy không.

-Ta ghét nhất là chó.

Mèo con nói, khi thân thể đã đứng lên chân vuốt vuốt râu, nhìn lông tóc không đầy đủ chỗ có chỗ không, Bạch miêu giờ đúng kiểu mèo hoang ở thùng rác.

-Tao thì thương chó, nhưng không phải chó người.Thạch cười một tiếng hùa theo.

-Muốn chết à ??!

Nhóm 8 người vung tay một cái một đội hình nhỏ xuất hiện, 4 xạ chiến, ba cận chiến, một ám sát.

-Bọn mày vẫn chưa biết ai chết đâu.

Thạch gầm lên, bất chấp đau đớn linh khí thiên địa, lần này được cơ thể hấp thu nhanh hơn không phải linh lực không chữa thương, luyện thể quyết không chữa thương bầm như này được, mà con mèo đánh thì hỡi ôi, thốn lắm.

-Giết !!!.

Mèo gào lên, cả hai lao đi.