Masalyn im lăng không nói, Masalyn đã nói rõ tình yêu của nàng và Rynir cho Leo nghe nhưng hắn vẫn một mực muốn lấy nàng làm vợ. Nếu Rynir gặp hắn, hắn sẽ giết Rynir mất. Nàng chấp nhận lấy Leo làm chồng để trả ơn dưỡng dục cho cha mình và cả sự an toàn của Rynir nữa. Nếu nàng giải thích cho Rynir nghe, hắn sẽ không nghĩ tới mạng sống của mình mà sẽ đến gặp Leo ngay.
Rynir tức giận, lòng hắn như có lửa đốt. Buồn bã, đau xót, giận dữ như đang ăn mòn lấy hắn. Tay hắn nắm chặt như muốn tuôn máu. Nếu không có nàng Masalyn ôm lấy, hắn đã đập phá hết mọi thứ xung quanh hắn rồi.
“Anh còn nhớ lần đầu tiên ta gặp nhau không? Lần đầu em trông thấy anh, một hạt giống đã nảy mầm trong tim em….”
“Rồi cả đêm em nhờ anh lặn xuống đáy sống Hanek kiếm cây Thủy sâm để làm thuốc cho cha em nữa, anh lặn thật lâu và trở lên với một tay cầm thủy sâm, và một tay nắm một viên ngọc trai xanh tuyệt đẹp…anh tặng em, rồi… anh nói…. thích em…em đã vỡ òa trong hạnh phúc”
“Em sẽ không bao giờ quên những kỉ niệm của đôi ta”-nàng lại ôm hắn chặt hơn
“Em có thể cảm nhận được người mình yêu là một con người vĩ đại….hãy nghe lời mẹ anh, hãy đi ngắm nhìn thế giới này…giờ đã không có gì vướng bận, anh….”
Ngắt lời Masalyn, Rynir dùng sức đẩy nàng ra
“ĐỦ RỒI….tôi không cần cô THƯƠNG HẠI…”
Bị đẩy bật ra khỏi người Rynir, nàng như cảm thấy bị cự tuyệt. Nước mắt nàng như tuôn ra nhiều hơn. Người con trai mà cô luôn yêu thương, thần tượng đang tỏa ra sát khi. Cơn giận dữ đã chiếm hết lí trí của hắn rồi. Hắn nhìn cô với một ánh mắt căm tức, trông thật đáng sợ.
“ĐI ĐI, tôi không cần ai hết…kể cả CÔ”
Những lời hắn nói ra như những cái gai đâm vào tim nàng Masalyn. Có lẽ như vậy là cách tốt nhất để chia tay chăng. Masalyn rời đi, nàng mở cửa đi ra rồi ngồi gục khóc đằng sau cánh cửa.
Rynir vẫn ngồi trên giường, hắn đấm vào tường cho tới khi nắm tay hắn tóe máu. Nước mắt hắn 2 ngày nay đã chảy quá nhiều rồi, hắn chẳng thể rơi lệ thêm nữa. Hắn buồn bã nhìn ra khung cửa, thấy một vầng trăng tròn vằng vạc tỏa sánh u buồn. Hắn cảm giác như hắn là người thừa thãi trong thế giới này, hắn không còn thiết sống nữa. Đêm nay hắn sẽ gieo mình xuống lòng sống Hanek, sẽ chắc chắn là như thế.
Ngồi yên một lúc hắn cảm thấy chán phải nhìn vào ánh trăng như đang soi sét mình kia. Rynir đứng dậy, không thể chờ để chết hơn nữa, hắn sẽ thực hiện kế hoạch của hắn ngay bây giờ.
Đột nhiên, cánh cửa nhà hắn lại một lần nữa mở ra. Lại là một dáng người con gái đi vào. Vẫn là nàng Masalyn, nàng đã ngồi bên ngoài từ nãy giờ. Nhưng hình ảnh của người con gái đi vào đã không còn chảy dài nước mắt nữa, mà là một ánh mắt kiên định.
Rynir không nhìn sang cô, hắn muốn tỏ ra mình sẽ không tha thứ cho nàng. Hắn cảm thấy như nàng đang phản bội hắn.
Masalyn nhanh chóng đi tới Rynir, nàng ôm chầm lấy hắn. Rồi kề môi nàng vào môi hắn. Rynir cảm thấy choáng ngợp trước hành động của nàng, nụ hôn của nàng làm cho hắn tê liệt. Masalyn đẩy Rynir xuống giường, nàng ngồi lên người hắn.
“Rynir em là người con gái của anh”
Masalyn kéo vai áo của cô xuống, lộ ra hai bầu ngực trắng nỏn, căng phồng, hai đầu ti hồng nhạt thì hơi vển như đang mời gọi. Bầu ngực của Masalyn hiên ra trước mắt của Rynir, thật gần chỉ cách một đốt ngón tay thôi. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bộ ngực của một người phụ nữ.
