Công việc thanh lý zombie ngoại trừ rất bẩn thì cũng không khó. Đám zombie đứng ngoài hàng rào sắt, nhóm nam nhân ở trong cầm giáo nhọn được làm từ ống thép vót nhọn, xuyên qua lỗ hở chọc vào đầu zombie, tránh cho việc chúng tụ tập quá nhiều sẽ đè vào tường rào.
Thảm họa nhất chính là mỗi lần chọc vào đầu zombie xong, rút mạnh gậy vào, máu thịt thối zombie liền bắn ngược vào trong đầy mặt mũi. Hoàng Vũ cũng không ngoại lệ, hắn lấy khăn lau lau nước đen dính đầy mặt.
- Nơi này rất tốt!
Hoàng Vũ cảm thấy từ địa thế đến kiến trúc, nơi này đều rất tốt ... nếu công phá được nơi, hắn cũng muốn tại đây lập căn cứ. Cái trạm này có thể chứa tối đa tầm 600 người, có nhà có đất, tường rào cao kiên cố ... hơn nữa không qua xa sông Bắc Vân, không lo thiếu nước, thậm chí còn có cả nước tưới rau.
- Người mới, ra đi tuần.
- A ... rất tốt!
Hoàng Vũ bị gọi đi tuần, hắn cùng 1 tên nữa đi xung quanh trạm để xem xét hàng rào, cơ sở vật chất, có chỗ nào hư hao hỏng hóc liền được gi lại báo lên trên. Rất hợp ý Hoàng Vũ, hắn còn đang lo không có cách nào quang minh đi thăm dò trạm, vừa xem xét vừa tìm những nữ nhân vừa ý có thể thu được.
Kết quả ...
Hoàng Vũ thất vọng nặng nề, hắn phát hiện cái trạm này có đến cả gần 80 nữ nhân, mà liền chỉ có cái nữ nhân Trâm Quả kia là đạt 53 điểm nhan sắc, còn lại không có thêm 1 người.
????
Quá đáng hơn, dù là đạt hơn 40 điểm cũng chỉ có 1 nữ sinh chưa lớn hết, đạt hơn 30 điểm có 5 người ... không phải là quá thấp đi?
Điểm mỹ nhân ở thế giới này đúng là quá thấp!
Hắn nghĩ đi nghĩ lại thì cũng cảm thấy như vậy cũng không phải là sai ... đây không phải hành tinh tu tiên, đến ngay cả 1 điểm linh khí cũng không có, tất nhiên phẩm chất nữ nhân sẽ không thể bằng được các hành tinh tu tiên.
Còn 1 lý do, dịch bệnh phát sinh làm 1 số mỹ nhân nhan sắc sẽ không còn được như xưa nữa, gầy yếu xanh xao, sẹo ... điểm nhan sắc chấm là tuyệt đối hoàn hảo chính xác.
- Có phải không vậy?
Hoàng Vũ buồn phiền, tìm được nhiều người như vậy liền chỉ có 1 nữ nhân hắn nhìn vừa mắt ... nếu coi như miễn cưỡng thu cả nữ sinh tầm 15 tuổi đạt 46 điểm kia đi, liền chỉ có 2 nữ nhân ... mộng thành lập quân đoàn nữ nhân của hắn gian nan a.
Thất vọng, thất vọng!!
Hoàng Vũ lắc đầu cảm thán. Tên bên cạnh không nhịn được dục đi hắn mới cất bước.-
Chẳng có gì thú vị!
Xem ra nên sớm diệt đoàn người này, Hoàng Vũ động sát tâm.
Tuy gần sông nhưng cũng không phải có thể lấy rất nhiều nước ... chí ít cũng không đủ để cho mọi người đều tắm, chỉ ưu tiên vài người, còn lại chỉ lấy khăn thấm nước lau người liền xong. Hoàng Vũ lau người xong cảm thấy vẫn bẩn như cũ, hắn vứt khăn vào sọt rác, đinh ninh diệt hết đám người này xong sẽ ra sông tắm.
Bữa tối mỗi người đều được phát 1 chút ngũ cốc và cà muối, đây đối với những người khác thì là món ăn ngon, còn đối với Hoàng Vũ chẳng khác gì rác thải, hắn chẳng muốn ăn chút nào.
- N-Này, không muốn chết thì nộp đồ ăn ra đây cho bọn tao.
Hoàng Vũ không thích ồn ào liền chọn phía sau kho để ngồi ăn.
Đoán không sai ... tên Tống Văn kia thế nào cũng tìm cơ hội chỉnh hắn mà.
Cũng tốt! Tiện tay liền trước diệt chúng mày.
- Cho chúng mày!
Hoàng Vũ thấy 3 tên đi đến , đám người này trưa này còn đứng cùng Tống Văn.
- Hả?
Tên nói có chút ngẩn người, hắn muốn gây sự, lấy cớ đánh Hoàng Vũ, liền cướp thức ăn. Không nghĩ tới tên này ngay cả thức ăn cũng không cần, trực tiếp ném cho bọn hắn.
Mấy tên nhìn nhau, liền chia nhau suất ăn nhỏ đó, dù sao suất của mỗi người không nhiều, quả thực ngày nào cũng phải ôm bụng đói đi ngủ.
