Chương 834: Quảng trường hiến tế (3)

Đây là một cây cột lớn được làm thành từ đá cẩm thạch màu đen, trên đầu chạm đỉnh trần, ngoài mặt chưa hề minh khắc ký hiệu và hoa văn gì cả, cũng không có dấu vết phong hóa và ăn mòn.

Lumian nhìn xem lấy làm ngạc nhiên.

Phải biết rằng, ở trong quảng trường hiến tế, hai cây cột đá tượng trưng cho Mặt Trời Vĩnh Hằng và Thần của Hơi Nước và Máy Móc cũng bị phong hóa và ăn mòn!

Chẳng lẽ cây cột này còn đặc thù hơn cả cột đá hiến tế sao?

Hella giống như đoán được cảm nhận của Lumian, lạnh lùng nói:

“Krismona là một thành viên của giáo phái Ma Nữ, đó cũng có thể gọi là gia tộc Ma Nữ.”

“Bản thân nàng là ma nữ tai họa danh sách 2, ngã xuống ở trong cuộc chiến tứ hoàng một kỷ nguyên trước, ngã xuống trong Trier kỷ nguyên thứ tư kia, nhưng đặc tính đều bị gia tộc Ma Nữ thu hồi.”

“Trừ bỏ trụ cột đêm Krismona ra, tầng thứ ba hoặc tầng thứ tư còn có trụ cột đêm Marianne và trụ cột đêm Lius.”

“Hai người này là ai?” Lumian cảm thấy chắc cũng là thiên sứ, bằng không đã không thể đặt ngang hàng với Krismona.

“Marianne là Giáo hoàng của giáo hội Evernight, Lius là quyến giả của Tử Thần cổ đại, một quan cầm quyền tử vong, đặc tính của bọn họ cũng đều bị thế lực tương ứng thu về, về phần có thiên sứ khác ngã xuống ở nơi đây hay không thì ta không rõ lắm, nhưng những thiên sứ đi theo Huyết hoàng đế thì chắc chắn đã ngã xuống không ít.” Hella nói đơn giản vài câu, sau đó chỉ vào cầu thang làm bằng đá ở đằng sau trụ cột đêm Krismona: “Chúng ta đi xuống tầng thứ tư thôi.”

Lumian ừm một tiếng, đề nghị trước khi đi xuống tầng thứ tư, thay đổi ngọn nến màu trắng đã sắp cháy hết.

Tham gia xong tụ hội thần bí học, Franck và Jenna quay trở lại khu vực dưới lòng đất tương ứng với phố mái vòm nhà hát opera.

Sau khi vòng qua một lối rẽ, Franck hơi nghiêng người, dán vào bên tai Jenna nói:

“Có người đang theo dõi chúng ta.”

Có ai đó đang theo dõi chúng ta? Jenna kinh hãi trong lòng.

“Làm sao có thể?” Ngoài sửng sốt kinh ngạc ra, Jenna còn có nghi ngờ mãnh liệt.

Nàng nhớ khi tụ hội thần bí học mới vừa rồi kết thúc, người tham gia rời đi theo thời gian phân tán, hơn nữa tuyến đường có thể lựa chọn không ít, bản thân hai người còn chú ý đến xem có lưu lại dấu vết gì không, sao có thể bị người theo dõi được?

Thấy Jenna đang khống chế kích động quay đầu ra sau nhìn xem, Franck vừa đi tới trước như không có việc gì, vừa thấp giọng nói như nói chuyện phiếm:

“Ai biết được? Có lẽ là có người tham gia khác vừa lựa chọn tuyến đường này, phát hiện đằng trước có người, định theo dõi xem có cơ hội có một phát tài ngoài ý muốn hay không, hoặc là một người nào đó có năng lực đặc thù, dùng phương thức nào đó chúng ta không nghĩ tới đi theo.”

“Cứ đi tiếp đi, giả bộ như không xảy ra chuyện gì cả, chờ trở lại phố dưới lòng đất mái vòm là an toàn.”

“Nếu như người theo dõi phát động tấn công trước, ngươi ném đèn cacbua canxi trong tay xuống ngay lập tức, ẩn mình vào trong cái bóng xung quanh, sau đó quan sát tình huống quyết định tham gia chiến đấu như thế nào.”

Jenna nhẹ nhàng gật đầu, tỏ vẻ mình sẵn sàng làm theo chỉ dẫn.

Bàn tay trái đang xách đèn cacbua canxi của nàng không tự chủ được siết chặt hơn.

Hai người đi dọc theo đường hầm ẩm ướt tăm tối chừng một hai trăm mét, Franck chậm bước lại, xoay đầu nhìn ra đằng sau, nghi ngờ lẩm bẩm:

“Không thấy người theo dõi kia đâu nữa…”

“Cũng có thể đã lợi dụng phương thức nào đó để vòng qua ‘tơ nhện’ do ta lưu lại…”

Nàng vừa dứt lời, một bóng người đi ra từ trong bóng tối trước mặt, bên rìa khu vực chiếu sáng của đèn cacbua canxi.

Jenna phản ứng cực nhanh, lập tức buông đèn cacbua canxi bên tay trái xuống, ẩn mình vào trong cái bóng ở bên cạnh.

Franck dựa vào có tấm gương thế thân, không vội vã né tránh, đưa mắt nhìn về phía người theo dõi đi vòng tới trước mặt.

Đó là một người đàn ông ăn diện kiểu phù thủy, dùng cái bóng của mũ trùm đầu che khuất gương mặt.

Người ủy thác kia!

Hắn nhìn Franck, cố tình nói với giọng sắc nhọn:

“Ta muốn làm một giao dịch với các ngươi.”

Đằng sau cột trụ đêm Krismona, Lumian giơ ngọn nến màu trắng mới lên, chiếu ra ánh lửa mờ nhạt, đi theo đằng sau Hella, dọc theo thềm đá loang lổ giống như đi xuống địa ngục chân chính, bước từng bước vào chỗ sâu trong bóng tối.

Vách tường hai bên chậm rãi lùi về đằng sau, lộ ra phù điêu đầu người giống như chân thật, chúng nó có màu xám đậm chi chít dày đặc tụ tập lại với nhau, giống như vô số hài cốt chất đống ở trong ngôi mộ tầng bên trên vậy.

Mới vừa đi hết tất cả các thềm đá, đặt chân đến tầng thứ tư huyệt mộ dưới lòng đất tĩnh mịch đến cực điểm, Lumian đột nhiên cảm thấy bồn chồn, giống như bị nhốt ở trong nhà giam, mất đi tự do thân thể thật lâu, muốn dùng tất cả biện pháp trốn ra ngoài vậy.