Masalyn từ từ cầm tay hắn đặt vào ngực mình, bàn tay nóng hổi dính dính những vết máu chưa khô chạm vào bầu ngực mềm mại đàn hồi. Một luồng sóng điện trong đôi bàn tay tỏa ra đi khắp hệ thần kinh trong người hắn. Một cảm giác êm ái, sung sướng đẩy tan đi mây mù đau khổ trong lòng hắn, hắn đã quên mất đi ý định tự tử luôn rồi. Đôi tay hắn bóp nhẹ làm nàng Masalyn giật nảy mình, tưởng như hắn đang làm nàng đau, hắn ngừng lại, nhưng suy nghĩ một giây hắn lại ôm cả hai bàn tay vào ngực nàng mà xoa bóp.
Tim hắn đập thình thịch, một cảm giác kì lạ xung lên não, bản năng đàn ông của hắn đã bị đánh thức. Hắn nhìn vào đôi môi đang run rẩy vì hồi hộp của Masalyn, đôi môi căng mọng, ướt át. Hắn hôn lấy nàng, không phải là một nụ hôn chạm môi như ban nãy. Mà hắn như muốn cắn lấy môi Masalyn, hắn dùng hai đầu môi chụp lấy đôi môi nàng. Masalyn cũng hưởng ứng theo hắn, đầu lưỡi của nàng cũng tiến vào trong miêng chàng trai. Lưỡi của cả hai chạm vào, cả hai đầu lưỡi như uốn éo cuộn vào nhau. Một cơn nhục khoái si mê cuốn chặt hai người nam nữ.
Masalyn vừa ngấu nghiến đầu lưỡi của người yêu vừa cởi áo hắn ra, nàng lại đẩy hắn nằm xuống, hai đầu ngực đè lên thân thể của Rynir. Nàng như không cho hắn một phút để thở, vẫn tiếp tục say mê nghiên cứu một món đồ chơi mới. Cảm giác hồi hộp e thẹn ban đầu của hai người hoàn toàn biến mất. Rynir vuốt ve lấy thân thể của nàng, từng đường cong như nam châm hít chặt lấy tay hắn. Làn da nàng mềm mát tràn đầy nhựa sống, chạm vào khiến hắn cảm thấy phê pha lạ kì. Bàn tay hắn dần đi tới bờ mông của Masalyn, hắn bóp mạnh vào mông nàng, làm nàng khẽ nảy mình. Masalyn quyến luyến cách rời môi của nàng ra, nàng cởi phần áo váy còn lại của mình, rồi tiện tay cởi luôn quần của Rynir. Khúc thịt giữa chân như đang ngóc đầu dậy khiến Rynir kinh ngạc, hắn chưa gặp tình trạng này bao giờ. Masalyn nắm lấy khúc thịt của hắn, rồi dần dần đưa vào giữa hai háng của nàng. Hắn cảm thấy khó hiểu, không biết nàng đang làm gì.
“Em là của anh, em sẽ trao cho anh tình yêu của em”
Hắn cảm nhận được giữa hai háng của nàng có bộ phận gì đó ướt đẫm, khúc thit cứng ngắc của hắn ngày càng tiến sâu vào bên trong nàng hơn. Hắn nghe thấy tiếng thở mạnh của Masalyn, nàng đang làm điều gì đó rất khó chịu. Hắn cũng cảm thấy đau, nhưng bản năng của hắn thì lại nói với hắn điều ngược lại. Hắn gồng cơ hông đẩy mạnh lên một phát khiến khúc thịt đột ngột đâm sâu vào Masalyn, nàng kêu lên một tiếng đau đớn.
…..
Cái gì đến cũng sẽ đến, và đi cũng sẽ đi, nàng đã bỏ đi ngay sau lần mây mưa kết thúc. Nàng đã tăng cho hắn món quà quí giá nhất của đời một người con gái. Nàng muốn chứng tỏ cho hắn thấy tình yêu của nàng dành cho hắn là thật không phải sự thương hại.
Hắn đã hiểu rõ điều đó, hắn hạnh phúc vì có được tình yêu của nàng, nhưng lại buồn rầu vì nàng sắp bỏ hắn mà đi. Lòng hắn vẫn rối bời không biết nên để nàng đi hay níu kéo nàng lại. Hắn muốn có được nàng, nhưng liệu rằng đó có phải ý muốn của nàng không. Rồi mai này nàng sẽ là vợ của một tên nghèo hèn hay là một công nương cao quí. Hơn nữa là hắn vừa làm trái ý chỉ huy, tương lai hắn an nguy còn chưa biết ra sao. Masalyn im lăng không nói, Masalyn đã nói rõ tình yêu của nàng và Rynir cho Leo nghe nhưng hắn vẫn một mực muốn lấy nàng làm vợ. Nếu Rynir gặp hắn, hắn sẽ giết Rynir mất. Nàng chấp nhận lấy Leo làm chồng để trả ơn dưỡng dục cho cha mình và cả sự an toàn của Rynir nữa. Nếu nàng giải thích cho Rynir nghe, hắn sẽ không nghĩ tới mạng sống của mình mà sẽ đến gặp Leo ngay.