Nhồm nhoàm ăn xong, bọn chúng cũng không có bỏ đi, bọn chúng còn bận xử lý Hoàng Vũ nha.
- Mẹ mày, thích nhìn đểu không?
Cái cớ này có vẻ được!
Bọn chúng vây Hoàng Vũ lại, đang định động thủ thì thấy Hoàng Vũ cười cười, đưa tay ngăn lại:
- Khoan, khoan đã ... đợi tao tặng bọn mày thứ này đã.
Bọn chúng dừng lại, tên này định hối lộ sao?
- Tặng gì?
- Hahaa ...
Hoàng Vũ cười cười, niệm nhẫn giới chỉ, tay trống không liền xuất hiện 1 khẩu súng lục, đầu súng có lắp giảm thanh.
" Phiu "
1 tiếng xé gió, tên kia bật ngửa ra sau, đầu thủng phun máu.
- Chuyện gì ...
" Phiu! " Tên bên cạnh còn chưa hiểu gì thì lại ăn 1 viên đạn vào mặt. Tên còn lại rất nhanh tay gạt súng làm nó rơi xuống đất.
- Mẹ mày!
Tên này vung đấm định đấm vào mặt Hoàng Vũ thì bỗng khựng lại, hắn lảo đảo 1 chút liền ngã vật ra đất, bụng hắn còn cắm 1 thanh kiếm nhật ngắn, thứ này Hoàng Vũ moi được ở xác của Vương Hạo.
- Thật bẩn mà!
Hoàng Vũ rút kiếm ở bụng tên kia, cẩn thận lấy áo hắn lau sạch máu trên đó. Hắn không thích máu người, đặc biệt là máu nam nhân. Hắn moi ra 3 cái răng của zombie, nhét vào thịt mấy tên kia.
Chuẩn bị có trò vui nha!
- Haha!!!
Hoàng Vũ rất tự nhiên cười cười đi vào khu sân phòng ngủ phía Tây. Tống Văn và mấy tên khác đang chơi bài ngoài sân, trông bữa ăn của bọn chúng còn có cả thịt hộp, rau xanh, xem ra đãi ngộ thật tốt.
- Này, mày đứng lại cho tao.
Tống Văn nhíu chặt mày đứng lên, Hoàng Vũ này sao trông yêu đời, ngay cả 1 chút thương tích đều không nhìn ra là sao?
Mấy tên kia làm ăn thế nào?
- Sao hả?
Hoàng Vũ vênh mặt, đầy khinh thường.
- Sao là sao? Con mẹ mày xem ra muốn chết lắm đúng không?
Tống Văn rút con dao bấm trong tay, mấy tên đàn em cũng đứng dậy vặn vặn gân cốt.
- Tống Văn, mày dám đơn độc solo không?
Hoàng Vũ hất cằm.
- Tao?
Tống Văn chỉ vào cằm mình, hắn còn đòi solo sao?
Hắn trông đô con khỏe mạnh như vậy, mà trông tên kia thế nào cũng như con kiến hôi, nhìn thấy yếu ớt.
- Sao, dám không? Không còn nhiều thời gian chơi đùa đâu.
Hoàng Vũ thâm ý cười nói.
- Được được được ... nếu mày muốn chết tao sẽ thành toàn.
Tống văn người nổi gân xanh, hắn ném con dao bấm đi, hắn muốn chính tay phế tứ chi tên này ... không, là ngũ chi. Thằng chó chết này triệt để chọc giận hắn.
- Con mẹ mày!
Tống Văn 1 đấm thằng mặt Hoàng Vũ. Hoàng Vũ rất nhanh đã né thoát. Tống Văn liền liền tay chân đấm đá loạn xạ, Hoàng Vũ liền né đông tây, tên này ra đòn rất chậm, ngay cả góc áo hắn đều không chạm vào được.
- Hê hê ... thằng ngu.
Hoàng Vũ làm mặt quỷ chọc tức, hắn còn đang muốn chọc cho Tống Văn tức hộc máu thì ...
" Bộp "
1 đá ngay trúng mống Hoàng Vũ làm hắn thiếu chút nữa ngã sấp mặt.
- Hahahaa ... con mẹ nó, mày né tiếp a.
Tống Văn cười ha hả, hắn nhảy lên muốn dẵm vào người Hoàng Vũ.
Hoàng Vũ có chút đổ mồ hôi lạnh, chơi đùa quá chớn a. Hắn vội lăn sang 1 bên , cầm cả nắm đất cát ném vào mặt Tống Văn.
Tống Văn đang lao đến, không đề phòng liền bị cả nắm đất đá đầy mặt. Hắn vội đưa tay vuốt thì " bộp " 1 tiếng, Hoàng Vũ nhặt cây gậy gỗ vụt mạnh vào chỗ hiểm của hắn.
" Ngaoooooo !!!!!! "
Tống Văn gầm lên, đua tay ôm chỗ hiểm. Hắn con mẹ nó đau ... không phải là đã bị phế rồi đi.
- Hahahaaa ...
Hoàng Vũ cười cười bỏ chạy về khu phòng ngủ. Tống văn nhịn đau, lảo đảo đuổi theo Hoàng Vũ, mấy tên đàn em đang xem trò vui cũng vội đuổi theo.