Cả đám đã đi bộ gần 2 tiếng trên con đường mòn từ làng Dolt vẫn chưa thấy tăm hơi xe chở hàng hóa của lão thương nhân đâu. Trời nắng chang chang, không một ngợn gió, bốn con người chỉ có thể đi tém vào bóng râm của hàng cây bên đường để tránh nóng
“Má nó, cái xe chết tiệt đó ở chỗ nào chứ, lẽ ra phải hỏi lão demise tới chỗ chiếc xe bao xa”-umar nhăn nhó
“thôi cằn nhằn đi”-homa quát
Rynir bỗng thấy lấp ló đằng xa có gì đó nhô lên trên con đường,hắn nheo mắt lại nhìn, chính xác đó là chiếc xe thồ hàng của lão thương nhân
“Bên kia, chúng ta tới rồi”-Rynir nói
Cả bọn nhìn sang, ai nấy đều vui mừng. Nhưng niềm vui không kéo dài được lâu. Dưới đất là xác con ngựa thồ xe, chỉ còn lại bộ xương và thịt vụn vương vãi, vết máu thì loang lỗ trên mặt đường.
“Mau đi tìm cái túi rồi biến khỏi đây thôi, lũ quái vật chắc còn lởn vởn quanh đây”-Homa thúc cả bọn tiến lên
Ba tên thanh niên nuốt nước bọt tiến về chiếc xe, Rynir dẫn đầu đi lên phía trước. Chiếc xe chất đầy những thứ chai lọ linh tinh, cùng nhiều túi đồ trên xe, nhưng bên trong chỉ chứa quần áo cũ rách rưới. Không thấy có cái túi màu đỏ nào cả
“Bên này, đây rồi”-Moni la lên
Cả đám xúm lạiv bên Moni, cái túi này được giấu dưới băng ghế, bị mấy túi đồ khác che lại. Chiếc túi đỏ làm bằng vải bố, không như suy nghĩ của cả bọn, nó to hơn dự tính. Chiếc túi to gần bằng nửa người trưởng thành, trên túi có nhiều lỗ nhỏ li ti và trọng lượng thì...khá nặng.
“Không biết trong này của quý gì mà lão Demise cần bằng được nhỉ?”-Umar tò mò
Cả bọn im lặng một hồi, ai cũng tò mò như nhau.
Homa ngẩn đầu nhìn cả bọn, lên tiếng nói
“Chúng ta mở ra thử xem. Dù gì lão Demise cũng chỉ yêu cầu đem nó về nguyên vẹn thôi”
Nghe Huma nói, Umar càng quyết tâm mở cái túi ra. Nút thắt khá chặt nên hắn cũng phải chật vật 1 lúc để mở. Khi chiếc túi mở ra, áng sáng đổ vào khoảng không tối tăm, hình ảnh trong túi hiện ra trước mắt của bốn người thanh niên.
Ai nấy đều nghẹn họng không thốt nên lời, bên trong đó là một bé gái tầm 7,8 tuổi, đang nằm ngủ say như chết. Điều đặc biệt là cô bé này mang một mái tóc đỏ rực rỡ.
Vùng Danalat không thiếu những cô gái tóc đỏ, nhưng mái tóc đỏ đậm và mượt mà như thế này chỉ có tộc Redgi sinh sống trên quần đảo Ilonea. Đây là bộ tộc nữ chiến binh, sống theo chế độ mẫu hệ, những chiến binh nữ được ban sức mạnh của thần Jiko. Được mệnh danh như những con báo vùng đảo phương tây, những nữ chiến thần mạnh mẽ.
