Chương 1073: Lần theo manh mối

“Miệng thật cứng rắn.” Franck cười nhạo, nói lời khiến Browns cảm thấy cổ quái nhưng có thể hiểu được.

Nàng bưng khẩu súng săn hai nòng lên, thản nhiên tiến vào trong khu rừng, không trao đổi với Browns nữa.

Ở dưới đáy tòa nhà xa hoa màu trắng gạo ở số 19 phố Scheer khu Đại lộ rợp bóng cây kia.

Lumian lại gặp được K tiên sinh khoác trường bào màu đen, đội mũ trùm đầu rộng rãi ở trong tầng hầm ngầm.

Trước đó hắn đã báo cáo tình hình các giáo phái Tà Thần yên tĩnh khác thường cho thủ trưởng này, sau điều tra và thu thập tin tức một khoảng thời gian, K tiên sinh đã xác nhận tình huống này.

Hôm nay Lumian chủ yếu nói về tiên đoán của thi thể Bouvard và liên tưởng của bản thân, kèm theo tình huống của tổ chức Tội nhân.

Hắn miêu tả tin tức do quý cô Pháp sư cung cấp thành khẩu cung của Bouvard, nói hắn đã từng gặp được một tác phẩm hội họa có được sức mạnh kỳ quái từ chỗ Voisin Sanson.

Cuối cùng, Lumian lấy Kính nhìn trộm ra:

“K tiên sinh, có phải vật phẩm thần kỳ này cũng gặp phải ô nhiễm ban ơn của con đường Hostel không?”

K tiên sinh đứng ở đằng trước ghế bành màu đỏ, khàn giọng nói:

“Ngươi chờ một chút.”

Hắn vỗ nhẹ tay, kêu người hầu ở bên ngoài cửa đi vào, dùng phương thức thì thầm dặn dò vài chuyện.

Trong quá trình chờ đợi người hầu, K tiên sinh vẫn duy trì trầm mặc, trong cả tầng hầm ngầm không vang lên một chút âm thanh nào.

Như này khiến cho Lumian hơi xấu hổ, chỉ có thể nói thầm ở trong lòng:

“Nói một câu đi chứ, nói về tín ngưỡng của ngươi cũng được, đừng để cho một mình ta cứ đứng ngây ngốc ở đây như vậy…”

Đương nhiên, Lumian hiểu rất rõ, K tiên sinh tuyệt đối không phải rảnh rỗi không có việc gì, cứ cố tình tạo ra bầu không khí trầm mặc xấu hổ này, có lẽ hắn đang lắng nghe âm thanh của thần linh lắng nghe tin tức chưa biết.

Không bao lâu, người hầu kia quay lại, ôm lấy một bức tranh sơn dầu cao nửa mét rộng gần bảy mươi centimet.

Trên bức tranh sơn dầu kia có vẽ một khu rừng rậm tăm tối, dùng nó để làm nổi bật lên bãi cỏ xanh mơn mởn được ánh mặt trời chiếu sáng.

Trên cỏ có một khu vực màu trắng giống như bị dao cạo tạo ra, nhìn kỹ như thể là một bóng dáng.

K tiên sinh cuối cùng lên tiếng:

“Được phát hiện cùng với Kính nhìn trộm kia, trừ bỏ bức tranh sơn dầu hỗn loạn có thể ảnh hưởng đến tinh thần này ra, còn có tác phẩm treo trên tường đây nữa.”

“Nó vốn không phải tranh chân dung, nhưng khi bọn ta nhìn thấy nó, trên tranh đã không còn người nữa, chỉ còn lại phong cảnh.”

Chạy ra khỏi bức tranh? Lumian sợ hãi, nhớ tới ví dụ quý cô Pháp sư đã lấy.

Hắn chưa kể lại những chuyện này cho K tiên sinh, dù sao Bouvard không giống với người có thể biết được nhiều như vậy.

“Lúc đó đã xảy ra dị thường, khiến cho nhân vật trên bức tranh biến mất sao?” Lumian thử thăm dò hỏi.

Cái đầu bao phủ trong mũ trùm đầu của K tiên sinh chậm rãi gật đầu:

“Có lẽ còn sống, tự mình rời khỏi bức tranh này.”

“Nó có khả năng chính là nguồn gốc dị biến của người phi phàm.”

Hội Cực Quang quả nhiên biết được không ít… Lumian thành khẩn nói lời đánh giá:

“Sức mạnh kỳ quái, hiện tượng kinh hãi.”

Giọng K tiên sinh khàn khàn bổ sung thêm:

“Bọn ta đã từng điều tra những họa sĩ có danh tiếng nhất định ở Trier, phát hiện trừ bỏ một số ít đã phát điên, thậm chí đã sớm chết nhưng không ai biết được, những người khác đều coi như bình thường, chính là có tình huống lạm dụng thuốc thần kinh và dựa vào đồ uống có cồn.”

“Kết hợp với một vài thu hoạch khác, bọn ta xác định, không phải họa sĩ dễ dàng trở thành tín đồ Tà Thần của con đường kia, nhận được sức mạnh tương ứng, mà là kẻ nhận ban ơn của Tà Thần con đường kia sẽ nhận được năng lực từ vẽ tranh, tự nhiên trở thành họa sĩ, nhưng trong số bọn họ có một nhóm rất ít lấy vẽ tranh làm nghề nghiệp, còn phần lớn đều ẩn mình ở trong đám người, tự mình vẽ của mình, không truyền ra ngoài.”

“Tên danh sách Họa sĩ sao?” Lumian như có đăm chiêu hỏi.

Như này rất phù hợp với đặc điểm sức mạnh.

“Thần nói, đúng.” Giọng K tiên sinh thành kính lại cuồng nhiệt đáp lại.

Lumian lập tức cúi đầu xuống:

“Chủ nhân còn dạy chúng ta cái gì nữa?”

“Thần nói, khách từ bên ngoài đến ở lại Hostel.” K tiên sinh rất hài lòng với thái độ của Lumian.

Khách từ bên ngoài đến? Khách từ bên ngoài vách chắn đến đây sao? Tinh thần của Lumian căng thẳng, càng tập trung.

Nhưng K tiên sinh không lại truyền đạt thần dụ nữa, hình như gợi ý của thần chỉ có một điểm như vậy.

Giọng nói khàn khàn của K tiên sinh lộ ra vài phần trang nghiêm:

“Tiếp theo, chuyện quan trọng nhất của chúng ta chính là tìm ra Hostel kia.”

Không đợi Lumian đáp lại, hắn thong thả đi hai bước nói:

“Số lượng sự kiện Tà Thần chúng ta đã xử lý không là gì so với những người chiếm cứ vị trí chính phủ, có lẽ bọn họ biết được càng nhiều hơn.”