Hắn vốn dụng công trong lúc đứng thẳng, giây phút nào cũng hoạt động khí huyết, nên khi khí kình đánh tới, cơ bắp toàn thân hắn căng lên, trực tiếp phản kích.
Năm ngón tay hắn khép lại, cánh tay xẹt qua như đao, đánh ra một chưởng chứa nội khí vô hình.
Ầm ầm ầm!
Kẻ đánh lên đánh ra quyền pháp trăng bước, nhưng lại không sánh được với một chưởng Phách Không của Kỷ Uyên, bước chân gã ta lảo đảo lùi lại.
- Cấp độ nội luyện! Kỷ cửu lang, ngươi giấu sâu quá!
Kẻ đánh lén không thành ấy mặt mày khó coi.
Cảnh giới Phục khí chia làm ngoại luyện và nội luyện. Khác nhau ở chỗ, ngoại luyện tôi luyện gân cốt da màng, so đấu ai lực lớn hơn, có thể chịu đánh, chiêu thức võ công của ai lợi hại hơn.
Còn nội luyện là rèn luyện ngũ tạng lục phủ, tẩm bổ nội khí. Các võ giả nhất cảnh liều mạng tranh đua xem một ngụm “khí” này ai dài ai ngắn, ai mạnh ai yếu.
Cho nên trong rất nhiều võ kinh đều coi tinh túy của ngoại luyện, nội luyện là hai chữ “Khí lực”.
Ngoại luyện lực, nội luyện khí.
Bất kỳ chiêu thức võ công gì, cho dù là cao thâm hay bình thường, đều phải dùng nội khí mới phát huy ra uy lực lớn nhất.
Cuộc giao thủ vừa rồi, Phách không chưởng của Kỷ Uyên có lực đạo hùng hậu, nội khí sung túc, khiến kẻ đánh lén ăn thiệt thòi.
- Ồ, hóa ra là Lý tổng kỳ. Không biết tôi đã làm sai điều gì mà khiến Lý tổng kỳ ra tay hạ sát thủ với tôi thế?
Kỷ Uyên nhếch mép, tay ấn ở yêu đao, ngón tay cái di chuyển về phía trước. Cặp mắt lạnh lùng của hắn không hề nhấp nháy, hắn trừng mắt nhìn thẳng vào đối phương, giống như thể đôi mắt có hai tia chớp lạnh lẽo bắn ra, khiến người ta sợ hãi.
Bởi vì hắn khổ luyện thể xác cương cân thiết cốt, tuy mới chỉ nội luyện được hai ngày nhưng khí lực dồn nén lại không ít, nên hắn không bại dưới tay Lý tổng kỳ.
- Kỷ cửu lang! Ngươi không nên làm loạn! Ngươi dám đả thương Hứa tổng kỳ, lại mạo phạm Lâm bách hộ, tội lỗi nhiều như vậy mà sao ngươi còn dám lớn lối?
- Trong mắt ngươi có quy củ, có vương pháp hay không?!
Lý tổng kỳ với dáng người gầy gò, xấu xí bỗng nhiên chột dạ.
Dù sao đó cũng là mệnh số ‘mắt ưng’ màu xanh, rất ít người có thể chịu đựng ánh mắt của Kỷ Uyên mà không né tránh.
- Lý tổng kỳ ơi, ông không có giấy tờ ra lệnh bắt ta, cũng không có quyền lực bắt ta vào ngục tù. Ông vội vàng làm như vậy, chẳng lẽ là đói khát muốn vẫy đuôi lấy lòng chủ nhân để kiếm miếng xương sao?
Kỷ Uyên bình tĩnh đáp trả.
Câu nói này tổn thương không lớn nhưng lại có tính nhục nhã cực mạnh, chỉ kém chỉ mặt gọi tên mắng Lý tổng kỳ là chó thôi.
- Mày! Tên đề kỳ nho nhỏ như mày… Phản, phản rồi!
Lý tổng kỳ xấu mặt trước mọi người, gã tức giận tới độ nói chuyện lắp bắp.
May là vừa nãy đánh nhau, gã phát hiện Kỷ Uyên đã ở cấp bậc nội luyện, chứ không e là gã sẽ rút đao ra giết người ngay và luôn.
- Tuy tôi là đề kỵ không phẩm không cấp, nhưng tôi ở dưới trướng Hứa tổng kỳ, có liên quan gì đến ông đâu? Lý tổng kỳ nếu không phục thì chúng ta bàn luận, dùng quyền cước đao kiếm để giảng đạo lý, như thế nào?
Mỗi chữ của Kỷ Uyên đều rõ ràng mạnh mẽ, lộ ra ý không sợ trời không sợ đất.
- Có lẽ có thể mời Lâm bách hộ đến chủ trì công đạo cho ông đấy!
Đình viện trong nha môn bỗng yên tĩnh như nước lặng. Không ít đề kỵ quen biết Kỷ Uyên đều cảm thấy kinh ngạc, không thể tin được.
Tay Kỷ cửu lang vốn trầm mặc ít nói, chất phác hiền lành ấy vậy mà dám dùng thân đề kỵ để đối chọi với tổng kỳ ư?
Hắn không sợ bị phạt à?
Lỡ mà bị nhốt vào ngục thì kiếp này toi rồi!
- Giỏi cho tên Kỷ cửu lang miệng lưỡi bén nhọn! Khó trách có dũng khí có bản lĩnh gia nhập giảng võ đường!
Lúc đám người đang giằng co, bầu không khí khẩn trương thì có một người đi vào viện.
Ông ta mặc Phi Ngư phục, thân hình cao lớn, ngang tàng như núi, thanh âm hùng hậu, khiến người ta tin phục.
- Tham kiến Bách hộ đại nhân!
Vị Lý tổng kỳ kia vội vàng khom lưng hành lễ.
- Miễn, miễn đi. Ta chỉ là quan lục phẩm, lễ nghi phiền phức như vậy để làm gì. Lâm bách hộ ở nhà dưỡng bệnh, nên hôm nay tới lượt ta luân phiên trực.
Người đàn ông ngang tàng đó khoát tay áo, ông ta đi qua Ly tổng kỳ đang tươi cười nịnh nọt mà tiến tới trước mặt Kỷ Uyên. Ông ta đột nhiên cười nói:
- Nếu cậu có thể giành được công danh Võ cử nhân thì tức là tăng thêm thể diện cho Bắc trấn phủ ty. Sau này cậu không cần tới điểm mão đúng giờ đâu, cứ tập trung chuẩn bị kiểm tra là được.
- Mười chín năm rồi, hoặc là thiếu gia nhà Việt quốc công, hoặc là gia tướng nhà Thần Võ, ta thấy nhiều chán ngấy rồi.
- Nghe nói cậu là dân Liêu Đông? Kẻ xuất thân từ địa phương tu la sát tràng đó quả thực không tầm thường!
- Kỷ cửu lang, thiếu niên kiêu ngạo nhưng cũng phải có bản lĩnh mới được.
- Các đồng liêu Bắc Trấn phủ ty đều sẽ xem cậu đi được bao xa!
Mắt Kỷ Uyên sáng láng, hắn không hề chần chừ mà tay ôm thành quyền, trầm giọng nói với mọi người xung quanh:
- Vậy thì mời các vị rửa mắt mong chờ!