Chương 22: KIẾP SAU KHÔNG SINH VÀO NHÀ HUYỀN MÔN 22

Những đứa trẻ thơ được đưa tới thư viện, đi vào tầng chứa đựng kinh văn. Từng kệ sách trong suốt, được làm từ kính chịu lực tốt nhất, dù đạn bắn cũng không xuyên thủng được.Mỗi cuốn sách ở đây tuy là bản sao chép, còn bản gốc được lưu trữ ở các tầng cao cấp, bảo vệ tốt nhất. Ông Thượng bảo đám trẻ tự đi tìm sách thuộc về mình đi.6 Quốc miệng vẫn ngậm kẹo đầy mồm:

Ơ, không phải ông chọn cho bọn con sao?

Hahaha, các con có biết mỗi cuốn sách đều có linh hồn, chúng chứa đựng trí thức, đã mở ra được trí tuệ của riêng. Mỗi kinh văn thì ai cũng học được, tuy nhiên không ai cũng thích hợp mà hiểu sâu, vận được diễn giải mà hóa pháp

Đám trẻ hiểu được vấn đề, liền túa nhau ra tìm kinh văn phù hợp với bản thân. Nơi này cực kỳ rộng lớn, đi cả buổi cũng chưa hết, chất chứa nhiều kinh thư, sách cổ. Khi gần hết 1 buổi sáng thì các anh đã tìm được cuốn thuộc về mình, chỉ có duy nhất 2 Thiên cùng với Khổ Qua là chẳng tìm được cuốn nào cả. Ông Thượng cực kỳ ngạc nhiên, khi thấy có thêm anh Thiên vì đáng lẽ anh ấy là người có tư chất, trí thông minh cùng với phẩm chất con người đáng lẽ không ở cùng Khổ Qua. Khổ Qua vẫn chẳng lựa chọn được, vì cậu biết mình học và tu luyện khác với chúng anh em. Ông Thượng vỗ về lưng cả 2:

Hôm nay chưa được thì hôm khác quay lại. Nào, để ta xem các con chọn được cuốn gì nào

Anh 3 Phát cầm ra 1 cuộn trục để trong 1 ống tre lớn, mở ra bên trong đó là 1 cuộn da dài, điều đáng sợ là cuốn da này chính là da người, trên đó còn có hình xăm. Mà bộ da người này còn nguyên vẹn, không khuyết đi phần nào cả. Ông Thượng hơi khó chịu:

Là cấm thư. Trên đó ghi chép các loại cấm thuật, bí sát

An 3 Phát mừng rỡ, ông Thượng chỉ bảo:

Tiếc là thứ này không mấy ai tinh thông cả, 1 cấm thuật, 1 bí sát bên trong cũng cần cả đời nghiên cứu. Thậm chí có nhiều thuật còn chưa hoàn thành. Phát, ta tin tưởng rằng con sẽ hoàn thành, nghiên cứu và phát dương minh đại thứ này.

Dạ, con sẽ kế tục quyển trục này

Tới lượt anh 4 Dương, thì anh ấy cầm đang mang 1 bộ kinh thư, có tổng cộng 9 quyển. Ông Thượng cầm lấy bộ kinh, cực kỳ hài lòng:

Dương, con là người mang chính nghĩa cao nhất, lớn lên nhất định là 1 người cứu đời, hành hiệp trượng nghĩa

Anh 5 Hải giơ tay, cầm theo 1 tập tranh, ở bên trong đó không hề có chữ, mà chỉ là tranh. Ông Thượng xoa đầu, đầy thích thú nói với anh Hải

Con vốn thông minh tuyệt đỉnh, chẳng cần chữ nghĩa rõ ràng. Chỉ cần giác ngộ của con càng cao, mọi thứ đều có ích

Cuối cùng là anh 6 Quốc, bê lấy 1 thùng gỗ mà bên trong có rất nhiều thứ. Ông Thượng cười to:

Bản tính con tham lam, thích thu thập, thích học nhiều thứ. Cái này dành cho con là hợp lý. Đi nhiều hướng, và chuyên tâm 1 hướng duy nhất đều có cái hay, cái lợi. Quốc này, chọn tham lam thì nhất định phải kiên trì với nó cho bằng được nghe

Dạ dạ

Riêng anh 2 thiên thì trầm ngâm vì không nghĩ là mình chẳng chọn được thứ gì cho mình. Lòng tự trọng của anh ấy bị đả kích nghiêm trọng:

