Sau bữa đêm bị đánh đập dã man, Rynir tỉnh dậy. Hắn ngửi thấy mùi nồng của thảo dược và vị đắng ở đầu lưỡi. Đôi mắt từ từ mở ra, khói thuốc tràn đầy căn phòng. Hắn nhìn thấy hình ảnh một cô gái tựa như thiên thần đang đưa chén thuốc đắng ngắt vào miệng hắn. Cô gái ấy dịu dàng và cẩn thận như đang chăm sóc cho một đứa trẻ nhỏ. Dù chén thuốc trên tay cô có đắng ngắt đi chăng nữa hắn cũng nuốt lấy nuốt để như đang bú trong bầu sữa mẹ.
“Ryn…anh tỉnh rồi à…anh có nghe em nói không?”-cô gái nói
“Masalyn là em à. Mẹ anh đâu?!”
“Emilla đang đắp thuốc bên ngoài, cô ấy vẫn ổn”
Ryn cố ngượng sức ngồi dậy. Hắn nhìn vào khuôn mặt Masalyn, nàng có một đôi môi mọng nước, đôi mắt sáng ngời như ánh thái dương, những vết tàn nhang vàng nhạt trước sống mũi, cơ thể nàng tỏa ra mùi thảo mộc thoang thoảng, đối với Rynir nó thật quyến rũ. Đây là người phụ nữ hắn yêu thứ hai sau mẹ hắn.
Masalyn cũng nhìn lại cậu con trai đang bị sưng vù hết mặt mày bên cạnh. Ngón tay cái của nàng nhẹ nhàng vuốt liên tục vào khủy tay Rynir. Một hành động tưởng vô nghĩ nhưng lại chứa đầy sự ân ái của người con gái đang yêu.
“Masalyn, thật xấu hổ khi để em thấy dáng vẻ này của anh”
“Xin anh đừng nói vậy, dù là dáng vẻ nào trông anh cũng điển trai theo cách của riêng mình. Đôi mắt anh vẫn luôn rực rõ dù đang bị thương trên gường bệnh. Em yêu anh dù anh có ra sao đi nữa”
Rynir mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc, rất lâu rồi hắn mới được mỉm cười. Khi Rynir gặp Masalyn hắn biết đây là người con gái của đời mình.
Ôi Masalyn ơi Masalyn, ta yêu nàng từ mỗi ánh nhìn. Nàng đẹp tựa như nữ thần sắc đẹp Froja. Nàng cho ta động lực để sống trong thế giới đầy khổ đau. Nàng chính là vầng trăng chiếu xuống mặt hồ lòng ta mỗi đêm.
Những lời trong trái tim Rynir dường như Masalyn cũng nghe thấy được. Nàng cũng cười, nụ cười của nàng hạnh phúc như của Rynir. Dường như định mệnh xếp đặt cho hai người một tình yêu đậm say, yêu như một đôi bồ câu, bay bổng trên bầu trời, cứ gặp nhau là cả hai đều rung động một cách cuồng nhiệt.
“Lẽ ra anh phải nói cho em khi anh và mẹ không có thức ăn chứ”
“Masalyn ơi, anh có thể tự kiếm thức ăn cho gia đình mình mà. Anh không mềm yếu đến mức phải đi xin thức ăn từ người khác đâu”
“Không đâu Ryn, tuyệt đối đừng nghĩ vậy. Anh là người mạnh mẽ, rất mạnh mẽ. Em luôn biết điều đó. Rất nhiều lần anh đã cứu em, rất nhiều lần anh đã chứng minh điều đó. Nên đừng vì lòng kiêu hãnh mà giết chết chính mình. Em xin anh”
Rynir cảm động đến ứa nước mắt.
“ừm…Anh biết rồi…sau này nếu có khó khăn…anh sẽ tìm em đầu tiên”
“Hứa với em”
Nàng đưa ngón ta út vào lòng bàn tay Rynir
Rynir mỉm cười, một tay nắm tay nàng, tay kia giơ ngón út móc lấy. Cả hai ngón tay siết chặt lấy nhau, tay cái của hai người chạm vào, tạo thành một lời hứa thành thật từ tận đáy lòng.
Khi Rynir kể tới đây, hắn không kiềm được nước mắt. Giọt nước mắt từ mắt phải hắn nhỏ giọt rơi xuống hai bàn tay đang nắm chặt của hắn. Hắn nhớ những ngày đó, quãng thời gian hắn cùng với người con gái mà hắn thương.
Hắn im lặng một hồi lâu, mọi người cũng cảm thấy sự buồn bã của hắn. Có vẻ như câu chuyện sẽ kết thúc không có hậu. Cả năm người im lăng kiên nhẫn ngồi chờ đợi lời nói tiếp theo của Rynir.
“Có vẻ tôi làm xấu đi bầu không khí rồi”-Rynir cười nhợt nhạt “buổi kể chuyện kết thúc tại đây thôi nhỉ?”
………
Ryn đứng dậy và bước đi ra một cây sồi ở gần đó
Mudock chậm rãi bước tới và nói với hắn
“Đừng tự dằn vặt chính mình”
Ngừng một chút hắn nói tiếp:
“Ryn…Những người anh em ngồi kia điều quý câu….không, là THẦN TƯỢNG cậu….”- hắn chỉ tay về phía mọi người đang ngồi
“Tôi THẦN TƯỢNG cậu”
“Chúng tôi đều có thể đặt MẠNG SỐNG vào cậu, chúng tôi tin tưởng cậu giống như RUỘT THỊT của chính mình”
“Chính cậu làm cho đội Monsiker tồn tại có ý nghĩa”
“Có thể bây giờ cậu chưa sẵn sàng để kể câu chuyện về mình cho chúng tôi nghe. Nhưng một khi cậu đã sẵn sàng, bất kì những ai đang ngồi phía bên kia cũng như tôi đều SẴN SÀNG để lắng tai nghe từng lời cậu nói ra”
“Một khi cậu đã vượt qua cơn ác mộng của chính mình, cậu sẽ MẠNH MẼ hơn. Tôi tin chắc điều đó”
Mudock nhìn Rynir với một ánh mắt tin tưởng. Một ánh mắt chắc chắn và tự hào là Rynir sẽ vượt qua mọi thứ. Rynir nghe những lời Mudock nói, hắn quay đầu nhìn sang Mudock rồi nhe răng mỉm cười
“Lắm lời rồi đội trưởng, tôi mạnh mẽ mà”