Rynir tức giận, lòng hắn như có lửa đốt. Buồn bã, đau xót, giận dữ như đang ăn mòn lấy hắn. Tay hắn nắm chặt như muốn tuôn máu. Nếu không có nàng Masalyn ôm lấy, hắn đã đập phá hết mọi thứ xung quanh hắn rồi.
“Anh còn nhớ lần đầu tiên ta gặp nhau không? Lần đầu em trông thấy anh, một hạt giống đã nảy mầm trong tim em….”
“Rồi cả đêm em nhờ anh lặn xuống đáy sống Hanek kiếm cây Thủy sâm để làm thuốc cho cha em nữa, anh lặn thật lâu và trở lên với một tay cầm thủy sâm, và một tay nắm một viên ngọc trai xanh tuyệt đẹp…anh tặng em, rồi… anh nói…. thích em…em đã vỡ òa trong hạnh phúc”
“Em sẽ không bao giờ quên những kỉ niệm của đôi ta”-nàng lại ôm hắn chặt hơn
“Em có thể cảm nhận được người mình yêu là một con người vĩ đại….hãy nghe lời mẹ anh, hãy đi ngắm nhìn thế giới này…giờ đã không có gì vướng bận, anh….”
Ngắt lời Masalyn, Rynir dùng sức đẩy nàng ra
“ĐỦ RỒI….tôi không cần cô THƯƠNG HẠI…”
Bị đẩy bật ra khỏi người Rynir, nàng như cảm thấy bị cự tuyệt. Nước mắt nàng như tuôn ra nhiều hơn. Người con trai mà cô luôn yêu thương, thần tượng đang tỏa ra sát khi. Cơn giận dữ đã chiếm hết lí trí của hắn rồi. Hắn nhìn cô với một ánh mắt căm tức, trông thật đáng sợ.
“ĐI ĐI, tôi không cần ai hết…kể cả CÔ”
Những lời hắn nói ra như những cái gai đâm vào tim nàng Masalyn. Có lẽ như vậy là cách tốt nhất để chia tay chăng. Masalyn rời đi, nàng mở cửa đi ra rồi ngồi gục khóc đằng sau cánh cửa.
Rynir vẫn ngồi trên giường, hắn đấm vào tường cho tới khi nắm tay hắn tóe máu. Nước mắt hắn 2 ngày nay đã chảy quá nhiều rồi, hắn chẳng thể rơi lệ thêm nữa. Hắn buồn bã nhìn ra khung cửa, thấy một vầng trăng tròn vằng vạc tỏa sánh u buồn. Hắn cảm giác như hắn là người thừa thãi trong thế giới này, hắn không còn thiết sống nữa. Đêm nay hắn sẽ gieo mình xuống lòng sống Hanek, sẽ chắc chắn là như thế.
Ngồi yên một lúc hắn cảm thấy chán phải nhìn vào ánh trăng như đang soi sét mình kia. Rynir đứng dậy, không thể chờ để chết hơn nữa, hắn sẽ thực hiện kế hoạch của hắn ngay bây giờ.
Đột nhiên, cánh cửa nhà hắn lại một lần nữa mở ra. Lại là một dáng người con gái đi vào. Vẫn là nàng Masalyn, nàng đã ngồi bên ngoài từ nãy giờ. Nhưng hình ảnh của người con gái đi vào đã không còn chảy dài nước mắt nữa, mà là một ánh mắt kiên định.
Rynir không nhìn sang cô, hắn muốn tỏ ra mình sẽ không tha thứ cho nàng. Hắn cảm thấy như nàng đang phản bội hắn.
Masalyn nhanh chóng đi tới Rynir, nàng ôm chầm lấy hắn. Rồi kề môi nàng vào môi hắn. Rynir cảm thấy choáng ngợp trước hành động của nàng, nụ hôn của nàng làm cho hắn tê liệt. Masalyn đẩy Rynir xuống giường, nàng ngồi lên người hắn.
“Rynir em là người con gái của anh”
Masalyn kéo vai áo của cô xuống, lộ ra hai bầu ngực trắng nỏn, căng phồng, hai đầu ti hồng nhạt thì hơi vển như đang mời gọi. Bầu ngực của Masalyn hiên ra trước mắt của Rynir, thật gần chỉ cách một đốt ngón tay thôi. Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy bộ ngực của một người phụ nữ.