Con muốn tới Tiên điện ngồi thiền lát ạ. Ông Thượng với mọi người về trước ạ

Nói rồi, anh 2 Thiên tách khỏi vào trong điện. Xung quanh chỉ là ánh nến cháy lập lòe, các bức tượng thần hộ pháp xung quanh heo hắt. Anh 2 Thiên thắp hương,rồi quay về chỗ ngồi của mình vào tư thế kiết già. Anh ấy vừa chớp mắt thì đã thấy trên chiếc ghế, nơi ông Ngài hay ngự đột ngột có bóng người hiện diện. Anh 2 Thiên vội vàng hành lễ, mà cũng từ lúc đó các tượng hộ pháp dường như có hồn, ánh mắt sống động cảm tưởng như thần linh hạ phàm thật sự. Cũng từ giây phút đó, từ trên bầu trời ở núi Tiên đột ngột phát ra dị tượng. Trời không mưa, không nổi mây đen, đang giữa trưa mà từng tia sét dài cắt ngang bầu trời, cùng với tiếng nổ đinh tai điếc óc. Cầu vồng chợp hiện bị xé tan, từng đám mây ngũ sắc hiện diện, từ trên trời cao có âm thanh như vạn người đang tụng kinh, ánh hào quang từ trời như 1 cột sáng hướng thẳng xuống Tiên điện. Toàn bộ người ở tông tộc thất kinh, nhìn về phía đó:

Có chuyện gì. Chẳng lẽ tiên tổ hiển linh sao?

Hướng đó là núi Tiên. Chỗ đó xảy ra chuyện gì rồi?

Dị tượng kéo dài hơn 9 phút rồi dần tan biến mất. Ông Thượng từ chỗ nhà chung, tức tốc chạy đi cùng với đó là đám trẻ đi cùng:

Anh Thiên ở trong điện mà

Vừa tới nơi thì đã thấy anh 2 Thiên vẫn ngồi trong tư thế kiết già nhưng đã bất tỉnh, ông Thượng chỉ kịp nhìn thấy chút hào quang vụt tắt sau đầu của anh ấy. Mà bóng người ngồi trên ghế đã biến mất từ khi nào. Khi ông Thượng đưa tay vào người anh thiên kiểm tra thì hơi giật mình, như có luồng điện chạy dọc qua người. Khi anh ấy được đặt nằm ngửa dưới nền, thì 6 Quốc ngồi ở dưới bỗng trố mắt, dụi lên vài lần rồi hô to:

Chân ảnh bị chảy máu kìa

Dưới bàn chân đang rướm máu, ông Thượng vội lau đi chỗ máu dưới chân nhưng chẳng phát hiện vết thương. Ngược lại, ông Thượng cùng với đám trẻ thấy rõ ràng dưới chân có 9 nốt ruồi son xếp theo 1 quy luật gì đó. Ông Thượng mở to mắt,, ngực thắt lại:

Chân đạp cửu tinh, không lẽ?

Ông Thượng vạch mắt của anh Thiên ra xem, quan sát một hồi mới phát hiện là trong mỗi con mắt lại có thêm 1 tròng nhỏ, tuy không dễ phát hiện nhưng đây đúng là điều khó tưởng tượng:

Nó có tới 4 mắt? Nếu như vậy, thì ở lưng

Khi vạch lưng anh Thiên ra thì thấy có thêm 9 nốt đen. Ông Thượng như phát hiện ra điều gì đó cực kỳ khủng khiếp, vội vàng chạy đi lấy 1 chìa khóa được giấu kỹ ở trên cao. Tay run run mở lấy 1 vách tủ, bên trong đó có 1 cây pháo sáng được bắn lên trời. Miệng ông Thượng lắp bắp, môi run run không nói thành lời vì kích động. Tia pháo sáng đó bắn lên trời, thì lập tức đánh động toàn bộ các vị cao lão, những bậc tông sư đang bế quan tu luyện ở các núi khác. Họ vội vàng xuất quan, đi thẳng tới núi Tiên. Ông Thượng nhìn đám trẻ ngơ ngác không hiểu chuyện gì, 5 Hải như hiểu ra điều gì, nhẩm lại những gì nghe được:

Chân đạp cửu tinh, mắt có 4 tròng, cùng với lưng có cửu hung chống đỡ. Trời ơi, anh 2 Thiên là người trời đó, là người trời

Ông Thượng cũng rất vui:

Đúng đúng, trong sách có ghi rõ rồi. Cứ cách 300 năm thì lại có 1 vị hạ phàm đầu thai vào tông tộc chúng ta. Ngày xưa, thì vua ở cõi trần được gọi là thiên tử. Nhưng trong trường hợp này là thiên đạo tử, là con của đạo trời đất mà tới. Ôi trời ơi, ta sống đời này có chết cũng mỉm cười rồi, trời ơi

