Quý cô pháp sư nhìn vào bàn tay phải của hắn vài giây, chưa trực tiếp trả lời, ngược lại hỏi:
“Nói chuyện đã xảy ra kỹ càng một chút.”
Nàng chủ động kéo một cái ghế dựa ra ngồi xuống, không định đứng trao đổi.
Lumian theo đó ngồi trên ghế dựa ở trước bàn gỗ, bắt đầu nói từ ủy thác của quý cô công lý, cho đến mình và Hella đều tự lấy một phần ba bình nước suối phu nhân Samarie.
Trong quá trình này, hắn miêu tả trọng điểm vào bóng dáng vĩ đại điên cuồng khủng bố và sức mạnh kỳ quái đã kéo đối phương đi, đồng thời chưa từng quên nhắc đến sự xuất hiện của Monite và đủ loại hành vi của kẻ này, cùng với sự ‘trở về’ của khoáng thạch Địa Huyết.
Quý cô pháp sư yên tĩnh nghe xong, bật cười:
“Đại nhân vật chân chính quá khó để chết đi, cho dù không có đặc tính phi phàm, không có thân thể, không có linh hồn, cũng vẫn tồn tại dấu ấn tinh thần, ấn ký tử vong, lưu lại thứ như khí tức, một khi thỏa mãn điều kiện, hẳn là có thể mượn dùng thân thể thích hợp để trở về thế giới hiện thực.”
“Giống như đấng tạo hóa ban đầu kia?” Lumian đại khái đã hiểu ý tứ quý cô pháp sư định biểu đạt, cân nhắc hỏi: “Bóng dáng kia là đại nhân vật nào?”
Quý cô pháp sư suy nghĩ nói:
“Hẳn là Huyết hoàng đế của kỷ nguyên thứ tư kia, Alista Tudor.”
Huyết hoàng đế? Một trong tứ hoàng sao? Lumian đã từng nghe nói đến xưng hô và tên này từ chỗ Gardner Martin.
Đế quốc Alista Tudor thành lập bao gồm Intis của ngày hôm nay, Trier chìm vào dưới lòng đất kia chính là thủ đô của ngài.
Dựa theo cách nói của Gardner Martin, Huyết hoàng đế này là thần linh chân chính, nắm giữ con đường thợ săn, nói cách khác, thần là hồng tế ti danh sách 0!
“Đúng.” Quý cô pháp sư gật đầu: “Cuộc chiến tứ hoàng là cuộc chiến của các vị thần chân chính trên ý nghĩa, Alista Tudor ngã xuống ở Trier của kỷ nguyên thứ tư kia, khiến cho thủ đô của đế quốc chìm vào dưới lòng đất, mà thần đã sớm điên cuồng còn làm ra rất nhiều chuyện, nghe nói gần như khiến cho tất cả thần linh đã tham chiến khi đó chôn cùng mình, mãi cho đến hôm nay, còn có rất nhiều di vật của trận chiến tranh kia ở dưới lòng đất Trier, thậm chí có thể nói, chúng nó ảnh hưởng sâu sắc đến một phần lịch sử của kỷ nguyên thứ năm.”
Kỷ nguyên thứ năm chính là kỷ nguyên nhóm người Lumian đang sống, được gọi là thời kỳ đồ sắt.
Gần như khiến cho tất cả thần linh tham chiến đều chôn cùng? Huyết hoàng đế thật đúng là điên cuồng… Lumian nghe xong tò mò:
“Kết quả của cuộc chiến tứ hoàng là như thế nào?”
“Ta cũng không rõ lắm.” Quý cô pháp sư nhún vai: “Ta chỉ nghe được hai tồn tại tự mình trải qua cuộc chiến tứ hoàng đề cập đến vài câu thôi, thật ra các thần cũng không biết toàn cảnh, dù sao không thể nhìn thẳng vào thần, nhớ kỹ, không thể nhìn thẳng vào thần, cho dù chỉ là sinh vật thần thoại không hoàn chỉnh do thánh giả danh sách 4 mất khống chế biến thành.”
Còn có tồn tại từng tự mình trải qua cuộc chiến tứ hoàng sống sót đến tận bây giờ sao? Bọn họ có thể tham gia vào trận chiến kia, ít nhất cũng phải là thiên sứ… Hai vị thiên sứ ở bên cạnh ghế ngồi của ngài Kẻ Khờ sao? Ừm, thánh điển đã từng nhắc đến, thiên sứ Thời Gian của ngài Kẻ Khờ là thiên sứ từ niên đại xa xưa, thần chính là một tồn tại trong đó sao? Lumian kết hợp với tin tức mình nắm giữ, thử phỏng đoán.
Hắn từng nghe Aurora đề cập đến khái niệm về sinh vật thần thoại và vấn đề tương ứng, không hề có bất cứ nghi vấn gì với câu không thể nhìn thẳng vào thần này.
Lumian hào hứng bừng bừng hỏi:
“Sau khi Huyết hoàng đế ngã xuống, còn có dấu ấn tinh thần, ấn ký tử vong hoặc là khí tức lưu lại bị phong ấn ở trong dòng suối phu nhân Samarie sao?”
“Đó chắc là ấn ký tử vong, nhưng ta cảm thấy còn pha thêm cả dấu ấn tinh thần, khí tức lưu lại, thậm chí bao hàm cả một ít linh hồn còn sót lại bởi vì nguyên nhân nào đó nên vẫn bảo lưu lại, bằng không, Huyết hoàng đế Alista Tudor không có khả năng duy trì trạng thái tranh đấu với người khác ở bên trong dòng suối đó, ha ha, tranh đấu xem như là một đặc điểm riêng của thợ săn.” Quý cô pháp sư nói suy đoán của bản thân.
Nàng vừa nói vừa thò tay vào trong hư không, biến mất ở ngay trước mặt Lumian.
Sau khi lục lọi vài cái, quý cô này đã lấy ra một ly rượu đỏ nhạt màu sắc mê người.
“Ngươi ấy, không phải chị gái ngươi đã dạy cho ngươi sao? Khi có khách đến phải nhớ hỏi đối phương xem uống trà hay uống rượu, có cần điểm tâm không.” Quý cô pháp sư nhấm nháp dịch rượu màu đỏ nhạt, lắc đầu nói.
Vào thời điểm như vậy, ta đâu thể còn nhớ rõ được chứ? Rượu này của nàng lấy ra từ đâu vậy? Lúc này Lumian mới phát hiện mình quên hỏi một chuyện quan trọng nhất.
Hắn thành khẩn tiếp nhận dạy dỗ, đề cập đến vấn đề khác trước:
“Sức mạnh kỳ quái kéo Huyết hoàng đế về con suối vốn đến từ đâu vậy?”