Chương 1072: Sức mạnh của hội họa (3)

Kể từ sau khi biết được Jenna nghe thấy tiếng thở dài mơ hồ, Franck đã sinh ra hứng thú với Trụ cột đêm Krismona.

“Shire? Người tình bé nhỏ kia của ngươi?” Browns lại quay đầu lại, liếc nhìn Franck.

“Đúng.” Franck ‘thản nhiên’ trả lời.

Browns trầm mặc một chút mới nói:

“Krismona đúng là Ma nữ của kỷ nguyên thứ tư.”

“Thần, Thần là con của Thần kia.”

Con của Thần kia… Franck hoảng hốt, suýt nữa khiến cho khẩu súng săn hai nòng không nhắm vào mục tiêu nào cướp cò.

Nàng nhìn Browns, hỏi như xác nhận:

“Con của Nguyên sơ?”

Tuy rằng kỳ sát hạch của nàng còn chưa kết thúc, nhưng dù sao đã thông qua thẩm tra, xem như là chuẩn thành viên của giáo phái Ma Nữ, tự nhiên ‘biết rõ’ vị thần linh Ma nữ nguyên sơ được tổ chức bí mật này tín ngưỡng, bình thường lấy từ ngữ như Nguyên sơ này để xưng hô.

Browns thong thả gật đầu nói:

“Theo ta được biết là vậy.”

Ma nữ nguyên sơ từng sinh con? Franck khó nén nổi tò mò hỏi:

“Cha của Krismona là ai?”

“Ta không rõ.” Browns cảnh cáo Franck: “Chuyện này không phải chúng ta có thể biết.”

Đây là chuyện xấu ở cấp bậc thần linh… Franck không tiếng động lẩm bẩm một câu, kéo đề tài lên mục đích chính khiến cho nàng tới thị trấn Trocadéro vào hôm nay:

“Kẻ bán tranh Theresa bị Beatrice Incourt đóng giả đã trở về từ đế quốc Fusac chưa? Nàng đang ở đâu?”

“Ngươi hỏi chuyện này là gì?” Browns tương đối cảnh giác.

Ở trong mắt nàng, Franck Roland và người tình lớn bé của đối phương đều là người phi phàm có thực lực tương đối nguy hiểm, chỉ có Jenna đang ở chung với đối phương là tương đối bình thường.

Franck nở nụ cười:

“Ngày hôm qua báo thù giúp Shire, bắt được một tín đồ Tà Thần tín ngưỡng Số mệnh, từ chỗ hắn biết được không ít kẻ ban ơn của Tà Thần đều đi đến một chỗ, rất thần bí, rất cổ quái.”

“Kết hợp với một vài chi tiết hắn nói ra, bọn ta hoài nghi Hostel được viết trên tờ giấy ở trên người Beatrice kia chính là mục đích của những kẻ nhận ban ơn Tà Thần này, định tìm Theresa xác nhận xem tờ giấy đó thuộc về nàng hay là đưa cho Beatrice.”

Nghe thấy Franck há mồm là tín đồ Tà Thần, kẻ nhận ban ơn Tà Thần, Browns thấy rất kỳ quái:

Ở trong thế giới thần bí học, Ma nữ nguyên sơ cũng luôn bị coi là Tà Thần.

Đương nhiên, các nàng những người đi theo Nguyên sơ này đều tin tưởng Thần được mình tín ngưỡng là Chân Thần bị xa lánh, là tồn tại đủ bí mật.

Đợi đến khi Franck nói xong, Browns đáp thẳng:

“Ngươi đừng đi tìm kẻ bán tranh kia làm gì, sau khi bọn ta phát hiện không biết hướng đi của đại tế tư và một thành viên nòng cốt khác của Hội Phúc Lạc, đã căn cứ vào nội dung của tờ giấy, kiên nhẫn chờ đợi Theresa trở về.”

“Nàng nói với bọn ta là nàng không biết Hostel là cái gì cả, cũng chưa từng mua tác phẩm nào từ trong tay họa sĩ ở nhà trọ.”

“Trải qua xác nhận của bọn ta, lời nàng nói là thật.”

Franck hơi ê răng và ảo não nói:

“Thật sự là tờ giấy cho Beatrice à… Nhìn theo tờ giấy kia, Beatrice biết rõ Hostel ở đâu, bằng không sẽ không có khả năng đi lấy bức tranh kia trong vòng ba ngày.”

“Nếu như lúc đó chúng ta tìm ra tờ giấy trước, sau đó Thông linh thì tốt…”

Nói đến đây, Franck hơi ngẩn ra:

Nàng cảm giác trong chuyện này có dấu vết trêu đùa của vận mệnh.

Vận mệnh như thể không để cho tin tình báo về Hostel bị tiết lộ ra ngoài.

Là lực lượng của Số mệnh đang phát huy tác dụng hay là như Shire đã đề cập đến từ trước đó, con đường Tà Thần dùng cái chết để thoát khỏi vận mệnh ban đầu? Tin tình báo về Hostel đã định trước sẽ không tiết lộ ra ngoài? Dòng suy nghĩ của Franck thay đổi thật nhanh, càng cảm thấy trong chuyện này có mùi bất thường nào đó.

Browns khó có được cơ hội, lập tức đả kích Franck:

“Không phải các ngươi có kinh nghiệm rất phong phú sao? Lại Thông linh dưới tình huống còn chưa lục soát kỹ càng thi thể mục tiêu, một tiếng sau khi chết là thời gian vàng, đừng gấp gáp như vậy chứ.”

Franck vốn định giải thích chuyện này có khả năng là một màn giễu cợt của vận mệnh, nhưng ngẫm lại cuối cùng quyết định không làm như thế.

Tại sao phải nhắc nhở Browns chứ, để cho nàng rút ra bài học đi?

Để cho nàng giữ nguyên trạng thái không đủ kinh nghiệm không tốt sao? Tương lai hẳn là còn có thể lợi dụng một chút!

Franck lập tức nhìn về phía Browns, tặc lưỡi nói:

“Cái miệng nhỏ nhắn chóp chép…”

Lời còn chưa dứt, nàng cười tủm tỉm duỗi tay phải ra nhẹ nhàng nắm lấy cằm của đối phương:

“Ta có thể không tham gia vào bữa tiệc vui vẻ của ngươi, nhưng ta muốn nhận sát hạch của ngươi.”

“Có muốn thử một lần không?”

Browns theo bản năng giơ tay lên gạt tay phải của Franck ra, lùi về sau một bước nói:

“Nếu như ngươi biểu hiện giống như phụ nữ bình thường, ta có thể sát hạch ngươi, nhưng hiện giờ thì…”

Ý của nàng là Franck hiện giờ giống như một anh chàng trác táng, một tay ăn chơi thờ phụng chủ nghĩa Dandyism.