Rất nhanh mấy vị cao lão cùng với tông sư đã tới đông đủ,5 người anh em được đưa ra ngoài, để lại tiên điện cho các vị ấy tiến hành nghị sự ngay lập tức. Khổ Qua bị đẩy ra bên ngoài, cậu tranh thủ thời gian đi tới cốc của mình để tu hành.Khổ Qua nhớ kỹ lời của thầy Phạm dặn mình:

Con muốn luyện chú Phạm Thiên. Cần nhớ giữ Giới. Có giới mới có Định. Có Định sẽ có Tuệ. Tuệ sẽ đưa tới Giải Thoát cho con. Và con luyện chú phạm thiên sẽ có ngũ thông.

Ngũ thông là năm thứ thần thông, hành giả tu nơi non cao, rừng vắng, nhập vào đại định chứng đắc được ngũ thần thông

Thần túc thông: Biến hóa nhiều phép thuật linh nghiệm, phi thường bay đi các nơi rất tự đại.

Thiên nhĩ thông: Tai có thể nghe các âm thanh ở các nơi, ở các cảnh giới.

Tha tâm thông: Biết lòng dạ và tư tưởng của người khác một cách rõ ràng.

Túc mạng thông: Biết mạng đời của chúng sanh, biết các đời trước của chúng sanh, và của luân chuyển ra sao.

Thiên nhãn thông: Thấy tất cả các cõi giới và các hạng chúng sanh các nơi.

Đắc ngũ thần thông thành bậc tiên cao, tuy nhiên chưa phải là rốt ráo vì chưa cắt tuyệt luyến ái, còn ở trong tam giới – lục đạo, phải đắc thêm Lậu tận thông thì tất cả phiền não hoặc nghiệp đều dứt hết và chứng đắc quả vị hoàn toàn giải thoát và chỉ riêng chư Phật và Bồ Tát bậc A La Hán mới chứng được mà thôi.

Lại có năm loại thần thông của chúng sanh khác nhau: do ba nghiệp thân khẩu ý có sự thông dụng vô ngại, có sức biến hóa một cách tự tại.

Đạo thông: Thần thông của đạo pháp, nhờ chứng ngộ lý Thật tướng trung đạo, người ta được thứ thần thông ấy, như sức thần thông vô ngại của hàng Bồ Tát

Thần thông: Thần thông của tâm ý nhờ ngừng vọng tâm, tu thiền định mà được thứ thần thông ấy, như sức thần thông tự tại của A La Hán

Y thông: Thần thông nương theo đồ vật, nhờ nương theo đồ vật như: chất thuốc, đồ ăn, bảo bối, linh phù, thần chú, mà được thứ thần thông ấy, như phép linh biến hóa tự tại của thần tiên hoặc của các đạo nhơn, của các tu sư.

Báo thông ( nghiệp thông ): Thần thông của nghiệp báo, nhờ quả báo của nghiệp lực mà được thứ thần thông đó, như sự biến hóa của chư thiên sự ẩn biến của chư Thần, chư Long.

Yêu thông: Thần thông của yêu quái, như chồn già, cây cối lâu năm…. Thành tinh chúng có thuật biến hóa lạ lùng

Ngũ thông nhưng khi đạt được sẽ biến hóa vô tận. Và có 3 điều Khổ Qua luôn cần là giữ giới, hành thiền và gieo phước. Mà cao nhất là tu thiền, và cần đạt tứ thiền. Từ trong cốc đá mà cậu ngồi thiền, đứng ở bên ngoài là ông Cao đang quan sát:

Chú Phạm Thiên à? Sao nó lại có được thứ này được? Khó tin thật. Cùng 1 thời đại mà có 2 người đạt được chú Phạm Thiên

Ông Cao hướng mắt về phía Tiên Điện, chợt giật mình xoa cằm:

Hahaha, thế là ta hiểu rồi. Thật ra chỉ có 1 chú Phạm Thiên được truyền. Mà thứ còn lại là Đọa Thiên. Hahahaha, thú vị thật. Ta cũng muốn xem ai là Phạm Thiên, ai là Đọa Thiên. Phạm thiên thì người người tu hành đều biết, còn Đọa Thiên thì mấy ai nghe qua được. Không ngờ đời này lại xem được Phạm Thiên và Đọa Thiên cùng xuất hiện trên trần tục. Chư Thiên ơi là chư thiên, các vị cũng không tính được việc này sẽ xuất hiện đúng không?