Franck ồ kêu lên:
“Ngươi thật sự không thèm để ý đến hình tượng, hoàn toàn không có gánh nặng tâm lý gì sao?”
“Chuyện này có gì đáng để quan tâm chứ?” Lumian nhún vai.
Franck ngẫm nghĩ, ánh mắt hơi đổi nói:
“Một vấn đề cuối cùng, ờm, ngươi, ngươi sẽ bị kích thích của chó ảnh hưởng, do đó sinh ra phản ứng không bình thường với con chó khác không?”
“Thân thể là của ta, chó chính là da, chỉ là hạn chế bên ngoài thôi.” Lumian tỏ vẻ ngươi có phải là kẻ ngu không vậy.
Tiếp theo, hắn học theo quý cô pháp sư:
“Ngươi đã hỏi xong chưa vậy?”
“Đã hỏi xong.” Franck cảm thấy mỹ mãn.
Lumian cười nói:
“Vậy đến lượt ta hỏi.”
“Ngươi có suy nghĩ gì về vài cô gái ngươi đã nhìn thấy hôm nay?”
Franck không tự chủ mân mê vài sợi tóc màu nâu vàng tuột ra từ trong đuôi ngựa nói:
“Có hai đối tượng hoài nghi…”
Nàng nói phỏng đoán của bản thân một lần, cuối cùng nói.
“Cô gái có mái tóc màu đỏ cam kia lại cho ta một cảm giác là lạ, giống như đang hấp dẫn ta vậy.”
Lumian nở nụ cười:
“Cảm giác của ngươi không sai, kia ít nhất là một ma nữ vui vẻ hoặc là một người phi phàm có được vật phẩm thần kỳ tương ứng.”
Sau khi xác nhận vị kia là người phi phàm con đường ma nữ, hắn cảm nhận được mị hoặc đến từ bản năng, tương tự như của Franck trong mỗi một hành động việc làm của đối phương, đối với hắn đang bị phong ấn phần lớn năng lực, như này hơi khó có thể chống đỡ, còn may, nhẫn nại của tu sĩ hành khất còn đó.
“Ma nữ?” Franck không phải không nghĩ đến khả năng này, như có đăm chiêu lẩm bẩm: “Cũng đúng, bữa tiệc phụ nữ vui vẻ sao có thể không hấp dẫn một hai ma nữ đến được…”
Lumian nghe xong có điều hiểu ra:
“Vì mang đến vui vẻ cho người khác, cũng khiến cho mình vui vẻ không?”
Hắn cảm thấy là nhu cầu của nhập vai.
“Đây là một phương diện, cho dù không phải vì tiêu hóa ma dược, ta cũng muốn đi, nhưng ta có thể khống chế bản thân, ma nữ khác thì không chắc.” Franck vừa tỏ vẻ hèn mọn lại hơi thổn thức nói.
Lumian không hiểu lắm về câu nói này, ngược lại nói:
“Sau đó nàng có theo dõi ngươi, nhưng lại bị ngươi bỏ rơi.”
“Hả…” Franck hơi ngơ ngác nói: “Chắc nàng là người của gia tộc Ma Nữ.”
“Gia tộc Ma Nữ đã từng được ngươi đề cập đến sao?” Trước đó Lumian đã từng nghe Franck nói sơ qua về mấy tổ chức bí mật này.
Thật ra hắn vẫn luôn không thể hiểu được, vì sao các ma nữ có thể hình thành gia tộc?
Xã hội mẫu hệ sao?
Franck thở dài nói:
“Đúng thế, nó còn được gọi là giáo phái Ma Nữ, ngọn nguồn sớm nhất là gia tộc do các con nối dòng của ma nữ nguyên sơ thành lập ở kỷ nguyên thứ tư, ừm, ma nữ nguyên sơ là danh sách 0 của con đường thích khách, thần linh chân chính, thần bị nhiều người coi là Tà Thần, còn được gọi là ma nữ hỗn độn.
Ma nữ nguyên sơ… Lumian nhớ kỹ cái tên này.
Franck tiếp tục nói:
“Cốt lõi của gia tộc Ma Nữ luôn là con nối dòng của ma nữ nguyên sơ, nhưng các nàng cũng sẽ mời chào hoặc phát triển các thích khách khác họ, tương đương với một giáo phái, nắm giữ lấy tất cả công thức ma dược và phần lớn tài nguyên của con đường này.”
“Dưới tình huống lần đầu tiên gặp mặt, chỉ có ma nữ của giáo phái Ma Nữ mới có thể theo dõi ma nữ giống như hoang dại.”
“Vì thu về đặc tính phi phàm?” Lumian mở miệng hỏi.
Cho dù mời chào hay là đánh chết, đều thuộc thu về đặc tính phi phàm.
Franck mấp máy môi nói:
“Đúng, các nàng không hy vọng đặc tính phi phàm của con đường ma nữ bị thất lạc ở bên ngoài giáo phái mình, hơn nữa, các nàng rất thù địch thích khách là phụ nữ, hễ gặp được ai là quét sạch kẻ đó.”
“Vì sao?” Lumian không thể hiểu được.
Franck u oán liếc nhìn hắn, giống như đang trách cứ hắn vì sao lại hỏi một vấn đề như vậy.
Nàng than thở nói:
“Bởi vì ma nữ nguyên sơ vốn là một người đàn ông, trong quá trình thông qua con đường thích khách trở thành thần linh đã triệt để biến thành phụ nữ, vì thế nên tâm linh của hắn trở nên vặn vẹo, tràn ngập thống khổ, người của giáo phái Ma Nữ lại đều tuyên bố muốn đến gần nguyên sơ.”
“Do đó mỗi một ma nữ của giáo phái Ma Nữ đều đã từng là đàn ông, sau khi các nàng tự mình trải qua thống khổ và giày vò, đều trở nên vặn vẹo dị thường, muốn nhìn thấy những người đàn ông khác cũng có gặp gỡ và trải nghiệm tương tự, có lẽ ngươi không biết, những ma nữ này sẽ tìm đàn ông sinh con, bé gái bị xóa bỏ, bé trai lưu lại, lặp lại cuộc đời của mẹ nó.”
Là đại vương đùa dai của thôn Cordu, Lumian đều không nhịn được lắc đầu:
“Như vậy có phải quá biến thái rồi không?”
“Chỗ càng biến thái hơn là ba của những đứa bé này cuối cùng đều trở thành ma nữ.” Franck nói xong tin tình báo mình đổi lấy từ chỗ quý cô xét xử, hơi sợ hãi thở hắt ra: “Ta luôn trốn tránh các nàng, không muốn bị các nàng phát hiện ra.”