“Những cô bé tộc Redgi như thế này lưu lạc tới đây chắc là do quân đội Demixila đang chiến tranh với Ilonea”- Huma ngập ngừng nói- “những cô bé đặc biệt thế này rồi sẽ bị bán vào nhà thổ trong các thành phố lớn thôi”
Rynir nghe vậy liền rùng mình một cái
Trong lúc cả bọn còn xúm mình ngắm nghía cái túi đỏ, từ trong bụi cỏ ven đường thò ra một bàn tay dính đầy máu gầy gò bẩn thỉu, dần dần chui ra 1 con hungor. Umar gần với nó nhất, chân của cậu nhóc bị con hungor tóm lấy. Umar gật mình kinh hãi nhìn xuống dưới, vừa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì câu đã bị con Hungor cắn chặt vào bắp chân. Cả bọn la toán lên, từ trong bụi lai xuất hiên thêm những con hungor khác, một con hai con rồi liên tục chui ra thêm 3 con nữa. Sáu con Hungor phát ra âm thanh khò khè, chúng trông chả khác người bình thường nhưng tròng mắt lại đỏ au, miêng nhiễu nhại máu tươi, 2 tay bó sát vào nhau.
Umar bị cắn đau điếng người la hét thất thanh, cũng nhờ vậy mà cả bọn quay sang. Nhận ra Umar đang bị cắn, Homa liền nhanh tay nắm chặt cái mái chèo đem từ làng theo để phòng thân, bổ mạnh một phát từ trên xuống dưới làm gãy hàm con hungor. Umar thoát ra khỏi hàm răng con quái vật, nhưng vết cắn rất sâu, máu chảy ra tung tóe.
“CHẠY MAU”-Homa hét thất thanh rồi chạy thẳng phía về làng
Moni cũng run rẩy chạy theo Homa. Umar nhìn lũ hungor rồi cũng cà nhắc chạy theo Homa Moni. Rynir ngập ngừng nhìn vào cái túi đỏ
“KHÔNG thể ra về tay không được”- Rynir nghĩ
Cậu nhanh tay ôm chặt cái túi rồi cũng quay đầu bỏ chạy. Bọn hungor bám riết đuổi theo, chúng tuy phần lớn là trung niên lớn tuổi nhưng tốc độ lại rất nhanh, chỉ vài khắc ngắn đã thu hẹp khoảng cách của cả bọn. Homa và Moni chạy trước nên cách Umar và Rynir một khoảng, umar bị cơn đau phát ra từ chân không thể chạy nhanh hơn được, còn Rynir vác theo cái túi nặng 20kg di chuyễn thôi đã rất khó khăn rồi chứ đừng nói chạy nước rút.
Khoảng cách từ bọn hungor và umar rynir ngày càng ngắn lại, chút nữa thôi chúng sẽ đuổi kịp hai người thanh niên. Umar toát hết mồ hôi lạnh, cơn đau từ chân kéo tốc độ hắn chậm dần, hắn rất muốn ngồi xuống nghỉ ngơi, nhưng hắn biết là không thể, chậm một chút thôi hắn sẽ thành bữa xế cho lũ Hungor ngay . Umar cắn răng bật mạnh lên , hắn dồn thêm sức lực vào chân để tăng tốc độ, hắn vụt lên, chạy ngang với Rynir đang ôm cái túi.
Nhưng đấng Tyranar lại không phù hộ cho hắn, tung ra quá nhiều sức khiến hắn bị sẩy chân. Cả thân thể nặng chịch của hắn va xuống mặt đường.
Moni nhìn thấy thế thét lên
“Rynir, mau giúp Umar điiiii”
Rynir nghe thấy vậy liền khựng mình đứng lại, nhìn ra phía sau
Umar sợ hãi hốt hoảng, hắn ngượng mình đứng dậy để tiết tục chạy, nhưng chỉ một khắc thôi đã là quá muộn, bọn hungor đã bắt được hắn. Giờ không chỉ là một cánh tay bấu vào chân, mà là cả bọn hungor bu vào để làm thịt con mồi. Hắn cố vùng vẫy thoát ra, nhưng không thể nào thoát được vòng tay của bọ hungor. Nước mắt hắn chảy dài, luôn miệng la lên “cứu tao, cứu tao với”
Rynir nhìn cảnh tượng đó, hắn rùng mình sợ hãi, rồi hắn nhìn cái túi đỏ,…..sau đó cất bước chạy tiếp
“Chạy nhanh lên, đừng dừng lại”-homa quát
Moni nán lại một giây rồi cũng chạy theo.