Chương 837: Ý đồ muốn giết

Monite nhéo tấm kính một mắt ở trong hốc mắt bên phải, cười đáp lại:

“Giống như các ngươi, nhà thám hiểm huyệt mộ.”

Nhà thám hiểm huyệt mộ… nói trộm mộ quang minh chính đại như vậy… quý cô công lý đã từng nói, danh sách càng cao, tiến vào huyệt mộ dưới lòng đất càng nguy hiểm… Do đó, ở trong này, thiên sứ được Monite kia tín ngưỡng không thể cung cấp trợ giúp gì cho hắn cả, thánh giả có được thần tính ở trong sàn nhảy Hors de L’ordinaire cũng không dám tiến vào… Nói cách khác, ta và quý cô Hella liên thủ, có khả năng không nhỏ khiến Monite vĩnh viễn nằm lại nơi đây, kêu hắn không thể lang thang khắp nơi giống như con gián nữa! Lumian nhìn Monite, hơi nheo mắt lại.

Sợ hãi trong lòng hắn lui đi không ít, ý tưởng nguy hiểm thừa dịp cơ hội này xử lý kẻ lừa đảo trước mặt cấp tốc tăng nhiều.

Lumian nở nụ cười, nhìn Monite nói:

“Nhà thám hiểm huyệt mộ? Ngươi hiểu rất rõ nơi đây sao?”

Monite ngậm cười nói:

“Đương nhiên.”

Hắn giơ tay phải lên, chỉ vào một ngôi mộ cổ đại ở bên cạnh ánh nến:

“Đó là mộ của một thành viên nào đó của gia tộc Zoroast của kỷ nguyên thứ tư.”

Ngay sau đó, Monite lại liên tục chỉ vào vài ngôi mộ nằm ở gần đó:

“Đó là mộ một thành viên nào đó của gia tộc Jacob, đó là mộ của một thành viên nào đó của gia tộc Abraham, đó là một của một thành viên nào đó của quân đoàn Blood…”

“Đáng tiếc, đều không có đặc tính phi phàm lưu lại.”

Thấy kẻ lừa đảo quần đảo này thật sự trả lời vấn đề của mình, Lumian lập tức hơi kinh ngạc, càng nghi ngờ mục đích của đối phương.

Hắn thử thăm dò chỉ vào ngôi mộ cổ đại ở đằng sau Monite, cũng chính là chỗ hắn đã bò ra:

“Đó là ngôi mộ của ai vậy?”

Monite tiến lên trước vài bước, sau khi nhìn thấy ánh mắt dần dần trở nên nguy hiểm của Lumian mới dừng lại, cười nói:

“Là ngôi mộ của một thành viên nào đó của gia tộc Amon kỷ nguyên thứ tư.”

Kẻ lừa đảo này biết rõ rất nhiều đại gia tộc của kỷ nguyên thứ tư đấy nhỉ, cũng vô cùng hiểu biết tình huống của huyệt mộ tầng thứ tư, còn kỹ càng hơn cả những gì viết trên cột mốc đường… Trong nghi ngờ hoang mang của Lumian, Hella lại một lần nữa mở miệng:

“Vậy ngươi có biết suối phu nhân Samarie ở đâu không?”

Monite sờ lên viền ngoài của tấm kính một mắt, nhếch miệng nói:

“Tại sao ta phải nói cho các ngươi biết?”

“Các ngươi có thể đưa ra thù lao như thế nào?”

“Sao bọn ta phải tin tưởng ngươi nắm giữ vị trí cụ thể của suối phu nhân Samarie chứ?” Lumian phản xạ có điều kiện hỏi.

Hắn hoài nghi Monite lại bắt đầu định lừa dối theo thói quen.

Monite cười khẽ một tiếng:

“Ta thật sự không biết rõ, cái tên suối phu nhân Samarie này thật sự không có ấn tượng gì, giống như đến từ một cuốn sách cổ đại trước kia ta đã từng đọc.”

“Nhưng mà, sau khi số lần đến một tầng này nhiều lên, ta phát hiện một vài hiện tượng kỳ quái, một số ít hài cốt đôi khi giống như sống lại sẽ tự động tập trung đến khu vực này, đi vào trong một ngôi mộ nào đó, không đi ra.”

Những sinh vật bất tử sinh ra bởi vì hoàn cảnh nơi đây sẽ bị dị thường của huyệt mộ tầng này gây ảnh hưởng, chủ động đến gần sao? Hay đó là suối phu nhân Samarie? Phía Tây, một ngôi mộ cổ đại nào đó, điều kiện ăn khớp… Ngoài suy nghĩ lóe lên trong đầu ra, Lumian càng thêm đề phòng.

Kẻ lừa đảo quần đảo Monite không hề thu khoản thù lao gì đã chủ động tiết lộ tin tức quan trọng như vậy sao?

Như vậy hoàn toàn không phù hợp với tính cách của hắn!

Một khi sự việc có vẻ khác thường, vậy tất nhiên tồn tại vấn đề!

Lumian hoài nghi đối phương hoặc là dùng tin tức này để lừa gạt mình và Hella đi đến ngôi mộ bị các sinh vật bất tử kia tụ tập đến, chủ động đến gần ngọn nguồn của dị thường, tự mình giết chết mình hoặc là lợi dụng hai người mình đi dò đường cho hắn.

Hai loại tình huống này đều có khả năng nhất định, tuy rằng khả năng đầu tiên không có bất cứ chỗ tốt gì cho Monite, nhưng có một số người lại sẽ vô cùng vui mừng khi nhìn thấy người khác bị tổn thất bị hao tổn.

“Ta chỉ biết có chừng đó.” Monite lại sờ lên tấm kính một mắt ở trong hốc mắt phải, cười nói: “Ta đi tìm kiếm những ngôi mộ khác đây, nếu như các ngươi có thể tìm kiếm được cái gọi là suối phu nhân Samarie kia, nhớ lưu lại giấy nhắn cho ta ở trong ngôi mộ của thành viên gia tộc Amon này, nói với ta nơi đó rốt cuộc có gì kỳ dị.”

Hắn vừa nói vừa đi về phía Lumian.

Ở trong trạng thái căng thẳng cao độ, sẵn sàng bộc phát công kích bất cứ lúc nào của Lumian, kẻ lừa đảo quần đảo này lướt qua hắn, cầm ngọn nến màu trắng đã thắp lên, đi ra ngôi mộ nơi xa.

Rất nhanh, bóng dáng của hắn biến mất ở lối rẽ, bóng tối một lần nữa bao phủ lấy nơi đó.

Đi thật sao? Lumian vừa đề phòng chuyện ngoài ý muốn vừa chú ý đến phản ứng của Termiporus.