Masalyn từ từ cầm tay hắn đặt vào ngực mình, bàn tay nóng hổi dính dính những vết máu chưa khô chạm vào bầu ngực mềm mại đàn hồi. Một luồng sóng điện trong đôi bàn tay tỏa ra đi khắp hệ thần kinh trong người hắn. Một cảm giác êm ái, sung sướng đẩy tan đi mây mù đau khổ trong lòng hắn, hắn đã quên mất đi ý định tự tử luôn rồi. Đôi tay hắn bóp nhẹ làm nàng Masalyn giật nảy mình, tưởng như hắn đang làm nàng đau, hắn ngừng lại, nhưng suy nghĩ một giây hắn lại ôm cả hai bàn tay vào ngực nàng mà xoa bóp.
Tim hắn đập thình thịch, một cảm giác kì lạ xung lên não, bản năng đàn ông của hắn đã bị đánh thức. Hắn nhìn vào đôi môi đang run rẩy vì hồi hộp của Masalyn, đôi môi căng mọng, ướt át. Hắn hôn lấy nàng, không phải là một nụ hôn chạm môi như ban nãy. Mà hắn như muốn cắn lấy môi Masalyn, hắn dùng hai đầu môi chụp lấy đôi môi nàng. Masalyn cũng hưởng ứng theo hắn, đầu lưỡi của nàng cũng tiến vào trong miêng chàng trai. Lưỡi của cả hai chạm vào, cả hai đầu lưỡi như uốn éo cuộn vào nhau. Một cơn nhục khoái si mê cuốn chặt hai người nam nữ.
Masalyn vừa ngấu nghiến đầu lưỡi của người yêu vừa cởi áo hắn ra, nàng lại đẩy hắn nằm xuống, hai đầu ngực đè lên thân thể của Rynir. Nàng như không cho hắn một phút để thở, vẫn tiếp tục say mê nghiên cứu một món đồ chơi mới. Cảm giác hồi hộp e thẹn ban đầu của hai người hoàn toàn biến mất. Rynir vuốt ve lấy thân thể của nàng, từng đường cong như nam châm hít chặt lấy tay hắn. Làn da nàng mềm mát tràn đầy nhựa sống, chạm vào khiến hắn cảm thấy phê pha lạ kì. Bàn tay hắn dần đi tới bờ mông của Masalyn, hắn bóp mạnh vào mông nàng, làm nàng khẽ nảy mình. Masalyn quyến luyến cách rời môi của nàng ra, nàng cởi phần áo váy còn lại của mình, rồi tiện tay cởi luôn quần của Rynir. Khúc thịt giữa chân như đang ngóc đầu dậy khiến Rynir kinh ngạc, hắn chưa gặp tình trạng này bao giờ. Masalyn nắm lấy khúc thịt của hắn, rồi dần dần đưa vào giữa hai háng của nàng. Hắn cảm thấy khó hiểu, không biết nàng đang làm gì.
“Em là của anh, em sẽ trao cho anh tình yêu của em”
Hắn cảm nhận được giữa hai háng của nàng có bộ phận gì đó ướt đẫm, khúc thit cứng ngắc của hắn ngày càng tiến sâu vào bên trong nàng hơn. Hắn nghe thấy tiếng thở mạnh của Masalyn, nàng đang làm điều gì đó rất khó chịu. Hắn cũng cảm thấy đau, nhưng bản năng của hắn thì lại nói với hắn điều ngược lại. Hắn gồng cơ hông đẩy mạnh lên một phát khiến khúc thịt đột ngột đâm sâu vào Masalyn, nàng kêu lên một tiếng đau đớn.
…..
Cái gì đến cũng sẽ đến, và đi cũng sẽ đi, nàng đã bỏ đi ngay sau lần mây mưa kết thúc. Nàng đã tăng cho hắn món quà quí giá nhất của đời một người con gái. Nàng muốn chứng tỏ cho hắn thấy tình yêu của nàng dành cho hắn là thật không phải sự thương hại.
Hắn đã hiểu rõ điều đó, hắn hạnh phúc vì có được tình yêu của nàng, nhưng lại buồn rầu vì nàng sắp bỏ hắn mà đi. Lòng hắn vẫn rối bời không biết nên để nàng đi hay níu kéo nàng lại. Hắn muốn có được nàng, nhưng liệu rằng đó có phải ý muốn của nàng không. Rồi mai này nàng sẽ là vợ của một tên nghèo hèn hay là một công nương cao quí. Hơn nữa là hắn vừa làm trái ý chỉ huy, tương lai hắn an nguy còn chưa biết ra sao. Các vị thần đã không đứng về phía hắn lần này.