Chương 1031: Ba thợ săn một sân khấu (2)

Sinh vật nguy hiểm ở bên trong quan tài bằng đồng thau kia đi ra sao? Lumian còn chưa kịp thử kích hoạt Xuyên qua Linh giới đã cảm nhận được sợ hãi mãnh liệt, như thể muốn kêu hắn thần phục, thắt lưng không tự chủ cong xuống.

Trong phản kháng và giãy giụa theo bản năng, hắn và Albus, Elros vô ý thức lùi về đằng sau một bước, bước chân vào sảnh lớn.

Trong khoảnh khắc, trước mắt bọn họ đồng thời xuất hiện ảo giác.

Lumian ‘nhìn thấy’ sảnh lớn kia bị ngọn lửa màu tím hư ảo bao phủ, giống như địa ngục thiêu đốt ở trong thần thoại truyền thuyết.

Vị trí trung tâm của ngọn lửa màu tím là quan tài bằng đồng thau kia, nó trở nên trong suốt, giống như không có thực thể, để lộ ra một vòng tròn màu sắt đen bị nó áp chế.

Vòng tròn kia được khảm ở trên mặt đất, chính giữa là nước suối màu máu sền sệt không nhìn thấy đáy, trong nước suối có nhiều trái tim héo rũ khô quắt biến thành màu đen khi chìm xuống khi nổi lên.

Từng sợi máu lan tràn ra ngoài từ xung quanh vòng tròn màu sắt đen, có sợi quấn quanh lấy dưới đáy quan tài bằng đồng thau, chui vào trong đó, có sợi nối liền với từng ngọn nến màu trắng kia.

Một giây sau, Lumian nghe thấy một tiếng thét hư ảo điên cuồng thô bạo, giống như truyền đến từ sâu dưới lòng đất.

Đầu óc hắn lập tức ong lên, toàn thân nháy mắt mất đi tri giác.

Trong bóng tối không có tận cùng không có biên giới, Lumian mơ hồ chưa tỉnh loáng thoáng nghe thấy âm thanh vang vọng to lớn, nhưng không rõ đối phương đang nói cái gì.

Hắn ngơ ngác cố hết sức lắng nghe xem, bên tai quanh quẩn lên giai điệu du dương Aurora ngâm nga và tiếng sáo thanh tao của những người chăn cừu:

“Ta là tinh linh của mùa xuân…”

Những âm thanh này dần ồn ào, Lumian cảm thấy bàn tay phải hơi nóng lên như lửa.

Nóng rực như lửa kia nhanh chóng rõ ràng, hiện ra đau đớn giống như đốt cháy.

Đau đớn… đau đớn! Lumian đột nhiên tỉnh táo, mở hai mắt ra.

Hắn nhìn thấy phía trước có quả cầu lửa màu đỏ đậm, cảm thấy bản thân đang bị một cái khung kim loại giam cầm, không thể không đứng thẳng tắp.

Đúng lúc đó, một người đàn ông mặc áo choàng màu đen để chòm râu màu đỏ tươi rậm rạp, giống như sư tử hình người đang đứng ở đằng trước cái khung bằng kim loại, cầm sáp ong đã được làm mềm, ấn từng khối một lên bên ngoài thân thể hắn.

Lumian không do dự, chưa hề đánh giá kỹ và chiến đấu dư thừa gì, trực tiếp kích hoạt ấn ký màu đen ở trên vai phải.

Tia sáng màu đen lóe lên, hắn mang theo một phần sáp ong biến mất khỏi trong cái khung bằng kim loại.

Chỗ cưa vào mê cung dưới lòng đất của lâu đài Thiên Nga Đỏ, bóng dáng của Lumian nhanh chóng hiện ra.

Hắn cấp tốc nhìn quanh một vòng, thấy không hề có bất cứ dị thường nào, khẽ thở phào nhẹ nhõm.

Ngay sau đó, Lumian vừa phủi sáp ong dính ở bên ngoài thân xuống, vừa kiểm tra vật phẩm ở trên người mình.

Hắn hơi ngạc nhiên phát hiện, không chỉ vật phẩm thần kỳ, đồng vàng tiền giấy, các loại thuốc ban đầu không thiếu, kể cả đặc tính phi phàm của Nghệ nhân tượng sáp, trái tim khô quắt lấy được từ trong cung điện dưới lòng đất đều ở đây cả.

Không ai lục tìm trên người ta sao? Ngoài kinh ngạc ra, trong đầu Lumian dần dần hiện lên từng màn hình ảnh đứt quãng:

Đó là hình ảnh hắn bị mất đèn cacbua canxi, im lặng di chuyển ở trong bóng tối.

Trên những hình ảnh này, vẻ mặt hắn dại ra, khuôn mặt cứng ngắc, giống như một bức tượng sáp.

Cuối cùng, hắn tự động đi tới một căn phòng, chui vào trong cái khung bằng kim loại, bình tĩnh chờ đợi Nghệ nhân tượng sáp chế tạo mình thành tượng sáp.

Đây hoàn toàn không giống với ta… Lumian xoa cái đầu đang co rút đau đớn từng cơn, dọc theo bậc thềm xoắn hướng lên trên, rời khỏi mê cung dưới lòng đất.

Hắn nhanh chóng quay trở về phòng khách lớn ở tầng một, nhìn thấy nhà thơ Iraeta đang vui vẻ nhấp nháp rượu Absinthe.

“Ngươi cũng đã trở lại?” Iraeta tò mò hỏi.

“Đúng.” Lumian đã bình phục tâm tình ngồi lên ghế sofa, cười nói: “Và tách khỏi bọn họ.”

Hắn vừa dứt lời, Albus với mái tóc hơi đỏ cũng xuất hiện ở cửa phòng khách lớn.

Albus nhìn thấy Lumian ngồi ở trên ghế sofa, hơi ngơ ngác:

“Rất nhanh đấy.”

“Ngươi cũng không chậm.” Lumian đáp lại bằng nụ cười ‘thân thiết’.

Teo ý hắn, Albus thằng cha này có thể tránh thoát ra khỏi tiếng hét hư ảo như thể đến từ dưới lòng đất, không bị biến thành tượng sáp, tuyệt đối không chỉ đơn giản là thành viên của Hội Chữ thập Sắt và Máu, trừ phi ô nhiễm nguy hiểm ở trong tòa nhà số 13 Đại lộ khu chợ kia có thể trợ giúp hắn chống lại tiếng hét khủng bố.

So sánh ra, Elros Einhorn có được huyết mạch của gia tộc Sauron lại thể hiện ra chỗ đặc thù càng có khả năng toàn thân mà lui, bình an trở về.

Albus cười kéo một chiếc ghế dựa qua ngồi xuống, giống như không có việc gì ăn điểm tâm, cũng kêu tôi tớ ở bên cạnh đổi một tách trà.