Chương 970: Kết cục giống như số mệnh

Lumian còn chưa dứt lời, bên tai đột nhiên vang lên giọng nói của quý cô Pháp sư:

“Không cần phiền toái như thế.”

Lumian ngồi xổm ở trước mặt kẻ hôn mê chợt cảm thấy không gian ở xung quanh sống lại, co rút vào bên trong, thoáng cái đã cắn nuốt người phi phàm nghi ngờ là I Know Someone.

“Ôi chà…” Franck kêu lên kinh thán, còn Lumian thì thong thả đứng thẳng người lên.

Hai người nhẫn nại chờ đợi, cũng chính là hai ba mươi giây, người phi phàm mặc đồng phục bệnh nhân sọc lam trắng kia bị hư không ‘phun’ ra.

Ngay sau đó, bọn họ đồng thời nghe được câu trả lời của quý cô Pháp sư:

“Là I Know Someone.”

Dưới ánh trăng màu đỏ ửng, bệnh viện tâm thần Delta bị bóng tối rõ ràng nồng đậm hơn xung quanh, gấp khúc thành hình cung bao phủ.

Bên trên tầng thượng của tòa nhà ba tầng màu xanh xám kia, Pháp sư hư ảo nói với đồng bạn ở bên cạnh:

“Trừ bỏ kẻ phát điên kia, không có nguy hiểm ẩn giấu và càng nhiều cạm bẫy.”

“Là ta phản ứng quá khích, coi trọng quá mức rồi sao?”

Công lý cũng mơ hồ có thể thấy được, giống như một cơn mơ bình thản nói:

“Lựa chọn của ngươi không có bất cứ vấn đề gì cả, đối mặt với chuyện có liên quan đến Thiên Tôn kia, dù coi trọng như thế nào đều không tính là sai lầm.”

“Chỉ có mỗi lần đều đầy đủ coi trọng thì mới sẽ không đột nhiên bị thần lừa gạt, giẫm vào trong cạm bẫy chân chính.”

Pháp sư nhẹ nhàng gật đầu, gập bút ký trong tay lại, đưa mắt nhìn về phía hành lang tầng ba vốn không nhìn thấy khi ở vị trí này.

Nghe xong kết luận của quý cô pháp sư, Lumian nở nụ cười.

Hắn cất kỹ thuốc mê còn thừa lại một nửa, nghiêng đầu nói với Franck:

“Có thể cho Jenna đi vào.”

Franck gật đầu, lập tức biến mất ở trong cái bóng dọc theo hành lang.

Lumian cúi đầu nhìn I Know Someone với khuôn mặt bình thường không có gì lạ, ánh mắt sâu thẳm, khóe miệng khẽ nhếch lên cười.

Có lẽ hiệu quả của Phép thuật Hừ Ha đã sớm hết, nhưng thuốc mê của Hội Phúc Lạc vẫn còn đang phát huy tác dụng.

Lấy thể chất đã được I Know Someone thể hiện ra, tác dụng này có lẽ không kéo dài được bao lâu nữa, nhưng thời gian như vậy đã đầy đủ cho Lumian sớm có chuẩn bị.

Lúc này, bị ảnh hưởng từ trận lửa lớn và tiếng kêu to, không ít người ở trong bệnh viện tâm thần Delta đều tỉnh lại, tầng một càng náo nhiệt, bác sĩ trực ban mang theo vài bảo vệ to khỏe tuần tra các nơi, xác nhận xem có còn sót lại mồi lửa, chưa chân chính tắt không.

Jenna và Franck mượn dùng che khuất của cái bóng, tránh bọn họ, đi lên trên tầng ba.

Lumian nhận lấy từ chỗ Jenna một tấm da cừu đã có được ở chỗ linh mục giáo xứ Guillaume Bene, trải nó lên trên mặt đất.

Sau đó hắn bọc lấy I Know Someone.

Lại đưa mắt nhìn bác sĩ tâm lý của tiểu tổ Cá tháng tư này vài giây, Lumian đột nhiên giơ mũi tên gãy hắc diệu thạch trong tay lên, phập cắm nó vào trong mắt trái của I Know Someone.

Đau đớn kịch liệt khiến cho I Know Someone thoát khỏi ảnh hưởng của thuốc mê, mắt trái chỉ còn màu máu.

Gần như là đồng thời, hắn nghe được một tiếng nói nhỏ mang theo ý cười:

“Cừu!”

Trong từ thuộc ngôn ngữ Hermès quanh quẩn, I Know Someone bị da cừu nghi thức bao bọc lấy lập tức bị tia sáng u ám cắn nuốt hết, không thể sử dụng ra bất cứ năng lực gì.

Đợi đến khi tia sáng u ám bình ổn lại, hắn đã biến thành một con cừu màu xám trắng.

Lumian rút mũi tên gãy hắc diệu thạch ra khỏi con mắt đã bị đâm thủng, phập lại cắm vào trong mắt phải của I Know Someone.

Tiếng kêu thảm thiết be he vang lên, Lumian thu hồi mũi tên gãy hắc diệu thạch, một tay ấn lên trên con cừu đang giãy giụa, một tay vuốt ve đỉnh đầu của nó, mỉm cười nói:

“Hiện giờ, cuối cùng chúng ta có thể trò chuyện vui vẻ một chút rồi.”

Hắn vừa nói nhỏ với cừu, vừa ném mũi tên gãy hắc diệu thạch cho Jenna.

Ngay sau đó, hắn lấy một lọ thuốc chữa thương bình thường ra, cẩn thận rắc vào trong hốc mắt màu máu của I Know Someone, sử dụng băng vải màu trắng mang theo bên người bọc lấy từng tầng hai mắt của đối phương.

Cho đến lúc này, I Know Someone tỉnh lại từ trong hôn mê lại gặp phải đau đớn kịch liệt mới tìm trở về suy nghĩ nhất định, hắn vội vàng sử dụng năng lực, nhưng không có một cái nào thành công cả.

Franck và Jenna ở bên cạnh nhìn xem Lumian nghiêm túc băng bó miệng vết thương cho con cừu do I Know Someone biến thành, đều hơi đau đến sợ, Jenna vốn còn định giúp đỡ Lumian hả giận, đá mạnh vào háng bác sĩ tâm lý ác liệt kia, nhưng hiện giờ cảm thấy như vậy đã đủ.

Nàng chuyển dời lực chú ý lên trên mũi tên gãy hắc diệu thạch ở trong tay, không phát hiện ra nó có tác dụng phụ đặc thù gì, cũng không biết có phải là vật phẩm thần kỳ Franck đã từng nói không.

Khi Lumian lấy dây thừng màu nâu nhạt đã chuẩn bị từ trước ra, quấn quanh trên cổ con cừu kia, bác sĩ trực ban nghe thấy tiếng cừu kêu đã mang theo vài tên bảo vệ to con tuần tra đến một tầng này.